Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 172: Thối Tiên Tâm Pháp


...

trướctiếp

Diệp Vân ngẩng đầu, đối mặt cùng Lan Trưởng lão , không sợ hãi chút nào.

"Càn rỡ!" Lan Trưởng lão phẫn nộ quát một tiếng, hắn thế nào cũng không nghĩ tới Diệp Vân lại dám chống đối mình trước mặt mọi người .

"Chẳng lẽ ta nói sai hay sao?, đây là khảo hạch thí luyện, vốn là mạnh được yếu thua, không nhìn quá trình, chỉ nói kết quả. Lẽ nào bọn họ muốn giết ta, ta liền ngửa cổ cho bọn hắn giết?" Diệp Vân đứng chắp tay, trong mắt không chút kính sợ đối với Trưởng lão.

"Xem ra hai người này thật sự là do ngươi giết." Giọng nói Lan Trưởng lão phát ra ngày càng lạnh lùng, trong mắt ẩn chứa sát ý.

"Tự nhiên là ta giết đấy, còn có thể là người khác hay sao." Diệp Vân cười lạnh.

Ánh mắt của hai người nhìn nhau tràn đầy sát khí, việc động thủ e rằng sẽ không tránh khỏi..

Diệp Vân, lúc trước nếu như đã quyết định trở thành đệ tử nội môn thì lúc này tuyệt nhiên sẽ không nhượng bộ. Hắn muốn cho cao tầng của tông môn chứng kiến, hắn chẳng những sống sót từ trong mộ lớn trở về, vượt qua khảo hạch mà còn có thể lấy tu vi Luyện Khí Cảnh nhất trọng, chém giết những đệ tử áo bào tím như Chân Hoa Thành.

Với thực lực, thiên phú như thế, chẳng lẽ còn không đạt được sự coi trọng của tông môn hay sao?

Trước kia Diệp Vân vẫn luôn cảm thấy, nếu như điệu lớn một chút, rất có thể bị phát hiện Tiên Ma Chi Tâm ở trên người, nhưng mà hiện tại hắn có thể xác định, Tiên Ma Chi Tâm thần dị vô cùng, nếu như nó muốn ẩn dấu, không ai có thể tìm thấy. Đã như vậy Diệp Vân còn có thể cùng nó cảm ứng lẫn nhau, lúc nó không muốn xuất hiện, cũng đừng nghĩa có thể phát hiện ra.

Về phần vài món trung phẩm Linh Khí, đối với những cao thủ Trúc Cơ Cảnh hậu kỳ như Tô Hạo mà nói, căn bản không thể làm bọn hắn động dung, trung phẩm Linh Khí cũng không phải là khan hiếm với bọn hắn. Mà Lôi Hỏa Băng tam hệ linh khí bị phát hiện cũng không sao, chưa từng nghe nói có phương pháp nào có thể từ trong cơ thể con người đem linh khí dị chủng rút ra vì mình sử dụng, bởi vậy nếu như tông môn phát hiện Diệp Vân có thể đồng thời tu luyện tam hệ linh khí, chỉ sợ càng kinh hỉ không thôi, chuyên tâm bồi dưỡng.

Diệp Vân, lo lắng chính là những cường giả, tinh anh trong đám đệ tử nội môn, những gia hỏa này có khả năng tu vi đã đạt tới Trúc Cơ Cảnh, rất có thể vì Linh Khí trong tay Diệp Vân mà ra tay tranh chấp.

Bất quá, nếu như cửa ải này Diệp Vân không qua được, còn nói gì đến Mộ Dung Vô Tình, nói chuyện gì Kim Đan Đại Thành, còn nói gì đến chủ nhân tiền nhiệm Tiên Ma Chi Tâm, đối mặt với Thần binh thiên tướng không sợ hãi chút nào, nhẹ nhàng như nam nữ thanh niên kia.

Với tâm lý như vậy, Diệp Vân mới có thể đối mặt không chút sợ hãi với Lan Trưởng lão, tu vi Luyện Khí cảnh đỉnh phong hắn đã không còn để trong mắt, không bao lâu nữa thực lực của hắn sẽ vượt qua Lan Trưởng lão.

"Rất tốt, xem ra hôm nay không giáo huấn ngươi một phen, ngươi lại không biết hậu quả của việc chống đối trưởng lão thê thảm cỡ nào." Lan Trưởng lão bước ra một bước, thân hình hiện ra trên không trung.

Diệp Vân bình tĩnh, đứng chắp tay sau lưng, sắc mặt lạnh nhạt.

"Đủ rồi! Lan trưởng lão ngươi tạm thời thối lui, Diệp Vân ngươi cũng quá mức liều lĩnh rồi." thanh âm của Đại trưởng lão Thuần Vu diễn bỗng nhiên vang lên, như sấm bên tai.

Lan Trưởng lão nhíu mày, thối lui trở về. Tuy rằng hắn và Thuần Vu Diễn cùng là chấp chưởng ngoại môn, bất quá trên danh nghĩa người chủ sự mới là Thuần Vu Diễn, Lan Trưởng lão chỉ là đi theo trợ giúp.

Diệp Vân chứng kiến Lan Trưởng lão lui trở về, liền hướng phía Thuần Vu Diễn khẽ gật đầu, cũng lui về hai bước.

Hai người giao phong trong chớp nhoáng, làm cho cả quảng trường lạnh ngắt, mọi người ngừng thở, trong lòng tràn ngập kinh hãi. Tu vi Diệp Vân đã cường hãn đến loại trình độ này sao? Cũng dám cùng Lan trưởng lão đối kháng chính diện.

Thuần Vu Diễn anh mắt chậm tãi đảo qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Diệp Vân.

Diệp Vân, ngươi thật sự có chút quá phận. Dù gì Lan trưởng lão cũng là một trong những người phụ trách ngoại môn Thiên Chúc Phong, ngươi chống đối như vậy, quả thực không ổn chút nào.Diệp Vân mỉm cười, nói:" Ta chỉ nói lời thật, Lan trưởng lão cũng có chút dọa người, ngược lại đệ tử sai rồi, mong rằng hai vị Trưởng lão thứ lỗi"

"Như vậy không phải tốt sao? Ngươi lấy tu vi Luyện Khí Cảnh nhất trọng đem Chung Ưng và Chân Hoa Thanh chém giết, thật sự làm chúng ta cực kỳ kinh hãi, trong lòng thực sự cũng không thể tin được ^^!. Bất quá hai người bọn hắn dù sao cũng chưa có trở về, mặc kệ là thiên tài bực nào nếu như chết rồi, căn bản không cần nhắc tới.Kế tiếp ngươi hãy chuẩn bị khảo hạch đệ tử nội môn, hy vọng ngươi có thể trở thành trụ cột sau này của Thiên Chúc Phong chúng ta." Thuần Vu

Diễn gật đầu thỏa mãn đối với thái độ của Diệp Vân.

Ngươi cho ta mặt mũi, tự nhiên ta cũng vậ. Đây là do Diệp Vân biết cách đối nhân xử thế.

Diệp Vân gật đầu hướng phía Thuần Vu Diễn thi lễ một cái, không nói thêm gì nữa.Lan Trưởng lão sắc mặt âm trầm, truyền ầm nói:" Đại trưởng lão, như thế tựa hồ có chút không ổn, sau chuyện này chúng ta như thế nào quản lý được đám đệ tử nữa?

Thuần Vu Diễn nhìn sâu hắn một cái, truyền âm nói:" Lan trưởng lão không cần quá đa tâm, ngươi đôi lúc làm việc quá mức nóng vội, cường ngạnh. Ngươi thử nghĩ thoáng một chút xem, Chân Hoa Thành và Chung Ưng dù sao cũng chưa có trở về, lấy tu vi của bọn hắn, cùng với bảo mệnh hộ phù trên người mà không có lấy một cơ hội liền biến mất, điều này có thể sao?"

Lan trưởng lão đi đến bên cạnh Thuần Vu Diễn, nhíu mày, lắc đầu.

"Như vậy cũng chỉ có hai loại khả năng, một là hai người này bị Ngốc Thứu Vương đánh chết, dù sao thực lực của súc sinh cũng đến cửu cấp đỉnh phong, nếu một kích đắc thủ mà nói thì thực sự đã đem hai người bọn hắn chém giết trong nháy mắt. Thứ hai, chính là như Diệp Vân nói, hắn có thể với tu vi của mình mà đem hai kẻ kia chém giết." Thuần Vu Diễn mỉm cười, thấp giọng nói ra.

"Làm sao có thể?" Lan Trưởng lão vẻ mặt khó mà tin được.

"Không gì là không thể, nếu như là Mộ Dung Vô Tình đối thành Diệp Vân mà nói, ngươi cảm thấy không có khả năng sao?" Thuần Vu Diễn hỏi ngược lại.

"Đó là tự nhiên, Mộ Dung Vô Tình chính là đệ nhất thiên tài đệ tử nghìn năm qua của Thiên Kiếm Tông chúng ta, nghe nói tại thời điểm tu vi của hắn là Luyện khí ngũ trọng đã có thể đánh bại cao thủ Trúc Cơ Cảnh sơ kỳ, quả thực là yêu nghiệt trong yêu nghiệt."

"Nếu như Mộ Dung Vô Tình có thể, vậy Diệp Vân vì cái gì mà không thể? Nói không chừng, ta và ngươi phát hiện được một gã đệ tử cũng yêu nghiệt như Mộ Dung Vô Tình." Thuần Vu Diễn ánh mặt hiện lên vẻ mong đợi, chậm rãi nói ra.

Chính xác mà nói, Lan trưởng lão chưa từng có đem hai người Diệp Vân và Mộ Dung Vô Tình liên hệ cùng một chỗ, nếu quả thật đúng như lời của Thuần Vu Diễn nói, tiền đồ của Diệp Vân ngày sau sợ là khó có thể biết được, nếu như hiện tại vì chuyện này mà đắc tội hắn thì thật sự không quá sáng suốt rồi.

"Hừ!"

Lan trưởng lão hừ lạnh một tiếng, tiến lên hai bước, chậm rãi nói:"Diệp Vân, niệm tình người vi phạm lần đầu, ta liền không truy cứu, nếu như lần sau còn như thế, đừng trách ta không khách khí."

Diệp Vân cười cười, chắp tay nói:"Lan trưởng lão rộng lượng, so ra đệ tử có chút cuồng vọng rồi."

Ngươi đã cho ta mặt mũi, như vậy ta cũng liền cho ngươi sườn núi xuống lừa, cho ngươi bậc thang là được.(không hiểu)

Việc này như vậy coi như bỏ qua, hai người không nhắc lại nữa.

Lan Trưởng lão ánh mắt lóe lên, nhìn ba mươi tên đệ tử đạt được lệnh bài, sắc mặt lạnh lùng cũng từ từ lộ ra vẻ mỉm cười.

"Rất tốt, không thể tưởng tượng được lần này có ba mươi danh ngạnh, hy vong nửa tháng sau trong đợt khảo hạc đệ tử nội môn các ngươi có thể biểu hiện ra thực lực chân chính và tiềm lực của mình, trở thanh một trong những trụ cột của Thiên Chúc Phong chúng ta."

Ba mươi người đồng thanh kêu lên đồng ý, gáo thét rung trời.

Rất nhanh, ba mươi tên đã được ghi vào trong danh sách, chỉ cần chờ đến nửa tháng sau khảo hạch đệ tử nội môn bắt đầu, khi đó mới là khảo nghiệm thực sự, mà trở thành đệ tử nội môn rồi, mới có thể được tông môn chú trọng bồi đưỡng, cung cấp tài nguyên tu luyện.

"Diệp sư huynh, Đoàn sư huynh, nửa tháng này các người định chuẩn bị đi đến nơi nào tu hành?" Dư Minh Hồng đi tới, nhìn nét mặt hai người đều mừng rỡ.

"Tiểu Dư Tử ngươi xem, còn cả nửa tháng, nếu không chúng ta đi đến nhà ngươi chơi hai ngay?" Đoàn Thần Phong vỗ vỗ vai của hắn, cười nói.

Dư Minh Hồng vẻ mặt đau khổ nói:"Từ Thiên Chúc Phong đén Đại Tần đế quốc, xa hơn mười mấy vạn dặm, lấy năng lực của chúng ta muốn đến nơi tối thiểu cần hơn mười ngày, chỉ sợ là không kịp quay về để tham gia khảo hạch a."

"Tiểu tử ngươi thế nào mà lại keo kiệt như thế, không phải là không muốn mang bọn ta đi Đại Tần đế quốc mở mang tâm mắt hay sao?" Đoàn Thần Phong hừ một tiếng.

"Không phải, không phải." Dư Minh Hồng hai tay loạn hết cả lên, vội vã nói:"Đích thực là quá mức xa xôi, hay là thế này, không bằng đợi khi đợt khảo hạc đệ tử nội môn kết thúc, chúng ta kết bạn ngao du, ta mang bọn người hảo hảo du ngoạn một phen."

Đoàn Thần Phong cười ha ha:"Tiểu Dư Tử ngươi thật sự hài hước một điểm cũng không hiểu, nhìn không ra ta đang trêu chọc ngươi sao? Ngươi còn tỏ ra nghiêm túc như thế."

"A!" Dư Minh Hồng sững sờ, lập tức trên mặt lộ vẻ không vui:"Đoàn sư huynh, ngươi thiệt là, sao lại trêu đùa ta chứ."

Diệp Vân ở bên nhìn, khóa miệng lộ một nụ cười thản nhiên.

"Tốt rồi, mười lăm ngày này là mấu chốt, mọi người hãy trở về chỗ mình hảo hảo tu luyện, chuẩn bị thật tốt, việc chúng ta trở thành đệ tử nội môn là tình thế bắt buộc. Các ngươi từng nhớ rõ Chung Ưng bọn hắn đã từng nói, trong nội môn có rất nhiều thế lực, mà trong đó thế lực mạnh nhất theo như Chung Ưng nói là Dương sư huynh Dương Hóa Long. Chờ chúng ta tiến vào nội môn, tự nhiên sẽ phải cùng các thế lực này đụng chạm, tu vi cao lên một chút sẽ càng tốt hơn."

Đoàn Thần Phong và Dư Minh Hồng sững sờ, lập tức khuôn mặt hiện ra vẻ ngưng trọng, nhẹ nhàng gật đầu.

"Diệp Vân ngươi nói không sai, những ngày này tuy rằng chúng ta đã đem chân khí ngưng tụ một phên, nhưng mà huyền bí trong đó mới hiểu được một ít da lông, nửa tháng vừa vặn đủ cho chúng ta ngưng tụ một phen, tốt nhất tu vi có thể tăng tiến thêm một bậc." Đoàn Thần Phong nói.

Dư Minh Hồng gật đầu, lời của Đoàn Thần Phong rất có đạo lý, nhân cơ hội mười lăm ngày này đem Luyện Khí Cảnh sơ kỳ hiểu ra một ít ảo diệu trong đó, tu vi tất nhiên sẽ có sự thay đổi lớn.

"Tốt rồi, chúng ta ai phận người nấy trở về, hảo hảo tu luyện, nửa tháng sau gặp lại." Diệp Vân hướng về phía hai người phất tay, ngẩng đầu nhìn thoáng Lan trưởng lão và Thuần Vu Diễn, lần nữa hành lễ rồi lập tức quay người đi.

Tu vi đạt dến Luyện Khí Cảnh, Diệp Vân mặc dù ở trong Linh Thứu Phong ngưng tụ nhiều ngày, bất quá đối với chân khí quen thuộc và ngưng tụ áp súc sơ qua vẫn chưa có hiểu biết rõ ràng những ảo diệu trong đó, có mười lăm ngày chuẩn bị, vừa vặn để hăn có được nhận thức mới đối với chân khí huyền ảo.

Mà quan trọng nhất là, Diệp Vân từ Tàng Vũ Các lấy được công pháp Thối Tiên Tâm Pháp, cần tu vi Luyện Khí cảnh mới có thể tu luyện, mười lăm ngày này đúng là cơ hội tốt.

Diệp Vân khóe miệng lộ ra nét cười thản nhiên, Thối Tiên Tầm Pháp trong đầu hắn thoáng hiện ra, phảng phất như có vạn trượng vần sáng, đem chiếu sáng triệt để trong đầu hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp