Khoái Xuyên Chi Vạn Nhân Mê II

Quyển 2 - Chương 20: Phiên ngoại Nghệ kỹ


...

trướctiếp

 


***


Truyện: Khoái Xuyên Chi Vạn Nhân Mê II


Tác giả: Đông Thi Nương


Editor: Trúc Xanh


***


 


Trúc: Thực ra tác giả đã đăng tiếp mấy chương của thế giới thứ 3 rồi nhưng bởi vì dân tình kêu gào với cái kết của thế giới thứ 2 quá nên mới đăng phiên ngoại này. Đây cũng là phiên ngoại duy nhất của phần II bộ truyện này. Có điều để mạch truyện liền mạch mình chuyển nó lên trước. Coi như kết thúc thế giới này luôn nha ^^


 


 Coi như kết thúc thế giới này luôn nha ^^

 


Chương 2.20 Phiên ngoại Nghệ kỹ


Những đóa hoa sinh trưởng ở trong bóng tối nỗ lực hấp thụ dinh dưỡng, chúng nó khát vọng nhìn thấy ánh mặt trời, ấm áp dương quang. Khát vọng được đắm mình trong làn gió nhẹ nhàng lay động, bày ra vẻ đẹp mỹ lệ và hương thơm quyến rũ của mình.


Cả đời này Suzuki chưa từng chạy nhanh như vậy, cầu xin nhanh hơn một chút, nhanh hơn một chút, hắn muốn gặp Chishima.


Năm ấy ba tuổi, lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, rõ ràng là một chuyện đã rất lâu rồi, vậy mà hắn lại có thể nhớ rất rõ ràng, nhớ rõ câu nói đầu tiên của đối phương, nhớ rõ cả biểu tình của đối phương.


Hắn rất để ý Chishima, để ý đến nỗi chỉ muốn độc chiếm đối phương, hắn muốn tầm mắt đối phương chỉ dừng lại ở trên người mình, muốn đối phương hoàn toàn thuộc về mình. Loại khống chế biến thái này làm chính hắn cũng rất hoảng sợ. Vì thế đa phần thời gian hắn đều sắm vai một người bằng hữu vô cớ gây sự lại thích làm nũng.


qingyufighting.wordpress.com


Sau khi biết sự tình giữa Chishima và Aoki, lần đầu tiên hắn muốn giết người, hắn muốn giết cái kẻ đoạt Chishima của hắn, Aoki.


Nhưng Suzuki lại nói với chính mình, nếu bọn họ thật lòng yêu nhau, vậy thì chính mình có phải rất nực cười hay không…


Thật may, cuối cùng Chishima lựa chọn hắn.


Những ngày ngày đêm đêm ở chung với Chishima, mỗi một giây mỗi một khắc hắn đều cảm thấy hạnh phúc, có phải ông trời thấy hắn đáng thương, mới đem một Chishima tốt như thế đến cho hắn.


Nhưng bây giờ, ông trời muốn lấy đi hạnh phúc duy nhất của hắn sao?


 


Nhưng bây giờ, ông trời muốn lấy đi hạnh phúc duy nhất của hắn sao?

 


***

 


***


Lúc Suzuki chạy đến phủ của mình chỉ nhìn thấy ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.


Ngọn lửa vây quanh toàn bộ phủ, ngoài cửa cách đó không xa rất nhiều người đang đứng nhìn, chỉ có vài người lấy nước dập lửa.


Suzuki nhìn khắp nơi xung quanh nhưng không nhìn thấy người hắn muốn.


Chishima không có ở nơi này, vậy là ở bên trong sao?


Suzuki liền chạy vào phía trong, hình như có người kéo lấy hắn.


qingyufighting.wordpress.com


Những thanh âm ong ong ong ở bên tai là cái gì?


Ai đang nói chuyện ở bên tai hắn?


Ngọn lửa chiếu rọi ở trong mắt hắn, hắn rống to lên tiếng…


“Buông ta ra, ta muốn đi cứu Chishima! Chishima!”


Chishima, có phải ngươi ở bên trong không?


Đừng sợ, ta lập tức sẽ cứu ngươi ra.


Chờ một chút, ta lập tức sẽ cứu ngươi ra ngoài.


 


Suzuki bị người đè ngã xuống trên mặt đất, đôi mắt hắn vẫn không chịu từ bỏ ý định, nhìn chằm chằm ngọn lửa đang cháy hừng hực

 


Suzuki bị người đè ngã xuống trên mặt đất, đôi mắt hắn vẫn không chịu từ bỏ ý định, nhìn chằm chằm ngọn lửa đang cháy hừng hực. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm phía trước, ngón tay trên mặt đất trảo ra vết máu.


Vì sao lại ngăn cản hắn cứu Chishima?


Yết hầu của Suzuki đột nhiên ngứa ngáy, nôn ra một ngụm máu.


qingyufighting.wordpress.com


Lúc này chẳng ai nhận ra Suzuki cả, người nào có thể nghĩ kẻ đầu tóc lộn xộn, chật vật bất kham lại đáng thương đến cực điểm này là nghệ kỹ nổi danh mỹ mạo diễm lệ trước kia chứ.


Hắn há miệng, đôi mắt đỏ đậm, hắn muốn nói cái gì đó, rồi lại phun ra một ngụm máu.


Đợi cho đến khi người của Minamino tới, ngọn lửa đã hoàn toàn lụi tắt, bất quá phòng ốc cũng bị thiêu trụi.


Sáng sớm hôm sau Minamino mới gấp gáp trở về, hắn còn chưa đến gần, đã nhìn thấy Suzuki ngồi ở bên ngoài đống phế tích bị cháy chỉ còn tro tàn

Sáng sớm hôm sau Minamino mới gấp gáp trở về, hắn còn chưa đến gần, đã nhìn thấy Suzuki ngồi ở bên ngoài đống phế tích bị cháy chỉ còn tro tàn. Bước chân của Minamino đột nhiên dừng lại, hắn phân biệt hồi lâu mới phát hiện cái người tóc bạc rối tung kia chính là Suzuki.


Suzuki… thế nhưng… một đêm… bạc đầu.


qingyufighting.wordpress.com


Minamino thả chậm bước chân đi qua. Đầu tiên hắn lẳng lặng nhìn đống phế tích kia, vừa mới nói một chữ, đã bị Suzuki đánh gãy.


Suzuki mở to đôi mắt lớn đến dọa người, ánh mắt hắn si ngốc, vươn một bàn tay đặt lên trên môi, làm động tác suỵt.


“Suỵt! Chishima đang khóc.”


Biểu tình của Minamino lập tức thay đổi, hắn có chút kinh ngạc mà nhìn Suzuki.


Suzuki lại rất nghiêm túc, “Hắn khóc rất thương tâm, hắn nói hắn đau quá, bị lửa thiêu rất đau.”


 


Suzuki nói xong lời này, đột nhiên cười thành tiếng, tiếng cười càng lúc càng lớn, chỉ là sau khi cười, bên môi hắn lại chảy ra máu

 


Suzuki nói xong lời này, đột nhiên cười thành tiếng, tiếng cười càng lúc càng lớn, chỉ là sau khi cười, bên môi hắn lại chảy ra máu.


Chishima của hắn đã chết.


Chỉ còn lại một nhúm tro bụi.


Hắn thậm chí không tìm thấy Chishima.


Suzuki hơi nheo mắt lại, nhìn thái dương phía xa.


qingyufighting.wordpress.com


Loại người như hắn, sinh trưởng ở trong đêm tối bởi vì một khoảnh khắc an bình, liền cho rằng đã có được ánh mặt trời, không nghĩ tới ông trời quá tàn nhẫn, một chút tia sáng cuối cùng của hắn cũng cướp đoạt đi.


Người như hắn, vốn không xứng được hạnh phúc, phải không?


Hắn nhớ tới khoảng thời gian lúc trước hắn khiêu vũ ở trước cửa sổ, Chishima thổi Shakuhachi.


 


Những ngày yên bình đó dường như đã cách mấy đời

 


Những ngày yên bình đó dường như đã cách mấy đời. Những ký ức ấy giống như trang giấy bị xét nát, gió thổi qua rồi phiêu tán giữa không trung. Hắn muốn tìm, lại phát hiện cho dù chắp vá thế nào cũng không được.


Hắn mang guốc gỗ đi trên những phiến đá xanh, hơi hơi nghiêng đầu liền có thể nhìn thấy một người đã không thấy.


qingyufighting.wordpress.com


Người kia đi đâu?


“Suzuki, ngươi thanh tỉnh một chút.” Minamino muốn đỡ đối phương lên, những không biết làm thế nào.


Minamino cảm thấy người trước mặt phảng phất như chỉ còn lại thể xác, đã không có linh hồn.


 


Suzuki run rẩy đứng lên, hắn cột tóc lại, lại nhìn những sợi tóc bạc trong lòng bàn tay ngây người, qua hồi lâu, hắn mới nhẹ nhàng nói một câu, "Thì ra tóc bạc rồi

 


Suzuki run rẩy đứng lên, hắn cột tóc lại, lại nhìn những sợi tóc bạc trong lòng bàn tay ngây người, qua hồi lâu, hắn mới nhẹ nhàng nói một câu, “Thì ra tóc bạc rồi.”


Ngữ khí của hắn nhẹ nhàng bâng quơ, phảng phất như đây chỉ là một chuyện nhỏ, tựa như chỉ vô tình làm dơ y phục, giặt một cái là được.


Minamino duỗi tay bắt lấy bả vai Suzuki, “Chishima không chết.”


Suzuki đầu tiên hơi ngừng, sau đó đột nhiên nhìn Minamino, đôi mắt hắn ban đầu như giếng cạn bỗng chốc một lần nữa nguồn nước được dẫn vào, đột nhiên phát sáng.


qingyufighting.wordpress.com


Ánh mắt Minamino nặng nề, “Đêm qua hắn trốn ra ngoài, được người ta cứu, chỉ là bị thương quá nặng, sáng nay mới thoát khỏi nguy hiểm.”


Đầu óc Suzuki chỉ còn lại một câu.


Chishima còn sống.


Hắn nhìn Minamino, không kịp chờ đợi hỏi: “Hắn ở nơi nào?”


Minamino nắm tay lại thành quyền, phóng tới bên môi nhẹ nhàng ho một tiếng, ánh mắt hắn có chút kỳ quái, chỉ là Suzuki không chú ý tới.


“Hắn bị thương cả mặt, ta đã thỉnh y sư tốt nhất, ngươi nên chuẩn bị tâm lý tốt một chút.”


 


Cho dù đã chuẩn bị tâm lý rất nhiều, khi tận mắt nhìn thấy người nọ nằm trên giường, Suzuki cũng bị kinh sợ tại chỗ

 


Cho dù đã chuẩn bị tâm lý rất nhiều, khi tận mắt nhìn thấy người nọ nằm trên giường, Suzuki cũng bị kinh sợ tại chỗ.


Minamino đứng ở phía sau Suzuki, lướt qua đầu vai của đối phương hướng trong nhìn thoáng qua.


Chỉ thấy trong gian phòng rộng rãi bài trí một cái giường gỗ, phía trên có một người đang  nằm. Vải trắng bao bọc quanh khuôn mặt người nọ, trên người cũng có nhiều chỗ quấn vải trắng.


qingyufighting.wordpress.com


Minamino hơi hơi xoay người lui về phía sau liếc nhìn, sau đó lại quay đầu, nhẹ giọng nói với Suzuki: “Hắn hiện tại không được ra gió, người cũng chưa tỉnh, ngươi vẫn nên chờ hắn tỉnh lại rồi tới đây.”


Suzuki lắc đầu, hắn nhìn chăm chú vào người trong phòng, rồi giữ cửa kéo lại.


Không được ra gió, vậy thì không ra, mình ở ngoài cửa chờ là được.


 


Không được ra gió, vậy thì không ra, mình ở ngoài cửa chờ là được

 


Cứ như vậy, ba ngày chờ đợi, ba ngày thủ hộ.


Trước khi Suzuki đi vào đã cố ý rửa mặt chải đầu trang điểm một phen.


Hắn nhìn chính mình trong gương, nâng mái tóc bạc ở trong lòng bàn tay, lẩm bẩm tự nói: “Không biết Chishima có ghét bỏ ta không? Nếu hắn ghét bỏ ta, ta nhất định sẽ giận hắn.”


Hắn nói xong, hơi hơi cong cong đôi mắt, chải tóc chỉnh tề, cột lên.


Suzuki đụng phải y sư chữa bệnh cho Chishima bên ngoài phòng Chishima, y sư là một người trầm mặc ít lời, nhìn thấy Suzuki khẽ gật đầu, rồi cầm theo hòm thuốc rời đi.


Suzuki sau khi nhìn theo y sư rời khỏi, thì đứng ở ngoài cửa. Hắn đột nhiên cảm thấy mình tựa như một mao đầu tiểu tử sắp nhìn thấy người trong lòng, lại giống như một lão giả gặp lại người yêu đã xa cách từ lâu.


Hắn nhẹ nhàng mở cửa, an tĩnh đi vào.


qingyufighting.wordpress.com


Người trên giường vẫn an tĩnh như cũ, tựa hồ còn chưa tỉnh. Suzuki ngồi quỳ xuống ở bên cạnh đối phương, cũng không dám chạm vào đối phương, chỉ nhìn, cho dù đối phương chỉ lộ ra hai lỗ mũi.


“Chishima, ngươi sẽ tốt lên đúng không?”


“Ngươi nói chúng ta sẽ cùng đi ngắm anh đào đêm.”


“Ta không biết tại sao tóc lại chuyển bạc, chỉ sợ không làm nghệ kỹ được nữa, ngươi sẽ không ghét bỏ ta chứ?”


Suzuki hơi dừng, hắn vươn tay tựa hồ muốn đụng chạm đối phương, nửa đường bỗng rụt trở về. Ánh mắt hắn lấp lánh, phảng phất như ngấn lệ, lại phảng phất như không.


“Thật tốt, ngươi còn sống.”


Suzuki lộ ra một nụ cười điềm tĩnh.


 


Suzuki lộ ra một nụ cười điềm tĩnh

 


***


Thời gian chậm rãi trôi qua, tình trạng của Chishima tựa hồ tốt hơn rất nhiều, một ngày có thể thanh tỉnh một lát, chẳng qua ngoại trừ toàn bộ khuôn mặt bị hủy, giọng nói cũng bị hủy rồi.


Hắn không thể nói chuyện.


Mà Suzuki đi theo y sư học cách chiếu cố Chishima, bắt đầu chậm rãi tiếp nhận nhiệm vụ đút thuốc, đổi thuốc. Lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng dung nhan bị thiêu hủy của Chishima, tay Suzuki run dữ dội, nếu không phải y sư duỗi tay đoạt lấy chén thuốc trong tay hắn, hắn đã làm rơi chén thuốc quý giá kia mất.


qingyufighting.wordpress.com


Y sư giương mắt nhìn hắn, “Nếu sợ hãi, hiện tại rời đi.”


Suzuki lắc đầu, không phải hắn sợ hãi, mà là đau lòng. Loại đau này khiến hắn vô pháp hô hấp, bị lửa thiêu nhất định rất đau!


Hắn đem tay hờ khép ở đối phương bị băng bó trên tay.


Chishima, có phải rất đau hay không?


Nhưng Chishima của hắn sẽ không trả lời hắn.


 


Nhưng Chishima của hắn sẽ không trả lời hắn

 


***


Thời gian Chishima thanh tỉnh càng ngày càng dài, hết thảy tựa hồ đều  phát triển theo phương hướng tốt.


Duy chỉ có, không tìm ra hung thủ đêm đó.


qingyufighting.wordpress.com


Minamino đứng ở đình viện, bất tri bất giác đã vào thu. Hắn nhìn lá cây khô vàng đầy đất, thong thả lên tiếng: “Tình huống bên kia như thế nào?”


Kodai đang rũ mắt đứng, nghe Minamino hỏi, lập tức đáp: “Không có gì dị thường.”


Hắn hơi ngập ngừng, mặt lộ ra vẻ do dự, rồi giương mắt nhìn bóng lưng Minamino, “Chẳng qua, đại nhân, như vậy liệu có tốt không?”


 


Hắn hơi ngập ngừng, mặt lộ ra vẻ do dự, rồi giương mắt nhìn bóng lưng Minamino, "Chẳng qua, đại nhân, như vậy liệu có tốt không?"

 


“Tuy rằng là giả, nhưng chỉ cần có thể khiến hắn sống sót là được.” Tầm mắt Minamino dời đi khỏi đám lá cây khô vàng, hắn hơi hơi xoay người, nhìn Kodai, “Ngươi trở về nói với phụ thân đại nhân, sau này không nên nhúng tay vào chuyện của ta, đây là lần cuối cùng, nếu có lần sau, cũng đừng trách ta không cần tình cảm phụ tử.”


Kodai cả kinh, “Đại nhân!”


Ánh mắt Minamino nặng nề, “Ngươi cho rằng việc này có thể giấu ta bao lâu? Rõ ràng đã thả tín hiệu cầu cứu viện, vậy mà đợi lửa tắt mới chạy tới. Phụ thân đại nhân tự chủ trương xử lý người của ta, ta rất tức giận. Kodai, ngươi đem nguyên văn toàn bộ lời nói ta hồi bẩm qua đó đi.”


“Tướng quân chỉ là cảm thấy Suzuki biết……” Kodai còn chưa nói xong, nhìn thấy ánh mắt của Minamino đột nhiên im bặt.


qingyufighting.wordpress.com


Sau khi Kodai tới tướng quân phủ đem toàn bộ lời nói của Minamino bẩm báo, Minamino tướng quân nhẹ nhàng giật giật khóe môi, ánh mắt  hung ác đặt ở trên người Kodai, “Không cần ta nói, ngươi đã biết nên làm thế nào rồi chứ.”


Kodai chậm rãi gật đầu.


 


Kodai thong thả gật đầu

 


***


Suzuki nhìn người trước mặt, hơi hơi nghiêng đầu, “Chishima, chờ bệnh của ngươi tốt hơn một chút, ta dẫn ngươi đi xem hoa anh đào được không?”


Hắn nói xong, đột nhiên bưng kín môi. Máu từ khe hở ngón tay chảy ra, ngăn không được. Suzuki hoảng loạn nghiêng đầu, “Chishima, ta đi ra ngoài một lát.”


qingyufighting.wordpress.com


Suzuki đứng lên, lảo đảo đi ra ngoài. Mỗi một bước đi, hắn đều hộc máu. Lúc đi tới cửa, Suzuki chụp lấy cánh cửa, phía trên lập tức in lại dấu tay của hắn.


Lúc ngã xuống, ngoài cửa chính là một ngày mùa thu sáng lạn dương quang, Suzuki đặt mình ở trong bóng tối, ngón tay hắn giật giật, cuối cùng chậm rãi khép mắt lại.


 


Lúc ngã xuống, ngoài cửa chính là một ngày mùa thu sáng lạn dương quang, Suzuki đặt mình ở trong bóng tối, ngón tay hắn giật giật, cuối cùng chậm rãi khép mắt lại 



 


***


Chishima, cho dù ngươi chỉ là giả, ta cũng muốn lừa gạt chính mình thêm mấy ngày, như vậy, sẽ không quá khó khăn, cũng có cái mượn cớ.


Bây giờ ta sắp chết, nhưng chẳng đau đớn chút nào, là bởi vì ta có thể đi gặp ngươi ư?


 


Bây giờ ta sắp chết, nhưng chẳng đau đớn chút nào, là bởi vì ta có thể đi gặp ngươi ư?

*********

 


*********


Trúc: Cuộc sống đã không mấy vui vẻ, truyện edit cũng vậy nốt. Huhu không có phiên ngoại đã đau lòng. Có phiên ngoại còn đau lòng hơn. _


Tác giả quân chị ra đây chúng ta bàn chuyện nhân sinh đi. Lật bàn lần hai

(╯‵□′)╯︵┻━┻


 


———oOo———


.+”’+.Trúc Xanh.+”’+.


 


+'''+

 



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp