Khủng Bố Cố Sự Chn

Chương 36: Cửa Hàng Tượng Sáp Kinh Dị


...

trướctiếp

CHƯƠNG 36: CỬA HÀNG TƯỢNG SÁP KINH DỊ

Trang Thành Điệp, Lý Úy Nhiên, Mạnh Giai Vỹ và Mặc Gia Kỳ đồng thời có một bí mật, bí mật này đã đặt trên người họ hai ba năm rồi. Kỳ thật bí mật này rất đơn giản, Mạnh Giai Vỹ và Mặc Gia Kỳ là một cặp gay, có một lần khi đang thân thiết trong phòng làm việc trùng hợp bị hai đồng nghiệp nữ Trang Thành Điệp và Lý Úy Nhiên biết, do đó liền thành bí mật chung.

Mạnh Giai Vỹ và Mặc Gia Kỳ cũng vì không để người khác nhìn ngó, thường xuyên hẹn hai cô gái này ra ngoài chơi, không ngờ trước lạ sau quen, giữa họ cũng không bất cứ xung đột lợi ích gì, dần dần bốn người rốt cuộc lại biến thành tình bạn tứ giác sắt cứng rắn.

Trang Thành Điệp năm nay chỉ mới 24 tuổi, vừa ốm vừa cao, diện mạo bình thường, nhưng da vô cùng trắng nõn, vốn là học văn học nước ngoài, dựa vào một bầu nhiệt huyết với công nghệ 2D gia nhập phần mềm Ma Long, cô gái này đối với mấy anh đẹp trai hoàn toàn không có năng lực miễn dịch, là một hoa si tiêu chuẩn, khi lần đầu tiên cô nhìn thấy Hoàng Phủ Thần, liền kích động không kiềm chế được reo lên: “Woa. . . . . . Anh đẹp trai kiểu cấm dục kìa!”

Nhận được cảnh báo ho khan của lãnh đạo, Trang Thành Điệp rụt cổ, bị bạn tốt bên cạnh Lý Úy Nhiên cho một cái thúc tay: “Mày bựa quá!” Khác với Trang Thành Điệp, Lý Úy Nhiên vừa thấp vừa béo, mặc dù đã 27 tuổi, nhưng mặt mũi đáng yêu như búp bê, mọi người lần đầu nhìn thấy cô đều tưởng là nữ sinh trung học, nhưng bản thân cô cơ hồ là nhân vật cấp lão làng của bộ phận chế tác, mọi người gặp đều phải gọi chị.

Trang Thành Điệp tinh nghịch le lưỡi, vẫn ở suốt bên cạnh các cô Mạnh Giai Vỹ là một “tiện nhân” nổi tiếng, diện mạo bình thường, nhưng ăn mặc cực kỳ thời trang, năm nay vừa mới tốt nghiệp đại học, vào năm thứ hai liền tiến vào công ty từ thực tập sinh mà lên, là làm trang trí bản thảo, một tay vẽ tài năng, hắn vừa nghe thấy, lập tức hăng hái, tiến đến trước mặt cô gái lùn lập tức ba hoa: “Cô em đừng nghĩ nữa, bằng không hai ta đánh cuộc, người này nhất định là cong đó.” Trang Thành Điệp quẳng qua một cái đảo mắt xem thường, nghiến răng nghiến lợi nhỏ giọng lẩm bẩm: “Mặc Gia Kỳ mau trông coi tốt thằng ghệ nhà anh, coi chừng buổi tối tôi bò đến phòng bạo cúc mấy người!”

Mặc Gia Kỳ là một đứa bé chịu sự giáo dục của gia đình tốt, không cao lắm, cũng chỉ khoảng 1m72, thường đọc hết thảy các sách quốc học, nhất là 《 Sơn Hải Kinh 》, 《 Hoài Nam Tử 》 chẳng hạn, những trò chơi giống công ty làm ra căn bản đều là các loại quái thú cậu thiết kế, giờ phút này cậu ngại ngùng nâng kính đen, lo lắng liếc mắt nhìn bốn phía, lúc này mới mềm nhũn nhỏ giọng nói: “Chị Trang, nói nhỏ thôi. . . . . . .” “Vẫn là Tiểu Mặc nhà ta là tốt.” Trang Thành Điệp mặt mày hớn hở, nói rồi cô phất tay: “Tất cả mọi người đã vào rồi, chúng ta cũng mau vào thôi!”

Nhờ phúc của Lý Úy Nhiên, Trang Thành Điệp có thể ngồi cùng một bàn cơm trưa với Hoàng Phủ Thần, trong lúc lãnh đạo Vũ Văn Linh và Hoàng Phủ Thần sống chết cụng rượu khiến cô trợn mắt đứng nhìn, cô chính là lần đầu tiên nhìn thấy có người có thể quật ngã lãnh đạo Vũ Văn Linh nha!

Đoạn thời gian giữa trưa này chỉ là tiết mục đệm nho nhỏ, rất nhanh Vũ Văn Linh được Hoàng Phủ Thần đưa về phòng, đám viên chức nhỏ như họ ba năm mới tổ chức đi chơi, hăng hái bừng bừng bước lên hành trình du lịch trong công viên giải trí.

Trang Thành Điệp từ trước khi đến đã làm đủ bài tập, cố ý bảo ba người đều mang theo áo tắm, bốn người họ cũng chưa từng chơi qua mấy thứ như tàu lượn siêu tốc thuyền hải tặc gì gì đó, mà chạy tới công viên đáy biển chơi lướt sóng.

Công viên đáy biển hẳn là nơi khu giải trí 3D bỏ vốn đầu tư lớn nhất, công viên chủ đề tổn hao nhiều nhất, chiếm cả ngàn mẫu, xây dựng tráng lệ, tổng thể thiết kế theo khuynh hướng phương tây chủ nghĩa hậu hiện đại, đơn giản nhưng khí thế, công viên đáy biển chia làm hai khu lớn, một khu là Thủy Tộc, trung tuần mỗi tháng đều tiến hành cho động vật biểu diễn, một khu còn lại là khu vui chơi trên nước khổng lồ, khu giải trí 3D cố ý đào một cái hồ, làm một máy tạo sóng, cung cấp cho mọi người niềm vui hưởng thụ trò chơi vận động lướt sóng.

Buổi chiều lại bất tri bất giác cứ thế thoáng cái trôi qua, đợi đến khi bốn người tới giờ cơm trở lại làng du lịch, phát hiện mọi người còn chưa về, làng du lịch to như vậy lại im ắng không bóng người, một phục vụ viên sắc mặt xám trắng nhìn thấy họ vào cửa, lịch sự mời họ đến nhà ăn lộ thiên, nói đã chuẩn bị xong tiệc nướng.

Tiệc nướng! Tiệc nướng! Bốn người đều là những kẻ ăn thịt tiêu chuẩn, vừa nghe những lời này tất cả đều hai mắt tỏa sáng, chạy vội tới nhà ăn lộ thiên vừa nhìn, phát hiện nguyên liệu nướng đã sớm chuẩn bị tốt, giám đốc điều hành Hoàng Phủ Thần đang mặc thân âu phục, ngồi nghiêng trên ghế, một bên vuốt ve con mèo đen lớn ngồi trên đầu gối, một bên đang cẩn thận đọc sách.

Con mèo đen lớn kia vốn đang lim dim mắt ngửa đầu, tựa hồ đang thích ý hưởng thụ sự vuốt ve của Hoàng Phủ Thần, sau khi nghe được bốn người vào nhà ăn lộ thiên lỗ tai run lên, mở đôi mắt không gợn chút sợ hãi nhìn bốn người một lượt, sau đó tao nhã nhảy xuống đầu gối anh ta, xoay người đi.

Trang Thành Điệp vốn có hảo cảm với Hoàng Phủ Thần, nhìn thấy trong phòng ăn chỉ có mình anh càng dũng cảm quên mình đánh tới, cười hì hì nói: “Giám đốc Hoàng Phủ, anh đang đọc sách gì đó?”

Hoàng Phủ Thần nhàn nhạt cười, đứng giơ lên quyển sách trên tay, Trang Thành Điệp nhìn mặt bìa viết 《 Tâm lý học phạm tội 》, le lưỡi, không suy nghĩ nhiều nữa, nghịch ngợm hỏi: “Giám đốc Hoàng Phủ, giữa trưa anh đề cử nhiều mục như vậy, bọn em đều có chút đáp ứng không xuể, có thể đề cử thứ gì cực kỳ kích thích không?”

Hoàng Phủ Thần hơi cau mày, sau khi suy nghĩ trong chốc lát mỉm cười: “Muốn tìm kích thích mọi người tại sao không đến cửa hàng tượng sáp hiện đại xem?” Bốn người nghe thấy liền ngạc nhiên, nơi này còn có cửa hàng tượng sáp? Hơn nữa còn cực kỳ kích thích? Mạnh Giai Vỹ không thể chờ được hỏi: “Không phải cửa hàng tượng sáp Tussauds chứ?”

Hoàng Phủ Thần nghe vậy xin lỗi lắc đầu: “Cửa hàng tượng sáp Tussauds tạo hình chủ yếu là danh nhân, chỗ chúng tôi thì lại là. . . . . . Cửa hàng tượng sáp tử vong.” Bốn người liếc mắt nhìn nhau, đều có chút không rõ cái gì gọi là cửa hàng tượng sáp tử vong, Hoàng Phủ Thần nhàn nhạt cười, tay cũng bất giác đùa nghịch chiếc nhẫn hồng mã não trên tay kia, tiếp tục bình thản giải thích: “Chúng tôi mở cửa hàng tượng sáp tử vong này, bình thường đều là căn cứ hình dáng đặc thù của du khách nhanh chóng làm ra mô hình, cho các bạn có thể nhìn thấy lúc bạn chết sẽ có bộ dáng gì, nói cách khác –” Con ngươi mắt anh ta lộ ra một cỗ tình tự không nói rõ được, khóe miệng hơi nhếch lên, tựa hồ mang theo một tia khổ sở, bật cười: “Khu tượng sáp này có thể đoán trước chính xác bộ dáng lúc bạn chết.”

Bốn người đồng loạt bị dọa giật mình, đoán trước chính xác? Thật là chưa từng nghe nói qua, song ngẫm lại thật đúng là vô cùng hoang đường, Hoàng Phủ Thần nhìn bộ dáng bốn người có chút ngây ngốc, lại cười: “Đây chẳng qua là trò chơi . . . . . .” Nói rồi, anh ta chuyển chủ đề, “Tất cả mọi người đói bụng chưa? Thịt nướng đã sớm chuẩn bị xong.”

Mặc Gia Kỳ đói dữ dội, đứng một bên nghe họ nói chuyện bụng đã sớm sôi ùng ục, Mạnh Giai Vỹ ở một bên cũng không để tâm nghe họ nói chuyện, nương thân thể Mặc Gia Kỳ yểm hộ trốn phía sau cậu, dụng ý xấu nhéo nhéo mông cậu, nhỏ giọng trêu chọc: “Đói bụng hả? Để tướng công đút em ăn nha.”

Những lời này vừa nói xong, Mặc Gia Kỳ liền nhìn thấy Hoàng Phủ Thần hơi quay đầu, ánh mắt sắc bén thoáng cái quét tới trên người mình, xong rồi! Những người khác đã nghe thấy! Mặt cậu thoáng đỏ bừng, một chân thúc phía sau Mạnh Giai Vỹ, nghiêm khắc cảnh cáo: “Nhỏ giọng chút!”

May là Hoàng Phủ Thần không biểu hiện vẻ mặt quái dị gì, Mặc Gia Kỳ lúc này mới thở dài một hơi, bắt đầu tự giúp mình nướng đồ. Kỳ quái chính là, bữa tiệc nướng này chỉ có bốn người họ cộng thêm Hoàng Phủ Thần tham gia, những người khác tựa hồ đã biến mất cũng chưa từng xuất hiện, bốn người muốn gọi điện cho những người khác lại phát hiện điện thoại di động không có tín hiệu, mới vừa cảm thấy có chút thấp thỏm lại bị một câu hời hợt “Họ đều đã đi chơi những hạng mục chỉ có thể chơi buổi tối rồi” của Hoàng Phủ Thần, bốn người nhìn nhau, Trang Thành Điệp nhún vai tỏ vẻ không sao cả, hẳn cũng sẽ không xảy ra nguy hiểm gì.

Làng du lịch cung cấp đồ nướng cần gì có đó, đủ loại thịt nướng lòng nướng rau cải thiếu chút nữa khiến bốn người ăn no căng bụng, thể lực Trang Thành Điệp và Lý Úy Nhiên đã sớm chống đỡ hết nổi, ăn no liền trở về phòng nghỉ ngơi, mà Mạnh Giai Vỹ và Mặc Gia Kỳ thì lại đến tầng hầm của làng du lịch đánh bi-a một lát, lúc này mới về phòng.

Hai người lén lén lút lút đã gần hai năm, cả trong công ty cũng chỉ có Trang Thành Điệp và Lý Úy Nhiên phát hiện JQ của hai người, lúc này đây ra ngoài chơi hai người họ càng như nguyện mà được phân tới một phòng, Mạnh Giai Vỹ sau khi vào cửa liền đẩy Mặc Gia Kỳ lên cửa, đem tất cả sức nặng thân thể đặt lên người cậu, tùy ý mà hôn lên.

Mặc Gia Kỳ ngoan ngoãn cùng hắn miệng lưỡi giao hòa, hai người hôn môi hồi lâu, Mạnh Giai Vỹ mới dùng ngón cái xoa xoa dấu vết trong suốt bên mép Mặc Gia Kỳ, lại nhịn không được hôn chụt một cái, thấp giọng hỏi: “Chúng ta lên giường?”

“Em muốn tắm.” Mặc Gia Kỳ ngửa mặt nghịch ngợm cắn lại một cái lên môi hắn, xảo trá mà hấp dẫn: “Hay là chúng ta cùng tắm?” Mạnh Giai Vỹ bật cười, đưa tay hung hăng đánh mông cậu: “Anh thích nhìn bộ dáng gợi dục của em.”

Mặc Gia Kỳ hắc hắc cười chạy đi tắm, Mạnh Giai Vỹ vừa định lên giường thoát y phục, cánh cửa lại bị người gõ vang.

Người ngoài cửa tựa hồ cực kỳ cung kính, tiếng gõ cửa cũng vô cùng lễ phép vang lên ba tiếng, dừng lại một giây, sau đó thanh âm vang lên: “Mặc tiên sinh Mạnh tiên sinh có đó không? Tôi là Hoàng Phủ Thần.”

Lúc này anh ta tới đây làm gì? Mạnh Giai Vỹ cũng không mặc quần áo, lưng trần ra mở cửa, Hoàng Phủ Thần liền tựa như cực kỳ xấu hổ cúi đầu xin lỗi, rũ mắt đưa cho hắn một túi đồ: “Mạnh tiên sinh, đây là thứ anh cần.”

Mạnh Giai Vỹ nhìn túi nhựa màu đen cũng không biết có gì bên trong, nhưng hắn vẫn nhận lấy, không cẩn thận đụng phải tay Hoàng Phủ Thần đột nhiên run bần bật, ôi chao, tay anh ta thật là lạnh, còn chưa kịp phun chửi, Hoàng Phủ Thần lại hơi cúi người, cái gì cũng không nói, xoay người rời đi.

Đây tới cùng là cho mình cái gì nha! Mạnh Giai Vỹ xoay người đóng kỹ cửa phòng, vừa mở túi nhựa nhìn, không nhịn được vừa tức giận vừa buồn cười, cư nhiên là một KY loại 355ml, còn có một tá condom, đây . . . . . . Thật là vì hai người họ mà lo lắng nha.

Lẩm bẩm chửi, ấn tượng của Mạnh Giai Vỹ về Hoàng Phủ Thần tốt lên không ít, tối thiểu người này làm việc rất trầm ổn, hắn chỉ là một khách hàng mà cũng có thể được săn sóc tỉ mỉ, vậy đối với những người khác hẳn là tốt lắm! Thật là một người tốt. “Vừa rồi là ai thế?” Mặc Gia Kỳ lộ ra mái tóc ướt sũng, híp mắt nhìn túi nhựa trên tay hắn, “Anh cầm gì vậy?”

Mạnh Giai Vỹ giảo hoạt cười: “Thứ tốt.”

Mặc Gia Kỳ nhanh chóng tắm xong, hai người liền một bên hôn một bên chầm chậm từ mặt đất chuyển lên giường, khi cậu nhìn thấy Mạnh Giai Vỹ cầm KY trên tay ở phía sau cậu bôi loạn, không nhịn được mở to mắt: “Sao anh còn mang theo loại đồ này? . . . . . . A!” Ngón tay xâm nhập nặng nề nhấn vào chỗ mẫn cảm, không khỏi làm cậu gọi thành tiếng, Mạnh Giai Vỹ cười hắc hắc: “Đây chính là Hoàng Phủ Thần tặng anh, anh đã nói anh ta nhất định là cong, hơn nữa còn là 0 đó.”

(Tiêu: KY là gel bôi trơn đó >.Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp