Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương

Quyển 2 - Chương 89: Thiếu


...

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: windy

“Tin tức mới nhất, tại đường La Lạc, đồng thời xảy ra hai vụ tai nạn, hai chiếc xe nháy mắt nổ mạnh, nhân viên cứu hỏa đang tiến hành dập lửa, hi vọng có thể cứu được người sống sót, mong rằng mọi người nhìn thấy tin tức này không nên đi đường này...”

“Bốp.”

TV bị tắt đi, Mặc Gian than thở: “Quả nhiên nước ngoài cũng có tai nạn giao thông, xem ra rất là nghiêm trọng.”

“Giác Nhi, con gọi cho bảo bối xem thế nào.”

“A? Vâng!”

Mặc Giác vốn nghi ngờ, sau đó lập tức phản ứng kịp.

“Tút tút, thật xin lỗi, số điện thoại này đã tắt máy...”

Sắc mặt anh liền thay đổi, nhanh chóng bấm gọi lại.

Lan Tuyết Mai nhìn anh gọi lại mấy lần, lòng càng ngày càng trầm.

Ngàn vạn lần đừng là bảo bối, ngàn vạn lần đừng...

“Mẹ. Gặp chuyện không may rồi.”

Mặt Mặc Giác trầm xuống, nói ra suy đoán của bản thân.

Lan Tuyết Mai người như mất lực tựa vào ghế số pha phía sau, tay không ngừng run rẩy.

Tại sao có thể như vậy, sáng nay lúc ra cửa không phải vẫn còn yên lành sao, làm sao có thể đột nhiên xảy ra chuyện như vậy được?

“Mẹ, con gọi điện hỏi rồi, thân thủ em gái tốt như vậy, sẽ không phải là em ấy...”

Anh nói lời này ra liền cảm thấy không còn lo lắng gì.

Em gái, em rốt cục đang ở đâu...

“Giác Nhi, con gọi điện thoại cho cha con, để ông ấy phái người tìm!”

Mặc Giác trực tiếp chấn kinh, “Mẹ, chuyện còn chưa tới nước này, nếu là kinh động tới chỗ cha, phía trên nhất định liền biết.”

“Lúc này con vẫn còn nghĩ tới những điều này! Còn không làm mau! Bảo bảo tuyệt đối không thể có việc gì!”

Mặc Giác do dự, nhưng vẫn cầm điện thoại ra gọi.

“Xú tiểu tử, con làm gì mà gọi điện cho ta!” Giọng nói tràn đầy ghét bỏ.

“Cha, gặp chuyện không may rồi.”

Đối diện ngừng một chút, sau đó nghiêm túc hỏi: “Làm sao vậy?”

“Không thấy em gái đâu, vừa rồi...”

Đem chuyện vừa xảy ra nói ra một lần, sau đó nói: “Cha, thân thủ em ấy tốt hơn con, loại tình huống này cho dù có xảy ra, em ấy cũng có năng lực tránh khỏi, trừ phi...”

“Trừ phi cửa xe bị khóa lại, lái xe cố ý không cho em ấy trốn thoát.”

Mặc Tuyển Thần nói xong lời này, cũng cảm thấy trầm xuống, nếu thật sự là có người muốn đối phó bảo bảo, hiện tại con bé nếu không bị bắt, thì chính là...

Ý nghĩ như vậy đến nghĩ ông cũng không dám nghĩ, nếu thật sự là như vậy, ông nên làm thế nào đây, nói thế nào với hai người bạn tốt đây...

“Mặc Giác, con liên hệ với lãnh đạo nước Y, người là xảy ra chuyện không may ở chỗ bọn họ, Hoa Hạ bên này, có ta.”

Câu nói của ông như cho Mặc Giác một liều thuốc an thần, “Vâng, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.”

Cũng không do dự, trực tiếp cúp điện thoại.

“Mẹ, mẹ ở nhà chờ, con đi liên hệ người.”

“Không được, mẹ đi cùng con.”

Bà ở trong này ở lại không yên, còn không bằng trực tiếp đi theo hiểu rõ tình huống.

Mặc Giác suy nghĩ, liền đồng ý.

Nhanh chóng lái xe tới Lãnh Sự Quán.

“Xin chào, tôi là Mặc Giác.”

“Xin chào Mặc thiếu, xin hỏi anh có chuyện gì sao?” Merl bên Lãnh Sự Quán nhiệt tình tiến lên bắt tay anh, hiển nhiên, trước khi bọn họ tới Mặc Tuyển Thần cũng đã nói qua.

“Không biết anh có nhìn thấy tin tức mới nhất kia không?”

“Thấy rồi.”

Vụ tai nạn này sẽ không có quan hệ tới hai nước chứ?

“Tôi nghi ngờ em gái tôi là người bị hại trong vụ tai nạn này.”

?!

“Mặc thiếu, tôi nhất định sẽ khẩn trương điều tra rõ ràng, nhưng mà tôi nghĩ em gái anh nhất định có quý nhân phù trợ.”

“Nhờ lời lành của anh.”

Tuy Mặc Giác cảm thấy Mặc Khuynh Thành gặp chuyện không may, nhưng hiện tại tuyệt đối sẽ không chết, ít nhất không phải là hiện tại.

“Tôi đi điều tra trước.”

“Phiền anh rồi.”

“Không cần khách khí.”

Mặc Giác đỡ Lan Tuyết Mai ngồi xuống ghế sô pha.

“Mẹ, mẹ đừng lo lắng, em ấy sẽ không có chuyện gì đâu.”

Lan Tuyết Mai sắc mặt trắng bệch, không nói gì mà gật đầu.

Mặc Giác cũng biết cho dù anh có nói thế nào, bà không nhìn thấy em gái, lòng cũng sẽ không bỏ xuống được.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhưng một chút tin tức cũng không có.

Lan Tuyết Mai nắm tay anh thật chặt, cảm nhận được sức lực trên tay, cho dù là hơi đau, anh cũng không kêu lên.

Em gái, rốt cục em ở đâu...

Bên kia, nước M.

Mặc Dận đang bàn luận với mọi người về hạng mục tiếp theo lại đột nhiên khom người xuống.

“Kellen!”

“Kellen!”

“Mặc thiếu!”

Mặc Dận một tay chống bàn, ngực đau đớn kịch liệt khiến cho anh nói không lên lời.

“Bảo, bảo bảo...”

Sakura nghe ra mấy chữ, lập tức phản ứng kịp.

“Kellen, tôi lập tức liên hệ với người bên nước Y, xem xem chị dâu đang làm gì?”

Vô thanh gật gật đầu, trán đổ đầy mồ hôi.

“Chuẩn bị vé máy bay.”

“Kellen!”

Mọi người hô lên, tình huống hiện tại căn bản không cho phép anh rời khỏi.

“Tôi nhất định phải đi.” Giọng nói khàn khàn mang theo mệnh lệnh không cho họ từ chối.

Ba người bất đắc dĩ nhìn nhau.

“Mặc thiếu, để Sakura đi cùng anh đi.”

Tô Nhạc Thiên nghĩ, cảm thấy như vậy là tốt nhất, nếu để cho một mình Mặc Dận đi, cho dù bên kia để lại người, cũng không tiện truyền đạt mệnh lệnh, huống chi cậu còn chưa hiểu rõ Make, trong thời gian dài khả năng không được, nhưng trong khoảng thời gian ngắn còn có thể ứng phó được.

Mặc Dận rất không dễ dàng ngẩng đầu lên, cẩn thận dừng lại, “Nhờ vào cậu rồi.”

“Yên tâm đi, Mặc thiếu, anh cũng đừng có gấp gáp, thân thủ công tử rất tốt.” Cho dù thực gặp chuyện không may cũng có thể ứng phó được.

Sắc mặc Mặc Dận không thay đổi không nói lời nào, chính bởi vì thân thủ bảo bảo không tệ, cho nên nếu là gặp chuyện không may, đối thủ đụng phải nhất định là rất mạnh.

“Kellen, vé máy bay đã đặt xong, một giờ sau.”

Gật dầu, “Thu thập hành lý đi.”

“Được.”

Hai người khác nhìn nhau, vô thanh tiến hành thỏa thuận, nhanh chóng rời khỏi phòng quay về sắp xếp hành lý.

Nơi này không thể loạn, chị dâu bên kia cũng không thể xảy ra chuyện!

Bên ngoài biệt thự.

Quảng Y lâu nay không nhìn thấy


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp