Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng

Chương 301: Phiên Ngoại Tiền Kiếp : Đệ Nhất Kiếp (7)


2 năm

trướctiếp

Nhìn bộ dáng hai người kỳ quái, William thật sự có điểm bất đắc dĩ.

Thế nào lại nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ quái như sinh vật lạ??

- Xin chào, ta là Tử Hàm!

Mặc dù là Tây Phương, nhưng hắn cũng là một cái mỹ nam hiếm thấy. Tử Hàm trong lòng nghĩ nghĩ, vẫn là làm quen trước tốt, miễn cho đối phương đối với mình sản sinh hiềm khích.

Chỉ là không nghĩ tới Khải Thiên công ty lựa chọn biên đạo lại là Tây Phương nam nhân.

- Chào ngươi, ta là Tô Minh!

Tô Minh đối với William bắt tay, mặc dù rất ngạc nhiên, nhưng tên này nói tiếng mình tốt như vậy, hẳn là không đến mức khó coi.

Rất nhanh ba người đều làm quen, bắt đầu tập trung vào công việc, William đưa bản thảo đến cùng hai người bọn họ phân tích, mỗi người bắt đầu đều nghiêm túc viết lại tình huống diễn giải, cũng là đối với ý tứ của William lựa chọn phương hướng.

- Như vậy, điểm nhấn giữa ta và cô ấy là lựa chọn phương thức đó??

Tô Minh thực sự nghĩ không ra điểm này. Quả nhiên là kịch tác gia, động tay một cái liền giải quyết được vấn đề.

Tử Hàm chợt cảm thấy buồn cười. Đùng một cái Đấu La Thế Giới tiếp nhận một đám người, nếu nói bên nàng xuất phát chậm hơn so với Tô Minh, vậy thì cái này là một cái lựa chọn không tồi.

- Đúng, chính là như vậy! Hơn nữa đối với thiết lập nhân vật, ta muốn thêm một vài cái khác có tính năng tương tự!

William cấp thiết đem bố cục hắn thiết kế đưa ra. Phiên bản tiểu thuyết cùng truyện tranh không có nhắc tới điểm này, nhưng hiện thực có rất nhiều cái xuất hiện sự kiện đặc biệt, tỷ như tết cổ truyền, hay lễ mừng năm mới, lễ giáng sinh... cái này đều là đầu mục để trò chơi gặt hái ra tiền, cho nên Trương Thần đã duyệt qua ý tưởng này của hắn.

Tử Hàm tắc lưỡi. Với cường độ event diễn ra trong một năm như thế này, căn bản bọn họ chạy event cũng liền sợ. Ngươi nói mỗi tháng một cái event không sao, nhưng một tháng có năm cái event thì có sao đó?!

- Được, chúng ta tiếp nhận cái này!

Tô Minh đối với bố trí nhân vật của William đồng tình. Làm game kiếm ra tiền, nhiều nhân vật hơn nữa hắn cũng thiết lập được, chỉ cần quá trình cẩn thận một chút, tất không xảy ra sai sót gì.

Tử Hàm đọc bản thảo, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Người này hắn viết đến thập phần chi tiết, hơn nữa phối trí nhân vật cũng vô cùng phù hợp. Dựa trên nguyên tác, nói thẳng ra vị trí của các nhân vật này cũng là một dạng như vậy. Hơn nữa bố cục thế giới thực sự là vẽ đến tỉ mỉ, nàng đọc một hồi, tưởng chừng có cảm giác mình đang ở trong Đấu La Thế Giới.

Mặc dù đôi chỗ còn có điểm mù, nhưng Tử Hàm cùng Tô Minh đều hiểu được cái điểm mù này vì sao mà có.

- Ta đã thảo luận cùng với Trương Thần, hắn cũng xem qua một lượt những cái này, các ngươi nếu có thể cảm thấy hợp lý thì chúng ta bắt tay làm việc!

- Đương nhiên, thật sự rất vui mừng vì có cơ hội được cộng tác cùng ngươi!

Tô Minh vui mừng đáp. Hắn làm kỹ sư, đầu óc đối với miêu tả văn từ không đủ dùng, nhưng dựa trên bộ bản thảo này, hắn thật sự có thể dễ dàng mô tả thiết lập nhân vật một cách chi tiết rõ ràng nhất.

Tử Hàm đối với một ít ghi chép của William đem ghi nhớ kỹ. Cái người này, thật sự là giàu ý tưởng. Riêng khoản nhiệm vụ nhân vật liền viết ra một ngàn cái, minh chứng hắn đều đã đọc qua tài liệu mà nàng cùng Tô Minh tổng hợp lại, sau đó đưa ra chi tiết nhiệm vụ một cách sâu sắc nhất.

- Haha, được cộng tác với các ngươi mới là niềm vinh hạnh của ta!

William cúi đầu cười. Trọng yếu không phải vấn đề này, mà đây là lần đầu hắn khiêu chiến với một cái nội dung mới mẻ, khiến hắn cảm thấy chính mình nhiệt huyết có điểm trào dâng.

- Thật vinh hạnh, hợp tác vui vẻ!

Tử Hàm ôm lấy bản thảo, chính nàng cười đến ngọt ngào. Chỗ tốt không cần phải nói, chỉ cần hợp tác tốt nhất, tổ hợp game này nhất định thành công hoàn mỹ, đem đến cho người chơi một cái trải nghiệm cân xứng, mà bọn họ cũng trở thành những người thành công thu hoạch được một khoản lớn.

*******

Tử Hàm cuối tuần không có tăng ca, hôm nay trực tiếp đưa bạn tốt đi sắm máy tính. Trước mắt vẫn là theo thói quen tới khu hàng mới về, trực tiếp dọa Diệp Phi Linh toát mồ hôi hột một trận.

Cái nhỏ nhất, giá một trăm ngàn.

Cái lớn nhất, giá hơn năm trăm ngàn.

Diệp Phi Linh nhìn Tử Hàm híp mắt suy nghĩ, không khỏi lo lắng cho cái ví tiền của nàng.

Bất quá, Tử Hàm cũng không dừng lại lâu, sau khi mở điện thoại kiểm lại thông số một chút, trực tiếp tới khu hàng tốt giá tốt. Dựa vào thiết lập trò chơi, lựa cái máy cho bạn tốt giá bảy mươi ngàn là vừa đẹp, hơn nữa nàng còn có thẻ giảm giá công ty cấp, chiết khấu ưu đãi còn được hơn vài ngàn.

Diệp Phi Linh nhìn tới thẻ giảm giá Tử Hàm đưa cho, trong lòng nuốt một ngụm nước bọt.

Mẹ nó, cái phiếu này vậy mà giảm giá được mười tám nghìn!

Trong lòng lộp bộp rơi xuống một đống nỗi lo cùng cảm kích, Diệp Phi Linh tính toán bồi thường bạn tốt một bữa, bao ăn bao ngủ bao giùm đêm khuya.

- Thế nào, ta không có lừa ngươi chứ!

Tử Hàm hiểu quá rõ Diệp Phi Linh, nhe răng cười. Cuối cùng cũng có thể dụ bạn tốt chơi trò chơi, chỉ bằng nàng hai bàn tay kia, ha ha, thật có điểm mong chờ.

Diệp Phi Linh đối với thẻ giảm giá còn được nhiều hơn năm trăm, nghĩ nghĩ một điểm, cuối cùng vẫn là để nhân viên tư vấn trở về nhà lắp đặt.

Tử Hàm đối với việc này đồng tình. Đương nhiên dù sao cũng là thẻ giảm, nhân viên cửa hàng lắp thì để bọn họ kiếm chút lợi tức, đồng thời cũng khiến bọn họ nhiệt tình hơn một chút.

Trong lúc Diệp Phi Linh đi thanh toán tiền, Tử Hàm tính ra ngoài mua chút đồ, vừa khéo lại đụng phải một Tiêu Vân cùng bạn trai nàng đi tới.

- Sớm a, trưởng phòng!

Tiêu Vân vẻ mặt trêu tức, ý vị thâm trường nhìn tới Tử Hàm. Ha, nhanh như vậy đã tới mua máy tính, xem ra nàng ta đã đợi không được. Chờ đó, cái này nàng nhất định phải báo cáo lại lãnh đạo.

- Ngươi cũng thế a!

Tử Hàm nhàn nhạt đáp, trong lòng buồn bực nhủ thầm xui xẻo. Con mụ chanh chua này sáng sớm đã đụng mặt, thực có điểm phiền. Mỗi lần gặp nàng ta là có chuyện không vui xảy ra, thật dễ ghét!

Tiêu Vân đắc ý cười. Ra vẻ hơn người cái gì cơ chứ? Hôm nay nàng dẫn bạn trai đi, chính là tú ân ái trước mặt ngươi đó. Lúc nào cũng tỏ vẻ nghiêm túc công việc, nhưng ai biết sau lưng lại là cái thứ gì!?

- Hàm, chúng ta về thôi!

Diệp Phi Linh vừa lúc thanh toán xong quay ngược trở lại. Nữ nhân kia nàng cũng có biết, thậm chí cũng có nhìn thấy đôi lần. Tử Hàm cùng nàng ta luôn là đối chọi gay gắt ngay từ khi mới bắt đầu công việc.

- Ân, chúng ta đi a!

Tử Hàm híp mắt cười. Tiêu Vân này có điểm khiến người thực phiền, cách xa một chút vẫn tốt.

Bạn trai Tiêu Vân chưa kịp chào hai người, liền đã không thấy bóng dáng.

Tử Hàm lái xe rất nhanh, thoáng chốc đã trở về nhà Diệp Phi Linh. Hôm nay bạn tốt chiêu đãi, không thể vì mụ chanh chua kia mà phá hủy tâm tình được.

Diệp Phi Linh kinh ngạc nhìn bạn tốt hôm nay cùng nàng vào bếp.

- Hàm, ngươi không phải nói sẽ dưỡng đôi tay mười năm* sao?!

- Ai nha, người ta hôm nay dính ngươi, muốn bám ngươi đó! Chẳng phải ngươi nói dính nước dương xuân liền có bạn trai sao? Ta hôm nay thử dính một bữa, xem thử trên trời có rơi xuống được cái bạn trai nào không!

Tử Hàm tặc lưỡi, cũng là bẻ tới cuống rau, đem rễ đàng hoàng cắt bỏ vào thùng rác.

* mười năm không dính nước dương xuân *: ý là không làm việc nhà bao giờ.

Diệp Phi Linh phì cười.

- Ngươi đó, muốn cái bạn trai nào mà chẳng có, từ lúc đi học tới bây giờ có thiếu người theo đuôi đâu!?

- Thì... thì là... thì là...

Tử Hàm á khẩu. Nàng đúng là nhiều người theo đuôi, nhưng đều không phải mẫu người nàng thích.

Vẫn còn đang đợi một đại thần bay xuống như '' Yêu em từ cái nhìn đầu tiên '' hoặc giả dụ có một anh bạn trai '' Vì em, anh nguyện xây một thế giới ''.

Diệp Phi Linh mặt cũng không nhìn, liền biết Tử Hàm mộng tưởng nam nhân ôn nhu sủng ngọt, biết máy tính thạo hai loại ngôn ngữ, chưa kể phải biết làm việc nhà.

- Thì là ngươi có ăn thêm mì xào chua cay không? Bạn trai ôn nhu tú sủng ái ngươi đều có, chỉ là ngươi đem người ta đuổi đánh chạy mất dép!

Diệp Phi Linh chớp mắt, hỏi một câu như vậy, nhưng tay đã đập xuống hai quả trứng gà.

- Thì... ai bảo người ta nấu không ngon, mặc kệ là bọn họ dùng công thức của ngươi đều không thể đem ra được cái hương vị này cho ta kia chứ!

Tử Hàm bĩu môi. Bạn tốt còn thiếu nước chê nàng. Sao không lật trời luôn đi?

Đều là tại nàng làm mì xào chua cay khiến mình ăn phát nghiện, còn nói mình không tốt. Bạn trai có lòng nấu, nhưng vĩnh viễn nấu không ra cái vị này, hơn nữa còn bỏ quá nhiều bột ớt khiến nàng bị sặc, mà sặc thôi chưa đủ, sặc đến chảy máu mũi thì phải làm sao?

Chỉ có thể nói tên đó cùng mình vô duyên. Lý nào lại nói Tử Hàm nàng đuổi đánh người ta a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp