Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng

Chương 233: Làm Thọ rụng cả tóc (1)


2 năm

trướctiếp

Dịch: Vì anh vô tình

***

Nói về nhân sinh của Lý Trường Thọ bên trong Hồng Hoang, thì kiện bảo vật thứ nhất cấp hậu thiên linh bảo lại là do tiền bối Vân Trung Tử xem trên mặt mũi Đại pháp sư đưa tặng. Đó là một tiểu tháp vô danh, để cho bản thể Lý Trường Thọ dùng dùng để phòng thân.

Nhưng kiện công đức linh bảo cấp bảo vật sau nhân sinh lần đầu của mình, thật đúng là...

Tương Tư bảo thụ trong Nhân Duyên điện do Thiên Đình đưa cho!

Bản thân vừa định rời khỏi hồng đa giới, liền bị Ngọc đế ban thưởng đánh mặt, chuyện này biết tìm ai để nói rõ lí lẽ?

Dưới mặt đất Hải thần miếu, trong mật thất cỡ nhỏ bị trận pháp bao phủ, đạo nhân giấy của Lý Trường Thọ nâng bồn hoa kia, ngồi một hồi có cảm giác dở khóc dở cười...

Điều đáng nói là, kiếp trước khi bản thân hắn chưa có tốt nghiệp đại học, thì một vị vừa nhìn đã biết là tên thầy bói gian manh. Gã cầm phần mềm xem bói trên điện thoại, bắt được mình liền bốc một quẻ, nói có một ngày mình sẽ luôn được mặc áo bào hỉ đỏ chót.

Lý Trường Thọ vì bài trừ tư tưởng mê tín, nên kiếp trước khi lúc chuẩn bị kết hôn sẽ mặc áo đuôi tôm đen thui!

Mặc dù cuối cùng cũng không thể dùng.

Hắn không nghĩ rằng, một ngày này thật sự sẽ tới, nhưng bản thân mình không phải tân lang gì, mà lại là...

Tiểu Nguyệt lão dự bị?

Huh, có vẻ thú vị.

Lý Trường Thọ nhìn Tương Tư thụ, hơi do dự.

Thứ này cũng không thể để bản thể trực tiếp dùng, lấy ra lại chẳng có công dụng gì lớn;

Chẳng lẽ đến lúc ngăn địch, lấy ra Tương Tư bảo thụ, điều khiển từng nhánh cây hung hăng đâm đối phương, làm cho đối phương tim đập thình thịch, rồi bỏ qua mọi chuyện?

Ồ, biện pháp này xem ra không tệ.

Lý Trường Thọ cân nhắc một hồi quyết định đặt vật này ở trong An Thủy thành, dùng để trấn áp khí vận Hải Thần giáo của mình!

Mặc dù chỉ là hậu thiên công đức linh bảo, nhưng chân muỗi dù nhỏ đó cũng là...

Khục, điều này không quan trọng!

Có chút ít còn hơn không, dù lớn hay nhỏ có thì vẫn tốt hơn là không có.

Lý Trường Thọ khống chế đạo nhân giấy, thi triển thổ độn đi về hướng An Thủy thành.

Chui đến trong phạm vi mười dặm nơi chủ miếu Hải thần trong An Thủy thành, thì đạo nhân giấy đột nhiên bắt đầu không ngừng đi đường vòng, độn qua một con đường có đến mười tám ngã rẽ để che giấu đường đi.

Không bao lâu sau, đạo nhân giấy đến dưới tầng gạch đá dưới mặt đất ở nơi nào đó, thuần thục mở ra liên tiếp cấm chế. Tiếp đó đạo nhân giấy lại cởi bỏ vỏ ngoài lão thần tiên, khôi phục thành bộ dáng người giấy, vác lấy bao vải, nhảy vào một chỗ khe đá.

Bên trong khe đá, lại có động thiên khác.

Bên trong [viện lạc]* có một chỗ diện tích chừng ba trượng vuông, giống như một tòa chương trình nghiêm mật của nhà máy giấy. Nó được từng tầng trận pháp tinh xảo bao lấy.

*Viện lạc: khu nhà nhỏ

Đây chính là, kho đạo nhân giấy có quy mô lớn nhất ở bên ngoài, mà hiện giờ Lý Trường Thọ xây dựng được!

Bên trong đó còn có hai phòng nhỏ, xếp từng chồng người giấy thật dày, tổng số lượng không cách nào thống kê chính xác được, cách một đoạn thời gian, đạo nhân giấy ở đây sẽ được rót vào tiên lực tràn đầy...

Trừ cái đó ra, còn có thật nhiều người giấy bình thường được trao cho mệnh lệnh đơn giản, như ở chỗ này quét rác, tuần tra, phòng cháy, phòng trộm.

Người giấy bình thường chỉ là vật phẩm để trang sức, để ở đây làm dáng một chút, cho trong này nhiều thêm một ít sinh khí.

Tại trong xó xỉnh viện lạc còn có hai căn phòng nhỏ, bên trong chất đầy đậu tiên, đều là hàng thượng đẳng đã qua tuyển chọn, so với nhóm đậu hắn cho Thiên đình trước đây, phẩm chất cao hơn rất nhiều.

—— vì không muốn tổn thương phàm nhân, Lý Trường Thọ cũng không sắp đặt độc tiên đậu ở nơi này.

Đây chính tầng lực lượng phòng ngự cuối cùng của chủ miếu Hải Thần giáo.

Nếu có người tiến đánh Hải Thần giáo, nhờ có đạo nhân và đậu tiên ở đây thì có thể bộ phát trong khoảng thời gian ngắn. Chiến lực của nó có thể so với mấy vạn tinh nhuệ thiên binh thiên tướng, để hộ vệ An Thủy thành và miếu Hải thần nơi đây.

Nếu như những đạo nhân giấy này và đậu tiên đều liều sạch, thì Lý Trường Thọ...

Cũng chỉ có cách là chạy.

Giờ phút này, đạo nhân giấy mang theo bao vải, bước đi chậm rãi tới chính giữa sân, lấy 'Bồn hoa' ở trong bao vải ra, đặt ở giữa viện nhỏ.

Tương Tư bảo thụ tản ra ánh sáng sáng ngời, làm cho toàn bộ tiểu viện đều được chiếu rọi rạng rỡ, từng cái người giấy, đạo nhân giấy lập tức được công đức gia trì.

Nói đến công đức...

Trong lòng Lý Trường Thọ, lại có một chút xíu 【 tiểu 】 ý nghĩ.

Đông Mộc Công vừa rồi có nói, Tiểu Tương Tư thụ này là do từ chính Tương Tư thụ bình thường bồi dưỡng ra được;

Vậy chính mình có lẽ có thể dùng công đức, bồi dưỡng Tiểu Tương Tư thụ này, để nó phát triển Tương Tư thụ linh căn?

Trước đây bản thân mình mò mẫm ra diệu chiêu đấu pháp kia, thật ra hoàn toàn có thể dùng Tương Tư bảo thụ phối hợp sử dụng với tiên thức độc đan Tâm Hỏa Thiêu, tại thời khắc mấu chốt dùng để nhiễu loạn tâm cảnh đối phương...

Công hiệu nhân đôi, ra sức gấp bội!

Tuy rằng kịch bản đấu pháp này quả thật có chút lòng dạ hiểm độc, nhưng nếu đã liều mạng tranh đấu, sống sót mới là việc quan trọng nhất.

Không chỉ như thế, là và nhánh cây của Tiểu Tương Tư thụ chắc đều có thể dùng để luyện đan...

Mình lại nghĩ ra một số thủ đoạn, làm một ít linh căn, linh nhánh thúc đẩy sinh trưởng giống 'Tương Tư quả'?

Nhân Sâm quả là bộ dáng trẻ con, Tương Tư quả cũng có thể chia làm một nam một nữ chứ...

Tương lai nếu bản thân có cơ hội đi tới Ngũ Trang quan, Trường Canh đạo nhân hắn sẽ cầm Tương Tư quả, khi gặp vị Địa Tiên chi tổ kia, cũng có thể nói một câu:

'Tiền bối, chúng ta quả thật hữu duyên, không bằng trao đổi mấy trăm đôi này đi!'

Khục, mục đích ở đây là nghĩ ăn quả đào.

"Làm như thế nào mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất của đồ chơi này?"

Đồ vật đều đã tới tay, mặc dù chính mình không muốn chế tạo linh dược, nhưng không thể lãng phí linh căn, công đức linh bảo này được.

Mà không biết, sau khi bồi dưỡng Tương Tư thụ lớn lên, làm ra nhựa cây, biến thành đạo nhân giấy sẽ có hiệu quả gì...

Ấy, hạng mục đạo nhân giấy [Tình] chính thức lên ngựa?

Nói theo đạo lý, vẫn nên ổn định trước.

Trước hết vẫn nên để vật này ở đây, mượn một phần hương hỏa công đức chậm rãi bồi dưỡng, sau đó lại tính tiếp.

...

Lý Trường Thọ cẩn thận sắp xếp xong việc liên quan đến Tương Tư thụ, để tâm thần trở về bản thể, tiếp tục mở lò ra luyện đan.

Trước đây nếu như hắn biết Ngọc đế sẽ ban thưởng loại 'Trọng bảo' này, vậy sẽ bớt lo rất nhiều, trực tiếp đâm Vương Phú Quý mấy... Một trăm lần, chẳng phải sẽ xong việc?

Lý Trường Thọ suy nghĩ kỹ một chút, vẫn cảm thấy chính mình tuy là tiểu đệ tử của Độ Tiên môn nhưng thật sự có chút hữu danh vô thực.

Phần lớn các đệ tử cùng thời kỳ đang so kè cao thấp giữa các ngọn núi với nhau, mà hắn lại chìm nổi bên trong vòng xoáy giữa các đại giáo.

Khi các đệ tử cùng thời kỳ, điều đang vì thiên kiếp trở thành tiên mà phát sầu, hắn lại lo lắng về Kim Tiên kiếp, làm sao để an ổn đạt được trường sinh...

Chuyện thế gian, thật sự kỳ diệu như vậy.

Một lần đi Bắc Châu, để cho việc tu đạo sinh hoạt của mình không còn bình yên nữa;

Một cái bắt nguồn từ Nam Hải thần giáo 'Đội vơ vét của cải', sau này lại liên lụy ra nhiều nhân quả đến vậy...

Các loại nguy hiểm ở Hồng Hoang không rõ, mà nó còn liên tiếp dậy sóng, các màn đặc sắc xuất hiện, làm cho thọ cảm thấy vui mừng.

Thật không uổng công hắn đi một lần này.

Tất nhiên hào khí ngất trời hắn không thể nào hướng tới, đời này cũng không thể hướng, lớn giọng cười to vài câu, biểu hiện ra điểm anh hùng, thật sự không có ý nghĩa thực tế gì.

An ổn tu hành mới là chính xác.

Khoảng cách Kim Tiên cảnh, chỉ kém mấy lần run run...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp