[Harry Poter x Voldemort] Làm Bạn Mà Sinh

Chương 54 - Tim đập


...

trướctiếp


 Về việc người kế thừa của hai nhà, cứ như vậy tạm thời không liên quan tới hai người. Những nhà khác không nói, thủ tịch mỗi cấp của Slytherin bị gọi vào phòng hiệu trưởng trò chuyện vào thời điểm khác nhau, tuy nguyên nhân không giống, nhưng nhóm con rắn nhỏ mẫn cảm đâu dễ bị chút mánh khóe này lừa gạt.

Rất nhanh, tin người kế thừa Slytherin xuất hiện bên trong nhà Slytherin, còn người kế thừa của Gryffindor?

Quản họ làm gì. Đây là suy nghi của đại bộ phận nhóm con rắn nhỏ.

Một bộ phận con rắn nhỏ còn lại, ước chừng là di chứng sau khi xem quá nhiều tiểu thuyết phù thủy, thầm đoán hai người kế thừa có tiến hành quyết đấu hay không, thậm chí có người lén mở cá cược, đương nhiên sẽ không cá ai thắng ai thua (Nhóm Slytherin đều chắc chắn người kế thừa của nhà mình sẽ không thua sư tử ngu ngốc), cá cược chính là người kế thừa Slytherin sẽ đánh bại người kế thừa Gryffindor trong vòng mấy phút.

Loại nghị luận như thế kéo dài trong nhà Slytherin, nhưng con người là sinh vật dễ bị thứ mới mẻ hấp dẫn, rất nhanh, đại bộ phận con rắn nhỏ đều nô nức chuẩn bị cho Halloween, mà điểm này cũng khiếnHarry thở phào một hơi, phải biết rằng, mỗi ngày bị những người khác nói là "Gryffindor không não ngu ngốc" rất mà khó chấp nhận, mặc dù cậu có thể báo thù trong lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám hay lúc đối luyện, nhưng tổn thất tinh thần khó có thể vãn hồi.

Có lẽ, tại lễ hội Halooween tăng thêm chút?

"Đang làm gì?" Voldemort bước vào tẩm thất, liền thấy Harry ngồi bên bàn trước cửa sổ cười âm hiểm.

Tay Harry run lên, nhất thời bút lông nhỏ một giọt mực to trên tấm da dê, nhưng cậu không để ý mà vội đứng lên, chạy đến bên cạnh Voldemort, ôm cổ hắn, mềm mại kêu,: "Voldy."

Voldemort nhíu mày, nhìn bình mực đổ trên bàn vì động tác vội vàng của Harry, nhưng không trách cứ, chỉ phục hồi mọi thứ, xóa vết mực trên tấm da dê, rồi đánh giá hai con cú trên bàn đang né tránh theo từng động tác của hắn.

Harry theo tầm mắt của Voldemort quay đầu, hai con cú trên bàn là cú đưa thư của Septimus Weasley và Bryan Harald; của Septimus gọi là Cacben, là con cú nâu giống đực, diện mạo thập phần đặc biệt, bên mắt trái có một vòng hắc mao, khiến cậu nhớ tới năm đó Lucius Malfoy bị Arthur Weasley đấm một cái; mà của Bryan, lại là một con cú trắng, trên thân điểm rất nhiều vệt đen, lần đầu tiên cậu nhìn thấy, cậu nghĩ rằng Hedwig của mình đã trở lại, nhưng không phải, con cú trắng này không thân mật mổ ngón tay cậu, cũng không dùng ánh mắt dịu dàng đáp lại khi cậu gọi "Hedwig".

Quá khứ vĩnh viễn không trở lại, dù đã trở lại cũng chỉ là một bắt đầu mới, tuyệt đối không giống nhau.

Nhưng Harry còn ôm một hy vọng tốt đẹp, con cú trắng tên là Celia này, có lẽ là tổ mẫu của Hedwig cũng không chừng.

"Ngươi đang viết cái gì?" Voldemort thấy hai con cú không thèm để ý đến chủ nhân của tẩm thất là mình, ngược lại, một con cúi đầu mổ bánh bích quy, một con thì nhìn trước nhìn sau đối phương, rồi sau đó trao đổi tin tức cho nhau, liền quay sang hỏi Harry còn treo trên người mình.

Harry chớp chớp đôi mắt xanh lá, khóe miệng cong lên, nở nụ cười giảo hoạt, thấp giọng nói bên tai Voldemort: "Đây là... bí mật."

"À?" Voldemort nâng cao âm lượng, tay chậm rãi chuyển tới eo Harry, không nhẹ không nặng nhéo vài cái.

"A..." Harry kêu to một tiếng, buông tay, nhảy xuống khỏi người Voldemort, bĩu môi, "Voldy, ngươi đê tiện, lại nhéo ta."

"A." Voldemort để ý vạt áo của Harry bị rối loạn, cười như không cười nhìn Harry.

Harry ngẩng đầu lên, trong mũi phát ra một tiếng hừ thật mạnh, tỏ vẻ cao ngạo, nhưng theo từng bước tiếp cận của Voldemort, đầu của cậu càng ngày càng thấp, rốt cục hoàn toàn biến thành mặt bánh bao: "Được rồi được rồi, nói cho ngươi, ta đang viết thư thảo luận chuyện lễ hội Halloween cùng Septimus và Bryan."

"Septimus và Bryan?" Voldemort bị Harry kéo đến bàn, đôi mắt đỏ khẽ nheo lại, từ khi nào ngu ngốc này cùng tên nhóc nhà Weasley tốt như vậy?

Harry ngồi xuống, cầm thư đưa cho Voldemort xem: "Trước đó không lâu chúng ta gặp Septimus trước phòng hiệu trưởng, mà Bryan, chính là cậu bé ngồi chung thuyền với chúng ta lúc nhập học, còn nhớ chứ?"

"Ừm." Không chỉ nhớ rõ, quả thực ấn tượng sâu sắc.

"Lễ hội Halloween mà thôi, kích động như vậy làm gì?" Voldemort quét mắt bức thư ước chừng hơn mười tấc trong tay Harry, "Xem ra lâu rồi ngươi không viết luận văn."

"Không phải." Harry bĩu môi, không biết là ai toàn gây chuyện ở lễ hội Halloween hàng năm vào đời trước, khiến cậu không cách nào dễ qua.

"Ha ha." Voldemort cười xoa đầu Harry, không che dấu như trước kia, hiện tại Harry đã công khai thư tín, hắn cũng không muốn truy hỏi, có lẽ tên nhóc nhà Weasley không vấn đề, nhưng Bryan Harald là một bí ẩn.

"Voldy." Cảm nhận được bàn tay ấm áp của Voldemort, cậu nghiêng người ra sau, dựa vào lòng Voldemort, "Về lễ hội Halloween, ngươi có ý kiến gì không?"

"Ý kiến?" Voldemort cẩn thận tiếp được thân thể Harry, ngón tay thon dài len lỏi vào mái tóc hỗn độn mà mềm mại của cậu.

"Đúng vậy." Harry gật đầu, "Halloween là lễ hội hóa trang, ngươi muốn hóa trang thành cái gì?"

"Ngươi lại muốn làm gì?" Voldemort nhéo cái mũi của Harry, dùng giọng điệu khẳng định hỏi, nhiều năm ở chung, hắn thừa biết trong lòng tiểu quỷ này lại có ý tưởng quái dị nào đó.

"Không có." Harry hung hăng cắn tay Voldemort, mơ mơ hồ hồ nói, "Nhưng Voldy, chúng ta là thủ tịch năm nhất của Slytherin, nên bỏ ra chút công sức vì lễ hội Halloween."

"Sau đó?" Voldemort nhanh chóng rút tay bị cắn ra, hung hăng lau nước miếng của Harry lên tóc cậu, co rút khóe miệng.

"Hì hì." Harry cười thật trong sáng, nhưng nghe vào tai Voldemort lại cực kỳ đáng khinh, vì thế hắn quyết đoán buông Harry ra, xoay người rời đi.

" Không cần nói, ta không muốn biết."

"Voldy." Harry ai oán kêu lên, cầm hai bức thư đuổi theo hắn, "Đừng vô tình vậy chứ."

Voldemort không thèm để ý vẻ đáng thương của cậu bé nào đó, lập tức tới bên giường, cầm lấy một quyển sách, nên đến thư phòng của Slytherin thôi, mặc kệ người thừa kế của sư tử ngu ngốc nổi điên.

"Không được đi."

Nhưng Voldemort lại xem nhẹ Harry, vì thế lúc xoay người lấy sách, hắn không hề phòng mà bị áp đảo trên giường.

"Bắt được Voldy."

Harry vui vẻ cọ cọ lưng Voldemort, nhưng một giây sau, cựu chúa tể hắc ám trở người, áp đảo cậu dưới thân.

Voldemort nắm chặt hai tay Harry, xoay người dùng ánh mắt sắc như dao mắng tên nhóc ngu ngốc dưới thân: "Não của ngươi đã bị vi khuẩn của Gryffindor cắn nuốt sao?"

Harry đâu rảnh bận tâm cựu chúa tể hắc ám đang nói ra từ ngữ khoa học của Muggle, lúc này cậu đang lâm vào trạng thái đông cứng.

Mặt của Voldemort, quá gần cậu.

Harry có thể nghe được tiếng tim đập đinh tai nhức óc của mình, có thể cảm giác được toàn bộ nhiệt độ xông lên mặt, hai gò má nóng bỏng.

Tuy mỗi ngày ngủ thì hai người cũng thật gần, nhưng hiện tại khác, hiện tại Voldemort tỉnh táo.

Mái tóc đen thật dài của hắn rơi xuống, có vài sợi đổ lên môi Harry.

Đôi mắt đỏ thẫm của hắn nhìn thẳng Harry, trong mắt là sự cưng chiều.

Bọn họ gần trong gang tấc, Harry có thể cảm giác được hơi thở của Voldemort, mang theo mùi thơm ngát, phả lên mặt cậu.

Harry cố gắng di chuyển tầm mắt, không để mình quá mức mất mặt.

Ánh mắt lại không nhịn được mà chuyển qua môi Voldemort, đôi môi thật nhạt, nhưng mê người.

Harry nuốt một ngụm nước miếng, dùng lý trí còn sót lại không nhiều lắm, cố gắng khống chế chính mình.

Cùng lúc đó, Voldemort cũng tràn đầy nghi hoặc.

Không rõ vì sao cựu sư tử đầy sức sống đột nhiên biến thành mèo nhỏ, là bị mình dọa sao?

Voldemort khẽ buông tay, mắt nhìn theo động tác của Harry, thiếu niên tóc đen chớp chớp đôi mắt xanh lá ướt át, đôi môi khẽ khép mở, tựa hồ yên lặng mời gọi.

Mời gọi cái gì?

Voldemort vì suy nghĩ của mình mà khó hiểu, động tác cúi xuống đột nhiên dừng lại, lý trí trở về trong đầu.

Hắn nhanh chóng đứng dậy, cầm lấy sách đầu giường, không quay đầu bước thẳng đến mật thất của Slytherin.

Hắn cần bình tĩnh một chút, đời trước hắn không có hứng thú với tình dục, nhưng không phải không biết gì, vô số Tử thần thực tử muốn lấy lòng hắn mà chủ động lên giường hoặc đưa người vào phòng hắn, trong đó có phụ nữ, đương nhiên cũng có đàn ông.

Nhưng, Merlin a, cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ tới sẽ làm chuyện này với Harry, là bởi vì thân thể đến thời kì phát dục sao?

Voldemort nhíu mày, đợi tuổi lớn hơn một chút, có lẽ hắn nên tìm phụ nữ để giải quyết vấn đề.

Mà Harry vẫn bất động trên giường, còn chưa thoát khỏi tình cảnh vừa rồi, sau nửa ngày, cậu mới giơ hai tay che mặt mình.

Thật sự quá thích Voldy, cơ hồ không thể ức chế, rốt cuộc, mình nên làm gì bây giờ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp