Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương

Quyển 2 - Chương 92: Thiếu


...

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: windy

Ngày hôm sau, nước M rung chuyển bất an, nguyên nhân là vì một người bị mất tích.

“Thiếu tướng, trung tá, kết quả đã có rồi.”

Quán chủ Merl bất chấp mồ hôi trên trán, vội vã chạy đến trước mặt mấy người, đưa kết quả lên.

Mặc Giác tiếp nhận, không có mở ra, “Kết quả là gì?”

Merl cẩn thận nhìn Mặc Dận một cái, hoàn toàn không thể tưởng được người trẻ như vậy đã làm thiếu tướng.

“Quán chủ?”

“A? A..., kết quả là giống như trung tá nói trước đó, đã so sánh DNA của ba người đó rồi, không có ai là Mặc tiểu thư cả.”

Mặc Giác nâng trán, người này thật ngu ngốc, hai người kia là nam, vì sao vẫn còn so sánh?

“Ông muốn nói chính là cái này?” Mặc Dận nhíu mày, cái anh muốn không phải tin tức vô dụng này.

Merl nghẹn lời, có chút phản ứng không kịp, bọn họ quan tâm nhất không phải cái này?

Mặc Giác thầm thở dài, xem ra Merl này thật sự sợ Mặc Dận rồi.

“Quán chủ, ý của anh tôi là, ngoại trừ tin này, còn tin tức gì khác không?”

Merl đỏ mặt lên, lắp bắp nói, “Tôi, tôi đã phái rất nhiều người điều tra tìm manh mối, nhưng mà...”

“Tôi không thích nghe những lời vô nghĩa này, ông liền nói cho tôi biết, có tin tức khác hay không.” Mặc Dận trực tiếp cắt ngang lời ông ta.

“Không, không có.”

Merl thiếu chút nữa xấu hổ tìm một cái hố chui xuống, quá mất mặt, đã hai ngày liền rồi, vậy mà một chút manh mối cũng không tra ra được, lần đầu tiên ông ta nghi ngờ lực lượng cảnh sát nước Y có phải bất tài hay không.

“Vậy ông đứng ở chỗ này làm gì?” Mặc Dận nhìn mặt Merl đỏ lên, nhíu mày theo sát, nếu là kính dưới tay anh, anh tuyệt đối một cước đá ra ngoài.

“Tôi, tôi đi thúc giục bọn họ, thiếu tướng, trung tá, hai người đừng gấp.”

Nói xong, dưới chân lảo đảo một phen, lại nhanh chóng chạy đi.

Hu hu hu, thiếu tướng quá dọa người, ông phải tìm chỗ an ủi...

Mặc Giác nhìn bóng dáng như chạy trốn kia, nói với Mặc Dận: “Anh, anh dọa ông ta rồi.”

Xem ra, còn dọa không ít.

Mặc Dận ngẩng mắt nhìn anh ta một cái, “ Cực kì rảnh rỗi?”

Mặc Giác lập tức thu hồi bộ dáng cà lơ phất phơ lại, sống chết lắc đầu, “Một chút cũng không rảnh rỗi, anh, em tra được chút tin tức, suy đoán của anh quả nhiên chính xác, Nhan Tử Diệp có quan hệ với Quảng gia, nhưng cụ thể hình như bị Quảng gia che giấu rồi.”

“Cho nên chú đang nói lời vô nghĩa?”

Ánh mắt sắc bén lạnh nhạt không chút lưu tình nào rơi trên người anh, làm cho cả người anh lạnh ngắt.

Thảo nào Merl chạy mất dép như vậy, Mặc Dận giờ phút này thật sự không thể trêu vào nha.

“Đương nhiên không phải, Sakura còn đang tra tiếp, em cũng đã liên hệ với bạn bè làm về máy tính ở Hoa Hạ, năng lực của bọn họ cũng không tệ lắm.”

“Tin cậy?”

“Tuyệt đối tin cậy.”

“Buổi sáng có thể đưa ra kết quả?”

Mặc Giác không có trả lời lập tức, nhớ lại hiện tại cũng là sáu giờ sáng rồi, nhưng ở Hoa Hạ vẫn là rạng sáng, này...

“Không được?”

Lời nói nhạt nhẽo không có gì lạ nhưng lại khiến cho Mặc Giác lập tức đáp lại: “Khẳng định có thể điều tra ra!” Cho dù không thể, cũng phải có khả năng!

Khí lạnh toàn thân thu liễm lại chút, “Chú có thể tìm mấy người ở công ty anh.”

Mắt Mặc Giác sáng lên, tuy chưa gặp người của anh ấy, nhưng anh tin tưởng có thể ở trong đó, kĩ thuật tuyệt đối không tệ.

“Anh, anh biết rồi, yên tâm, những người đó em nhất định trọng dụng.”

Mặc Dận trực tiếp bỏ qua ánh mắt sáng loáng kia, phải nói, anh hiện giờ, ngoại trừ có thể tìm ra toàn bộ tin tức của cục cưng, nhưng cái khác tự động che đi.

Hoa Hạ, mọi người đnag ngủ say, liền bị tiếng chuông điện thoại làm cho thức giấc.

“MD tổ tông người nào! Ai dám gọi điện cho lão tử lúc nửa đêm này vậy!”

Lật Tử tức giận rời giường, anh mới ngủ được một tiếng, giờ giấc ngủ không đủ làm cho tính tình càng thêm cọc cằn.

“Xin chào, tôi là em trai của lão đại các cậu, tôi là Mặc Giác.”

Mặc Giác không tức giận vì giọng điệu tức giận của anh ta, dù sao anh cũng biết là mọi người ở Hoa Hạ hiện tại đang ngủ say rồi.

Lật Tử ôm đầu, điên cuồng hét lên: “Tôi quản anh là Mặc Giác hay là Mặc gì, quấy rầy lão tử đi ngủ anh đi... chờ, chờ chút! Anh nói anh tên gì?”

Mặc Giác cười như không cười nói: “Tôi là Mặc Giác, em trai của lão đại cậu.” Người này vừa rồi là muốn anh đi tìm chết đi? Chậc chậc, gan không tệ nha, giải quyết chuyện này xong có thể đi tìm tới để nói chuyện đời người chút vậy.

Lật Tử giật mình một cái, tất cả bối rối đều đã biến mất.

MD, vừa rồi anh ta nói cái gì nhỉ! Vậy mà lại nói em trai lão đại tìm chết đi! Có khi anh chết trước một bước rồi?

“Lật Tử, cậu còn đó không?” Mặc Giác không muốn lãng phí thời gian.

“Còn, anh Giác, anh có chuyện gì cứ nói thẳng, lên núi đao xuống biển lửa, tôi tuyệt đối không chớp mắt.”

Chân mày Mặc Giác nhíu lại, người đi theo Mặc Dận còn biết vuốt mông ngựa vậy sao?

“Hiện tại cậu tìm mấy người kỹ thuật tốt nhất công ty, em gái tôi gặp chuyện không may rồi, các cậu hỗ trợ tra người tên là Nhan Tử Diệp làm bác sĩ tâm lý, quan hệ của anh ta với Quảng gia, nhiệm vụ của các cậu là tra ra cụ thể là quan hệ gì.”

“Lại là Quảng gia kia?”

Lại là?

“Trước có gặp chuyện liên quan tới Quảng gia?”

“Cũng không phải là chuyện lớn gì, chỉ là Quảng Chỉ tới quấy rầy chị dâu, sau đó chúng tôi bình thường sẽ chú ý tới động tĩnh của Quảng gia chút.” Nhất là hai chị em người kia.

“Không sai, các cậu chủ động thay anh tôi dọn dẹp tình địch, trở về anh ấy nhất định tăng lương cho các cậu.”

Lật Tử cười ha ha, “Sao có thể được, đây là bổn phận của chúng tôi rồi, nhưng mà gần đây tôi phát hiện Quảng Y đi sang nước Y, hình như là thuộc hạ của cô ta nghe một cuộc gọi xong liền đặt máy bay bay qua đó luôn.”

Anh không biết chuyện này có liên quan gì không, nhưng nhớ lại quả thực có chút khả nghi.

Mặc Giác nhìn về phía Mặc Dận ở bên cạnh, trực tiếp hỏi: “Quảng Y tới


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp