Tàn Độc Lương Duyên

Chương 176


2 năm

trướctiếp

Chương 176

Nghe này Nhậm Gia Hân liền dừng bước, chạy đến trước mặt hai người, vươn dài cổ nhìn xem ống quần của Hạ Vũ Hào. Nếu không phải trong lòng còn e ngại ánh mắt của anh thì có lẽ cô ta đã nhịn không được mà tới vén ống quần anh lên xem.

Nhưng bước chân của Hướng Thu Vân cũng không dừng lại chút nào, tự mình đi đến vị trí đỗ xe, đối với chuyện xảy ra ở phía sau hoàn toàn thờ ơ.

Hạ Vũ Hào nhìn bóng dáng của Hướng Thu Vân, mày hơi nhíu một chút, nói: “Không có việc gì.

Chung Khánh Hiên nhìn theo tầm mắt anh, đuôi lông mày nhướn lên, bước nhanh đến chỗ Hướng Thu Vân, ngăn cô lại: “Cô Hướng, tôi phải đưa Gia Hân về nhà, sau đó còn phải quay lại văn phòng xử lý một số việc, thật sự không có thời gian đưa Vũ Hào đi bệnh viện. Không bằng cô đi cùng cậu ấy đến bệnh viện xem thử?”

“Vừa rồi tôi nghe thấy tổng giám đốc Hạ nói không có việc gì” Hướng Thu Vân nhàn nhạt nói.

Chung Khánh Hiên lướt qua cô, nhìn về phía Hạ Vũ Hào, ho nhẹ một tiếng: “Vũ Hào, miệng vết thương của cậu lại bắt đầu chảy máu, vẫn là nên tới bệnh viện kiểm tra lại, để tránh lưu lại di chứng, cậu thấy đúng không?”

Hạ Vũ Hào dừng một chút, thật tự nhiên mà liếc mắt nhìn về hướng Hướng Thu Vân cách đó không xa: “Không sao đâu.

“Xin lỗi, ngày mai tôi còn phải dậy sớm để đi làm, cũng không có thời gian, gặp lại sau. Hưởng Thu Vân nói xong không cho Chung Khánh Hiện có cơ hội giữ lại, trực tiếp đón một chiếc taxi rồi bước lên.

Khi cô vừa đóng cửa xe, Nhậm Gia Hân đã chạy nhanh tới vòng qua cửa xe bên kia, ngồi vào trong đóng cửa lại, vui vẻ nói với Chung Khánh Hiện nói: “Thầy ơi, anh bận rộn như vậy thì không cần đưa tôi về, tôi đón xe về cùng với Hướng Thu Vân là được!”

Sau đó cô ta nhỏ giọng thận trọng nói với Hạ Vũ Hào: “Gặp lại tổng giám đốc Hạ sau nhé. Hạ Vũ Hào không lên tiếng, ánh mắt tối đen không rõ nhìn Hướng Thu Vân đang ngồi trong xe, môi khẽ mím lại, đáy mắt mơ hồ có cái gì đó quay cuồng.

Hướng Thu Vân ngồi ở trong xe, mặc dù cảm giác được ánh mắt của anh nhưng cô cũng không quay đầu lại nhìn anh hay nói gì với anh.

“Cô Nhậm muốn đi tới đâu?” Cô quay đầu qua hỏi Nhậm Gia Hân đang ngồi bên cạnh.

Nhậm Gia Hân vội vàng nói: “Chính quyền thành phố, cho tôi đến trước tòa nhà chính quyền thành phố chỗ đó có một trạm dừng của xe buýt!”

“Bác tài làm ơn tới trạm dừng xe buýt trước tòa nhà chính quyền thành phố, sau đó tới club Mộng Hương, cảm ơn.” Hướng Thu Vân nghiêng người lướt qua Nhậm Gia Hân, bấm nút kéo kính xe bên phía cô ta lên.

Tài xế đáp một tiếng được rồi liền khởi động xe lái đi, nhanh chóng biến mất tại ngã tư đầu tiên.

Cho đến khi bóng dáng chiếc xe biến mất khỏi tầm nhìn, Hạ Vũ Hào mới thu hồi ánh mắt, cánh tay phải rũ xuống bên mép quần tây, ngón trỏ theo thói quen bấm vào thân thể.

Chung Khánh Hiên duỗi thẳng người, đẩy mắt kính, hỏi anh: “Còn tới bệnh viện không?”

Hạ Vũ Hào đi tới chỗ đỗ xe, chỉ để lại cho anh ta một cái bóng: “Chảy ít máu cũng không chết được.

“Chính cậu nói không đi đó, sau này đừng có nói tôi không quan tâm cậu” Chung Khánh Hiện bước vài bước đuổi theo anh, đặt tay lên vai anh: “Vũ Hào, chúng ta tiếp tục nói tới vấn đề lúc nãy còn chưa nói xong đi, là một người luật sư giỏi, tôi rất có tinh thần thăm dò tìm hiểu rõ các tình tiết cửa sự việc.

Lúc nãy hai người đang nói tới lý do tan vỡ cửa Hạ Vũ Hào và Hướng Thu Vân, kết quả là anh ta chưa kịp nghe thấy đáp án đã bị con nhóc Gia Hân chạy vào cắt ngang. Hạ Vũ Hào đi đến bên cạnh chiếc MercedesBenz, nhăn mày nói với anh ta: “Mở cửa.”

Chung Khánh Hiên lấy chìa khóa ra, bấm nút mở cửa xe rồi ngồi vào ghế lái, Hạ Vũ Hào vòng qua bên kia xe ngồi vào ghế lái phụ “Vũ Hào, rốt cuộc hai năm trước Hướng Thu Vân đã làm gì với cậu? Cậu không nói cho tôi biết, tôi sẽ suy nghĩ rối loạn lung tung cả ngày mất?” Chung Khánh Hiên cũng không vội lái xe mà nghiêng đầu qua hỏi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp