Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Quyển 1 - Chương 46: Chiến đấu hạ màn


2 năm

trướctiếp

Không được bao lâu,

Con Goblin cuối cùng bỏ chạy tới bìa rừng cũng bị một thanh phi đao cắm sâu vào sau ót, gục xuống. Alan còn tri kỷ lại gần tặng thêm một nhát kiếm khuyến mãi cho chắc.

Vẩy một cái lưỡi kiếm hướng xuống, chút máu tanh còn sót lại trên thân kiếm bắn ra trên mặt đất hình thành một cái vòng cung ưu nhã. 《Elucidator》 lại lần nữa được cắm vào vỏ.

“Ma lực tiêu hao đã hơn phân nửa... ”

Cảm giác mỏi mệt ập tới lúc thả lỏng là như vậy đột nhiên.

Thở ra một hơi, hắn nâng mắt nhìn về phương xa.

“Xem ra vai diễn của ta cũng nên kết thúc!” Alan thầm nói.

Tuy một số lẻ tẻ cuộc chiến vẫn còn đang diễn ra, nhưng Alan biết rõ kết quả trò chơi nơi này đã được xác định.

...

“Gạt người đi, đây là ở đâu ra mãnh nhân...”

Tại chỗ đám mạo hiểm giả quan chiến phần lớn là đang có suy nghĩ như vậy khó tin.

Nhìn thì gay cấn hung hiểm nhưng từ lúc Alan xông vào đội quân Goblin tinh anh cho tới giờ cũng chỉ chưa tới 5 phút. Nhiều người có khi còn chưa kịp phản ứng lại đây.

Khai vô song chém giết những cái kia Goblin khổng lồ như sát gà.

“Này cũng không phải là cái gì Goblin bình thường a. ” Mọi người trong nội tâm là như vậy rên rỉ.

Dù từng làm bọn họ khốn đốn như Goblin Champion, cũng chỉ liền phí thêm vài đòn là có thể giải quyết.

Còn phe mình đây? Bọn họ đối mặt với 5, 6 con Champion cũng đã phải chật vật.

Với số đông bình thường Goblin, Hobgoblin, Goblin Shaman và Goblin lang kỵ binh, nếu không phải Goblin Slayer đã định trước xem như là một kế hoạch tác chiến chu toàn, thì sợ là phải có thêm một nhóm người đã hi sinh.

Chưa kể tới Alan cái kia một tay ma pháp khống chế khéo léo, và ma lực thâu xuất kinh người, cũng khiến cho ở đây gần như toàn bộ những ai biết chơi ma pháp nghẹn họng nhìn trân trối.

Chỉ có số ít ngoại lệ, tỷ như là tại một góc,

Thương binh mặt mũi hiện lên hưng phấn và đầy chiến ý, bên cạnh hắn một nữ phù thủy ánh mắt cũng hơi có vẻ sáng lên khi thấy Alan biểu diễn.

Thực tế, Đối với phần lớn mạo hiểm giả mà nói, cái gì dũng giả dùng thánh kiếm thả đại chiêu Excalibur, tiêu diệt ma vương, hoàn toàn là không có khái niệm cụ thể.

Còn ma pháp, với lượng ít ỏi ma lực, ma pháp công dụng chủ yếu là làm át chủ bài hay phụ trợ, không thể nào thường dùng.

Trừ phi một vài cá nhân cực kỳ có thiên phú, ma pháp sư có ma lực cường đại, chứ dù cho biết ma pháp thì sử dụng vũ khí chiến đấu mới là phổ biến.

Trong bọn họ nhận biết, ma pháp cường đại lắm cũng chỉ là phá hoại trong phạm vi chừng mười mấy mét.

Rồi lực sát thương cũng không phải là quá lý tưởng, số đông ma vật bình thường còn được, chứ muốn một đòn kết liễu một con Goblin Champion e là không thể nào.

Cho nên, biểu hiện của Alan về vũ kỹ lẫn ma pháp đã có thể nói làm cho đoàn người vô cùng kinh diễm.

Anh hùng huyễn tưởng trong chuyện xưa của các ngâm du thi nhân, phần lớn cũng chỉ đạt được cái này đánh giá cấp độ mà thôi.

Tại hậu phương,

“Đây là ai a?” Đứng trên mái nhà quan sát tình huống, Elf nữ cung thủ giờ phút này cũng là như vậy tự hỏi. Con ngươi bích lục tràn ngập vẻ tò mò.

Mạnh mẽ như vậy chiến sĩ trong tộc High Elf, nàng nghĩ là cũng có thể có, nhưng tận mắt chứng kiến biểu hiện ngoại hạng như vậy thì còn là lần đầu tiên. Thiếu nữ thật sự đối với Alan rất có hứng thú.

...

Từng cái xác của Goblin bị kéo lê, bị chất thành một đống to. Mùi vị tanh hôi nồng nặc thật sự làm người muốn nôn mửa.

Chiến tranh cỡ lớn như vậy, xử lý thi thể cũng khá là quan trọng, nếu không dễ dàng gieo rắc dịch bệnh. Nhất là lũ Goblin dạng này ăn lông ở lỗ. Thế nên, một bó đuốc tiêu huỷ là tốt nhất.

Toàn bộ đội quân Goblin tới bây giờ đã xem như là bị hoàn toàn tiêu diệt, chỉ còn vài tiểu đội mạo hiểm giả đi tuần thu thập xác chết.

Đương nhiên, có khi còn ‘bổ đao’ nếu cần thiết. Goblin a, giả chết vẫn luôn là sở trường của bọn nó, một trong.

Hơi đưa tay xoa trên đầu còn sót lại chút mồ hôi, sắc mặt vẫn còn hơi trắng bệch, chiến sĩ tóc vàng trẻ tuổi thầm may mắn vì mình vẫn còn sống sót.

Rất nhanh hắn lại cũng không nhịn được mà lần nữa liếc về một cái phương hướng. Trong mắt hiện lên vài phần cảm kích và sùng bái.

“Alan tiền bối!!!”

Thiếu nữ thanh âm xen lẫn lo lắng vang lên.

“Ngươi... ngươi không sao chứ?”

Lily cấp tốc lao tới Alan trước mặt, đôi tay luống cuống không biết đặt ở đâu, thái độ gấp gáp như muốn khóc lên.

Lúc từ xa nhìn thấy Alan lỗ mãng xông vào quân đoàn của bọn Goblin khổng lồ, nàng suýt chút nữa là bị hù ra bệnh tim.

“Lần sau... lần sau làm ơn đừng liều lĩnh như vậy nữa a!” Đôi mắt thiếu nữ lúc này đã tràn đầy hơi nước.

Nhất là khi nhìn một bên bao tay bị cháy khét của Alan, nàng giọng nói lúc lơ đãng có chút lên cao, như muốn phát tiết toàn bộ lo lắng hãi hùng cảm xúc.

“Chút thương nhẹ mà thôi!”

Hắn bình tĩnh trả lời, lấy một tay khác khẽ xoa lên thiếu nữ mái tóc để an ủi.

Tiếp đó, lại không nhanh không chậm lấy ra một bình ma dược xối lên đã bị sưng đỏ tay trái vì phỏng rát.

“Alan tiền bối, ta còn có thể dùng phép hồi phục. ”

Thiếu nữ tư tế vội vàng hai tay nắm lấy ma trượng nâng lên, tựa hồ muốn bắt đầu cầu nguyện dùng phép nhưng bị Alan lắc đầu cản lại.

“Không có cần thiết, ta nghĩ ở đây còn khá nhiều người bị thương nặng!”

Hắn cũng loáng thoáng thấy được vài tên thằng xui xẻo đang nằm lên cáng cứu thương.

Có 2 cái còn phủ một miếng vải lên mặt, không cần nói cũng biết là tình huống thế nào.

Hơi mặc niệm một chút, mới chuyển tầm mắt về cái này có tâm trạng vẫn còn đang lo lắng thiếu nữ xinh đẹp, Alan nội tâm cũng dâng lên một dòng nước ấm.

“Được người quan tâm cảm giác thật sự không tệ!” Ánh mắt hắn dần trở nên nhu hòa, sát ý tích tụ cũng vơi đi không ít.

Nếu không phải sợ cơ thể Alan còn có cái gì không hiện thương tích, Lily nàng đã sớm tiễn hắn một cái ôm ấp hoài bão động lòng người đi.

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp