Cô Bạn Gái Nhỏ

Chương 41


3 năm

trướctiếp

Thình thịch thình thịch.

Thông qua nón lưỡi trai, Ngải Tiếu có thể cảm nhận được nhiệt độ của cái tay trên đỉnh đầu.

Ấm áp như cô đã tưởng tượng, ấm đến nỗi cô thấy hơi đứng không vững.

Nhạn Đường buông tay ra, đợi câu trả lời của con sóc nhỏ. Hai người đứng trước cửa quán cà phê một hồi lâu, Ngải Tiếu nắm vạt áo ấp úng nói: "Cám ơn, chúng ta đi xem phim đi."

"Uhm." Cái người cao gầy cong môi lên, nhấc chân đi về phía trước, Ngải Tiếu đi bên cạnh cô ấy, trong lòng thấy hối hận vì đã làm hỏng bầu không khí, nhưng rất nhanh, cô lấy hết dũng khí bắt đầu chủ đề mới: "Đúng rồi, mấy bộ phim mới gần đây chị cảm thấy thế nào?"

"Mấy bộ của nước ngoài thì nghe nói rất hay, mấy bộ trong nước thì, chị thích bộ cảnh sát kia hơn......"

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, hình như đã hóa giải sự ngượng ngùng của lúc nãy.

Ngải Tiếu trước giờ không phải là người có dũng khí cho lắm, nhưng khi nghĩ đến cái tay lúc nãy đặt trên đầu mình, thì cô đột nhiên quên đi sự nhát gan rồi. Còn Nhạn Đường cũng không ngờ tới là con sóc nhỏ trở nên gan dạ nhanh như vậy, không lẽ một câu khích lệ của mình lại có tác dụng lớn đến vậy à?

Nhạn Đường đột nhiên muốn hỏi mình có địa vị như thế nào trong lòng em ấy, nhưng nghĩ kỹ lại thì thấy có hơi da mặt dày, nên đã nuốt câu đó xuống bụng.

Khi mua vé thì Ngải Tiếu tranh mua trên điện thoại, mua suất có thời gian chờ đợi ngắn nhất. Đợi đến khi cô mua xong thì mới phát hiện mình đã chọn mua rạp tình nhân.

Ngải Tiếu nhìn điện thoại ngẩn ngơ: "......"

Lúc nãy cô còn buồn bực sao trong rạp này toàn là ghế đôi không vậy, ai ngờ......

Nhạn Đường phát hiện ra sự cố ngoài ý muốn này, cúi đầu cười nhẹ. Giọng cười đó truyền vào tai Ngải Tiếu, lại một trận tê dại.

"Không sao, chỗ ngồi này cũng rất tốt, sẽ ít người làm phiền hơn." Nhạn Đường an ủi: "Còn có thể tránh được bọn trẻ con nữa."

Ngải Tiếu đỏ mặt, nhưng chỉ có thời gian suất này là phù hợp với yêu cầu của bọn họ thôi, lấy xong vé thì ngồi trong sopha ở khu chờ.

"Ăn bắp rang không?" Nhạn Đường hỏi.

"Không thích lắm......"Ngải Tiếu chu môi nói.

Nhạn Đường thấy động tác này dễ thương quá, liền quay mặt qua chỗ khác, nói: "Vậy sau này có thể đến rạp tư nhân, mang theo một hộp gà rán."

Ngải Tiếu: "......"

Nữ thần không hổ danh là nữ thần, cách nghĩ rất khác người.

Nhạn Đường ho nhẹ một tiếng, nói là mua nước trái cây, sau khi quay trở lại thì đưa cho Ngải Tiếu một ly, sau đó ngồi xuống bên cạnh em ấy.

Nhìn tấm vé trên tay hai người, cô đột nhiên nảy ra chủ ý, hỏi: "Chị có thể chụp hình làm kỷ niệm không?"

Ngải Tiếu nhất thời không phản ứng ra, lại nghe đối phương bổ sung thêm: "Chụp hình hai tấm vé."

"Tất nhiên là được....." cô đưa vé ra, Nhạn Đường cầm tờ vé của mình dựa sát vào tay em ấy, 'tách' chụp một tiếng.

"Nếu như có thể đăng lên weibo khoe khoang gặp mặt với Trú Đại thì tốt biết mấy." Cô thu tay lại, mỉm cười nói.

Tim Ngải Tiếu đập nhanh một cái, nói: "Được, em không ngại đâu." Nói xong cô lại cảm thấy mình lại không nghĩ đến cảm giác của nữ thần rồi, liền bổ sung: "...... Nếu chị không ngại là được."

"Thật hả?" Nhạn Đường giơ điện thoại lên, "Vậy chị đăng đó."

Ngải Tiếu cà lăm: "Chị, chị đăng đi."

Nhạn Đường cúi đầu xuống nhấn điện thoại, rất nhanh, cô soạn xong nội dung rồi đưa điện thoại đến trước mặt con sóc nhỏ: 'Em thấy vậy được không?"

"Trong quá trình chế tác bài hát đầu tiên, cùng cô em viết lời kiêm ca sĩ song ca gặp mặt thành công, cùng nhau xem một bộ phim trước.[doge]"

Trong ấn tượng của Ngải Tiếu, nữ thần hiếm khi đăng weibo về đời thường, nhất thời có chút kích động. Rồi lại nhìn tấm hình đính kèm, vị trí ghế ngồi đã được làm mờ, làm cô không khỏi cảm thán sự chu đáo của nữ thần.

"Dạ được, chị đăng đi."

Có được sự cho phép, Nhạn Đường cong môi lên nhấn nút post, cái độ cong của khóe môi đó làm cho trái tim của Ngải Tiếu cũng bị thu hút theo.

Đợi đến khi nữ thần đăng xong, Ngải Tiếu cũng lấy điện thoại ra, hỏi: "Vậy em có thể share không? Đây có được tính là để lộ tin tức của bài hát mới không?"

"Ca khúc tuần sau là có thể làm xong rồi, tuần này bên Đoàn Tử sẽ bận kế hoạch tuyên truyền, bây giờ có thể tính là mượn cớ để tuyên truyền nó." Nhạn Đường cười nhẹ.

Ngải Tiếu nắm chặt điện thoại: "Em là tác giả bách hợp, có khi nào......"

"Sớm muộn gì chị cũng sẽ come out với fans." Nhạn Đường đột nhiên nghiêm túc lên, "Những fans mà không chấp nhận được thì có duyên sẽ gặp lại, còn những fans chấp nhận được sẽ không để ý chuyện này đâu."

Nữ thần sẽ come out? Nếu như là vì mình thì tốt rồi...... Ngải Tiếu lại bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, mau mau kêu gọi cái tư duy đang bay theo gió của mình về, nhấn vào share tin của nữ thần.

-Tấn Giang Khổ Trú: 'Mong chờ bộ phim."

Nhạn Đường nhìn thấy bài share của em ấy thì nhịn không nổi cười ra tiếng: 'Nghiêm túc vậy à."

"......" Ngải Tiếu lúng túng, "Em để lại ấn tượng cho mọi người đều là cán bộ già nghiêm túc à?"

Nhạn Đường cười: "Trước khi tiếp xúc thì đúng như vậy, nhưng ấn tượng bây giờ chỉ có sự đáng yêu thôi."

Ngải Tiếu không nói chuyện, Nhạn Đường cười càng sâu xa hơn.

——Con sóc nhỏ giơ móng vuốt ra giả bộ chơi điện thoại, thật ra lỗ tai đã đỏ hết cả rồi.

Rất nhanh, cũng đến giờ chiếu phim, hai người cầm vé và nước ép đi vào, ánh mắt nhân viên soát vé nhìn bọn họ có chút kỳ lạ, làm Ngải Tiếu xấu hổ đến kéo nón thấp xuống, vội vã nhận lại vé rồi chạy đi mất. Nhạn Đường ở đằng sau mím môi cười, để mặc em ấy xấu hổ.

Vào rạp, Ngải Tiếu cuối cùng cũng tháo nón xuống. Tóc bị cái nón đè đến có đường hằn, cô vuốt lại tóc mình, trong lòng tự an ủi....... trong rạp tối vậy, nữ thần không thấy được đâu ha.

Nhưng, sự an ủi này hình như không có tác dụng gì, bởi vì cô cảm nhận được nữ thần đang nhìn mình!

Trời ạ, đừng nhìn nữa, cô xấu hổ quá.

Cô ra sức cầu nguyện, đầu càng cúi thấp xuống hơn, Nhạn Đường thấy vậy nói: "Gặp mặt lâu như vậy rồi, chị vẫn chưa thấy được dáng vẻ của em khi không đội nón."

"Lúc trước không phải đã gặp qua nhiều lần rồi hả......"

"Cái đó khác." Cô nói: "Khi biết em có thân phận khác, thì tâm trạng nó cũng khác."

Tuy không phải là hôm nay cô mới biết Ngải Tiếu là Khổ Trú, nhưng những gì cô nói lại là sự thật.

Ngải Tiếu liên tưởng đến mình cũng có cách nhìn thay đổi về Nhạn Đường so với lúc trước, tim lại đập nhanh hơn. Không lẽ nữ thần lại có tâm tình giống mình à?

Ngải Tiếu vẫn chưa nghĩ xong chuyện này, thì màn hình lớn bắt đầu chiếu những điều cần lưu ý khi xem phim, đèn trong rạp cũng bắt đầu tối đi.

"Giờ tập trung xem phim, lát nữa ra ngoài xem phản ứng của fans trên weibo." Nhạn Đường ngả người ra sau, "Chị chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi."

Nữ thần chờ đợi cái gì? Chờ đọi phản ứng của fans sau khi biết được thể loại nhạc cốt truyện mới này, hay là phản ứng của fans sau khi tiết lộ mình đi xem phim với tác giả bách hợp? Ngải Tiếu lại bắt đầu ra giả thuyết, cho đến khi quảng cáo phát hết, trong rạp bắt đầu chìm vào bóng tối.

Các tình tiết mở đầu của bộ phim làm cho người xem rất hưng phấn, tuy rạp tình nhân không bằng IMAX, nhưng không khí ở đây lại làm Ngải Tiếu thấy dễ chịu hơn.

Chỗ ngồi của cô cực kỳ gần nữ thần, gần đến cô không dám đặt tay lên tay vịn, sợ sẽ đụng trúng nữ thần.

Nhưng, cho dù cô đã chú ý đến điểm này, lâu lâu khi đổi tư thế thì vẫn đụng trúng cánh tay của nữ thần. Trong rạp hơi lạnh, điều này làm cho cánh tay của nữ thần đặc biệt ấm áp.

Ấm áp đến cô muốn dựa vào sát hơn nữa.

Ơ......

Trời ạ, Ngải Tiếu, sao ngươi lại có cách nghĩ này vậy! Ngươi vậy là đang không tôn trọng nữ thần đó!

Trong đầu Ngải Tiếu bắt đầu tưởng tượng đủ thứ, bộ phim đang nói về gì thì cô hầu như không biết, trong đầu toàn là độ ấm của nữ thần và khuôn mặt nghiêng đang chăm chú xem phim của cô ấy.

Trong rạp chiếu phim, nếu không phát sinh ra chuyện gì thì cũng rất có lỗi với ghế tình nhân mà mình đã mua nhầm....... Ngải Tiếu mang theo cái cách nghĩ này cho đến khi bộ phim kết thúc, cũng không có làm những chuyện mình đã tưởng tượng. Đèn trong rạp từ từ sáng lên, cô đội nón vào rồi đứng dậy, Nhạn Đường cùng cô đứng dậy hơi khom lưng xuống, đứng bên cạnh cô mỉm cười hỏi: "Cảm thấy thế nào? Có hay không?"

"Hay." Nhưng không bằng chị.

Nhạn Đường đứng thẳng người lên, nói: "Phim mạo hiểm của nước ngoài nữ chính rất ít có đất diễn, nhưng bộ này chọn nữ chính rất thành công, tạo hình nhân vật cũng rất bất ngờ."

Ngải Tiếu hồi tưởng lại một chút về nữ chính đó, người cao chân dài, đôi mắt sâu đặc trưng của Âu Mỹ làm người khác nhìn là không rời mắt được.

Thì ra nữ thần thích mẫu người vậy à....... cô cúi đầu nhìn lại mình, tay ngắn chân ngắn, hoàn toàn không bì được.

Hai người vừa trò chuyện vừa ra khỏi rạp, trên đường đi toàn là các cặp tình nhân choàng vai choàng eo nhau, nhìn đến Ngải Tiếu cực kỳ ngượng ngùng, cúi đầu xuống đi thẳng về phía trước. Nhạn Đường buồn cười đi theo em ấy, tuy có chút tiếc nuối là không có phát sinh chuyện gì hết trong lúc xem phim, nhưng cũng thấy mãn nguyện rồi.

Bắt xe đến studio, Ngải Tiếu kinh ngạc đứng trước văn phòng Tùng Đường, ngành nghề âm nhạc của thành phố S phát triển rất tốt, có không ít các studio lớn nhỏ, Nhưng văn phòng Tùng Đường nổi tiếng do đầu tiên nhiều tiền thì cô cũng được nghe qua. Không ngờ đây lại là studio và Tùng Tử Đường sáng lập, cô cảm thán về sự xa hoa trong mảnh đất hoàng kim này, đi theo nữ thần vào trong, đột nhiên ý thức ra được một chuyện.

Nữ thần lúc nãy có nói tên thật của Tùng Tử Đường là Tần Tùng, còn nữ thần tên là Nhạn Đường, 'Tùng Tử Đường' này với 'Tùng Đường'........

Nhưng mà, nữ thần rõ ràng nói là mình đã cong thành nhang muỗi rồi mà.

Ngải Tiếu lại tưởng tượng ra một cốt truyện, đồng nhớ lại cái mối quan hệ tay ba cẩu huyết mà mình tưởng tượng lúc trước. Cô cắn môi, lúc trước tưởng tượng ra mối tình tay ba giữa Yến Đàm, Dịch Nhàn, với nữ đội trưởng còn thấy rất thú vị, nhưng bây giờ chỉ mong chuyện này không phải là sự thật, hy vọng nữ thần vẫn 'ế' như cô ấy đã nói với mình.

Nhạn Đường dẫn em ấy vào chỗ làm việc của mình, nhìn thấy đủ loại nhạc cụ trong phòng, cô hỏi: "Em không phải đã hâm mộ chị 3 năm rồi hả, cơ hội tốt như vậy mà không kêu chị hát cho em nghe một bài, lỗ lắm đó." Nói xong, kéo cái ghế đặt phía sau em ấy.

Ngải Tiếu ngồi xuống ngẩn người, không ngờ nữ thần đột nhiên lại nói câu này. Cô quét mắt nhìn cái loại nhạc cụ mình biết tên và những loại mình không biết, cuối cùng chỉ vào guitar: 'Có thể vừa đàn guitar vừa hát không?"

"Muốn nghe chị hát bài nào?" Nhạn Đường khom người xuống, cánh tay đặt trên guitar, sau đó ngồi lên ghế điều chỉnh lại tư thế.

Muốn nghe...... Ngải Tiếu lại ngại nói ra, ấp úng cả buổi cũng không nói ra được tên bài hát. Nhạn Đường ngẩng đầu nhìn em ấy, vén tóc lên tai, đàn ra âm đầu tiên.

"Mái tóc ngắn dịu dàng của em, trong gió khẽ lướt qua khóe môi....."

Giọng hát trong veo kèm theo là tiết tấu guitar đơn giản, như có một đôi tay ấm áp đang nâng trái tim Ngải Tiếu lên.

Đúng vậy, cô rất muốn nghe bài này, muốn nữ thần nhìn mình rồi hát bài này.

Sự thật là Nhạn Đường cũng đã làm như vậy, khi hát "Cô gái, em rất đáng yêu, tôi không biết phải làm sao', thì ánh mắt dịu dàng đó nhìn vào gương mặt hơi đỏ của Ngải Tiếu.

Mình đúng là vô sỉ thật, cô nghĩ. Nhưng cô còn có thể làm được gì nữa?

Đối với tình yêu dành cho cô gái trước mặt, cô đã không thể nào khống chế được nữa rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp