[Húc Phượng X Nhuận Ngọc] Tù Mà Không Được

Chương 8


2 năm


8.1

Nhuận Ngọc không tỏ rõ thái độ bài xích Húc Phượng, nhưng nhìn thấy hắn, y là không nguyện ý.

Lúc phê duyệt tấu chương, Húc Phượng ngồi ở bên cạnh y, không gần không xa, y biết đến sự tồn tại của Ma tôn, cũng cảm nhận được ánh mắt dán trên người mình, nhưng y không muốn mở miệng nói chuyện với hắn, do vậy, không khí thường xuyên lâm vào tính trạng xấu hổ quái dị. Dần dần, loại xấu hổ này biến thành một loại thoải mái không tên, thậm chí, Nhuận Ngọc cũng hưởng thụ loại quan hệ này, có thể làm bạn cùng Húc Phượng, hình như cũng không khiến y quá khó chịu.

Duyệt xong tấu chương, không đợi Húc Phượng cử động, Nhuận Ngọc liền hóa ra một dải lụa trắng che kín hai mắt:

- Đôi mắt hơi mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút.

Nhuận Ngọc cảm thấy bản thân y buồn cười đến mức đáng buồn, y xem nhẹ tình cảm mà y dành cho Húc Phượng, vốn tưởng rằng y có thể buông bỏ quá khứ, không ngờ tới chỉ cần một cái ôm, một câu nói, thậm chí một ánh mắt đến từ đối phương, đều khiến trái tim y ẩn ẩn đau. Đau đớn chính là sự nhắc nhở, cũng là sự cảnh cáo, nhắc nhở y động tình, cảnh cáo y mỗi một lần động tình đều sẽ đem lại đau đớn.

Y không nói cho Húc Phượng, y nuốt Vẫn đan, y cho Húc Phượng một cơ hội không thực tế, cũng cho chính y một con đường sống, khiến cả hai người đều cho rằng mối quan hệ này còn có khả năng vãn hồi.

- Tôn thượng còn muốn ở lại đây đến khi nào?

Húc Phượng không giống như những ngày trước, lúc Nhuận Ngọc nghỉ ngơi sẽ rời đi. Hắn đứng ở trước giường, muốn nói lại không dám, giống như hài tử phạm phải sai lầm.

Nhuận Ngọc mơ hồ đoán được ý muốn của Ma tôn, chuyện mây mưa đối với hai người mà nói đã quá quen thuộc, thân thể của đối phương, hai người đều rõ như lòng bàn tay, không cố kỵ chút nào. Mặc dù tầm mắt có ngăn trở, Nhuận Ngọc cũng có thể tưởng tượng ra bộ dáng của Húc Phượng.

Y thi pháp cởi bỏ ngoại bào, chỉ còn lại một bộ trung y đơn bạc:

- Muốn liền tới đây.

Không có người đến cởi bỏ y phục của y, không có trọng lượng quen thuộc đè nặng xuống, chỉ có một cục bông nhỏ lông xù xù chen vào lòng ngực, phượng vũ mềm mại, ngón tay y chôn vào lông tơ, vừa ấm áp vừa thoải mái. Húc Phượng cảm thấy ngón tay của Nhuận Ngọc thoáng chốc cứng đờ, nhưng rất nhanh, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve, mỗi một cọng lông vũ đều được y chải vuốt gọn gàng. Nhuận Ngọc vươn tay đắp chăn, che kín cả y lẫn tiểu Phượng Hoàng, rồi phẩy tay dập tắt ánh nến.

- Ngủ đi.

Đợi cho đến khi tiếng hít thở đều đều truyền đến, tiểu Phượng Hoàng lặng lẽ biến thành hình người, cách một lớp chăn, nhẹ nhàng ôm lấy Nhuận Ngọc.

Húc Phượng từng nghĩ, nếu những bất hạnh mà Nhuận Ngọc từng trải qua đều ứng trên cuộc đời hắn thì sẽ thế nào, thế nhưng, hắn không dám suy nghĩ quá sâu. Nhuận Ngọc, nhìn qua tưởng như nhu nhược, nhưng thực chất lại kiên cường hơn bất cứ ai, kiên cường đến mức gần như lãnh khốc, kiên cường đến mức trái tim tràn đầy tổn thương cũng không tìm kiếm sự an ủi, kiên cường đến mức làm hắn đau lòng vô cùng.

Quá khứ ân ân oán oán từ lâu đã không thể phân định rõ ràng, giờ đây, hắn chỉ muốn ở bên cạnh Nhuận Ngọc, bù đắp quãng thời gian hắn đã bỏ lỡ.

- … Không yêu ta cũng được, hận ta cũng được, để ta ở lại bên cạnh huynh, được không?

8.2

- Huynh trưởng, ngày mai là yến hội mừng trăm ngày của Khanh Thiên - nữ nhi của Lưu Anh. Ta là cữu cữu, không thể không tới dự. Vì vậy, ngày mai, ta không thể ở bên cạnh huynh trưởng.

- Ta biết. - Ngữ khí của Thiên đế nhàn nhạt: - Hành tung của Ma tôn, đâu thuộc quyền quản lí của ta.

- Thật ra… - Húc Phượng ngập ngừng: - Ta muốn mời huynh trưởng cùng tham dự.

- Ma tôn nói đùa rồi, ta với Lưu Anh cũng không có mối quan hệ thân thiết gì, hơn nữa Thiên Ma ở thế đối lập, ta lấy lí do gì đi tham gia yến hội trăm ngày?

- Huynh trưởng trường cư tại Thiên giới, khó tránh cảm thấy tẻ nhạt, coi như đây là hạ giới du ngoạn, thưởng thức cảnh đẹp Ma giới, giải tỏa tâm trạng. Nếu huynh sợ bị nhận ra thân phận, có thể cài Khóa linh trâm, khoác trang phục Ma giới. Ta đều chuẩn bị tốt, chắc chắn có thể bảo vệ huynh trưởng.

- Nếu Ma tôn đã tính tới tận bước này, bổn tọa cũng chỉ có thể đáp ứng, chỉ mong đến lúc đó, tôn thượng lưu ý giữ khoảng cách.

- Pi pi. - Tiểu Phượng Hoàng nhào vào trong lòng ngực y.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play