Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 185: Ta Chính Là Đan Sư Đâu!


2 năm

trướctiếp

“Nếu ngươi không đổi được Ngưng Khí Đan, cũng sẽ vô sỉ như chúng ta thôi! Họ Đỗ, bớt làm bộ làm tịch đi, chúng ta không làm khó ngươi, chẳng qua là muốn giữ lại ba phần thể diện cho ngươi, còn đứng ở chỗ này cản trở, đừng trách chúng ta tiện thể cướp luôn đan dược của ngươi!”

Thải Hà tiên tử vô cùng hung hăng phản bác Đỗ Nhược Phi.

Đứng trước đan dược bảo mệnh trân quý, không một ai rụt rè.

“Các ngươi…” Ngay lúc cơn thịnh nộ của Đỗ Nhược Phi bốc lên đỉnh đầu, chuẩn bị cứu Chân Tiểu Tiểu bằng mọi giá, một thanh âm mềm mềm mại mại lại đột nhiên bay tới từ phía sau.

“Trên người ta không có đan dược, toàn bộ hàng tồn đã đổi cho Đỗ sư huynh rồi!”

Cái gì!

Hai mắt Đỗ Nhược Phi toé máu, cảm thấy giữa lưng vừa trúng một mũi tên.

Sư muội oa!

Vi huynh đang liều mạng vì ngươi đó, ngươi biết không?

Làm người sao có thể như ngươi vậy, một giây trước chính khí lẫm liệt khí phách hiên ngang, một giây sau bạc tình bạc nghĩa? Thấy nắm đấm to tới, đảo mắt đã bán ta đi?

Chân Tiểu Tiểu còn chưa nói hết lời, hơn hai mươi ánh mắt muốn ăn thịt người lập tức bá bá bá đập vào mặt Đỗ Nhược Phi!

Bị uy áp của mọi người trấn trụ, hai má Đỗ Nhược Phi rút gân, chỉ cảm thấy một chân mình vừa thọt xuống cống.



“Có điều……”

Ngay lúc mấy đệ tử Ngưng khí tầng mười định giơ kiếm lao tới Đỗ Nhược Phi, tiếng thở dài nhẹ nhàng của Chân Tiểu Tiểu lại lần nữa sâu kín bay ra, thành công khiến mọi người phải ngừng động tác trong tay.

“Có điều Chân Tiểu Tiểu ta từ nhỏ đã nói một không hai, tính tình đôn hậu thật sự. Hôm nay, đặt lời nói ở nơi này, mặc kệ các ngươi là Nửa bước Trúc cơ hay là Ngưng khí tầng chín, nếu có bất kỳ ai dám thương tổn Đỗ sư huynh một cây lông tơ, ta tuyệt sẽ không luyện đan cho các ngươi!”

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, “phanh” một tiếng, Chân Tiểu Tiểu nện Thất Diệp Đỉnh bắn tinh quang bốn phía xuống mặt đất!

“Ai! Rốt cuộc, ta chính là đan sư đâu!”

Thở dài một hơi, Chân Tiểu Tiểu ôm đỉnh nhìn trời.

Đệch!

Tất cả mọi người đều bị chấn động bởi dược hương lượn lờ bay ra từ Thất Diệp Đỉnh, con ngươi lòi ra khỏi hốc mắt, trợn trừng nhìn chòng chọc nó. Màu sắc cổ xưa, linh khí thần quang sáng lạn, khắc văn sinh động như thật, sinh cơ dạt dào……

Đây đây đây!

Đây rõ ràng là dược đỉnh thượng phẩm, chỉ đan đạo tông sư mới xứng sử dụng nha! Tu sĩ Ngưng khí mới liếc mắt một cái, đã bị ấn tượng sâu sắc bởi dấu tích khí vận của lò đan thượng cổ này!

Một khắc trước Thải Hà tiên tử còn dũng mãnh như hổ, giờ lập tức thu hồi trường kiếm, cười xinh đẹp dịu dàng như đoá hoa.

“Tiểu muội muội tốt của ta nha, vừa rồi tỷ tỷ là đùa ngươi chơi thôi! Mới nãy là ai, là ai nói muốn sờ muội tử của ta? Tự mình băm ngón tay dâng lên! Bằng không, đừng trách bá vương hoa của Phi Long Quan ta đây không khách khí!”

“Tới tới tới, mọi người giao tất cả trúc lệnh cho ta, Cao mỗ làm chủ, rút ra một ngàn chiến công từ trong tay mỗi người, tặng Chân sư muội coi như lễ gặp mặt!”



Cao Hiên từng đối chọi gay gắt với Đỗ Nhược Phi xắn cao tay áo, bắt đầu ra sức thu thập chỗ tốt cho Chân Tiểu Tiểu.

Đan dược đáng giá.

Nhưng sẽ quý giá hơn một đan sư có thể luyện ra đan dược cuồn cuộn không ngừng sao?

Sau khi các đệ tử Ngưng khí kỳ cao giai của Phi Long Quan tỉnh táo lại đầu óc, đều đồng loạt tức giận, mắng chính mình ngu xuẩn đến cực điểm trong lòng.

Chỉ cần dỗ dành tốt tiểu nha đầu trước mắt, còn sợ ngày sau không có đan dược?

Thú tông cái gì cũng có, có thiếu thì thiếu nhân tài biết nhóm lửa nặn viên thuốc thôi nha!

Nguyên lai là muốn cứu ta?

Hù chết ta!

Muội muội oa, lần sau trước khi ngươi mở miệng, có thể ra hiệu cho ta một chút không?

Mồ hôi trên trán Đỗ Nhược Phi nhỏ tong tong, quay đầu lại đánh giá khuôn mặt nhỏ kiêu ngạo của Chân Tiểu Tiểu kia, quần áo toàn thân ướt đẫm giống như vừa vớt lên từ dưới nước.

“Chân sư muội, hắc hắc hắc hắc, mau cầm mau cầm, không cần khách khí.”

Người tên Cao Hiên cầm trúc lệnh ghi chép công huân của mọi người, liều mạng nhét vào trong lòng Chân Tiểu Tiểu. Vị cường giả Nửa bước Trúc cơ dũng mãnh như trâu như ngựa này rõ ràng lớn lên cao to thô kệch, mặt mũi dữ tợn, nhưng lại cứ khăng khăng phải bày ra bộ dáng hòa ái dễ gần, nhìn thấy quả thực khiến người ta thấy ngứa mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp