Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 139: Đâu suất tử diệm (2)


2 năm

trướctiếp




Khốn Tiên thừng kim quang lóe sáng, từng vòng phù lục nạm màu vàng kim trên sợi thừng bay ra, cột chặt vào phần eo của cơ thể con Thiên quỷ có hình dạng khủng khiếp này, mặc cho con Thiên quỷ có lăn lộn thế nào, cũng không động đậy được gì, đương nhiên không thể đi xuyên không gian để độn tẩu, Khốn Tiên thừng, nếu đã bị nó cột, cho dù có là thần tiên cũng khó mà thoát, năm xưa Khương Tử Nha cũng phải chịu thiệt lớn vì sợi thừng này, tuy đạo hạnh hiện giờ của Chu Thanh vẫn chưa thể khiến pháp bảo thời Phong Thần thượng cổ này phát huy uy lực lớn nhất, nhưng con Thiên quỷ bị trói này, muốn giằng co để thoát thân, đúng là nằm mơ. Truyện "Phật Đạo "

Khói mây biến hóa, một trận lục quang phát ra từ trên thân của con Thiên quỷ bị trói, Chu Thanh thấy vậy, trong lòng hồ nghi: “Chẳng lẽ sự việc còn có biến hóa, con Thiên quỷ này còn có thể thoát thân được sao ?” Sau khi được thấy uy lực lợi hại của Thiên quỷ, trong lòng Chu Thanh trĩu nặng, còn có vài phần lo lắng nữa.

Yêu vân lục quang tản ra, tình huống trước mắt khiến Chu Thanh yên lặng, không phải con Thiên quỷ thoát thân, mà là con Thiên quỷ vốn vừa cao vừa to, nhe nanh múa vuốt quả nhiên đã trở lại nguyên hình, biến thành một bé gái trắng trẻo mập mạp, mặc yếm đỏ, rất đáng yêu, ngồi trên mặt đất khóc rống lên, hai cánh tay nhỏ nhắn bị Khốn Tiên thừng trói lại, cũng không lau được nước mắt nước mũi trên mặt, khuôn mặt bụ bẫm bị nước mắt chảy thành nhiều khe, tình cảnh này đúng là vô cùng tội nghiệp, nào còn cái vẻ mặt hung ác của Thiên quỷ dụ hồn lúc nãy nữa, nếu như Chu Thanh lúc nãy chưa phải chịu thiệt, chắc sẽ chịu không được mà nổi lòng thương, cho dù là ma đầu tâm địa độc ác, sợ là cũng sẽ không hạ thủ với bé gái vô cùng đáng yêu này.

Nhưng Chu Thanh biết cái thứ trước mắt chính là nguyên hình của Thiên quỷ, đương nhiên sẽ không buông tha, giơ bàn tay lên. Chín con Kim Ô lượn vòng, ngưng tụ thành hỏa diệm màu vàng kim trên tay Chu Thanh, đang định đánh vào, đốt bé gái đang gào khóc trên mặt đất thành tro bụi. Chu Thanh dùng chân nguyên niệm lực ngang tàng ngưng tụ Thái Dương Chân Hỏa trên pháp y, uy lực vô biên, chỉ cần bị đánh trúng, con Thiên quỷ bị Khốn Tiên thừng cột chặt này đương nhiên sẽ không còn đường sống. Chu Thanh đã chịu thiệt lớn, nên cũng kiêng dè với chín con Thiên quỷ, chỉ sợ sẽ có bất trắc gì, trảm trước rồi tính tiếp.

Vân Hà tiên tử ở một bên nhìn thấy liền nhắm tịt mắt lại, tuy biết cách làm này của Chu Thanh là lựa chọn đúng đắn, nhưng vẫn không nhẫn tâm nhìn tiếp, Vân Hà tiên tử dù gì cũng là lòng dạ đàn bà, lại thêm đã lấy lại ký ức của ba kiếp, tuy là người tu đạo, nhưng cũng còn giữ chút thói tục tập quán, lại không tiện lên tiếng ngăn cản Chu Thanh, chỉ đành nhắm mắt lại không nhìn.

Chín con Thiên quỷ như có cảm ứng với nhau, cảm giác được đồng bọn đang đại nạn lâm đầu, tám con Thiên quỷ còn lại gào thét liên tục, muốn xông hết lên, tấn công Chu Thanh, cướp lại đồng bọn, nhưng Chu Thanh đã sớm phòng bị, Đô Thiên Minh Vương kỳ quay vòng quanh hai người, huyết vân lượn lờ, Đô Thiên Thần Ma thoắt ẩn thoắt hiện, ngăn Thiên quỷ ở bên ngoài, tám con Thiên quỷ bị thái cổ sát khí trấn áp, nên cũn không dám đến gần, lại lo lắng cho đồng bọn, đứa nào cũng ngẩng mặt lên trời, phát ra những tiến gào thét thảm thương, trong giọng nói tràn đầy bất lực và bi phẫn, mang theo đó là tình cảm sinh ly tử biệt, những người khác nghe thấy cũng phải rơi lệ.

“Ý ! Thiên quỷ này quả nhiên còn có tình cảm, ta còn cho rằng nó chỉ biết chém giết thôi chứ, nhưng nếu đã uy hiếp đến ta, ta cũng không có lý do nào để giữ lại tính mạng ngươi !” Chu Thanh thần niệm mạnh mẽ, nguyên thần ngưng luyện, cảm giác được dị dạng của Thiên quỷ xung quanh, chỉ là hơi ngạc nhiên, rồi cũng không có động tác gì.

Con Thiên quỷ bị trói cảm nhận được cái nóng của Thái Dương Chân Hỏa, biết mình đại nạn lâm đầu, hai cái chân nhỏ xíu đá loạn xạ, khóc dữ dội hơn. Vân Hà tiên tử cách tuyệt cảm quan, chỉ sợ mình kềm lòng không được ra tay ngăn cản Chu Thanh.

“Chu đạo hữu xin hãy tạm thời dừng tay, nghe lão đạo nói một lời !” Huyền Võ lão đạo cũng là người pháp lực huyền thông, sau khi thoát khốn, đã hiểu rõ tình hình, thấy Chu Thanh ngưng tụ Chân Hỏa hạ thủ, nhất thời bất nhẫn, lên tiếng ngăn lại.

Thấy Huyền Võ lão đạo lên tiếng, Chu Thanh không thể không nể mặt, cười hi hi, thu lại Chân Hỏa.

Kỳ thực trong lòng Chu Thanh đột nhiên có dự tính khác, con Thiên quỷ này tuy đã bị bắt trói, nhưng lại may mắn.

Cửu Tử Mẫu Thiên quỷ vẫn là phương pháp tu luyện thân ngoại hóa thân cao nhất trong ma đạo, có mối liên hệ kỳ diệu với bản thể tế chủ, xuyên qua không gian, đi đi về về, hành động như chớp, thao túng chỉ với một ý niệm, lại thêm bản thân Thiên quỷ có ý thức độc lập, sát phạt quyết đoán, vô cùng thông linh, tương bổ tương thành với tâm thần ý niệm của người thao túng, càng thêm uy lực.

Hiên Viên pháp vương bị Bát Cảnh Cung dăng của Huyền Võ lão đạo làm quấy nhiễu, nhất thời loạn tâm thần, thần niệm ý thức thao túng Thiên quỷ có chút sơ xuất, hành động công kích của Thiên quỷ không còn nhịp nhàng như lúc đầu, đã để lộ ra một chút sơ hở. Chu Thanh là hạng nhân vật nào, toàn thân thần niệm ngang tàng vô biên, đạo pháp huyền thông, chỉ một sơ hở nho nhỏ cũng đã đủ rồi, mười hai con Rết thiết bối vừa lật vừa cuốn, sinh tử lưỡng môn bắt lấy một con Thiên quỷ, Khốn Tiên thừng vừa ra tay đã bắt trói được ngay.

Nếu không phải Hiên Viên pháp vương thất thần, Chu Thanh đối phó với Thiên Quỷ, chỉ đủ sức để tự bảo vệ mình, nhưng muốn bắt được, lại không đủ bản lãnh đó, giết con Thiên quỷ này, vẫn còn tám con, hiệu quả không lớn, ngược lại còn chọc cho lão yêu Hiên Viên pháp vương mất hết lý trí, hai điều này mà kết hợp với nhau, đủ để 8 con Thiên quỷ dốc toàn lực tấn công mình, cho dù cả người mình là sắt, lại có thể đóng được mấy cây đinh chứ ?

Để lại con Thiên quỷ này, còn có thể khiến tên lão yêu này muốn ra tay cũng phải dè chừng, không dám hành động khinh suất, bây giờ hắn chỉ dựa vào 12 cây Đô Thiên Minh Vương kỳ để chấn áp Thiên quỷ, bản năng của Thiên quỷ là sợ Đô Thiên Ma Thần, Hiên Viên lão yêu thì lại không sợ, nếu như sau khi lão yêu bỏ chạy, không tiếc hy sinh tính mạng để phá vỡ đại trận của mình để Thiên quỷ công kích, vậy thì đúng là phiền phức, nhất là còn có Ôn Lam Tân ở cạnh bên đang trừng trừng mắt hổ, Chu Thanh không muốn mạo hiểm. Tuy Khốn Tiên thừng uy lực vô biên, Chu Thanh cũng không nắm chắc, có thể trong tình huống đối phương không có phòng bị, đồng thời bắt giữ 8 con Thiên quỷ, và hai người sống.

“Khốn Tiên thừng !” Thiên quỷ bị trói, Hiên Viên pháp vương đương nhiên là cảm giác được, trên dây thừng dài kim quang như cuồn cuộn dâng trào, linh khí kiên cố dày đặc và xao động, tên lão yêu này đi nhiều thấy nhiều, nhãn lực cực tốt, vừa nhìn đã nhận ra món dị bảo Phong Thần từng chấn động tam giới này.

“Thương Lãng thủy cung quả nhiên danh bất hư truyền, lại có nhiều thái cổ dị bảo đến vậy.” Ôn Lam Tân nhìn thấy Khốn Tiên thừng mà Chu Thanh tế ra, Huyền Võ lão đạo tay cầm Bát Cảnh Cung đăng, Đâu Suất tử diệm, sắc mặt đanh lại, hắc khí cuồn cuộn đã được thu hết vào cây trường phướn, dựng ngay sau lưng, dựa vào Hiên Viên pháp vương đang niệm chú, một viên bảo châu to cỡ quả trứng gà, phát ra ánh sáng màu ngọc bích đang từ từ nổi lên trên đỉnh đầu, Lục Hỏa Ma Vân lượn vòng trên bảo châu.

Trong chớp mắt biến hóa, bảo châu ngọc bích phân ra, ngưng tụ thành thực thể, giống hệt Ôn Lam Tân, giọng nói, dung mạo, nụ cười, ăn bận cũng không khác gì, nhất là đến hơi thở cũng giống hệt, nếu hai người này đứng cạnh nhau, đừng mơ mà nhận ra được thật giả.

Ôn Lam Tân ngưng luyện thành Huyền Tẫn châu, tu thành nguyên thần thứ hai, cũng là chỗ dựa mới nhất và cuối cùng nhất của Ôn Lam Tân, Huyền Tẫn châu ngưng luyện thành nguyên thần thứ hai, có mấy phần giống với Kim Thân Pháp Tướng của Chu Thanh, đều là uy lực cao hơn bản thể.

Pháp bảo của Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân cũng không tệ, uy lực khá lớn, nhưng nếu so với Chu Thanh thì đúng là quỷ đói điển hình, hai người họ lại hiểu lầm là Chu Thanh là người của Thương Lãng thủy cung, Khốn Tiên thừng, Bát Cảnh Cung đăng, món nào cũng là pháp bảo tung hoàng thái cổ, tuy biết rõ là ở trên tay Chu Thanh và Huyền Võ lão đạo sẽ không phát huy được thực lực thật sự, hai người cũng biết hôm nay phát huy cũng đã khá rồi, chỉ sợ vấp phải sơ hở mà thôi.

Bát Cảnh Cung Đăng, Đâu Suất tử diệm đều là vật trong truyền thuyết, là vật của tổ sư đạo giáo Thái Thượng Lão Quân, đặc biệt là Đâu Suất tử diệm là tinh hoa của lửa được lấy từ lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, phối hợp với Bát Cảnh Cung đăng cùng thi triển, có thể hình thành Thiên Địa Hỏa Võng, phong tỏa hư không, tiên nhân còn khó thoát, bên trong Hỏa Võng, tam giới lục đạo, âm dương ngũ hành, trong vòng 33 ngày mọi sự vật đều sẽ hóa thành hư vô. Uy lực còn mạnh hơn Cửu Long Thần Hỏa tráo. Hiên Viên pháp vương huơ tay một cái, tám con thiên quỷ lại rơi vào bên trong hư không, dường như sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào để đánh một nhát chí mạng, toàn thân huyết quang nhấp nháy, hai mắt đỏ ngầu, xem ra chỉ chực xảy ra bất ổn, sẽ liều mạng ngay.

Mất đi một con Thiên quỷ, trong lòng Hiên Viên pháp vương đau như dao cắt, Cửu Tử Mẫu Thiên quỷ này đâu phải dễ dàng mà luyện thành được đâu, trước tiên phải bắt mấy bé gái sinh thần chí âm, bất luận là ngày, tháng, hay năm sinh, giờ sinh đều là lúc chí âm, để chín bé gái này quen thân nhau, cho đến khi thần niệm và ký ức giữa chúng đều in bóng hình ảnh của đối phương, lại bắt thêm 324 người sống có ngày tháng năm sinh chí dương, mỗi 36 người hợp thành một tổ, dùng ma hỏa cực âm đốt hồn phách và máu thịt của những người sống này đến 7 lần bảy bốn mươi chín ngày, cho đến khi máu thịt và hồn phách của 36 người sống này hợp thành một thể, rồi rót vào cơ thể cả chín đứa bé gái.

Bé gái được nhét hồn phách và máu thịt của 36 người sống sẽ hoàn toàn mất hết lý trí và ký ức, chuyển biến thành quỷ hồn, sau đó mỗi một bé gái lại hòa lẫn với một ngàn hồn sống hung tàn tiếp tục dùng ma hỏa rèn luyện, cho đến khi máu và thịt đều được luyện ra, khiến lực âm dương trong máu thịt xâm nhập vào xương cốt, dùng ma chú tiếp tục rèn luyện, liên tục tế luyện thêm mấy trăm năm nữa mới có thể thành. Lực âm dương chuyển hoán, đương nhiên có thể đi xuyên không gian, cảm ứng với nhau, cũng không tự tàn sát lẫn nhau. Truyện "Phật Đạo "

Năm xưa Hiên Viên pháp vương dựa vào thủ đoạn này, mà tung hoành vô địch, sau bị Thục sơn liên hợp với cao nhân đạo môn tiêu diệt, chín con Thiên quỷ nguyên khí bị tổn thương, chạy trốn cùng Hiên Viên pháp vương, vẫn chưa thể hồi phục lại, cho đến khi Hiên Viên pháp vương được mãnh quỷ quân hồn, phối hợp với 3 ngàn sinh hồn mà mình đã thu thập, mới miễn cưỡng giúp chín con Thiên quỷ hồi phục nguyên khí, mới phá quan mà ra, lòng đầy tự tin, nên chọn mấy vị tản tu ở hải ngoại để lập oai, nào ngờ lần đầu tiên xuất quân đã đụng phải những pháp bảo lợi hại như Khốn Tiên thừng, Bát Cảnh Cung đăng, Đâu Suất tử diệm.

Nhất là bộ dạng cao thâm khó lường của Chu Thanh, Hiên Viên pháp vương biết hắn còn một cây Hóa Huyết đao, trong mắt của ba người, Ôn Lam Tân và Hiên Viên pháp vương đã tỏ ra tư thế liều mạng, nếu đối phương động thủ, hai người phải kéo được ai đệm lưng cho thì mới chịu thôi.

Huyền Võ lão đạo đã nói trước nếu hai người dừng tay, sẽ mở rộng cửa cho hai người đi, tính qua tính lại, hai người nào có tin.

Ai ngờ, Huyền Võ lão đạo thở dài, nhíp thành pháp quyết, Thương Lãng thủy mạc to lớn đột nhiên mở ra một lỗ nhỏ, nước biển xanh thẳm cuồn cuộn, nhưng không rơi vào bên trong: “Hai vị đạo hữu, lão đạo vẫn là câu này, chỉ cần hai vị tức tốc rời khỏi đây, lão đạo tuyệt đối không ngăn cản.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp