Thụy Nhĩ Ma Tý Khởi Lai Hải

Chương 73: Ký ức


...

trướctiếp

Diệp Tố thi đấu lần này đã sáng tạo quá nhiều sự kiện không thể tưởng tượng nổi, đợt thi đấu thứ hai thành tích thay đổi xoành xoạch, vòng thứ ba từ điểm cao nhất biến thành thấp đến mức siêu việt, thấp khiến người ta rớt tròng mắt, đủ loại sự tích ít nhất đã khiến Diệp Tố trước các tuyển thủ còn lại mà nổi tiếng toàn thế giới.

Cư dân mạng Trung Quốc tùy thời ngồi canh trước internet, để bắt được tin tức trực tiếp. Sung sướng vì Diệp Tố dẫn đầu còn chưa kịp hạ nhiệt độ, liền nghe được tin dữ, điểm đột nhiên thành âm một ngàn.

Nhưng quái dị chính là, trong lòng quảng đại cư dân mạng có chút sảng khoái biến thái.

Tục ngữ nói, kẻ trộm cuốc bị chém, kẻ cướp nước phong hầu; lại tục ngữ nói, giết một người là tội, giết vạn người thành hùng... Từ đó mà suy ra, âm một điểm là tầm thường, âm một ngàn đó là siêu phàm thoát tục a!

Tức khắc, có võng hữu nhắn lại: "Diệp Tố ngươi đừng phương*, thi đấu thua còn có thể về nước an tĩnh mà làm cái võng hồng!"

(nguyên văn: 你别方, ai cứu với tui gg dịch các loại từ điển mà không hiểu)

Cũng không thiếu người trên mạng trào phúng Diệp Tố khiến quốc gia mất mặt. Đương nhiên, lập tức bị fan não tàn của Diệp Tố phun trở về: Ngươi cả cơ hội làm mất mặt cũng không có! Hơn nữa người sáng suốt đều có thể nhìn ra Diệp Tố tuyệt đối hảo không bình thường đi.

Chính xác, vô luận là người dân các nước, hay phóng viên trên đảo nhỏ cùng các tuyển thủ khác, đều có thể nhìn ra thành tích của Diệp Tố thực quỷ dị, nếu thật là thuần túy quấy rối khiến cho điểm thấp như vậy, đã sớm bị bên chủ sự đuổi ra ngoài, sao có thể giữ hắn lại đến bây giờ.

Hiện tại, Diệp Tố đang làm xiếc đi dây, hoặc là đi qua nhận được vỗ tay, hoặc là ngã xuống, không đến mức tan xương nát thịt, còn có Lý Hoằng Hậu hộ giá hộ tống, nhưng thương gân động cốt thì tránh không được.

Khải Lợi yên lặng mà nghe những người khác trời nam biển bắc mà thảo luận, sau đó đi tìm lão sư chỉ đạo của mình.

"Cữu cữu." Khải Lợi hô, "Ngài có thể nói cho ta Diệp Tố làm cái gì sao?"

Khải Lợi biết tùy tiện hỏi thăm quá trình thực nghiệm người khác là trái với quy tắc, nhưng nếu hắn không biết rõ ràng, tâm liền vô pháp yên ổn.

Lão sư chỉ đạo của hắn, một trong đám nhà khoa học đứng đầu nước Mỹ, có râu xồm nồng đậm, nhìn thấy cháu trai ngoại của mình nhịn không được mà nở nụ cười, râu đáng yêu mà rung rung, hắn nói: "Diệp Tố, cơ sở hắn không bằng ngươi."

Khải Lợi cũng không có bởi vậy mà vui vẻ: "Hắn nhất định có địa phương khác ưu tú hơn ta."

Râu xồm cười đến càng vui vẻ: "Những đồng học ngươi đào thải ở trong nước cũng có địa phương ưu tú hơn ngươi."

(ông này thâm hơn dái chó, đm, ý ông là bọn trong nước có chỗ hơn cháu ông nhg vẫn bị cháu ông đào thải, mà cháu ông hơn Diệp Tố ở phần cơ sở nhg Diệp Tố hẳn cũng có chỗ hơn cháu ông, nch ai đá ai còn chưa biết)

Khải Lợi trầm mặc trong chốc lát, mới nói: "Ta đã biết."

Hắn yên lặng mà xoay người rời đi, râu xồm đắc ý mà cười rộ lên: "Người trẻ tuổi a, cho dù còn nhiều thời gian cùng sức sống hơn đám lão gia hỏa chúng ta, nhưng so ra vẫn kém chúng ta nhiều a, tuổi cũng không phải bạch mà lớn lên."

(bạch ở đây là trắng tay ấy, kiểu có lớn mà k có khôn)

Diệp Tố quấy phong vân, sau đó không hề không hề sở giác mà tiếp tục ngủ, một giấc ngủ tới Tinh Tế Thế Giới.

Hắn vừa tỉnh, vội vội vàng vàng mà rửa mặt xong, mới cảm thấy mình bởi vì tối hôm qua không ăn cơm chiều mà đói đến hoảng, cầm chút đồ ăn đơn giản liền tiếp tục hướng phòng thí nghiệm trường học chạy.

Kỷ Gia Duyệt giờ phút này mới tỉnh, vẫn mặc áo ngủ, mắt buồn ngủ mông lung mà nhìn Diệp Tố sức sống mười phần chạy xuống lầu: "Tình cảnh này thật đúng là khó nhìn thấy được, có thể làm một người khắc phục bệnh lười, nguyên lai trừ bỏ chân ái còn có thi cử." (phải nói, nhiều câu đùa của truyện này đều trở thành sự thật:v)

Bảng đối chiếu quỹ đạo điện từ cùng đặc tính nguyên tố được phối trí sẵn trong bộ nhớ của máy phân tích, Diệp Tố tra trên mạng cách chuyển thông tin sang quang não, chờ thay đổi tốt, hắn nhìn độ lớn thông tin màn hình quang não phóng ra mà thiếu chút nữa hỏng mất.

Cứ như vậy thì không được, Diệp Tố đau đầu nghĩ, nguyên tố được phát hiện ở tinh tế thế giới có rất nhiều, cũng được con người sáng tạo thêm, bảng chu kỳ nguyên tố ở hiện thực đã không thích hợp với hiện tại. Diệp Tố nghĩ, hắn vẫn nên đem những nguyên tố tồn tại ở hiện thực cùng hình ảnh quỹ đạo tương ứng của nó nhớ kỹ rồi tính tiếp sau.

Nhưng quỹ đạo vận hành điện từ phức tạp dữ dội, mà lại cần ghi nhớ chính xác tinh tế, nếu không cũng lệch lạc đi khá xa, Diệp Tố nhìn màn hình nửa ngày mới ghi nhớ được tin tức về nguyên tố trong bảng chu kỳ, xong, hắn liền lập tức chạy về Kỷ gia tiệm cơm ngủ.

Nhưng mà, đến khi hắn vừa tỉnh lại trong thế giới hiện thực, cư nhiên phát hiện mình quên mất bảng đối chiếu mình vừa ghi nhớ. Hắn liều mạng nhớ lại, nhưng vẫn như trước mơ mơ hồ hồ biết rằng có những đồ vật như thế, nhưng thế nào cũng không nhớ được nội dung cụ thể. Giống như khi còn nhỏ nhớ kỹ một việc, sau khi trưởng thành chỉ có ấn tượng mơ hồ, mà bản thân cũng biết, có loại cảm giác này, phỏng chừng cũng không nhớ thêm được cái gì.

Tại sao lại như vậy? Diệp Tố bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, hắn nhớ sự tình về Tinh tế thế giới rõ ràng, vì cái gì liên quan đến bảng đối chiếu nguyên tố lại quên dứt khoát như vậy?

Vậy hắn trăm cay ngàn đắng đem máy phân tích điện từ nguyên tố phân tích ra có ích lợi gì?

Diệp Tố tự nhủ mình phải bình tĩnh, ngồi trên giường đờ đẫn nửa ngày, mới rốt cuộc nghĩ ra một số khả năng.

Hắn ở Tinh tế thế giới trí nhớ tốt đến vượt mức bình thường, nhưng hắn ở thế giới hiện thực trí nhớ chỉ có thể nói tốt hơn người bình thường một chút, tuyệt đối không đạt tới trình độ đã gặp qua là không quên. Nếu dùng trị số để miêu tả, trí nhớ của hắn ở Tinh tế thế giới là 90, thì ở thế giới hiện thực nhiều nhất là 10. Đồ vật do 90 độ trí nhớ đổi thành 10 độ trí nhớ đương nhiên không được, không phải đem chính mình căng đứt thì là rớt ra ngoài. Hiển nhiên, thông tin Diệp Tố ghi nhớ ở Tinh tế thế giới bị rơi mất, hắn cái gì cũng không nhớ ra.

Nếu muốn nhớ rõ, chỉ có thể khiến bảng đối chiếu ở Tinh tế thế giới như những sự tình hắn đã trải qua, được hắn hoàn toàn lý giải, khắc sâu mà nhớ kỹ, nhớ đến xương cốt, mới có thể đưa về nơi này.

Tốt xấu cũng xem như tìm được một cách giải thích có khả năng cao nhất, Diệp Tố thoáng an lòng một chút, tính toán lập tức quay lại Tinh tế thế giới thực tiễn một chút, nhìn xem suy đoán có tin cậy hay không. Hắn vừa quay đầu nhìn thấy khăn trải giường cùng gối đầu, ẩn ẩn cảm thấy có chút buồn nôn, hắn thật sự là ngủ đủ rồi!

Diệp Tố bò xuống giường, rót ly nước sôi, ngụm nước mà uống vào viên thuốc ngủ.

Đợi thi đấu hạ màn, hắn nhất định phải không ngủ không nghỉ mà thức liền mấy đêm!

Diệp Tố trước khi ngủ trong lòng ai oán nghĩ.

Cho nên Kỷ Gia Duyệt đang ăn cơm trưa một lần nữa lại thấy Diệp Tố vội vội vàng vàng mà chạy hướng trường học.

"Hóa ra chỉ trở về để ngủ trưa..." Kỷ Gia Duyệt trợn mắt há hốc mồm, nghĩ nghĩ, lập tức kéo lại Diệp Tố đang chạy ra khỏi cửa: "Ngươi như vậy quá lãng phí thời gian, không bằng về sau thay vì chạy qua chạy lại giữa trường học với nhà, trực tiếp qua phòng La Thành ngủ đi, cách phòng thí nghiệm vài phút đi đường."

"Hảo!" Diệp Tố lập tức liền đồng ý, hắn hiện tại thiếu nhất chính là thời gian, nếu hắn cần đem mỗi thông tin đều lý giải thấu triệt, thời gian tiêu phí sẽ càng nhiều, mà cách kết thúc thi đấu còn có tám ngày.

"Vậy ngươi tiếp tục đi học tập đi, ta giúp ngươi báo với La Thành, khiến hắn buổi tối đi khu thực nghiệm đợi ngươi, trước mang ngươi đi nhớ đường."

"Cảm ơn!" Diệp Tố cảm kích nói, hắn đối với bọn Kỷ Gia Duyệt cùng Kỷ lão bản đều thực cảm kích, tuy rằng thân phận hắn là người phục vụ ở Kỷ gia tiệm cơm, nhưng không ai yêu cầu hắn làm gì, trong lúc hắn thi cử, Kỷ lão bản còn mỗi ngày dậy sớm chuẩn bị bữa sáng thuận tiện gọn nhẹ dễ mang theo, nếu thay đổi một công việc khác, Diệp Tố khẳng định không nhận được đãi ngộ này.

Trên đường Diệp Tố chạy đến trường học, Kỷ lão bản móc ra quang não, một bên xỉa răng một bên nói: "Hàn Nghiệp a, lá con nhà ngươi ở chỗ ta ăn miễn phí đã lâu."

"Bao nhiêu tiền?"

"Nói đến tiền nhiều, tổn thương cảm tình, nhưng mà tiệm cơm này của ta mở không nổi nữa, giúp ta ở H quân của ngươi tuyên truyền một chút đi, mỗi đêm đem một đội lại đây, ta có thể kiếm chút phí, sẽ tiếp tục phí công nuôi dưỡng hắn."

......

Bởi vì loại dụng cụ tương đối cao cấp như máy phân tích điện từ nguyên tố đều có độc quyền, tin tức bên trong chỉ có thể đọc không thể lưu về, Diệp Tố đành phải qua lại bôn ba phòng thí nghiệm, mới có thể dùng quang não đi xem bảng đối chiếu trong máy phân tích điện từ nguyên tố.

Diệp Tố vừa đi tới hành lang, nhìn thấy hai học viên mặc đồng phục hóa học Hoa Đô đại học bồi hồi trước phòng thí nghiệm hắn thường dùng.

"Đồng học." Diệp Tố tiến lên chào hỏi, "Các ngươi phải dùng gian phòng thí nghiệm này sao?"

"Không cần không cần!" Hai người kia đột nhiên nghe thấy Diệp Tố nói liền hoảng sợ, "Chúng ta chỉ là làm thực nghiệm mệt mỏi, ra ngoài hoạt động chút, chúng ta thực mau liền đi!"

"Nga." Diệp Tố kỳ quái mà liếc nhìn bọn họ một cái, không nghĩ nhiều, lập tức vào phòng thí nghiệm tiếp tục đưa lưng về phía bảng đối chiếu.

Hai người bên ngoài lòng còn đang sợ hãi mà sờ sờ ngực.

Trong đó một người đối đồng bạn nói: "Ta thấy hắn nhìn chúng ta có chút ý vị khác, ngươi nói, đó có phải ý tứ cảnh cáo hay không? Nếu là động tay động chân, chúng ta khẳng định không đánh lại hắn a, nghe nói hắn đánh Christine đến tè ra quần."

"Sợ hắn cái gì!" Đồng bạn thần khí nói, "Trong trường học cấm ẩu đả."

A nha một tiếng, cửa phòng thí nghiệm Diệp Tố đột nhiên mở.

Đồng bạn vừa mới rồi còn thập phần thần khí nháy mắt sắc mặt liền trắng bệch, sợ tới mức liên tục lùi lại vài bước, chỉ kém che ngực hô to.

Diệp Tố hướng bọn họ lễ phép cười cười, khi hắn chuẩn bị thử nghiệm nghiên cứu bảng đối chiếu, lại từ trên mạng tra được, tổng kết cũng không phải chỉ hoàn toàn dựa vào bảng đối chiếu, trong đó tất nhiên còn có công thức, suy luận tương quan liên hệ khoa học, quỹ đạo vận hành electron của nguyên tố trong cùng một nhóm cũng có quy luật chung lớn nhỏ. Đây đối với Diệp Tố quả thực là may mắn, có thể từ bản chất quy luật mà lý giải bảng đối chiếu, còn có thể giúp ghi nhớ những nguyên tố khác cùng loại, giảm lược rất nhiều tinh thực tiêu phí.

Chỉ có điều, hắn vừa nhìn quỹ đạo electron của Oxy, đã gặp phải vấn đề không lý giải được, nghĩ đến ngoài phòng thí nghiệm còn có hai cái học sinh hệ hóa học, Diệp Tố đang định ra hỏi một chút.

Diệp Tố hữu hảo nói: "Ta chọn môn《 hóa học cơ sở 》nhưng có mấy vấn đề không hiểu, có thể thỉnh giáo các ngươi một chút sao?"

Học bá hệ hóa học ngẩn người, nói: "Hảo."

"Thật cám ơn các ngươi." Diệp Tố mặt mày hớn hở, cầm quang não chỉ cho hắn xem, "Nơi này nói quỹ đạo electron của Oxy có một đường cong Beta liền đại biểu nó có thể thiêu đốt, đây là tại sao a?"

Học bá cùng đồng bạn hắn:......

Đây thật sự không phải cố ý tới đùa giỡn bọn họ sao? Hành vi Diệp Tố tựa như một người chọn môn học vi phân tích phân mà cầm bảng cửu chương đi hỏi thiên tài số học, ngươi biết hai nhân hai bằng mấy sao? 2 lần 2 a!

Học bá nhìn biểu tình Diệp Tố, phát hiện ánh mắt hắn đặc biệt chân thành, tràn ngập ham muốn học hỏi.

Học bá yên lặng nuốt một ngụm nước miếng, cảm thấy não mình co rút, thật sự giải thích nguyên nhân cho Diệp Tố.

"Nga! Như vậy a, thì ra là thế! Di...... A!"

Cùng lúc đó là Diệp Tố kêu lên hoặc nghi hoặc, hoặc bừng tỉnh đại ngộ.

Giải thích rõ ràng xong, Diệp Tố thập phần chân thành tha thiết nói: "Cảm ơn các ngươi, có thời gian nhất định mời các ngươi ăn cơm."

Xong, Diệp Tố hưng phấn mà trở về phòng thí nghiệm, học bá giải thích như mạnh mẽ chuyển biến tư duy thế kỷ 21 của hắn, khiến hắn có thể một suy ra ba mà đi nghiên cứu những đường cong và nguyên tố khác.

Học bá cùng đồng bạn hỗn độn mà nhìn cửa đóng chặt.

Sau một lúc lâu, đồng bạn mới dám động một chút, run run: "Hắn nhất định là đang cảnh cáo chúng ta! Đường cong Beta đại biểu thuộc tính thiêu đốt, cái này cháu ngoại trai ba tuổi của ta cũng biết. Hắn nhất định đang nói, nếu chúng ta nhìn chằm chằm hắn, liền sẽ một phen lửa thiêu chết chúng ta! Nhất định là cái dạng này!"

Diệp Tố đắm chìm trong nghiên cứu thế giới đường cong điện từ khó có thể kiềm chế.

Mà thi đấu ở thế giới hiện thực đã tiếp cận kết thúc, nhưng Diệp Tố bị chú ý mấy ngày gần đây, ngay cả cửa phòng cũng chưa ra, thi đấu thực nghiệm mấy ngày liên tiếp đều là 0 điểm. Theo nhân viên đáng tin cậy lộ ra, Diệp Tố cầm rất nhiều thuốc ngủ.

Chẳng lẽ hắn bị âm một ngàn điểm đả kích đến sống không còn gì luyến tiếc? Tự biết vô vọng đoạt giải quán quân liền đơn giản tự sa ngã?

Vô số suy đoán đáng sợ xôn xao, thậm chí có người còn yêu cầu nhân viên công tác cưỡng chế mở ra cửa phòng nhìn xem Diệp Tố còn sống hay không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp