Lão Đại Là Nữ Lang

Chương 147-4: Phi ngựa (4)


1 năm

trướctiếp

Tay còn lại đột nhiên dùng sức, giật mấy cái đã kéo tuột quần áo trên người mình xuống.

Cuối cùng, chậm rãi nhưng quyết đoán, chàng xé rách tầng trói buộc cuối cùng trên người nàng.

Dưới ánh nến, da thịt trắng như tuyết, trắng đến mức lóa mắt, đường cong uốn lượn.

Hai mắt chàng đỏ lên, nuốt khan mấy cái, ôm sát nàng, tách hai chân nàng ra, đè lên người nàng lần thứ hai.

Chàng vừa vội vàng vừa kích động, bàn tay lớn sờ tới sờ lui, nhớ lại những cách mình đã hỏi thăm được trước đây, hết sức kiên nhẫn săn sóc lấy lòng nàng.

Nàng như ngã vào đám mây, muốn giãy giụa nhưng rồi lại ôm chặt cánh tay chàng theo bản năng, răng cắn chặt vào môi.

Bỗng nhiên nàng kinh ngạc hét lên một tiếng, cả người run rẩy, những ngón chân tròn trịa trắng như tuyết cũng cuộn lại.

Cả người xụi lơ trên gối, không biết hôm nay là hôm nào.

Trán chàng lấm tấm mồ hôi, chàng nhìn nàng, cười khe khẽ, cúi người hôn lên tóc mai ẩm ướt của nàng, ngón tay rời khỏi đó, nụ hôn ướt át chậm rãi di chuyển xuống dưới, tai, mặt, cổ...

Chờ nàng lấy lại được ý thức, sự kích thích lớn hơn nữa lại quét tới.

Lần này nàng không kiềm chế nữa, tiếng rên khe khẽ bật ra giữa đôi môi.

Nghe thấy tiếng thở dốc gần như nức nở của nàng, chỗ kia của chàng càng không chờ nổi nữa, hơi lùi lại, nhân dịp nàng vẫn còn đắm chìm trong sung sướng liền đi vào từng chút một.

Cảm giác hòa vào thành một thực sự quá mãnh liệt, chàng suýt nữa không kiềm chế nổi, kêu lên một tiếng, động tác chậm lại, nâng khuôn mặt mướt mồ hôi của nàng lên, hôn nàng; "Đau thì nói cho ta."

Tay chân nàng đã mềm nhũn, không còn một chút sức lực nào, vải gấm đỏ thẫm cọ xát lên da thịt trần trụi, tuy là mùa đông nhưng cả người đầy mồ hôi. Nàng chưa thả lỏng, đã nghe thấy Hoắc Minh Cẩm hừ một tiếng, người run run, tiếng gầm nhẹ sảng khoái thoát ra từ cổ họng.

Chàng tựa như có chút hốt hoảng, sau khi tỉnh táo lại, đôi mắt đỏ bừng mở ra, dường như hơi ảo não.

Không biết vì sao, Phó Vân Anh bỗng nhiên muốn cười.

May mà nàng không cười ra tiếng bởi Hoắc Minh Cẩm nhanh chóng dốc sức làm lại, cơ bắp toàn thân gồng lên, còn hào hứng hơn cả khi nãy.

Lần này chàng giữ thật lâu, lâu tới mức tay chân nàng tê mỏi.

Ban đầu chàng vẫn còn rất dịu dàng, liên tục hôn lên môi nàng, nói nếu như không chịu nổi thì nói cho chàng. Tới lúc thật sự bắt đầu chuyển động, nàng không chịu nổi, bấu lên vai chàng, chàng chỉ hơi kiềm chế một lát, chỉ chốc lát sau tốc độ càng lúc càng cao, dùng sức nhiều hơn nữa, nắm chặt tay nàng, chặn lại, cắn chặt răng hành động.

Tới khi nến đỏ chỉ còn loại một đoạn, Hoắc Minh Cẩm vẫn còn hưng phấn.

Dù sao Phó Vân Anh cũng là lần đầu tiên trải qua nhân sự, gương mặt đỏ bừng, ban đầu còn thử chủ động hùa
theo chàng nhưng lúc sau nước mắt giàn giụa chảy khắp mặt.

Cũng không biết là vui sướng hay là mệt.

Hoắc Minh Cẩm muốn nàng mấy lần, tuy rằng vẫn còn chưa thỏa mãn nhưng cũng dần bình tĩnh lại, cúi đầu mút giọt nước mắt trên lông mi nàng, nghiêng người bế cái người tay chân mềm nhũn là nàng vào phòng tắm.

Lúc tắm rửa lại không nhịn được trêu đùa trong chốc lát, khiến cho khắp nơi trên mặt đất đều ướt sũng nước.

Cũng không kịp thu dọn đệm chăn trên giường lại lần nữa, chàng lấy đệm chăn đã chuẩn bị sẵn trong rương ra, phủ lên trên, bế nàng quay về giường Bạt Bộ, một tay ôm lấy nàng, để nàng gối lên ngực mình, kéo chăn lên, bọc cả hai người lại bên nhau.

Bàn tay chàng vuốt ve cánh tay trắng như sứ của nàng, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu nàng, nàng mệt mỏi, tóc xõa tung.

"Nương tử."

Chàng ôm chặt nàng, khẽ nói.

Phó Vân Anh nhắm mắt lại, ừ một tiếng trả lời chàng; "Tướng công."

Cảm xúc trong lòng chàng trải rộng mênh mông, bàn tay chậm rãi sờ đến chỗ khác, cảm thấy bản thân mình lại bắt đầu kích động.

Phó Vân Anh bị chỗ kia làm cho bừng tỉnh, hai hàng lông mày nhíu lại, mở mắt, đôi mắt mê mang, hôn nhẹ lên cằm chàng, "Minh Cẩm ca ca, ta mệt rồi."

Giọng điệu như biếng nhác, lại hơi giống làm nũng.

Câu nói này của nàng khiến cho Hoắc Minh Cẩm mềm nhũn cả người.

Trong màn, ánh nến nhảy nhót.

Chàng hôn lên tóc nàng, mỉm cười không một tiếng động.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp