Vợ Yêu Của Trùm Phản Diện

Chương 47 – 2: Lúc kinh diễm (2)


6 tháng

trướctiếp

Trong tình huống như vậy, tất nhiên cô sẽ không hi vọng mình có tình cảm hay khúc mắc gì với cấp trên. Nhất là tính tình người cấp trên này thất thường, từ những sự kiện gặp trước đó, anh vẫn là một tên cực kỳ khốn kiếp.

Không biết cảm ơn, chỉ biết lợi dụng. Người thế này đi thích một người? Ngẫm lại thật đáng sợ!

Nguyễn Kiều Kiều không muốn trải qua chuyện đáng sợ vậy, cô cũng chẳng hi vọng bị nhân vật đáng sợ thích.

Cho nên, cô chọn giả ngu. 

“Đại nhân, thời kỳ động dục của anh sắp tới rồi.”

Cô đang ám chỉ: tất cả đều là ảo giác do thời kỳ động dục của anh sắp tới.

Tô Tầm híp mắt, nửa tin nửa ngờ, “Đúng là thế sao? Vậy tại sao tôi muốn làm cô tới vậy?”

“...” Anh có năng lực này à? Trong lòng Nguyễn Kiều Kiều cười haha, khuôn mặt lại nóng bừng, nhưng vẫn bình tĩnh nói: “Đúng thể. Đây là ảo giác. Bằng không đại nhân anh có thể chờ xem, đợi thời kỳ động dục qua đi, anh vẫn muốn làm... anh vẫn muốn tôi... rồi hẵng nói.”

Dường như Tô Tầm bị thuyết phục.

“Được. Có điều đến lúc đó không cho cô từ chối.”

“…” Cuối cùng anh vẫn là tên bán thú âm hiểm xảo trá, chưa bao giờ thua thiệt ai.

Tóc cắt ngắn rồi, khuôn mặt xinh đẹp của Tô Tầm cũng xuất hiện trước mặt Nguyễn Kiều Kiều. Ai cũng nói cô đẹp, nhưng cô thấy Tô Tầm mới đẹp.

Ngũ quan tinh xảo, khí chất xuất sắc. Cho dù thế giới này có rất nhiều người thú xinh đẹp, song Nguyễn Kiều Kiều phải thừa nhận, Tô Tầm là người đẹp nhất cô từng thấy.

Quả thực là Cẩu Bất Lý phiên bản phóng to. Nguyễn Kiều Kiều khen con trai tuyệt đối không nương tay hoàn toàn nhận định đây là sự thật.

“Đại nhân.” Mượn việc thu kéo, Nguyễn Kiều Kiều dời đi sự chú ý, cũng lơ đi trái tim mình đang đập loạn nhịp, “Mặc vậy qua đó thực sự không thành vấn đề chứ?”

Hai tờ vé mời, chỉ mời cô và Tô Tầm. Nếu Tô Minh làm một số chuyện khác, có phải bọn họ chỉ có thể làm cá nằm trên thớt không?

“Cô lo lắng cho tôi?” Tô Tầm nhìn cô, dường như chỉ nghĩ tới vấn đề này.

Gần đây trình nói lời mập mờ âu yếm của anh đã đạt tới tròn điểm.

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, “Đúng, vì tôi biết đại nhân là chỗ dựa duy nhất của tôi. Tôi không muốn anh gặp chuyện không may.”

Tâm trạng Tô Tầm cực tốt, cầm cổ tay mềm mại của cô, “Cô không cho tôi gặp chuyện không may, thì sẽ không xảy ra chuyện gì.”

Anh hứa hẹn son sắt, hoàn toàn khác với dáng vẻ khúm núm ở trước mặt Tô Minh.

Hình như từ núi Tuyết trở về, anh đã lột xác hoàn toàn rồi.

Bàn về thực lực, Nguyễn Kiều Kiều vẫn tin tưởng Tô Tầm. Có thể từ trong miệng người thú biến dị cứu bản thân ra, còn có thể từ núi Tuyết ăn thịt người kia đi ra, Tô Tầm tuyệt đối không phải kẻ hiền lành.

Hơn nữa, anh còn giữ vai trò —— Boss phản diện cơ mà! Boss thiếu chút nữa giết hết một đám nam chính đấy! Trong bụng có bao nhiêu thủ đoạn âm hiểm xảo trá, đâu dễ dàng ngủm được.

Nguyễn Kiều Kiều kéo tay Tô Tầm, nở nụ cười, “Đi thôi, đại nhân.”

Trong lòng cô khá mâu thuẫn với bữa tiệc tối này, nhưng mơ hồ cũng hiếu kỳ.

Vì nghe nói Liễu Như Yên tới, nên cô vô cùng tò mò. Nữ chính rốt cuộc có bộ dạng gì?

Cô chỉ là một tiểu thị dân, không thích náo động, song thích hóng chuyện.

Lúc này cô cực kỳ cực kỳ tò mò, tình huống chân thật H với N đàn ông, cũng sắp được cô chứng kiến sao?

Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Liễu Như Yên, Nguyễn Kiều Kiều biết ngay cô ta là nữ chính rồi.

Khác với tướng mạo đẹp đẽ của cô, dung mạo Liễu Như Yên rất giống con gái rượu, ngũ quan rất đẹp, kết hợp ngược lại cũng đẹp, chẳng qua làm người ta khó quên là khí chất của cô ta.

Toàn thân từ trên xuống dưới toát ra khí chất dịu dàng, khiến cô nghĩ tới bản thân ở thế giới ban đầu, còn có bạn bè cô nữa.

Nếu dùng bốn chữ để hình dung Liễu Như Yên, thì đại khái chính là em gái nhà bên. 

Mà cô thì sao, cả người từ trên xuống dưới đều lẳng lơ lộ liễu, chắc là đồ đê tiện lẳng lơ trong xã hội nhỉ!

Lòng bàn tay chợt ấm áp, Tô Tầm bất mãn với việc tầm mắt cô cứ dán trên người Liễu Như Yên, lén véo cô một cái.

“Cô thích phụ nữ?”

“... Đâu có!” Nguyễn Kiều Kiều nuốt nước miếng một cái, “Cô ta trông rất dịu dàng.”

Tô Tầm cười khẩy, “Dịu dàng? Cô không biết độc nhất là lòng dạ đàn bà à?”

“Không biết.” Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, tiếp tục dùng ánh mắt si mê nhìn Liễu Như Yên, quả thực là em gái nhà bên dịu dàng đó. Em gái nhà bên cũng đến từ thế giới cũ của cô ư? Hay chỉ là thế giới song song trong quyển sách quái quỷ thối nát kia, hoặc là giấc mộng Nam Kha của cô?

Tầm mắt cô quá nóng bỏng, khiến Liễu Như Yên cũng nhìn lại. Đầu tiên cô ta thoáng nhìn Tô Tầm, trong ánh mắt nhanh chóng hiện ra chút sợ hãi.

Sau đó ánh mắt dời đến trên người cô, trong ánh mắt không chút che giấu sự kinh ngạc và hiếu kỳ.

Có lẽ, vốn dĩ không có nhân vật như cô, cô ta cũng hết sức ngạc nhiên nhỉ!

“Ơ kìa em trai tốt của anh, cậu tới rồi?”

Khi hai người quan sát lẫn nhau, Tô Minh cực kỳ bỉ ổi nhẹ nhàng đi tới. Thấy Nguyễn Kiều Kiều, hắn huýt sáo một cái, “Không ngờ, người phụ nữ này của cậu sửa soạng lên vẫn có thể miễn cưỡng nhìn.”

Nói một đằng nghĩ một nẻo, hai anh em này đúng là giống nhau như đúc.

Trong khi Tô Minh huýt sáo, thân thể đã nhanh chóng lao tới trước mặt hai người. Hắn nhìn chằm chằm Nguyễn Kiều Kiều, sau đó nâng cằm cô lên.

Cái cảm giác cuồng bá bất kham này, thực sự vô cùng khốn kiếp.

Nguyễn Kiều Kiều nghiêng đầu đang định giãy giụa, trong lúc đó, Tô Tầm ra tay, anh cầm tay Tô Minh, sau đó hất ra.

Sức Tô Tầm không nhỏ, Tô Minh lập tức bị hất ra. Nhất thời, nét mặt hắn cực kỳ đặc sắc.

“Ồ, em trai tốt của anh, lâu ngày không gặp, anh đã bỏ lỡ cái gì? Sao? Anh không thể đùa hả? Nhớ lần trước, cậu đích thân đưa cô ta lên giường anh...”

Tô Tầm kéo Nguyễn Kiều Kiều ra sau lưng, bản thân thì bước lên trước, đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Tô Minh.

“Vì lần trước anh trai tốt của tôi không cứng lên được.”

Khoảng cách của ba người rất gần, nên Nguyễn Kiều Kiều nghe được lời này rất rõ ràng.

Anh theo thói quen chọc điểm yếu của người ta, thực sự không sợ Tô Minh nữa?

Quả nhiên Tô Minh sầm mặt, “Tốt, tốt, em trai tốt của anh, cậu trưởng thành thật rồi.”

“Tôi không nên trưởng thành hửm?” Tô Tầm kéo tay Nguyễn Kiều Kiều, vẻ mặt thản nhiên còn nở nụ cười, “Anh trai, mấy năm nay còn phải cảm ơn anh không
giết chết.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp