Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 66: Chị cô cắn đó


1 năm

trướctiếp

Khương Thục Đồng không có tâm trạng như anh ta, bước đến gần cửa, từ cái kệ giày bên cạnh lấy đôi dép của Cố Minh Thành.

Vì Khương Thục Đồng phát hiện, đêm qua anh ta luôn mang giày, không có thay dép.

“Cho tôi?” Cố Minh Thành hỏi, “Không phải cho người đó sao?”

Sắc mặt của Khương Thục Đồng có chút thay đổi, trong căn nhà này, chỉ có Đặng Hiển Vũ từng đến, người Cố Minh Thành chỉ là anh ta sao?

Khương Thục Đồng hiện giờ ngồi xổm xuống sàn, để giúp Cố Minh Thành mang dép, tuy rằng anh ta muốn đi rồi, nhưng cũng phải thử kích cỡ của dép, kích cỡ mà cô ta mua cho anh ta là số bốn mươi bốn.

“Sao anh biết anh ta từng đến đây?” Khương Thục Đồng hỏi.

“Sau này những chyện này, đừng cho tôi gặp được nữa.” Giọng nói của Cố Minh Thành, y như từ trong hầm lạnh phát ra vậy.

Trái tim của Khương Thục Đồng đã lạnh đi một nửa, anh ta đã thấy Đặng Hiển Vũ lên đây sao? Cho nên, Đặng Hiển Vũ mới từ giám đốc điều hành của công ty xuống đến vị trí giám đốc kinh doanh, cho nên, hôm đó Cố Minh Thành mới nóng giận nói với cô ta, “Muốn thì làm, không thì cút đi!”

Là anh ta đã nhìn thấy, cho nên đã ghen sao?

Khương Thục Đồng ngồi xổm dưới thân của Cố Minh Thành, có ý như con chim bé nhỏ dựa vào người vậy.

Khương Thục Đồng mở cửa cho Cố Minh Thành, nhưng lại nhìn thấy một người, tay đang giương lên, y như đang muốn gõ cửa nhà của Khương Thục Đồng.

Khương Thục Đồng giật cả mình, quả nhiên lại là Khương Vũ Vi.

Trái tim cô ta như bị con mèo cào xé trong lòng vậy.

Khương Vũ Vi không biết quan hệ giữa cô ta và Cố Minh Thành, Khương Vũ Vi đang ngơ người ra nhìn Khương Thục Đồng vẫn đang mặc trên người bộ áo ngủ, và người đang muốn bước ra cửa là Cố Minh Thành.

Quan hệ như thế nào, quá rõ ràng rồi.

Khương Thục Đồng vẫn ngẩn người ra, trái lại chỉ có Cố Minh Thành, như không chuyện gì vậy.

Khương Vũ Vi ngây người nhìn Cố Minh Thành, cô ta gọi, “Cố tổng.”

Cố Minh Thành “Ừm” một tiếng, từ bên cạnh của Khương Thục Đồng bước ra.

“Cố tổng ⸺” Vẻ mặt của Khương Vũ Vi như vẫn chưa hài lòng vậy, không muốn cho Cố tổng đi, nhưng mà lại không biết nói gì với Cố tổng nữa, thì cứ sững sờ đứng đó.

Cố Minh Thành quay đầu, đang đợi Khương Vũ Vi tiếp theo làm như thế nào.

“Cố tổng, môi của anh bị nứt rồi.” Không tìm được từ nào thích hợp hơn, Khương Vũ Vi đã nói như vậy luôn, nhưng mà vì muốn giấu đi sự ngại ngùng của bản thân.

Ngón tay cái của Cố Minh Thành sờ vào môi của mình, nhìn sang Khương Thục Đồng, anh ta nói, “Do chị cô cắn đó.”

Nói xong thì rảo bước rời đi.

Trái tim của Khương Thục Đồng như muốn chết đi vậy, không phải anh ta đang tuyên bố rõ ràng với Khương Vũ Vi quan hệ giữa mình và anh ta sao, nhưng mà Khương Vũ Vi muốn đối xử với mình như thế nào, cô ta không biết.

Khương Vũ Vi ngơ ngác bước vào nhà của Khương Thục Đồng, hai mắt luôn nhìn phía trước, trong giây lát, những sự hối hận, khó chịu, xấu hổ giận dữ đã xuất hiện trong đầu óc của cô ta.

Chẳng qua vừa cúi đầu, liền thấy trong thùng đựng rác ở giữa phòng khách có bốn năm cái bao cao su, trong đó toàn chứa đầy - - Dịch của người đó.

Khương Vũ Vi cười chua xót, há, bao cao su, bao cao su đó.

Người đàn ông đó rốt cuộc đã xảy qua quan hệ gì với Khương Thục Đồng rồi, đã không cần nói thêm nữa.

Ánh mắt của Khương Thục Đồng thuận theo ánh mắt của Khương Vũ Vi, nhìn trên những cái bao cao su, mặt cô ta xấu hổ đến nỗi muốn tự sát để tạ tội.

Cô ta luôn thấp thỏm bất an trong lòng đứng bên cạnh không nói gì hết, không biết nên giải thích như thế nào quan hệ giữa cô ta và Cố Minh Thành.

Dù cho thế nào đi nữa, cô ta cũng bị nghi ngờ có lòng nói dối.

Khương Vũ Vi ngồi một hồi thì đứng dậy đi về.

Mấy ngày sau đó, Cố Minh Thành không có đến nhà của Khương Thục Đồng, trong phòng làm việc cũng không từng có những cử chỉ quá đáng nào hết, có một lần anh ta đến phòng làm việc của Khương Thục Đồng họp, Khương Thục Đồng đã rót cho anh ta một ly nước, anh ta còn nói, “Cám ơn.”

Giống như càng ngày càng gần với ngày kết hôn của anh ta, anh ta không nói với Khương Thục Đồng suy nghĩ của anh ta, Khương Thục Đồng cứ tưởng đây là anh ta đang muốn tu tâm dưỡng tính, chuẩn bị cưới giai nhân nữa.

Trong lòng vô cùng lặng lẽ.

Lặng lẽ thì lặng lẽ, Khương Thục Đồng biết điều kiện của bản thân không xứng với anh ta, cũng không miễn cưỡng.

Hôm đó, Khương Thục Đồng vừa tan sở về đến nhà, Khương Vũ Vi đã gọi điện nhờ cô ta ra ngoài một chuyến.

Khương Thục Đồng thấy thời tiết không tốt cho lắm, cô ta nói không đi, có chuyện quan trọng gì ngày mai hẵng nói.

“Cô ra đây, tôi dẫn cô đến một nơi.” Khương Vũ Vi nói.

Khương Thục Đồng không cưỡng lại với Khương Vũ Vi, thì bước đi.

Khi đang xuống lầu, bầu trời đang đánh một cái sấm xét, trời sắp mưa rồi, cũng may xe của Khương Vũ Vi đang đậu ngay dưới lầu.

Chiếc xe đang xuyên qua các con đường đầy màu sắc trên Hải Thành, rất nhanh đã đến một nơi có tên là câu lạc bộ “Hải Thành trong đêm”.

Khương Thục Đồng không biết Khương Vũ Vi đến nơi đây làm gì, cứ bước theo cô ta.

Khương Vũ Vi đã lên đến tầng ba, đứng trước cửa một phòng Vip, Khương Vũ Vi len lén đẩy ra cửa bên trong.

Vì động tĩnh bên trong rất lớn, động tác của Khương Vũ Vi lại nhẹ nhàng, cho nên dù cho có mở cửa ra, người bên trong cũng không phát giác.

Khương Vũ Vi ra hiệu cho Khương Thục Đồng tự đi xem.

Khương Thục Đồng không hiểu liền sát vào trên khe hở, những cảnh tượng trong đó khiến trái tim của cô ta vở thành từng mảnh từng mảnh nhỏ, như đang trôi xuống biển khơi.

“Cố tổng, người ta hát có hay không vậy?”

Người đó ngồi trên ghế sofa, đôi chân vắt chéo, anh ta đang hút thuốc, một vẻ mặt như rất có khí thế vậy, y như bỉ thị chúng sinh vậy, sau đó, từ từ tiếp tục nói ra hai chữ: Rất hay.

“Vậy hay người ta hát tiếp nha?” Tiểu cô nương đó nói.

Eo của tiểu cô nương đó rất thon rất nhỏ, làn da trên mặt mịn đến nỗi có thể vắt ra nước.

Trước mắt Cố Minh Thành, còn ngồi thêm một dãy cô nương như vậy, cũng đúng, anh anh ta dù sao cũng là người giàu có, đến những câu lạc bộ đêm như thế này, mấy trăm cô cũng không đáng kể, hơn nữa người ta là đến mua vui mà.

Những cảnh tưởng thốn tim như vậy, Khương Thục Đồng vốn dĩ cũng không muốn xem nữa, nhưng cô ta vẫn đang đứng phía sau khe hở cửa nhìn vào trong xem, nghe nói những loại câu lạc bộ đêm như thế này, tình trạng gì cũng có thể xảy ra được, chỉ có cô không nghĩ tới, không có chuyện gì đương sự làm không ra.

Có thể tiếp theo sau, Cố Minh Thành sẽ đè một trong những cô nương này xuống sofa làm một lần quá, anh ta xưa nay ham muốn cũng rất mãnh liệt.

Đoạn thời gian này anh ta đối với Khương Thục Đồng có khi xa lánh có khi gần gũi, rất có thể đã đem cô ta biến thành đối tượng trên giường.

Trong lòng Khương Thục Đồng có một cơn nóng giận, đôi mắt chặt chẽ nhìn vào bên trong.

Cố Minh Thành giống như phát hiện bên ngoài có người, anh ta quay đầu một cái, nhìn thấy trước cửa có một đôi mắt, tiếp đó anh ta nhíu mày lại.

Khương Thục Đồng giật cả mình, kéo theo Khương Vũ Vi liền bước đi.

Bước lên xe, trên bầu trời mưa ào ào, Khương Thục Đồng ngơ ngác ngồi trong xe, nhìn cây gạt nước đang gạt với tốc độ rất nhanh.

“Thục Đồng, cô cũng không suy nghĩ, nhân vật như Cố Minh Thành sao có thể để mắt được người như cô chứ, không phải tôi khinh thường tôi, cô cũng rất xinh đẹp, nhưng mà tôi chỉ khách quan phân tích cho cô, trước tiên cái cửa ải ly hôn đã không qua nổi rồi, hiện nay những người trên tầng lớp cao đó ai thích cưới một phụ nữ đã bị
người khác chơi qua chứ? Hơn nữa, ly hôn cũng không dễ nghe.” Khương Vũ Vi nói.

Khương Thục Đồng biết ý của Khương Vũ Vi là gì, cô ta không có được Cố Minh Thành, Khương Thục Đồng có được rồi, trong lòng cô ta đương nhiên không sảng khoái.

Dù sao hai người cũng là chị em họ, quan hệ này rất gần, nếu như sau này ngày nào cũng gặp Cố Minh Thành, trong lòng Khương Vũ Vi cũng sẽ rất khó chịu.

Cũng có thể Khương Vũ Vi thật sự muốn tốt cho Khương Thục Đồng.

Mặc cho hôm nay Khương Vũ Vi bằng cách nào biết được Cố Minh Thành đến những nơi này, nhưng mà có một điểm cô ta có thể khẳng định, tuyệt đối không phải Khương Vũ Vi cài bẫy cho Cố Minh Thành đến đó, Khương Vũ Vi cũng không to gan như vậy có thể giải quyết được Cố Minh Thành.

Khương Vũ Vi nhìn thấy tâm trạng của Khương Thục Đồng không tốt cho lắm, đã đến dưới lầu, cô ta nói, “Chị, bảo trọng nhé.” Liền lái xe rời đi.

Về đến nhà, Khương Thục Đồng lại khóc thêm, đã không biết đây là lần thứ mấy khóc vì Cố Minh Thành.

Người đàn ông đó, đã lay động trái tim của cô ta, anh ta hoàn toàn không có đem trái tim của anh ta toàn bộ giao cho Khương Thục Đồng.

Yêu rồi, hận rồi, trái tim của Khương Thục Đồng cũng đau rồi.

Đã khóc trong nhà rất lâu, đang muốn đứng dậy rót nước, liền nghe được tiếng gõ cửa.

Khương Thục Đồng ngước mắt lên nhìn đồng hồ, đã hơn mười một giờ ba mươi, thời gian này còn ai đến chứ?

Đôi mắt của cô ta sưng như quả anh đào, đi mở cửa.

Trước cửa đó, trên người anh ta đã trúng mưa, đứng ngay đó, y như vẫn còn đang thở nặng nề.

Phản ứng bản năng của Khương Thục Đồng là: Nhẫn tâm đóng cửa lại.

Cửa lại bị người đó dùng chân đỡ lại, Khương Thục Đồng không đóng cửa được nữa, cô ta quay đầu, thà không đóng luôn, bước vào bên trong phòng ngủ.

Một tiếng buồn phiền, chắc là người đó bước vào.

Eo của Khương Thục Đồng bị người đó từ phía sau ôm lại.

Khương Thục Đồng đang suy đoán, anh ta có thể biết được lúc nãy cô ta đã đến nhìn qua anh ta, không thôi anh ta cũng không đến vội vàng như vậy, không phù hợp với tính cách tự nhiên của anh ta.

“Đang giận sao?” Đầu của Cố Minh Thành dựa trên vai của Khương Thục Đồng, chiếc lưỡi của anh ta đang xoay chuyển trong ốc tai của Khương Thục Đồng.

Khương Thục Đồng không nói gì, đương nhiên là giận rồi.

“Không phải cô không cho tôi kết hôn sao?” Cố Minh Thành lại nói.

Quần áo trên người anh ta vốn dĩ đã ướt sũng, anh ta lại dính sát vào người Khương Thục Đồng, khiến cô ta không thoải mái cho lắm.

Khương Thục Đồng không hiểu rõ bản thân không cho anh ta kết hôn và anh ta ra ngoài lăng nhăng có liên quan gì với nhau.

“Anh đi tắm rửa trước đi.” Dù sao đêm nay anh ta đã đến, Khương Thục Đồng cảm thấy anh ta ít nhiều cũng có thái độ nhận lỗi rồi.

“Không giận nữa sao?” Anh ta kéo Khương Thục Đồng, hỏi một câu.

Khương Thục Đồng nghiêng đầu qua, không nói chuyện.

Cố Minh Thành khom người xuống, liền hôn Khương Thục Đồng, rất dịu dàng rất dịu dàng, Khương Thục Đồng chưa từng trải nghiệm qua anh ta hôn phụ nữ như thế này, đợi đến khi hơi thở của anh ta ngày càng nặng nề, Khương Thục Đồng đẩy anh ta ra, “Đi tắm rửa.”

Anh ta cúi đầu ngửi mùi hương trên người cô ta, giọng nói cũng bắt đầu từ gấp rút trở thành có tiết tấu như hiện nay. “Cô không biết khi tôi nhìn thấy cô đứng trước cửa, tôi nôn nóng biết bao nhiêu không?”

Cố Minh Thành cười, đầu chà xát trên vai của Khương Thục Đồng, “Cô không phải là vợ tương lai của tôi sao?”

Một câu nói, đã khơi dậy cảm xúc ấm áp trong lòng Khương Thục Đồng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp