Chàng Rể Phế Vật

Chương 665: Phải lấy lại đồ Của mình


2 năm

trướctiếp

Ánh mắt của Trần Xuân Độ thản nhiên đảo qua: "Muốn động thủ sao? Tôi chỉ đến lấy lại đồ của mình thôi... Đâu cần phải táy máy tay chân?"

Một đám nhân viên cảnh sát hung dữ trợn mắt, thậm chí mấy người trong số đó còn móc côn điện cao thế ra!

Trần Xuân Độ nhẹ nhàng lắc đầu, trên mặt hiện ý cười nhạy bén: "Tại sao còn muốn ép tôi..."

Nói xong... nửa mẩu thuốc lá trong tay anh bắn mạnh ra!

"Vù!" Đầu mẩu thuốc lá giống như đạn cao tốc bay tới, đánh mạnh vào mặt một gã nhân viên... Người nọ chỉ cảm thấy da đầu run rẩy kịch liệt... thân thể lảo đảo không ngừng lùi bước... sau đó mới ngã xuống đất!

"Càn rỡ!" Một đám nhân viên nổi giận vọt tới! Nói động thủ là động thủ!

Đây đều là những cảnh sát từng được huấn luyện chuyên nghiệp đặc biệt, thân thủ hết sức phi phàm! Đám người này vây công tới, cho dù không chết thì cũng muốn tàn!

Trong cục cảnh sát rung chuyển hỗn loạn! Sát khí ngút trời!

Trần Xuân Độ híp mắt, trực tiếp nhấc chân đạp ngang!

"Bịch!" Một gã nhân viên mãnh liệt xông tới trực tiếp bị đạp văng ra xa vài mét!

"Làm càn! Còn dám đánh trả?" Một cảnh sát khác nổi giận, hai quả đấm đáng sợ oanh tập tới!

Trần Xuân Độ không để ý đến anh ta, trực tiếp vung ra một quyền! Đơn giản thô bạo!

"Bịch!" Người nọ ngay cả một nắm đấm còn chưa kịp dùng tới thì đã trực tiếp bị một quyền của Trần Xuân Độ đánh bay ra ngoài, máu chảy như điên.

"Mẹ nó! Bắt anh ta lại cho tôi!" Một đám người nổi giận, trực tiếp dồn sức nhào lên, muốn áp chế Trần Xuân Độ!

Thân thể của Trần Xuân Độ bị bảy tám nhân viên công tác túm lấy, giống như một tên tội phạm mang tội nặng!

Anh khẽ híp mắt, đột nhiên thân thể bạo phát!

"Bốp bốp bốp!" Bảy tám người bị một cự lực đáng sợ đánh bay! Bọn họ đập mạnh vào vách tường, hiện trường hỗn loạn thê thảm!

Hết thảy nhân viên cảnh sát... đều không thể chặn nổi một người!

Toàn bộ cục cảnh sát hỗn cả người run rẩy...

Trần Xuân Độ tiếp tục châm thuốc, sau đó cứ như vậy mà bước qua đám vào bên trong.

Trong này có cửa kính chống đạn, phải có vân tay của nhân viên mở khoá mới có thể đi vào.

Hiện tại Trần Xuân Độ không có đồng hồ điện tử, căn bản không thể phá giải thiết bị này.

Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc chậm rãi giơ tay lên... Bỗng nhiên bàn tay hóa thành quyền! Một quyền bạo kích kinh thiên!

"Rầm! Ầm ầm!" Một quyền đánh ra, cửa kính chống đạn vô cùng dày nặng bước qua mảnh vụn thuỷ tinh khắp nơi trên đất, chậm rãi đi vào trong cục cảnh sát.

Tại đây, một đám nhân viên đang xử lý công việc trong văn phòng... Nghe thấy tiếng nổ đột ngột như thế, tất cả mọi người đều ngạc nhiên vô cùng! Cả đám đồng loạt xông tới!

"Này! Anh làm gì vậy? Lập tức dừng lại cho tôi!" Một đám nhân viên bắt đầu xúm lại lần thứ hai...

"Bịch bịch bịch bịch!" Trần nơi anh đi qua tràn ngập âm thanh oanh tập nặng nề đáng sợ... Từng đạo bóng người bị đánh bay giống như con búp bê rách... Hiện trường hỗn loạn đầy rẫy tiếng hét thảm!

Đứng trước Trần Xuân Độ, đám cảnh sát đã từng được huấn luyện đặc biệt này vốn không có bất kỳ năng lực phản kháng nào!

Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc, anh mở thiết bị theo dõi định vị trên điện thoại di động... điện tử... Anh nhanh chóng tìm được vị trí của đồng hồ.

Trần Xuân Độ cứ như một tên lưu manh, chậm rãi đi tới nơi bảo quản chứng cứ đặc biệt của cục cảnh sát.

"Mở cửa ra." Giọng nói của Trần Xuân Độ bình thản vô cùng, anh nói với tên nhân viên cảnh sát đứng ở cửa.

Trong nháy mắt người này bắt đầu cảnh giác, sắc mặt biến đổi mãnh liệt!

"Anh là ai?"

Trần Xuân Độ chậm rãi phun ra một vòng khói: "Tôi tới lấy lại đồ của mình..."

Nhưng lúc này, trong toàn cục đột nhiên có một âm thanh cảnh báo vang lên!

"Mọi người nghe lệnh, khi nhìn thấy người đàn ông mặc đồ vest màu đen hút thuốc lá phải hết sức đề phòng!" Âm thanh cảnh báo nghiêm túc truyền ra từ trong kèn đồng, không ngừng quanh quẩn xung quanh!

Đồ vest màu đen... hút thuốc lá? Nhân viên công tác quét mắt nhìn Trần Xuân Độ... ngay sau đó chợt biến sắc! Anh ta vội vã xông lên phía trước muốn động thủ!

Trần Xuân Độ trực tiếp giơ tay túm lấy cổ anh ta nhấc lên!

"Bịch!" Cả người gã nhân viên cảnh sát bị quăng ngã xuống đất... Ngay cả mặt đất cũng đều bị nứt nẻ!

Trần Xuân Độ chậm rãi nhả ra một vòng khói, đi thẳng tới trước cửa sắt đựng vật chứng. Đó là một cánh cửa hợp kim sắt nặng nề, phải dùng mật mã mới có thể mở được.

Trần Xuân Độ không nói nhiều, nắm tay trực tiếp vung lên: "Rầm rầm ầm!"

Quả đấm của anh giống như thiết chùy đáng sợ đấm mạnh vào cửa sắt!

Cánh cửa vốn hoàn hảo không tổn hại gì hứng chịu lực đạo khủng bố tựa như vạn quân oanh tập... trực tiếp biến dạng đến móp méo!

Đám nhân viên kêu rên dưới đất nhìn thấy một màn này... Sắc mặt chợt trắng bệch... Con ngươi hiện lên vẻ kinh hoàng...

"Ầm!" Toàn bộ cánh tay của Trần Xuân Độ nổi đầy gân xanh, anh đánh mạnh một quyền! Cánh cửa sắt cực nặng trực tiếp xuất hiện một lỗ thủng rất to! Chấn động đến đáng sợ!

Trần Xuân Độ thuận thế đá mạnh một cước, trực tiếp đạp bay cánh cửa hợp kim nặng đến mấy trăm ký!

Anh vẫn ngậm điếu thuốc như vậy, không chút kiêng kỵ đi vào nơi bảo quản chứng cứ... Sau đó từ trong một ngăn kéo, anh lấy ra chiếc đồng hồ điện tử và chuôi dao găm đen thui lạnh lẽo.

Cùng lúc đó, một đám cảnh sát phẫn nộ táo bạo xông đến, trên người trang bị vũ khí nóng lành lạnh! Hôm nay cục cảnh sát lại bị một người mạnh như vậy xông vào, điều này quả thực rất mất mặt! Bọn họ nhất định phải bắt được cái tên khốn chết tiệt này!

Khi vọt tới chỗ vật chứng, tất cả mọi người đều sững sờ!

Bọn họ đâu còn nhìn thấy cái người đáng chết kia nữa? Chỉ còn lại một cái động hình người bị cự lực đánh mạnh vào xuất hiện trên vách tường...

Toàn thể cảnh sát đều bối rối... Chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh ứa ra trên trán, trái tim của tất cả mọi người đều run rẩy. Cảnh… Cảnh tượng này bọn họ phải giải thích thế nào? Làm sao có thể dùng vật lý học để giải thích? Làm sao có thể dùng khoa học để giải thích? Làm sao giải thích với cục trưởng đại nhân sắp sửa trở lại đây?

Mười phút sau, một chiếc Sedan màu đen chậm rãi dừng trước cửa cục cảnh sát. Cục trưởng Lạc Quán Trung mang theo túi công văn chậm rãi đi vào trong...

"Ai làm!" Trên dưới toàn bộ cục cảnh sát đều có thể nghe được một tiếng quát giận dữ kinh thiên của Lạc Quán Trung!

Maybach màu đen chậm rãi chạy trên đường phố, Trần Xuân Độ thong thả lái xe, trên đường đi anh gọi một cú điện thoại.

"Xác định vị trí hiện tại của Vương Vô Địch nhà họ Vương ở Yên Kinh cho tôi..." Trần Xuân Độ chậm rãi mở miệng.

Đầu bên kia điện thoại, Thanh niên hơi sững sờ: "Vâng."

Cúp điện thoại của Trần Xuân Độ, Thanh niên cười khổ một tiếng. Theo như hiểu biết của anh ta, tám chín phần mười là lại có người nào đó mù mắt đắc tội với Đại ca... Rất nhanh, thanh niên liền thông qua định vị 3D tìm được vị trí của Vương Vô Địch.

Nhận được địa chỉ gửi tới điện thoại di động, Trần Xuân Độ hơi nheo mắt, chân nhấn ga một cái, Maybach rền vang chạy như bay...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp