Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 142: Tiến về Biên Băng Thành


...

trướctiếp

Nhất thành thách thức đám người thư viện xong thì trở lại chỗ ngồi cười hỏi:

- Có gì mà mọi người nói chuyện sôi nổi thế?

Viện trưởng vứt bỏ cảm giác kỳ quái trong lòng nói:

- Xong rồi chứ? Vậy Tiểu Sư Thúc định làm gì? Quay lại bế quan?

Nhất Thành lắc đầu:

- Ta không bế quan nữa mà đi đến Băng Quốc. Gia tộc đệ tử đến cầu viện thư viện lúc trước là huynh đệ của ta. Hắn tên là Mập Mạp, lần này ta sẽ tiến về Băng Quốc, giúp hắn. Ta đã bế quan quá lâu, cũng nên ra ngoài rèn luyện rồi, ở mãi trong thư viện cũng quá nhàm chán.

Phó viện trưởng xen vào:

- Vậy để ta bảo Lý Vô Thường theo sư thúc rời đi? Hắn khá là hiểu rõ Băng Quốc, như vậy sẽ nhanh hơn.

Nhất Thành lắc đầu:

- Lý Vô Thường có thể sẽ có rất nhiều việc phải làm, với lại lần này ngoài quái dị còn có dị giáo người, các vị cần nhiều nhân thủ hơn ta. Ta sẽ không sao nên mọi người không cần lo lắng.

Hồng Lão bên cạnh hỏi:

- Sư đệ lúc nào lên đường?

Nhất Thành nói:

- Ngay bây giờ, ta sẽ hỏi một số đệ tử đi cũng. Mà Đông viện chủ và Tây viện chủ, ta có vài người quen gia nhập viện các vị. Hy vong các vị chú ý tới họ giúp ta. Ba nữ đệ tử tên là Lan, Tuyết Nhạn và Tuyết Dung.

Hai Viện chủ gật đầu nói:

- Chúng ta sẽ để mắt đến mấy đệ tử đó.

- Vậy ta đa ta hai vị trước. Viện Trưởng tuyên bố nhiệm vụ trợ giúp lần này đi. Ta muốn trong hôm nay tiến đến Băng Quốc. Ta tin chắc giờ này không ai muốn phản đối nữa.

Lúc viện trương tuyên bố nhiệm vụ cho thư viện hỗ trợ Băng Quốc thì Nhất Thành lại đến Bắc viện. Gặp đám Bằng Hoặc nói:

- Ta chuẩn bị đi đến Băng Quốc hỗ trợ gia tộc Huynh đệ Mập mạp, ai rảnh đi cùng ta không. Lần này đi, có thể phải đối đầu không chỉ quái dị mà cả Dị Giáo ngươi. Chắc chắn sẽ rất kích thích.

Tiểu Tiểu liền nói:

- Ta sẽ đi cùng Tiểu Sư Thúc Tổ.

Bằng Hoặc định nói gì thì Bắc Viện chủ đi đến nói:

- Bằng Hoặc và Nhan Nhan theo ta về Bắc Viện, ta cần hai người dẫn đội đến Băng Quốc làm nhiệm vụ.

Nhất Thành vỗ vai Bằng Hoặc:

- Bắc Viện đệ tử còn nhờ vào hai người, có Tiểu Tiểu đi cùng ta là được rồi.

Tiểu Tiểu bẩm báo với Mộc Sinh Tiên về việc cùng đi với Nhất Thành, lão gật đầu:

- Lần này hy vọng ngươi có thể gỡ bỏ khuất mắt trong lòng.

Nhất Thành đến nói:

- Tiểu Tiểu có cần chuẩn bị gì không? Ta sẽ đi chuẩn bị ít thứ, sau đó sẽ chờ ngươi ở Cổng thư viện.

Tiểu Tiểu gật đầu:

- Ta sẽ trở về lấy ít đồ, có vẻ lần này rời đi khá lâu. Vậy gặp tiểu sư thúc tổ ở Cổng Thư Viện.

Nhất Thành gật đầu, hắn đi tìm Viện Trưởng hỏi thăm một chút tin tức về Băng Quốc. Rồi nhờ lão chuẩn bị thêm vài bộ áo quần, hắn lần trước chiến đấu, lần nào cũng rách rưới tả tơi. Lần này phải chuẩn bị kỹ càng.

Nhất Thành sau khi nhận đủ đồ ở viện trưởng thì đi gặp Hồng Lão, hai sư huynh đệ hàn huyên một lúc. Sau đó, Nhất Thành đứng dậy rời đi hướng đến cổng thư viện. Trên miệng ngậm một ngọn cây, hắn như đang dạo chơi nhưng đi đến đâu gặp ai thì đều phải cúi người gọi hắn một tiếng Tiểu Sư Thúc Tổ. Mỗi đệ tử đều có một cảm xúc khác nhau khi gặp hắn, người thì ghen ghét, người sùng bái, người hâm mộ, đủ loại ánh mắt hướng về hắn. Nhưng không có một ánh mắt địch ý nào nhìn về hắn. Thủ đoạn thiết huyết của hắn ở Huyết Nguyệt Điện đã chứng minh người này không thể đùa.

Đến cổng thì Nhất Thành đã thấy Tiểu Tiểu chờ hắn ở đó.

- Tiểu Tiểu đến lâu chưa?

- Tiểu sư thúc tổ ta cũng mới đến nơi?

Nhất Thành khoát tay nói:

- Ra ngoài thì cứ gọi ta là Nhất Thành.

Tiểu Tiểu định nói gì nhưng Nhất Thành quyết định vậy nên hắn cũng không thể nói gì nhiều hơn. Nhất Thành nói:

- Đi thôi nào, chúng ta đến Băng Quốc.

Hai người leo lên một chiếc thuyền ma pháp nhỏ được viện trưởng chuẩn bị. Từ thư viện đến Băng Quốc gần hơn từ thư viện đến Thiên Long Quốc. Băng quốc lại nằm ở phía Bắc của thư viện nơi chỉ có hai mùa là mùa đông và mùa xuân. Mùa đông thì giá buốt, tuyết rơi đầy trời. Mùa xuân thì mát mẻ, hoa thơm đua nở, cây cối tươi tốt.

Tốc độ ma pháp thuyền cực nhanh, chỉ sau mấy ngày liền dừng lại trước biên giới Băng Quốc. Nhất Thành bảo người cho dừng ma pháp thuyền, hắn cùng Tiểu Tiểu nhảy xuống, bọn hắn quyết định tự mình đi đến gia tộc Mập Mạp. Hắn không muốn quá gây chú ý. Ngồi ma pháp thuyền cũng tốt nhưng nếu như bị Dị Giáo người phát hiện thì lại thêm phiền phức.

Gia Tộc Mập Mạp ở gần biên giới Băng Quốc, định cư trong một thành lớn, gọi là Biên Băng Thành. Rất kỳ lạ tại sao ở biên giới lại có thành lớn phải không? Vì chiến tranh liên miên, để bảo vệ biên giới, thành này cũng được Băng Quốc xây lên. Không ngờ nó nằm ngay đường lưu thông của các quốc gia giáp với Băng Quốc nên phát triển cực nhanh. Chỉ sau mấy chục năm đã trở thành một thành lớn. Gia tộc Mập Mạp lúc trước có pháp sư mạnh mẽ chống đỡ, trợ giúp xây lên Biên Băng Thành, trở thành một gia tộc thăm căn cố đế ở thành này.

Nhất Thành trước khi vào thành thì mua một chiếc xe ngựa, thây quần áo gọn gàng biến thành hai thanh niên thương nhân bình thường. Trên xe bên trong chỉ chứa củi khô, loại củi này khá đặt biệt, đốt lên cháy cực lâu, rất phù hợp buôn bán ở Băng Quốc, dù bây giờ đang là mùa xuân.

Nhất Thành và Tiểu Tiểu đánh xe đến trước cổng thành. Không hiểu vì sao cổng thành giờ này đang là buổi sáng mà không thấy một bóng người. Chỉ có một đám lính đang đứng đó canh cổng. Hai người vừa đến trước cổng thành, một tên linh liền đi ra chặn lại xe ngựa bọn họ hỏi:

- Đi đâu? Đến Biên Băng Thành có việc gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp