Khi một kẻ bà tám gặp một kẻ ngụy quân tử sẽ giống như thiên lôi va phải địa hỏa cực hạn. Phóng viên nhỏ đụng trúng ông chủ của mình mà vẫn ngu ngơ không hay biết.
Cô dương dương tự đắc, 'giương nanh múa vuốt' mà không ngờ sau lưng Giản Trì
Hoài đã nói một câu: "Cứ để cô ấy ngoan ngoãn ngồi ở vị trí cô ấy ghét nhất!"
Một bức ảnh riêng tư của chồng đổi lấy một cơ hội thăng chức, có đáng không?
Đáng!
Chử Đồng một tay cầm di động, một tay móc vào khóa quần của anh, lén nhìn trộm
vào trong: "Ông xã, chúng ta thương lượng nhé, cho em xem một chút
đi..."
"Em không có à?"
Đừng đùa thế chứ!
"Nam và nữ giống nhau được sao?"
"Thế à?" Giản Trì Hoài đặt quyển sách trong tay xuống, nghiêm túc
nhìn cô: "Anh thật sự không biết khác nhau chỗ nào, hay là... em để anh
nghiên cứu trước?"
Chử Đồng bỗng chốc vạch đen treo đầy mặt. Sao cô lại quên mất chứ, truyện giáo
sư Giản làm mãi không biết chán chính là dùng cái bộ mặt cao ngạo, thông minh
đó của anh để mỗi giây mỗi phút ngược đãi cô thành cặn bã.
...
Những thứ tốt đẹp của nhà họ Giản đếm không xuể, tiền bạc, tài sản, quyền lực,
kể cả diện mạo đàn ông.
Trong mắt người ngoài, con gái nhà ai được gả vào nhà họ Giản chắc chắn là kiếp
trước đã giải cứu cả hệ Ngân Hà.
Còn đối với một gia đình sống ở tầng lớp cơ bản của xã hội như nhà họ Chử, muốn
buộc chặt nhà họ Giản chỉ cần hai thứ: Một cô con gái đã mất và một cô con gái
còn sống...