Lão Đại Là Nữ Lang

Chương 140-6: Dữ dằn (6)


1 năm

trướctiếp

Nàng ta chỉ là một tiểu thư nhà quan bình thường, đến chữ còn biết không nhiều lắm. Nàng ta còn trẻ, hơn nữa đoạn thời gian gần đây, Chu Hòa Sưởng tôn trọng nàng ta, khiến nàng ta khó tránh khỏi kiêu căng, chưa biết đưa đẩy.

Chu Hòa Sưởng không nhìn nàng ta, cúi đầu xuống đọc đống tấu chương chồng chất trên bàn, "Nàng là Hoàng hậu của Trẫm. Nàng đã từng nghĩ tới chuyện trẫm thiên vị Trường Nhạc Hầu nhiều lần như vậy, các vị triều thần sẽ nghĩ thế nào không? Dân chúng trong thiên hạ sẽ nghĩ thế nào không? Nàng đã từng suy nghĩ cho Trẫm hay chưa? Trẫm chưa từng bạc đãi Khổng gia, bọn họ muốn
cái gì, Trẫm cho họ cái nấy, tại sao cứ nhật định phải làm nhục mệnh quan triều đình? Hơn nữa còn là đường đường Đại Lý Tự thiếu khanh!"

Từng lời như chém vào lòng.

Khổng Hoàng hậu hãi hùng khiếp vía, vội vàng đứng dậy, quỳ gối trước bàn, khóc lóc, "Thiếp sợ lần này gia huynh sẽ làm liên lụy tới thanh danh thánh minh của Hoàng thượng nên nhất thời lỡ lời. Thiếp thường xuyên dặn dò người nhà không bao giờ được quên ân đức của
Hoàng thượng, bọn họ mang ân Hoàng thượng, nguyện vì Hoàng thượng máu chảy đầu rơi, chỉ vì tiểu nhân lừa gạt nên mới có thể gây họa như vậy."

Chu Hòa Sưởng liếc mắt nhìn nàng ta một cái rồi thôi.

Hắn vốn là phiên vương ở địa phương, có nhiều đại thần trong triều không phục hắn, các đại thần trong Nội Các muốn thông qua chế độ Nội Các để lấn át hắn không chỉ một lần. Trước đây sở dĩ Hoắc Minh Cẩm và Vân ca nhi có thể nâng đỡ hắn đăng cơ thuận lợi như vậy chính là bởi vì căn cơ của hắn nông cạn, các vị đại thần cảm thấy hắn dễ khống chế. Hắn là Hoàng đế, nắm giữ quyền sinh quyền sát nhưng không phải hắn nói cái gì, các vị đại thần sẽ răm rắp nghe theo cái đó. Bọn họ có rất nhiều cách để mà ngoài mặt thì vâng lời nhưng lại ngầm chống đối lại quyết định của hắn.

Giống như tiên đế vậy, thời ông ta còn tại vị, ông ta vẫn luôn không thể thâu tóm được hoàng quyền, tuy rằng ở địa vị cao nhưng không thể làm gì được Thẩm thủ phụ.

Trước mắt, quan hệ giữa Chu Hòa Sưởng và các vị đại thần vẫn coi như hòa hợp, nhưng vậy vẫn chưa đủ.

Đáng tiếc, hậu cung của hắn không những không thể trợ giúp gì cho hắn mà còn nhiều lần khiến hắn bị ngự sử chỉ
trích.

Hắn vừa mới đọc tấu chương, Vân ca nhi thi đỗ hạng nhất, đặc biệt là phần về đạo văn, đệ ấy là người duy nhất nhận ra được tất cả những bài văn đạo văn. Tuy ở phương diện thi từ ca phú, đệ ấy rõ ràng bị tụt lại phía sau nhưng cộng tổng số điểm vẫn là cao nhất.

Mấy người Vương các lão chẳng còn gì để nói, còn quay qua bảo người hắn chọn quả nhiên không tồi.

Hắn rất vui, còn hơi đắc ý nữa.

Hôm đó hắn nói đồ ăn của Quang Lộc Tự không nuốt được, Vân ca nhi lạnh lùng như vậy mà hôm sau đã dâng sớ kiến nghị tách riêng nhà bếp của hắn ra. Lúc dùng bữa, hắn còn tưởng rằng khi ấy Vân ca nhi chỉ thuận miệng nói cho vui vậy thôi.

Từ khi hắn lên ngôi, từ phủ phụ cho đến dân chúng bình thường, người hầu trong cung đều phải quỳ rạp dưới chân hắn, ca tụng công đức của hắn, dùng bất cứ thủ đoạn nào để lấy lòng hắn.

Trong số những người đó có bao nhiêu người như Vân ca nhi, thực sự quan tâm tới hắn, cẩn thận giải quyết mọi phiền toái cho hắn cơ chứ?

Ông già từng nhắc nhở hắn không nên tin tưởng Vân ca nhi quá, tránh để cho thế lực của Vân ca nhi lớn mạnh quá mức. Hắn mỉm cười, hắn và Vân ca nhi hỗ trợ lẫn nhau.

Vân ca nhi phò tá cho hắn, đương nhiên đệ ấy cũng có tư tâm, nhưng cái tư tâm này lại bình thản, bộc trực, sẽ không gây hại cho hắn.

Chuyện này rất bình thường, làm người ai chẳng có tư tâm cơ chứ?

"Được rồi, việc này trẫm tự có quyết định. Nàng đừng nghĩ nhiều, nhân cơ hội này khiến cho anh trai nàng thành thật một chút."

Khổng Hoàng hậu lo lắng bất an, cảm thấy lần này nhất định Hoàng thượng đã tức giận, lúc này nghe thấy giọng điệu của ngài ấy vẫn nhẹ nhàng, không có vẻ giận dữ cho lắm liền thầm thở phào nhẹ nhõm. Nàng ta cũng không dám tiếp tục đề cập tới Phó Vân nữa, lại đâm ra hận mấy đứa tiện nhân ngầm tác oai tác quái kia, còn dám lợi dụng anh trai nàng ta để ly gián nàng ta và Hoàng thượng!

Chu Hòa Sưởng nhìn theo bóng Khổng Hoàng hậu đi ra ngoài, vừa đi vừa lau khô nước mắt rồi hắn tiếp tục phê duyệt tấu chương.

Không thể để Khổng Hoàng hậu có thù với Vân ca nhi, tuy phi tần trong hậu cung không thể tham gia vào chính sự nhưng sau này, khi Hoàng hậu sinh được Thái tử rồi thì lại khác.

Nếu như Hoàng hậu vẫn tiếp tục thiếu hiểu biết như vậy, dù nàng ta có sinh được Thái tử thì cũng không thể để cho nàng ta nuôi dạy.

Nhưng dù sao hiện giờ nói những chuyện như vậy vẫn còn sớm.

Hắn âm thầm cân nhắc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp