Hoành Hành Ngang Ngược

🧀🧀 Chương 23🧀🧀


1 năm

trướctiếp

Phó bản thứ hai: Đại tiểu thư độc đoán và kiêu ngạo (14).
_____________________

Lam gia bên kia rất mau liền nhận được tin tức, bộ phận quan hệ xã hội lập tức chuẩn bị xử lý, nhưng mà đại tiểu thư lại ngăn bọn họ lại, việc này liên quan đến tập đoàn Lam thị, không phải là việc một mình Lam Thịnh Mỹ, ngay từ đầu đương nhiên là không đồng ý, nhưng mà An Thúy lại nói: “Lam gia chúng ta còn có thể bởi vì cư dân mạng chống lại mấy ngày liền phá sản? Cổ phiếu sẽ sụp đổ? Siêu thị ngày mai ngay cả một người khách cũng không có??”

Đương nhiên là không phải, đừng nhìn cư dân mạng lòng đầy căm phẫn, chỉ cần không có âm thầm đẩy tay, hot search nhiều nhất ba ngày liền xuống, bị sự việc khác thay thế, sau đó không tới mấy ngày liền quên hết việc này, nên mua gì thì mua đó, nên đi siêu thị gì thì đi siêu thị đó, ai còn sẽ nghĩ, nga, cái đại tiểu thư của tập đoàn Lam thị không phải là cái thứ tốt gì, ở trường học hoành hành ngang ngược, không mua đồ nhà cô? Tính mau quên của cư dân mạng từ nhiều sự kiện trước là có thể nhìn ra, sản phẩm của Lam gia chỉ cần không phải xảy ra vấn đề chất lượng, cuối cùng nên bán nhiều hay ít thì vẫn là bán nhiều hay ít.

Đến nỗi cổ phiếu sao, cũng xuống không được bao nhiêu, hơn nữa sau khi chờ độ hot đi qua liền tăng trở lại. Quái vật khổng lồ, thật cho rằng chỉ chút việc trên mạng như vậy liền có thể làm ngã xuống? Đùa gì vậy.

Chỉ là đường đường một cái tập đoàn siêu cấp lớn, không thể bồi cô chơi như vậy.

Cuối cùng sự thật chứng minh, được thiên vị chính là không cần sợ hãi. Gia gia gia nãi nãi vỗ tay quyết định, cháu gái bảo bối của bọn họ muốn làm như thế nào thì làm như thế đó.

Mà Lam Thịnh Triết nhìn thấy An Thúy cùng người Lam gia thờ ơ, lại xem những lời mắng An Thúy che trời lấp đất trên mạng, chỉ cảm thấy mưa gió sắp tới. Hắn không thể không trở lại phòng, trốn vào phòng tắm, gọi điện thoại cho Thư Bảo Lị.

“Mấy việc trên mạng, là cậu làm sao, Bảo Lị?”

“Đúng vậy.” Thư Bảo Lị trả lời, khẩu khí sảng khoái khi trả thù thành công.

Lam Thịnh Triết hít sâu một hơi, “Cậu đừng đem sự tình nghĩ quá đơn giản, mau thu tay lại, chuyện này căn bản không có khả năng tạo ảnh hưởng thương gân động cốt gì tới Lam gia, với cô ấy cũng vậy, ngược lại là cậu……”

“A Triết, cậu rốt cuộc là cùng một đội với ai? Tớ là vì ai mới có thể làm ra những việc này?!” Thư Bảo Lị tức giận đánh gãy lời hắn, cô ta đã sớm có oán khí, cô ta là vì ai mới đi tìm An Thúy phiền toái cuối cùng bị bạo lực học đường như vậy? Cô ta là con gái, cô ta thích hắn, thời điểm chịu thương tổn liền nghĩ tới vương tử của mình tới cứu cô ta, thì hắn ở đâu? Hắn vẫn luôn ở thờ ơ lạnh nhạt, thậm chí còn càng ngày càng thân mật với An Thúy!

Mặc dù Lam Thịnh Triết nói đây là kế hoạch của hắn, hắn đang công lược An Thúy, nhưng mà Thư Bảo Lị vẫn là không khỏi cảm thấy không thoải mái, từ khi bắt đầu gặp nhau ở trấn nhỏ kia, bọn họ cùng nhau lớn lên, thanh mai trúc mã, Thư Bảo Lị đã coi hắn trở vật sở hữu của mình. Hắn chỉ nên cười với cô ta, cũng sẽ chỉ đối tốt với một mình cô ta.

Nhưng mà hiện tại, hắn giống như cún con phe phẩy cái đuôi dính ở bên người An Thúy, cả ngày vây quanh cô đi tới đi lui, tươi cười xán lạn như vậy cũng là hướng về phía cô, cho dù hắn nói chỉ là đang diễn kịch, nhưng mà trọng tâm sinh hoạt bây giờ của hắn toàn là An Thúy, gửi tin nhắn thật lâu mới nhận được tin trả lời, hỏi hắn đang làm cái gì, thì luôn nhắc tới An Thúy, cô ta thật sự ghen ghét khó nhịn.

“Bảo Lị, tôi nói rồi cậu không cần nhúng tay, đây là chuyện của tôi, tôi có kế hoạch của mình, tôi biết mình đang làm gì.”

Thư Bảo Lị ghen ghét nói, “Cậu thật sự không biết? Cậu không nhìn gương sao? Thời điểm cậu tươi cười xán lạn, tư thái vì cô ta làm trâu làm ngựa hèn mọn cỡ nào!”

“Tôi làm như thế là vì cái gì cậu không biết sao?!” Lam Thịnh Triết cũng nổi giận.

“Phải không? Cậu xác định khi cậu nói lời này trong lòng không có một chút chột dạ?”

Lam Thịnh Triết xem nhẹ loại cảm giác chột dạ hoảng loạn khi bị chọc trúng bí mật trong lòng này, dùng phẫn nộ che giấu bất an của hắn, “Đủ rồi, đây là chuyện của tôi, Bảo Lị, tôi vốn dĩ cũng không cần cậu trợ giúp, cậu không cần dùng loại khẩu khí bị phản bội này tới chỉ trích tôi, tôi rõ ràng biết chính mình đang làm cái gì, vì chính cái gì!”

Lam Thịnh Triết nói xong liền muốn ngắt điện thoại, thì nghe được Thư Bảo Lị khóc lên, “Thực xin lỗi A Triết, thực xin lỗi, tớ chỉ là cảm thấy trong khoảng thời gian này quá khó tiếp thu rồi, ở trường học vẫn luôn bị khi dễ, bạn bè chân chính của tớ chỉ có cậu, nhưng mà trong khoảng thời gian này cậu vẫn luôn đi cùng Lam Thịnh Mỹ, tớ rất khó chịu, cho nên mới không lựa lời, tha thứ cho tớ……”

Trong nháy mắt Lam Thịnh Triết liền nhớ tới khi bọn họ ở trấn nhỏ cùng nhau gặp lạnh nhạt như thế nào, ở trường học là bị xa lánh như thế nào, bọn họ là sống nương tựa lẫn nhau như thế nào, trái tim lập tức mềm xuống.

“Thực xin lỗi, nhưng mà hiện tại thật sự chỉ có thể làm bộ cùng cậu là bạn học bình thường, cũng không có biện pháp giúp cậu, cô ấy không thích cậu, nếu bị cô ấy phát hiện tôi và cậu là bằng hữu, thì nỗ lực lúc trước của tôi đều uổng phí. Tôi rất cảm ơn cậu vì cho tới nay quan tâm cùng thấy bất bình cho tôi, nhưng mà tôi thật sự biết lúc sau nên làm như thế nào, cậu không cần lại lo lắng giúp tôi như vậy. Hiện tại An Thúy đang ấp ủ phản kích cậu, tôi cũng không biết cô ấy tính toán làm như thế nào, cậu tốt nhất ngẫm lại có cái bím tóc gì ở trên tay cô ấy hay không, sớm phòng bị.”

Việc hắn có thể làm, cũng chỉ có thể nhắc nhở một việc này, hắn còn sống ở trong lòng bàn tay An Thúy, không thể giúp gì được.

Sau khi kết thúc trò chuyện với Lam Thịnh Triết, Thư Bảo Lị ngồi trên ghế nghĩ lại, cô ta có thể có cái bím tóc gì ở trên tay An Thúy? Trên người cô ta có bất luận cái gì giống An Thúy đáng bị lên án sao? Không có. Cô ta chờ, xem An Thúy có thể ra chiêu gì.

Sự việc vẫn luôn lên men, ngày hôm sau trong trường học ánh mắt mọi người nhìn An Thúy đều quái quái, An Thúy trực tiếp đi trạm phát thanh của trường, cảnh cáo giáo viên và học sinh toàn trường, ai lại dùng ánh mắt nhìn con khỉ mà nhìn cô, thì cô sẽ khiến người đó biến thành con khỉ trong vườn bách thú. Thành công làm tất cả mọi người không còn dám nhìn chằm chằm cô như vậy.

Lời này lại bị truyền tới trên mạng.

【 Nima, đây là trần trụi uy hiếp! Ai dám nhìn cô như vậy, liền phải bị khi dễ, phải trở thành con khỉ trong vườn bách thú bị vây xem sao? 】

【 Nhất Trung cứ như vậy ngồi yên không nhìn thấy? 】

【 Trên lầu không biết sao? Lam gia là nhà đầu tư ba ba của Nhất Trung, chẳng lẽ không phải chỉ có thể quỳ liếm sao? 】

【 Thật là, cuộc đời trước đây chưa từng gặp, như thế nào sẽ có nữ hài tử kiêu ngạo như vậy, lớn lên xinh đẹp như thế, nội tâm lại ác độc như vậy! 】

【 Trương Vô Kỵ mẹ nó nói rất đúng, nữ nhân càng xinh đẹp thì càng ác độc! 】

【 Ta muốn đem cô ấy kéo ra cho mấy cái tát tai……】

【……】

Trên mạng càng nháo càng lớn, An Thúy lại vẫn cứ bình thản ung dung, cũng không thấy tức giận đến ăn không ngon.

An Nhiên lập tức buông chén xuống, “Học tỷ.”

An Thúy nhai sườn heo chua ngọt, giương mắt nhìn cậu ta.

An Nhiên đem mặt thò qua, gương mặt xinh đẹp kia nơi nào còn có lười nhác như trước, bây giờ tràn đầy không kiên nhẫn cùng táo bạo, cậu ta nói: “Chị là người ngốc sao?”

“?”

“Bị người trên mạng mắng như vậy, chị không tức giận sao?”

“Tại sao phải tức giận?”

“Bị người khác bôi nhọ, còn không tức giận! Chị quả nhiên là người ngốc!”

“Bôi nhọ? Ai bôi nhọ? Tôi kiêu ngạo ương ngạnh không nói đạo lý, xem ai không vừa mắt liền đánh người đó, muốn nô dịch ai liền nô dịch người đó, lời nói buổi sáng kia, cũng xác thật là cái ý tứ đó, không đúng chỗ nào?” An Thúy thấy cậu ta để ý như vậy, nhịn không được liền trêu cậu ta.

“Cái nào cũng không đúng! Chị nhìn ai không vừa mắt, đó là người bị chị nhìn không thuận mắt đó sai, bị đánh cũng là bọn họ xứng đáng, tính cái gì mà kiêu ngạo ương ngạnh!” An Nhiên đương nhiên nói.

An Thúy sửng sốt, cô rất kinh ngạc, nhân thiết của cô chính là đại tiểu thư kiêu ngạo ương ngạnh kiêu căng, tẩy không trắng càng tốt không phải sai, thế nhưng còn có người tới tẩy như vậy …… Những người khác cũng nhìn An Nhiên sợ ngây người, biết hắn dường như có chút thích An Thúy, nhưng thật không nghĩ tới đã mù quáng đến loại trình độ này!! Cái này còn chưa tính kiêu ngạo ương ngạnh, như thế nào mới tính là kiêu ngạo ương ngạnh nha!!

An Thúy đột nhiên cười, “Như vậy sao, vậy cậu giúp tôi đem cái tiểu tiện nhân họ Thư kia lộng chết thế nào?”

An Nhiên sửng sốt, sau đó nở nụ cười, hai cái răng nanh đều hiện ra, hai mắt hơi hơi cong lên tràn đầy ý cười lóng lánh, thoạt nhìn vừa soái lại vừa đáng yêu, cái gọi là vừa sữa vừa muối, đại khái chính là như cậu ta vậy.

“Được thôi. Tôi đây muốn ăn xương sườn của chị.” Đưa đầu ra, a ô một ngụm, ăn luôn miếng xương sườn trên đũa của An Thúy.

An Nhiên nói giúp An Thúy liền giúp An Thúy, hơn nữa nhìn dáng vẻ cũng không phải chờ An Thúy nói mới động thủ, mà là đã sớm chuẩn bị, cho nên vừa vặn đem vài thứ kia đều thả ra.

Lúc này trên mạng tràn đầy một mảnh đảo mắng An Thúy an ủi Thư Bảo Lị, Thư Bảo Lị thấy An Thúy chậm chạp không động thủ, cho rằng cô căn bản không ra chiêu, đột nhiên lúc này, có một cư dân mạng phát ra một cái video.

Cái video này đúng là cái video đánh bóng chuyền hoàn chỉnh kia, có thể nhìn thấy, là Thư Bảo Lị đi theo Tưởng Cầm đề nghị cái gì, Tưởng Cầm mới nói ra tiến hành thi đấu, sau đó Thư Bảo Lị đoạt bóng, sau đó đập trúng An Thúy. Lúc sau An Thúy mới lần lượt mà bắt đầu đập Thư Bảo Lị.

【???? 】

【 Cho nên Thư Bảo Lị là người gây chuyện trước? 】

【 Không thấy được là Thư Bảo Lị đã xin lỗi rồi sao? Người ta nhất thời sai lầm liền lập tức xin lỗi, kết quả Lam Thịnh Mỹ làm như thế nào? Ăn miếng trả miếng còn chưa tính, đây là ăn miếng trả miếng sao? Đây là khi dễ! 】

【 Muốn dùng cái video này tẩy trắng nhưng tẩy không trắng. 】

【 Lam gia rốt cuộc cũng bắt đầu rồi? Tốc độ quá chậm, hiện tại mới lộ ra, có lợi ích rắm gì? 】

【……】

Nhưng mà ngay sau đó, vị cư dân mạng này lại thả ra hình ảnh cùng tin tức khác, tuôn ra gia thế Thư Bảo Lị, tiểu nhật ký ân ái của cha mẹ trên Weibo cô ta, kỳ thật là một cái tra nam xuất quỹ cùng tiểu tam. Tra nam là lão tổng bất động sản Thư thị, khởi nghiệp bởi vì năng lực thương nghiệp không đủ, người thừa kế ban đầu không phải ông ta, ông ta bất quá cũng chỉ là một giáo sư đại học, sau này do em trai năng lực xuất chúng của ông ta ngoài ý muốn qua đời, tra nam mới trở thành lão tổng.

Bởi vì năng lực không đủ, vì thế cưới vợ có khả năng làm việc, làm trâu làm ngựa quản lý công ty cho ông ta, chính mình tiếp tục làm giáo sư, sau đó thông đồng với học sinh của mình, còn sinh ra Thư Bảo Lị. Cho đến năm trước, vợ lão ta ngã bệnh, tra nam sau khi tiếp nhận công ty, lập tức cùng vợ ly hôn, dùng tiền uy hiếp vợ, không ly hôn liền không cho bà ta tiếp nhận trị liệu, khiến cho vị nữ cường nhân kia không thể không ký xuống hiệp nghị ly hôn, sau đó tra nam đón tiểu tam cùng con riêng trở về. Cũng là do nữ cường nhân quá ngốc, bị bề ngoài cùng kỹ thuật diễn tinh vi của tra nam lừa, nếu không cũng không đến mức rơi xuống loại kết cục này.

Các cư dân mạng chấn kinh rồi, quả thực không thể tin được, hai ngày này, ở trong cảm nhận của bọn họ, Thư Bảo Lị là tiểu thiên sứ tiểu công chúa chọc người thương tiếc cỡ nào, là tiểu đáng thương bị ác long khi dễ, nhưng mà hiện tại bọn họ cư nhiên phát hiện, cô ta thế nhưng là đứa con riêng ghê tởm như vậy? Nghĩ tới cô ta ở trên Weibo viết những nhật ký ấm áp cùng người nhà ở chung kia, đăng đồ hàng hiệu, ngẫm lại mấy thứ đó đều là vợ chính kiếm được, thật là ghê tởm đến cơm cũng phải nôn ra.

Nhưng mà cái này còn chưa tính là gì, vị cư dân mạng này còn tuôn ra tư liệu của Thư Bảo Lị ở trong trường học trước, nhìn ai không vừa mắt liền tìm học sinh bất lương trong trường thậm chí còn là lưu manh bên ngoài đi giáo huấn người ta, sau đó còn tra ra địa chỉ IP cùng video giám sát trong quán net, đây là Thư Bảo Lị tự biên tự diễn một hồi khổ tình, người này nghiễm nhiên chính là cùng An Thúy giống nhau như đúc, không, so ra thì, An Thúy còn tốt hơn nhiều sao? Xuất thân của người ta ít nhất còn sạch sẽ, là công chúa hào môn chính thức, là con của chính thất!

Quan trọng nhất chính là, người ta thẳng thắn kiêu ngạo, nhưng mà nhìn Thư Bảo Lị xem, còn biết diễn kịch! Mặt ngoài diễn đến vô tội đáng thương như vậy, trên thực tế thì sao?! Đánh bóng chuyền cái kia cũng vậy, thứ giả tạo! Thật mẹ nó tiện!!!

【 Chưa thấy qua một nhà ba người nào ghê tởm như vậy!! 】

【 Đáng thương cho Tô tổng, khó trách bất động sản Thư thị một năm này phát triển không bằng trước, thì ra là đã thay đổi ông chủ! 】

【 Quá ghê tởm, còn muốn lợi dụng internet trả thù Lam Thịnh Mỹ, ngươi không biết xấu hổ sao? ngươi xứng đáng đi ăn phân bị đánh chết! 】

【 Cùng Lam Thịnh Mỹ so sánh thì, Lam Thịnh Mỹ là tiên nữ trên bầu trời ngươi là cứt chó trên mặt đất! Người ta thẳng thắn so với ngươi cường gấp mấy trăm lần! 】

【 Thật không hổ là tiểu tam dạy ra, đủ tâm cơ a! 】

【……】

Weibo Thư Bảo Lị lập tức đã bị công hãm, Những dòng nhật ký nhỏ nhắn với những món quà hàng hiệu thể hiện tình yêu thương của cha mẹ đã làm cay mắt cư dân mạng, so với bọn họ khi công kích An Thúy thì lực công kích phản công Thư Bảo Lị tăng gấp vài lần. Bình luận, tin nhắn, Thư Bảo Lị vừa click mở ra, tất cả đều là lời mắng cô ta, cái gì khó nghe đều có, nếu hai ngày trước cô ta vẫn là tiểu công chúa được cư dân mạng an ủi yêu thương, thì hiện tại chính là một đống cứt chó xấu xí, làm ghê tởm mọi người.

Dưới những việc làm của Thư Bảo Lị, thì khi xem lại video An Thúy đánh Thư Bảo Lị kia, quả thực xem đến sảng muốn chết. Còn có cư dân mạng lập tức chế tác gói biểu cảm truyền bá ở trên mạng, An Thúy nhảy dựng lên đem bóng chuyền đập trên mặt Thư Bảo Lị, Thư Bảo Lị bị đánh đến quăng ngã ngồi dưới đất, với tên: Làm ngươi phạm tiện! / không biết xấu hổ! / F*ck you!/……

Còn có biểu tình vênh váo tự đắc của An Thúy sau lần đầu tiên đánh xong Thư Bảo Lị cũng bị làm thành gói biểu cảm, với tên: Hừ, tiện nhân / ngươi cũng xứng? / Bổn cung cho ngươi biết cái gì mới là kiêu ngạo /……

Cùng các cư dân mạng trong trò chơi kích động còn có người xem trong phòng phát sóng trực tiếp:

【 Tới tới tới, những thánh mẫu vừa nãy đi đâu vậy? Loại người này nên đáng thương sao? 】

【 Mặt có đau hay không? Chủ bá quá mức không? 】

【 Loại gia hỏa như Thư Bảo Lị làm ghê tởm người khác kia nên bị chủ bá đập bóng đến mơ hồ. 】

【 Thư Bảo Lị là không tốt, nhưng cũng không thể nói chủ bá tốt được, không phải sao? Cô vốn dĩ chính là ác bá ở vườn trường, cho dù người bị ức hiếp chính là Thư Bảo Lị, vậy cũng là ức hiếp. 】

【 Hắc, thánh mẫu phía trên[ f*ck you ·GIF]】

【[ ngươi cũng xứng ·GIF]】

【[ hành tinh băng ·GIF]】

【……】

Không ít người xem trong phòng phát sóng trực tiếp không biết khi nào cũng đem ảnh An Thúy đập bóng Thư Bảo Lị làm thành gói biểu cảm, lúc này, những gói biểu cảm đó xếp thành hàng đập về phía trước, loại gói biểu cảm này ở trong phòng phát sóng trực tiếp được tính phí riêng, sau khi chỉ định nhằm vào ai thì gói biểu cảm sẽ nhằm về phía tài khoản đó, cho nên lúc này, có thể nhìn thấy trong khu bình luận có rất nhiều gói biểu cảm hướng về phía tài khoản làm cho người ta tức giận kia phóng qua, cảnh tượng rất là đồ sộ.

Cái người bị nhiều gói biểu cảm đập vào như vậy hẳn là tâm tình cùng sắc mặt, đại khái là giống với Thư Bảo Lị.

Thư Bảo Lị mở máy tính, liền nhìn thấy những lời mắng cô ta, còn thấy được đống gói biểu cảm kia, lập tức tức giận đến sắc mặt biến hóa như cầu vồng, tức đến hộc máu.

Theo mạch não của cô ta, thì cô ta cùng mẹ cô ta không có sai cái gì, không phải là có một vị danh nhân đã nói qua, trong tình yêu, người không được yêu mới là tiểu tam, cho nên mẹ của cô ta không phải là tiểu tam, cô ta cũng không phải con riêng! Cho nên cô ta cũng không cho rằng đây không thể là cái bím tóc gì, nhưng mà hiện tại, mấy lời chửi rủa của cư dân mạng kia gần như đem mặt cô ta đánh sưng.

Sự tình nháo thành như vậy, Thư gia cũng chịu ảnh hưởng, Lam gia là quái vật khổng lồ, mấy anh hùng bàn phím nhỏ yếu kia căn bản lay động không được nó, Thư gia lại không giống, Thư gia vốn dĩ ở trong tay người cha không có năng lực kinh doanh kia của Thư Bảo Lị đã xuống dốc, lúc này lại bị tuôn ra sự việc một nhà ba người ghê tởm như thế, quan trọng nhất chính là còn đắc tội Lam gia, không nói đến cư dân mạng, người trong nghề còn nguyện ý hợp tác với bọn họ ít đến đáng thương. Cũng vừa mới đây, hai đối tác vốn đã đến bước cuối cùng trong giai đoạn hợp tác gọi điện thoại qua đây, hủy bỏ hợp tác đã nói tốt, không ký hợp đồng nữa!

Lam Thịnh Triết nhìn những tin tức trên mạng về Thư Bảo Lị sự, ngơ ngẩn, một hồi lâu sau, hắn gọi điện thoại cho Thư Bảo Lị.

Chưa tới mấy giây Thư Bảo Lị liền nghe điện thoại mang theo tiếng khóc nức nở: “A Triết……”

Nhưng mà âm thanh Lam Thịnh Triết bình tĩnh đến đáng sợ, “Trên mạng nói chính là sự thật?”

Thư Bảo Lị trong nháy mắt tràn đầy chột dạ cùng bất an, “A Triết, như, như thế nào? Tớ là muốn giúp cậu……”

“Mẹ cậu nơi nào là bị kẻ thứ ba chen chân, rõ ràng bà ta mới là kẻ thứ ba, phải không?”

Chuyện này trong nguyên tác Lam Thịnh Triết ở mười mấy năm sau mới biết, Thư Bảo Lị năm đó tuổi còn nhỏ liền biết nói chuyện như thế nào mới có thể đạt được chỗ tốt, bởi vậy mới cố ý bịa đặt lừa gạt hắn, đạt được hữu nghị với hắn. Mười mấy năm sau khi cùng nữ chính ngược thân ngược tâm dây dây dưa dưa thật lâu, Lam Thịnh Triết biết việc này, mới rốt cuộc hoàn toàn quyết liệt cắt đứt dây dưa với nữ phụ ác độc, không hề nhớ phân tình nghĩa khi còn bé kia.

Nhưng mà, hiện tại, việc này bị hắn biết trước, hơn nữa kỳ quái chính là, hắn một chút đều không nghi ngờ nó có thể là giả. Rõ ràng trong nguyên tác, hắn cũng nghe người khác nói qua sự việc của Thư Bảo Lị cùng mẹ cô ta, nhưng mà hắn nghĩ đó là Thư Bảo Lị cùng mẹ cô ta đang chịu ủy khuất, rõ ràng người gọi là vợ chính mới là kẻ thứ ba.

Là bởi vì hắn biết đây là do An Thúy phản kích, bởi vì trong tiềm thức của hắn cảm thấy, An Thúy căn bản khinh thường tạo ra tin tức giả để phản kích sao? Cô xác thật là loại người này không phải sao? Người như cô, muốn giết người đều là đường đường chính chính quang minh chính đại, huống chi là cái khác.

Mặc dù Lam Thịnh Triết là con riêng, nhưng bởi vì mẹ hắn chưa từng muốn tiền của Lam gia, chưa từng tính toán lợi dụng hắn tiến vào hào môn, vẫn luôn một mình nỗ lực mà đem hắn nuôi lớn, cho nên hắn cho rằng mẹ mình là vô tội, không phải kẻ thứ ba phá hư gia đình người khác, hết thảy đều là nam nhân kia sai. Đây là điều hắn kiêu ngạo, đúng là bởi vì phân kiêu ngạo này, cho nên nếu hắn sớm biết rằng Thư Bảo Lị xác thật là con riêng, mẹ cô ta thật sự là kẻ thứ ba, hắn căn bản khinh thường cùng cô ta làm bạn bè.

Thư Bảo Lị không nghĩ tới Lam Thịnh Triết thế nhưng lại nhắc tới cái này, biểu tình tức khắc trở nên kinh ngạc, hoảng loạn nói: “A Triết…… Cậu, cậu nghe tớ giải thích……”

“Các người thật ghê tởm.” Lam Thịnh Triết không chút lưu tình lạnh lùng nói: “Từ giờ trở đi, cô cùng tôi không có bất luận quan hệ gì, tránh xa tôi một chút!” Lam Thịnh Triết lập tức ngắt điện thoại, trong lòng tràn đầy phẫn nộ vì bị lừa gạt.

Hình tượng An Thúy cũng không có bị tẩy trắng, cô vốn chính là người kiêu ngạo bá đạo như vậy, nhưng mà bởi vì có Thư Bảo Lị này đối lập lại, cô kiêu ngạo bá đạo thế nhưng có vẻ lại thẳng thắn đáng yêu, rất nhiều người cảm thấy gia thế như vậy, kiêu ngạo một thì chút làm sao? Ai quy định thế gia đại tiểu thư nhất định phải đoan trang hiền thục? Cho dù có vài người nói Thư Bảo Lị là tiện nhân, An Thúy cũng đồng dạng không phải là thứ gì tốt, nhưng cũng không thể ngăn cản xu thế tất yếu, Weibo Lam Thịnh Mỹ lập tức thêm rất nhiều fans, thực mau liền vượt qua lượng fans của Thư Bảo Lị.

Khác với cảnh Lam gia nhàn nhã chờ phản kích mới, Thư gia lại bị chèn ép buộc phải đáp lại, Thư Bảo Lị đăng một video xin lỗi, trong video sắc mặt thiếu nữ tái nhợt khóc lóc nói xin lỗi, bởi vì nhất thời tức giận cho nên mới làm ra loại sự tình này, hy vọng mọi người vì thấy cô ta tuổi còn nhỏ buông tha cô ta, về sau cô ta sẽ hảo hảo đọc sách không hề phạm loại sai lầm này nữa balabalabalabala……

Đương nhiên lại bị châm chọc mỉa mai.

【 Tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện…… Con mẹ nó hiện tại nhìn đến những lời này lão tử liền muốn đánh người. 】

【 Lớn tới đó còn không biết xấu hổ nói mình tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, không hổ là người tập hợp gen tra nam tiện nữ, lợi hại. 】

【 Ta cảm thấy bộ dáng này của cô ta cũng thật giống nữ chính bạch liên hoa trong phim truyền hình nào đó. 】

【 Con mẹ nó, thật ghê tởm đến ta, lăn [ An Thúy đánh bóng chuyền ·GIF]】

【……】

Mặc dù vẫn là bị mắng, nhưng mà xin lỗi hoặc nhiều hoặc ít vẫn có chút hữu dụng, ít nhất thì phái nam nhìn thấy bộ dạng nhu nhược đáng thương này của cô ta cũng không mắng nữa, các cư dân mạng khác cũng bởi vì không có gì xoay ngược lại, nói cũng nói, mắng cũng mắng, dần dần cũng lắng xuống.

Lam gia không động thủ thu thập Thư gia, giết gà cần gì dao mổ trâu, cảm giác chậm rãi chết so với lập tức giải thoát càng thống khổ, Nhất Trung lại còn không có khai trừ Thư Bảo Lị, nhưng mà mặc cho Nhất Trung không khai trừ, Thư Bảo Lị lại xin nghỉ dài hạn, chắc là sợ ở trường học bị lộng chết.

Bởi vì không có gì để nhìn, chuyện này dần dần cũng bình ổn xuống dưới.

Mà Hà Dĩ Châu, người theo dõi suốt một thời gian dài, rốt cuộc lúc sau cũng tìm được cơ hội chia tay An Thúy.

Anh ta nhắn tin cho An Thúy, nói cô sau khi tan học thì nói chuyện.

An Thúy đồng ý.

Chờ sau khi tan học cùng An Thúy đi ra cổng trường, Lam Thịnh Triết ngồi lên xe cùng tài xế đi theo ở phía sau.

Hiếm khi Hà Dĩ Châu dâng lên một tia khẩn trương, anh ta nhìn về phía An Thúy, ánh hoàng hôn màu cam rơi xuống, làm gương mặt cô giống như nữ nhân ở vài thập niên trước được điện ảnh và tranh vẽ đặc tả lại, mờ nhạt nhưng tinh tế, mỗi một bức đều tràn ngập cảm xúc nghệ thuật, có một loại mỹ cảm không giống người thường.

Lưng cô rất thẳng, cằm cũng hơi hơi nâng, ngẩng đầu ưỡn ngực, tràn ngập tự tin, tròng mắt đen nhánh thanh triệt, rõ ràng có thể thấy được ngạo mạn cùng tự tin bên trong, ngay cả độ cung khóe miệng tựa hồ cũng tràn ngập hơi thở kiêu ngạo không kiềm chế được.

Không thể không thừa nhận, An Thúy là người rất xinh đẹp, nhưng loại người nhận hết sủng ái của gia tộc này, không có ăn qua một tia đau khổ, đương nhiên mà hưởng thụ hết thảy, người có thể hoành hành không cố kỵ gì, không phải cùng một cái thế giới với anh ta, nói thật hắn cũng cảm thấy rất chán ghét, chán ghét lại ghen ghét.

“Tôi muốn nói……” Bước chân anh ta hơi dừng, nhìn An Thúy, nói: “Chia tay, tôi đã chịu đủ rồi, tôi rõ ràng cảm nhận được, cô không phải bởi vì thích tôi mà cùng tôi kết giao, cô chỉ là muốn tìm người có thể để cô sai sử, mà bây giờ, đã có người khác có thể để cô sai sử, cho nên cô cũng không cần tôi. Cho nên, chúng ta chia tay.”

“Được.”

Hà Dĩ Châu: “……” Dứt khoát như vậy sao? Cô quả nhiên chính là muốn tìm người để sai sử!

An Thúy nói: “Nếu đây lời là anh muốn nói, tôi đây đã biết, trong khoảng thời gian này vất vả anh rồi, ít nhiều gì khi có anh, tôi mới có thể nhẹ nhàng như vậy.”

Hà Dĩ Châu khiếp sợ nhìn An Thúy, đây là…… đây là kiểu ngôn luận tra nam cỡ nào!! Không chỉ thừa nhận chính mình lừa gạt cảm tình người khác, còn nghiêm trang nói cảm ơn!! Anh ta còn lưu biểu cảm An Thúy đánh Thư Bảo Lị, hơn nữa còn rất nhiều!

Hệ thống 524:…… Thúy Thúy, cô đây là muốn kéo thù hận bao nhiêu người vậy? Nam chính còn hiểu được, ngay cả nam phụ cô cũng không buông tha!

Cứ như vậy, vốn dĩ cho rằng ít nhất cũng phải có một phen không nói tê tâm liệt phế nhưng cũng phải chân thành nói chia tay, cứ như thế mà đơn giản nói kết thúc, tâm trạng hậm hực cùng An Thúy đường ai nấy đi, Hà Dĩ Châu về nhà.

An Thúy cũng lên xe, Lam Thịnh Triết lập tức hỏi: “Làm sao vậy?”

“Không có gì, chia tay mà thôi.” An Thúy nhàn nhạt nói.

Lam Thịnh Triết sửng sốt, trong lòng đột nhiên dâng lên một trận mạc danh vui sướng, chia tay? Sớm nên chia tay, Hà Dĩ Châu chính là cái người dư thừa, việc anh ta làm, hắn đều có khả năng làm tất cả.

Bất quá thời điểm xe chạy đến trung tâm thành phố, An Thúy đột nhiên hỏi: “Hôm nay là ngày mấy?”

Lam Thịnh Triết trả lời.

Mày An Thúy nhíu lại, kêu tài xế quay đầu.

Hệ thống 524: 【 Cô đi tìm nam phụ? 】

【 Ừ. 】

Hỏi làm gì, An Thúy không để ý tới nó, nó đành phải không cao hứng mà yên lặng ngậm miệng.

Khi An Thúy đọc cốt truyện nguyên tác nhớ rõ nữ chĩnh sở dĩ chân chính đả động nam phụ, làm hắn hoàn toàn mở rộng lòng với cô, chính là bởi vì nữ chính đến nhà nam phụ, lại phát hiện nam phụ bị một người nam nhân đánh, khi thấy người đàn ông đó cầm lấy bình rượu hướng về phía đầu nam phụ nện xuống, nữ chính phấn đấu quên mình mà chạy qua đi ôm lấy nam phụ, chắn trước mặt nam phụ, chính mình thế hắn thừa nhận một kích này.

Mặc dù vẻ ngoài Hà Dĩ Châu ngăn nắp sáng sủa, nhưng lại có một người cha lấy bạo hành làm thú vui, đáng sợ nhất chính là cha anh ta là một người cường tráng như gấu, nam nhân bình thường đánh không lại ông ta.

Từ nhỏ đến lớn, cha anh ta đi ra ngoài xã giao, chỉ cần uống xong rượu trở về liền sẽ đánh người, người bị đánh đương nhiên không có khả năng là bảo mẫu và người hầu, mà là mẹ anh ta và anh ta. Người ta nói mẹ vì con sẽ mạnh mẽ lên, nhưng cũng có người mẹ bỏ rơi con mình, cũng có những người mẹ quá yếu đuối nên không thể mạnh mẽ được, mẹ Hà Dĩ Châu chính là người như vậy, từ nhỏ đến lớn chưa từng bảo vệ anh ta, thậm chí con đem anh ta trở thành tấm chắn, chính mình tránh ở trong phòng ngủ khóa trái cửa.

Anh ta vẫn luôn yên lặng chịu đựng, tính toán chờ thi đậu đại học xong thì tránh thoát, nhưng trước đó, anh ta còn cần phải chịu đựng. Khi thấy bảo mẫu người hầu trong nhà thậm chí là mẹ mình đều khoanh tay đứng nhìn anh ta, dần dần lớn lên anh ta đã không còn khát vọng mong ai tới cứu vớt hắn, cũng cho rằng người trên thế giới này đều ích kỷ và lạnh nhạt, không có biểu hiện ra ngoài chỉ là thời điểm còn chưa tới mà thôi. Nhưng mà chuyện nữ chính vì lao ra bảo vệ anh ta mà bị thương, giống như một kích búa tạ, hung hăng nện trong lòng anh ta.

Dựa theo quy luật, nữ chính kịp thời ra tay nhất định là một kích thay đổi vận mệnh, nói cách khác, không có nữ chính thì nam phụ hẳn là sẽ bị chai rượu kia đánh đến ít nhất não chấn động, không tốt là sẽ chết.

An Thúy không tính toán cùng Hà Dĩ Châu đi tuyến tình cảm gì, bất quá anh ta tốt xấu gì cũng chịu thương chịu khó cho cô sai sử lâu như vậy, cũng coi như là trả giá anh ta dùng cô làm tấm khiên, hại bàn học cô bị nhét chuột chết. Biết rõ anh ta phải chịu khổ, mặc dù cái này chỉ là một cái game thực tế ảo, nhưng mà cô lại chân thật hưởng thụ như thế, cho nên cô ít nhất cũng nên suy nghĩ cho sau này, làm xong những chuyện nữ chính nên làm.

Đương nhiên, muốn cô lao ra che ở trước mặt Hà Dĩ Châu là không có khả năng.

Vì thế sau khi tài xế đưa cô đến cửa, cô xuống xe đi vào biệt thự, nhấc chân liền hung hăng đá vào cái mông của người đàn ông hùng hùng hổ hổ kia, dùng sức đá, người đàn ông kia lập tức lảo đảo vài bước, té ngã bò trên mặt đất, trong lúc nhất thời không đứng dậy được.

Hà Dĩ Châu khiếp sợ nhìn An Thúy đột nhiên xuất hiện.

An Thúy đi qua đá thêm vài cái trên người đàn ông đang nằm trên mặt đất, “Bạo hành gia đình, đại rác rưởi, ăn phân.”

Người đàn ông giãy giụa muốn bò dậy, An Thúy lập tức kêu: “Lam Thịnh Triết!”

Đồng dạng kinh sợ còn có Lam Thịnh Triết vội vàng tiến lên, do bị nô dịch nhiều ngày nên sinh ra tính tự giác cùng ăn ý, đem người đàn ông kia chặt chẽ ấn ở trên mặt đất, cho đại tiểu thư đá mấy cái cho đã ghiền.

Hà Dĩ Châu chưa từng gặp qua cảnh tượng như vậy, từ nhỏ đến lớn, người đàn ông kia không ai có thể hạ gục, bây giờ lại như rùa đen nằm trên mặt đất mặc người xâu xé, mà thiếu nữ kia nhấc chân đá, oán giận như vậy, hùng hổ như vậy, không sợ gì cả…… Thật là loá mắt, vô luận là mặt này phẫn nộ của cô, hay là động tác làm tóc lay động, đều loá mắt như vậy.

Lam Thịnh Triết cũng đồng dạng nhìn An Thúy, trong lòng gợn sóng phập phồng.

Mãi cho đến khi đá mệt mỏi, An Thúy mới thở phì phò dừng lại.

Theo vào tới là tài xế kiêm bảo tiêu nhưng không có tác dụng, thầm hận Lam Thịnh Triết lại đoạt nổi bật, vội vàng giành trước một bước tiến lên hỏi cô: “Đại tiểu thư, tiếp theo nên làm sao?”

An Thúy thuận miệng nói: “Cho ông ta ăn phân đi.”

Tài xế kiêm bảo tiêu sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ khó xử, nhưng cuối cùng vẫn lộ ra biểu tình kiên định, kéo người đàn ông đi tới WC.

Lam Thịnh Triết:??? Là giác ngộ của tôi còn chưa đủ sao???

Hà Dĩ Châu:??!!!!!!

Hệ thống 524: Ngọa tào!!!!

……

……

Cuối cùng đương nhiên người đàn ông đó không có ăn phân, An Thúy thấy tài xế kiêm bảo tiêu cởi quần liền ngăn cản, dù sao thì việc này có chút quá ghê tởm, nhưng ai ngờ đến tài xế lại ngay thẳng như vậy, cố chủ nổi nóng thuận miệng nói, tài xế lại coi như thật.

Vì thế, An Thúy quyết định tăng lương cho ông ta. Thích người nghe lời như vậy.

Vì thế ánh mắt của Lam Thịnh Triết khi nhìn tài xế kiêm bảo tiêu này liền trở nên kỳ quái.

Mặc dù Hà Dĩ Châu đã là đại nam tử, nhưng so với người cha cường tráng thì vẫn thua một bậc, chính vì phản kích nên anh ta càng bị đánh nghiêm trọng hơn, cuối cùng đối phương thậm chí còn mất đi lý trí muốn lộng chết anh ta.

Gãy xương cổ tay trái, trên người cũng có một ít dấu xanh tím ghê người, trên mặt cũng là một mảnh lại một mảnh xanh tím, khóe miệng rách ra, thoạt nhìn rất thảm, nhưng không có thương tổn đến nội tạng cùng đầu cũng đã xem như không tồi.

Đánh người nhất thời sảng, kết thúc lại cũng rất đơn giản, Hà Dĩ Châu vốn dĩ cho rằng tiếp theo sẽ rất phiền toái, mặc dù cha anh ta là tên hỗn đản, nhưng rốt cuộc cũng là lão tổng dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng có chút bối cảnh cùng đầu óc, không phải một đại thúc bình thường tùy tiện tìm trên đường.

Nhưng mà An Thúy chỉ gọi điện thoại, rất mau liền có một đoàn đội luật sư chạy qua đây, người nào cũng tây trang giày da, tinh anh chi khí, miệng lưỡi khéo léo không nói, còn điều tra rành mạch một ít sự kiện dơ bẩn của người đàn ông kia, ông ta căn bản không có lực phản kích.

Cái người đã từng như ác mộng chiếm cứ ở trong lòng anh ta, làm anh ta mỗi khi nhớ tới đều cảm thấy cả người phát lạnh, là địch nhân lớn nhất trong cuộc đời anh ta, cư nhiên trở nên mềm yếu dễ khi dễ như thế, đáy mắt toát ra sợ hãi, còn hướng tới anh ta lộ ra ánh mắt cầu cứu, thoạt nhìn thật buồn cười.

Anh nhìn về phía An Thúy bên cạnh, thiếu nữ kia lại đang cúi đầu chơi điện thoại, nhẹ nhàng bâng quơ như thế, dường như bất quá chỉ là một cái búng tay, vẫn giống hình tượng trước kia anh ta nghĩ —— cái người không ăn qua khổ, nhận hết sủng ái của gia tộc, cho nên trở thành đại tiểu thư kiêu ngạo bá đạo tự coi mình là trung tâm.

Nhưng mà khi cô điên cuồng đá người đàn ông kia, trong miệng tức giận mắng ông ta, hình ảnh ấy lại khắc sâu ở trong đầu anh ta, làm cho thiếu nữ này từ đây trở nên quang mang chói mắt trong mắt anh ta, cô ngạo mạn kiêu ngạo bá đạo, lại trở nên là điều đương nhiên.

Cô ấy nên như vậy, nên kiêu ngạo tùy ý như vậy.

Trái tim anh ta có chút mất khống chế, anh ta đột nhiên hối hận lúc trước sao lại đưa ra lời chia tay.

Sự tình rất mau kết thúc, Hà Dĩ Châu ký tên lên mấy tờ văn kiện, vì thế từ trong tay người cha hỗn đản đạt được một ít bất động sản, đồng thời còn nắm được nhược điểm của đối phương, chỉ cần đối phương còn dám động thủ với anh ta, anh ta liền có thể làm ông ta mất đi tất cả, đương nhiên nếu anh ta xảy ra chuyện, Lam gia bên này đương nhiên sẽ hỗ trợ làm cho ông ta trở nên trắng tay.

“... Cảm ơn.”  Âm thanh anh ta khô khốc, đôi mắt ướt át.

An Thúy gật gật đầu, “Thiếu niên hãy học tập thật tốt, kiến thức sẽ trở thành sức mạnh. Tuy rằng về sau khảo thí, thứ nhất toàn trường không phải là anh, nhưng thứ hai toàn trường cũng còn có thể.”

Hà Dĩ Châu: “……” Thật biết phá hư không khí, lại nói nhiều lần khảo thí như vậy cô chỉ nằm trong top 30 ngẫu nhiên còn rớt ra top 30, dựa vào cái gì mà cùng người nhiều lần dành hạng nhất như anh ta nói ra loại lời nói này? Trước kia không điên tôi còn tin cô sẽ treo cổ vùi đầu khổ đọc sách, bây giờ cô cả ngày đều đang làm chuyện gì? Cô không quên lần trước cô còn kêu tôi làm bài tập cho cô??

Không biết nội tâm Hà Dĩ Châu đang phun tào, An Thúy mang theo Lam Thịnh Triết lên xe, về nhà.

Hà Dĩ Châu đứng ở tại chỗ, nhìn xe cô biến mất hồi lâu, anh ta xoay người về phòng thu dọn đồ đạc, mẹ anh ra đi vào, lắp bắp hy vọng anh ta có thể mang bà ta đi.

Hà Dĩ Châu chỉ nở nụ cười châm chọc chua chát, sinh anh ta ra, đem anh ta nuôi lớn chính là một đám bảo mẫu, còn bởi vì nội tâm áp lực mà phát giận trên người anh ta, khi anh ta bắt đầu có thể thừa nhận đả kích thì đem anh ta đẩy ra làm tấm khiên, hôm nay bà ta cũng vẫn cứ tránh ở trong phòng, không có đứng ra bảo vệ anh ta. Bà ta rất đáng thương, gả cho tên hỗn đản như vậy, nhưng anh ta cũng rất đáng thương, được bà ta sinh ra.

Vận mệnh chính mình, hẳn là để chính mình đi tranh thủ, anh vẫn luôn đang tranh thủ, như vậy, bà ta cũng nên vì chính mình mà đi tranh thủ.

Trong xe an tĩnh, Lam Thịnh Triết nhìn An Thúy, trong lòng không biết như thế nào, có một loại cảm giác rất kỳ quái, mùi axit nồng nặc, hắn cảm thấy hắn giống như đang ghen ghét Hà Dĩ Châu, lại giống như cũng rất vì Hà Dĩ Châu mà cao hứng, rất kỳ quái.

__________
11/07/2021.
ಡ ͜ ʖ ಡ


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp