Lão Đại Là Nữ Lang

Chương 141


1 năm

trướctiếp

Cung Khôn Ninh.

Bên góc tường có một giá cắm nến cao băng người. Đến tối, cung nữ đốt nến lên, ánh nến lay động

Khổng thị ngồi trước bàn trang điểm, nhìn giá nến sáng rực đằng sau tấm bình phong, thầm nghĩ nếu là ở nhà, buổi tối mà thắp nhiều nến như vậy, mẹ nhất định sẽ cằn nhằn hao tiền tốn của.

Chỉ riêng chủ điện của cung Khôn Ninh này thôi, chi phí thắp nến mỗi đêm đã bằng tiền ăn một tháng của nhà bọn họ trước kia.

Trước khi vào cung, nàng ta chỉ là con gái của một quan võ cấp thấp hết sức bình thường. Cha nàng ta tuy rằng tốt
xấu gì cũng có một chức quan nhưng trong nhà cũng chẳng có bao nhiêu đất đai. Nàng ta bay lên đầu cành thành phượng hoàng, toàn bộ phủ thành đều chấn động.

Lúc ý chỉ tứ hôn còn chưa về tới nhà, quan lớn quan nhỏ ở phủ thành, nhà giàu trong vùng đã đua nhau tặng tiền
bạc, tặng quà cáp, tặng người hầu cho Khổng gia. Thân thích bao nhiêu năm không qua lại gì bỗng rồng rắn kéo tới nhà. Nhà láng giềng ở quê cũng chủ động dọn đi nơi khác, nhường cả tòa nhà cho nhà bọn họ xây dựng thêm vườn hoa. Mấy nhà trước kia không thèm để mắt đến anh trai nàng ta còn chủ động đưa con gái tới nhà bọn họ làm thiếp cho huynh ấy.

Nàng ta trở thành bảo bối của cả nhà, thậm chí là bảo bối của toàn bộ dòng tộc, tất cả đồ ăn, đồ mặc, đồ dùng của nàng ta đều là hàng tốt nhất. Trong cung phái nữ quan tới dạy dỗ nàng ta về lễ nghi cung đình, dạy nàng ta đọc sách, sửa khẩu âm của nàng ta lại cho đúng, dạy nàng ta kết hợp quần áo như thế nào, chải tóc như thế nào, đối nhân xử thế như thế nào, chăm sóc sắc đẹp như thế nào... Đến đêm, họ cũng đứng trước giường Bạt Bộ, xem tư thế ngủ của nàng ta như thế nào, có nói mơ hay không.

Cuối cùng nàng ta được lựa chọn làm chính phi cho Thế tử của Sở Vương ở Hồ Quảng. Trong những tú nữ ngày đó, những người xuất sắc nhất đều được giữ lại cho Thái tử, sau đó mới đến phiên các phiên vương và Thế tử của phiên vương khắp các nơi. Tôn quý phi chỉ chăm chăm lo lắng cho việc hôn nhân của con trai mình, nghe nói phiên vương phi đều do các thái giám dùng cách rút thăm để chọn ra.

Khổng thị là người may mắn, những người quen biết nàng ta đều nói vậy, những người không quen biết nàng ta cũng nói như vậy.

Nàng ta còn nhỏ tuổi, không cần xuất giá ngay lập tức, trước tiên cứ để nữ quan cung đình dạy dỗ, hai năm sau mới thành hôn.

Kết quả là lão Sở Vương qua đời, Sở Vương Thế tử có hiếu, không muốn vội vàng thành thân, muốn giữ đạo hiếu cho cha mình ba năm rồi mới cưới vợ.

Khổng thị không biết bản thân nàng ta khi ấy có cảm giác gì, dù sao cũng chưa từng gặp Thế tử, nhưng từ ngày biết được mình sẽ trở thành chính phi của Sở Vương Thế tử, nàng ta đã coi người kia là chồng mình.

Sở Vương không còn nữa, Thế tử nhất định rất đau lòng. Nghe nữ quan nói, ngài ấy từ nhỏ đã mất mẹ, hiện giờ còn chưa kịp lấy vợ đã lại mất cha, bên cạnh còn không có anh chị em gì để nương tựa lẫn nhau, nhất định rất đau lòng.

Khổng thị không giỏi làm gì khác, nhưng lại giỏi thêu thùa, ai cũng khen nàng ta thêu rất sống động.

Nàng ta thêu cho Thế tử một bộ đồ đeo bên người gồm túi tiền, bao đựng quạt, túi thơm, đáp liên, túi đựng dao đánh lửa, quần áo, giày tất... Sợ làm không đẹp, chỉ cần có một chút chưa vừa ý là sẽ tháo ra làm lại hoàn toàn, nắn nót từng đường kim mũi chỉ, hận không thể đem tất cả sự lo lắng của mình dành cho Thế tử thêu vào trong đó.

Những thứ ấy được đưa tới Hồ Quảng, nàng ta lại hối hận, cảm thấy kỹ thuật thêu thùa của mình không tinh xảo được như ở phía nam, có lẽ Thế tử sẽ không thích nàng ta.

Nàng ta trằn trọc, suy nghĩ cả ngày lẫn đêm.

Sau đó, nội quan trở lại Khổng gia, bảo với nàng ta rằng Thế tử đau buồn quá độ, người gầy rộc đi, nhưng nhìn thấy những thứ mà nàng tặng, đã bảo hắn chuyển tới nàng một câu: "Nhọc lòng rồi."

Hắn còn nói Thế tử cao lớn, trông lại rất văn nhã, thị nữ và tôi tớ trong Vương phủ đều nói Thế tử gia khoan dung độ lượng.

Bấy giờ nàng ta mới yên lòng.

Ngay sau đó, tiên đế mất, Thái tử, Thái tôn cũng không còn, Thế tử trở thành tân quân.

Thế tử là Hoàng đế, như vậy Khổng thị sẽ trở thành Hoàng hậu rồi.

Phiên vương phi ở địa phương và quốc mẫu là hai chuyện hoàn toàn khác biệt.

Người Khổng gia vui mừng sắp phát điên tới nơi. Đêm đó, Khổng lão gia đưa con cháu ra khỏi thành ngay trong đêm, tới phần mộ tổ tiên thắp hương tế tổ.

Nữ quan dạy dỗ Khổng thị lại không thể hiện sự vui sướng đến mức đó, ngược lại còn lắc đầu thở dài.

Khổng thị nghe nói hai nữ quan đã tới nói chuyện riêng với Khổng thái thái. Sau khi hai nữ quan ra khỏi phòng,
Khổng thái thái khóc, gọi Khổng lão gia và họ hàng thân thích vào bàn bạc. Cả nhà không hiểu biết gì, cũng chẳng có cách nào.

Bọn họ giấu Khổng thị, nhưng Khổng thị cuối cùng vẫn biết.

Nữ quan nói Khổng thị và Thế tử của Sở Vương tuy rằng đã được tiên đế tứ hôn nhưng dù sao vẫn chưa thành thân. Giờ Thế tử của Sở Vương đã thành Hoàng đế, đương nhiên sẽ phải tuyển tú mở rộng hậu cung, như vậy vị trí Hoàng hậu này rơi vào tay ai cũng chưa biết được.

Dựa vào gia thế của Khổng thị, có thể làm phiên vương phi vốn đã là may mắn lắm rồi. Những người khác phải bắt đầu từ thế tử phi, sau một thời gian mới trở thành phiên vương phi, nàng ta thì khá hơn nhiều, vẫn còn chưa thành thân đã từ thế tử phi biến thành phiên vương phi luôn. Nàng ta còn chưa kịp phản ứng, chồng tương lai lại đã thành Hoàng đế.

Nữ quan ám chỉ với người Khổng gia, Thế tử thành Hoàng đế, thái giám chịu trách nhiệm tuyển tú sẽ không dám làm qua loa. Tú nữ mà ông ta chọn lựa dù xét về tướng mạo hay nhân phẩm cũng sẽ đều thuộc dạng hiếm có khó tìm. Khổng thị nhất định không so sánh nổi với người ta.

Thế tử của Sở Vương cũng chưa từng gặp nàng ta bao giờ, ngài ấy sẽ để nàng ta làm Hoàng hậu sao?

Người Khổng gia mặt mũi ủ ê, chỉ còn cách chờ tin tức.

Họ không dám mong ước tới vị trí Hoàng hậu nhưng mà làm phi tử của Hoàng đế thôi cũng là cái phúc của Khổng gia bọn họ rồi. Mấy đời rồi Khổng gia đến một cô con gái được gả cho quan lớn trong triều thôi còn không có nữa là, lần này còn được vào cung hầu hạ Hoàng đế, cũng nên thấy đủ!

Nhưng trong lòng Khổng thị lại cảm thấy khó chịu, từ chính phi lại biến thành phi tử... Bản thân nàng ta vẫn cứ luôn coi Thế tử là chồng mình cơ mà!

Tân quân lên ngôi, có tổng cộng bốn tú nữ được lựa chọn thông qua tuyển tú.
Đám thái giám tới đón Khổng thị vào kinh, nàng bảo người hầu tâm phúc bên cạnh mình tìm cơ hội tới xem mặt mấy tú nữ kia.

Người hầu quay về nói với nàng: "Bọn họ không xinh đẹp được như tiểu thư." Khổng thị nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm. Tới khi thực sự nhìn thấy bốn tú nữ, nàng ta mới biết người hầu sợ nàng ta trách phạt nên mới nói qua loa cho có lệ, mấy tú nữ kia ai mà chẳng xinh như hoa, đẹp như trăng, hơn nữa cử chỉ lời nói không tầm thường.

Trong số họ, Triệu thị là người xinh đẹp hơn cả, cầm kỳ thi họa không có môn nào không giỏi, nhà nàng ta tuy chỉ
là nhà giàu trong vùng nhưng lại xuất thân từ một dòng họ lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp