Cố Tiên Sinh Thật Tâm Cơ!

Chương 8


2 năm

trướctiếp

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Lâm Xảo Xảo nhìn hai người bọn họ, hỏi: "Hai người chưa uống xong à?"

Lâm Quốc Phong vốn dĩ đang cùng Cố Vi Ngôn tâm sự, hai người nói chuyện cực kì cao hứng, mà giờ phút này bị lời nói của Lâm Xảo Xảo đánh gãy, Lâm Quốc Phong đã quên mất chính mình đang định nói cái gì.

Ông hơi hơi nhíu mày một chút: "Lúc này mới mấy giờ, con ăn no rồi có phải không?"

"Đúng vậy."

Lâm Quốc Phong gật đầu: "Nếu con cảm thấy nhàm chán, có thể đi ra ngoài xem TV, bố cùng Vi Ngôn vẫn còn muốn nói nhiều chuyện lắm."

"..." Lâm Xảo Xảo nhìn bố của mình trong chốc lát chắc chắn không định buông tha Cố Vi Ngôn, chỉ có thể nói: "Vậy bố uống ít một chút, lại không phải người trẻ tuổi, thể hiện cái gì chứ."

Lâm Quốc Phong gật gật đầu: "Được rồi, bố đã biết, con mau đi xem TV đi."

Lâm Xảo Xảo nhìn Cố Vi Ngôn liếc mắt một cái.

Giờ phút này Cố Vi Ngôn nút áo sơmi đầu tiên đã cởi ra, xem ra là khi anh uống rượu cảm thấy có chút trói buộc, cho nên cởi bỏ nút áo, vừa lúc có thể nhìn thấy xương quai xanh tinh xảo lộ ra bên ngoài.

Lâm Xảo Xảo nhìn nhiều liếc mắt một cái, không tính toán nói cái gì, Cố Vi Ngôn là một người ổn trọng như vậy hẳn là sẽ không làm cái sai lầm quá lớn nào.

Cô đứng dậy, đi đến phòng khách ngồi lên sô pha, bật TV lên, tùy ý tìm cái chương trình nào đó bắt đầu xem.

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Xem một lúc, Lâm Xảo Xảo liền có chút buồn ngủ, quay đầu lại nhìn thoáng qua ba người trên bàn cơm, nói chuyện vô cùng hứng khởi, không hề có ý muốn kết thúc.

Lâm Xảo Xảo quyết định không đi quấy rầy bọn họ, bằng không bọn họ lại muốn là bị chính mình làm mất hứng.

Lâm Xảo Xảo đi lên phòng của mình, kỳ thật từ sau khi kết hôn cô liền rất ít khi trở về ở, nhưng mà bố mẹ vẫn là thường xuyên quét tước cho căn phòng này, cho nên nó vẫn rất sạch sẽ và ngăn nắp.

Lâm Xảo Xảo vừa đi vào, liền thật nhanh nằm lên trên giường, mắt nhắm lại, cảm giác buồn ngủ liền tới rồi.

Không biết qua bao lâu, Lâm Xảo Xảo nghe được tiếng mở cửa.

Trong mông lung, cô nhìn thấy dáng người cao lớn của Cố Vi Ngôn xuất hiện ở cửa.

Bởi vì lúc cô vào phòng không có tắt đèn, cho nên cô nhìn thấy Cố Vi Ngôn hốc mắt có chút hơi hơi đỏ, bên trong có một ít tơ máu.

Đây là uống không ít đi......

Lâm Xảo Xảo trở người một cái, vừa định nói cái gì đó, "Bang" một tiếng, trong phòng nháy mắt tối đen.

Lâm Xảo Xảo: "Ai......"

Cố Vi Ngôn đi trong bóng đêm, nằm lên trên giường, trực tiếp ôm eo Lâm Xảo Xảo.

Trong đêm đen cô vô pháp thấy rõ mặt Cố Vi Ngôn, hỏi: "Uống say?"

Cố Vi Ngôn đem mặt chôn vào bên trong cổ Lâm Xảo Xảo, âm thanh phát ra có chút rầu rĩ.

"Ừ."

"Buổi tối ở chỗ này ngủ?" Lâm Xảo Xảo hỏi.

Kỳ thật cô ở nơi nào cũng được, chính là sợ Cố Vi Ngôn ở chỗ này ngủ không thói quen.

"Ừ." Âm thanh đáp lại có chút buồn.

Lâm Xảo Xảo chỉ cho là Cố Vi Ngôn uống có chút say, lúc anh nói chuyện cô đều ngửi thấy được một ít mùi rượu, cũng may không phải quá khó ngửi, rốt cuộc ngày thường Cố Vi Ngôn là một người đàn ông vô cùng chú ý đến vệ sinh cá nhân, cũng không hút thuốc, lúc này trên người chỉ mang theo một ít mùi rượu.

Lâm Xảo Xảo nhìn tư thế này của Cố Vi Ngôn, giống như một đứa bé, cô muốn vươn tay sờ sờ đầu của anh, nhưng lại sợ Cố Vi Ngôn sinh khí, cho nên lại bỏ tay xuống.

Cô ngủ trong chốc lát, lúc ngủ cảm giác tư thế này có điểm cứng đờ, liền trở mình, đưa lưng về phía Cố Vi Ngôn.

Ai biết, cô vừa nghiêng người, liền cảm giác có điểm không thích hợp.

Cái kia...... Tựa hồ cô cảm giác được cái gì đó......

Khuôn mặt Lâm Xảo Xảo ở trong đêm đen lập tức liền có chút đỏ bừng, cô nhịn không được thấp giọng nói một câu.

"Cố Vi Ngôn!"

Cố Vi Ngôn nhưng thật ra không e lệ chút nào, đem Lâm Xảo Xảo ôm vào trong lòng ngực của, hai người khoảng cách lập tức càng thu hẹp lại, giờ phút này có thể nói là một khoảng cách thân mật khăng khít.

Lâm Xảo Xảo âm thanh áp càng thấp, nói: "Anh làm cái gì...... Đây là ở nhà ba mẹ đâu......"

Cố Vi Ngôn âm thanh cách một đoạn thời gian mới vang lên: "Anh có thể làm cái gì?"

Lâm Xảo Xảo: "......"

Lâm Xảo Xảo không mặt mũi nói ra việc Cố Vi Ngôn sinh lý biến hóa, nhưng là còn có một chút không được tự nhiên nên hơi hơi hoạt động một ít, nhưng làm Cố Vi Ngôn ý thức được Lâm Xảo Xảo có ý muốn động, lại đem cô kéo lại.

Cố Vi Ngôn thanh âm khàn khàn nói: "Anh muốn làm một việc."

"...... Cái gì?"

"Cắn lỗ tai của em."

"??"

Nói xong, Cố Vi Ngôn thế nhưng thật sự một ngụm cắn lên Lâm Xảo Xảo lỗ tai.

Lâm Xảo Xảo lỗ tai không tính to, nho nhỏ, thực đáng yêu, lại thực trắng nõn, thoạt nhìn làm người có loại xúc động muốn hảo hảo liếm liếm một chút.

Lâm Xảo Xảo không cảm giác đau.

Thay vì nói là Cố Vi Ngôn đang cắn tai cô, không bằng nói là để ở trong miệng mặt nhẹ nhàng lay lộng.

Ngay từ đầu, vẫn là nhẹ nhàng cắn một ngụm, sau đó có thể là do luyến tiếc, dứt khoát dùng đầu lưỡi bắt đầu ôn nhu trêu đùa.

Thẳng đến lúc sau Lâm Xảo Xảo lỗ tai nhỏ biến đỏ bừng, độ ấm cũng tăng lên, Cố Vi Ngôn mới buông lỗ tai nhỏ của cô ra.

Cố Vi Ngôn hơi lui cách cô xa một chút.

"Hôm nay em làm anh không vui."

Lâm Xảo Xảo có chút kinh ngạc quay đầu lại, nhưng là cảm giác như vậy có chút cổ có chút cố sức, lại xoay trở về.

"Em làm sao vậy a?"

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Cố Vi Ngôn trầm mặc một lát.

"Có phải em căn bản là không đem anh để ở trong lòng?"

Lâm Xảo Xảo cảm giác Cố Vi Ngôn đại khái là thật sự uống nhiều quá, ngày thường loại lời nói này đánh chết cô cũng không tin sẽ phát ra từ miệng Cố Vi Ngôn.

Lâm Xảo Xảo: "Tại sao anh lại nói như vậy, em không có a."

Cố Vi Ngôn lại đem đầu vùi vào bên trong cổ của Lâm Xảo Xảo, thật là cùng một đứa trẻ giống nhau .

"Em căn bản là không để bụng anh uống nhiều hay ít, có phải hay không anh uống đến dạ dày xuất huyết cũng cùng em không có bất luận cái quan hệ gì."

Lâm Xảo Xảo nghe ra được trong âm thanh của Cố Vi Ngôn có điểm giống như một đứa trẻ đang hờn dỗi.

Không để bụng?

Cố Vi Ngôn tiếp tục nói: "Em chỉ dặn dò mỗi bố của em, lại căn bản là không hỏi anh."

Lâm Xảo Xảo bừng tỉnh đại ngộ.

Nguyên lai là nguyên nhân này a.

Trong khoảng thời gian ngắn cô cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

Bất quá cũng tự trách mình, quan tâm chính là muốn nói rõ ràng a, nếu không nói ra thì người khác sao có thể biết đến a.

Cố Vi Ngôn tuy rằng rất nhiều chuyện đều không thể hiện ra, nhưng mà anh lại không phải một người máy, không có khả năng sẽ không có cảm giác.

Nếu không phải hôm nay anh uống có chút nhiều quá thì hẳn anh sẽ không đem lời này nói ra, Lâm Xảo Xảo tự nhiên cũng sẽ không biết.

Lâm Xảo Xảo nghĩ nghĩ bỗng nhiên có điểm muốn cười, không biết vì cái gì lại có cảm giác Cố Vi Ngôn như vậy mạc danh có điểm đáng yêu.

Giống một đứa trẻ không chiếm được đường ăn, chỉ biết ám chọc chọc ghen.

Lâm Xảo Xảo trộm cười một chút, nhẹ giọng nói: "Anh ghen tị a?"

Phía sau Cố Vi Ngôn đầu nhẹ nhàng gật một chút.

Lâm Xảo Xảo: "Em không phải không quan tâm anh, chỉ là cảm thấy anh là người ổn trọng như vậy sao có thể uống nhiều đâu, hơn nữa ở ba mẹ trước mặt em cũng không dám nói cái gì, như vậy cảm giác cũng giống như không cho bố mặt mũi a."

Cố Vi Ngôn không nói chuyện.

Lâm Xảo Xảo còn tưởng rằng Cố Vi Ngôn sinh khí.

Hơi hơi chuyển động thân người một chút, trong đêm đen nhìn thẳng Cố Vi Ngôn mặt.

Tuy rằng thấy không rõ cái gì, nhưng là cô có thể nhận thấy được Cố Vi Ngôn đều đều hô hấp.

Đây là...... Ngủ rồi?

Lâm Xảo Xảo: "......"

Cái quỷ gì......

Bất quá...... Ngủ rồi cũng tốt, tỉnh lại lăn lộn cô.

Lâm Xảo Xảo cười một chút, nằm ở Cố Vi Ngôn trong ngực ngủ thật sự là an ổn.

Vòng tay anh rất là to rộng, nằm ở bên trong có loại thực cảm giác ấm áp, cho nên thực mau cô liền ngủ rồi.

Ngày hôm sau, Lâm Xảo Xảo tỉnh lại là tự nhiên tỉnh.

Thời điểm cô tỉnh dậy lại phát hiện bên người Cố Vi Ngôn còn không có ngủ dậy lại.

Một việc hiếm lạ như thế, dĩ vãng Cố Vi Ngôn đều sẽ tỉnh dậy sớm hơn cô, hôm nay nhưng là lần đầu tiên dậy muộn hơn cô.

Lâm Xảo Xảo nhìn khuôn mặt Cố Vi Ngôn lúc ngủ.

Người này dù cho là đang ngủ cũng là thực đẹp tinh xảo, hai mắt bởi vì khép kín mà lông mi có vẻ đặc biệt dài, giống như hai cái quạt nhỏ úp vào nhau.

Lâm Xảo Xảo nhìn đến nỗi có chút tâm ngứa, nhịn không được thử đưa tay ra đụng vào một chút, bởi vì cô có chút tò mò sờ lên sẽ có cảm giác gì.

Ai ngờ, tay cô mới vừa đưa lên, đã bị Cố Vi Ngôn bắt lấy.

"......"

Lâm Xảo Xảo trộm sờ thế nhưng đương trường bị trảo bao, trong khoảng thời gian ngắn có chút ngây dại.

Cố Vi Ngôn chậm rãi mở ra hai mắt, bởi vì là vừa mới tỉnh, cho nên thanh âm còn có chút khàn khàn, anh rũ mắt nhìn Lâm Xảo Xảo.

"Tiểu phôi đản, muốn làm cái gì?"

Lâm Xảo Xảo ho khan một tiếng: "Anh tỉnh a."

Cố Vi Ngôn: "Tỉnh."

Lâm Xảo Xảo: "...... Em không có ý gì khác, chỉ là xem lông mi của anh rất dài, cho nên muốn muốn sờ một cái."

Cố Vi Ngôn nhìn cô trong chốc lát, sau đó đem cô kéo dậy, làm hai người có cùng độ cao tầm nhìn.

Anh bỗng chốc lập tức tới gần, khoảng cách với Lâm Xảo Xảo rất gần, gần đến mức trong ánh mắt chỉ có thể nhìn đến đôi mắt của người còn lại.

Cố Vi Ngôn hoãn thanh nói: "Như thế này nhìn rõ ràng hơn, em phải nhìn thật tốt."

Lâm Xảo Xảo cảm giác khoảng cách gần như vậy làm cô có chút e lệ, cô gật gật đầu.

"Vâng vâng, em đã thấy rõ ràng, thật sự rất dài, Cố tổng thật là thiên hạ đệ nhất soái ca."

Cố Vi Ngôn khóe miệng nhẹ cong, buông Lâm Xảo Xảo ra.

Lâm Xảo Xảo nhìn Cố Vi Ngôn lại khôi phục bộ dáng nhàn nhã bình tĩnh kia, nhịn không được trong lòng có ý tưởng muốn trêu cợt Cố Vi Ngôn.

"Cố Vi Ngôn."

"Hả?" Cố Vi Ngôn nghiêng đầu nhìn về phía cô, cầm lấy chiếc đồng hồ đặt ở một bên trên tủ đầu giường, chậm rãi đeo lên.

"Anh còn nhớ rõ tối hôm qua anh nói với em cái gì sao?"

Động tác đeo đồng hồ của Cố Vi Ngôn hơi ngừng, sau đó khôi phục lại, bình tĩnh hỏi: "Cái gì?"

Lâm Xảo Xảo có chút sung sướng nói: "Tối hôm qua anh uống nhiều quá, nên là đã cùng em nói ra lời nói trong lòng a."

Cố Vi Ngôn cười nhạt một tiếng: "Đừng nghĩ gạt anh, tiểu phôi đản."

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Lâm Xảo Xảo "Sách" một tiếng.

"Em sao có thể lừa gạt anh a, anh nói xem em đã khi nào lừa gạt anh, tối hôm qua anh thật sự uống nhiều quá, còn ghen."

Cố Vi Ngôn: "......"

Lâm Xảo Xảo tiếp tục càn rỡ, liền chỉ cần có một cái đuôi là có thể vẫy lên tới trời.

"Anh ghen vì em chỉ quan tâm bố, không quan tâm anh, đừng nói, anh loại bộ dáng ám chọc chọc ghen này thật đúng là rất đáng yêu." Lâm Xảo Xảo nghiêng đầu nhìn về phía Cố Vi Ngôn: "Về sau ăn nhiều dấm, em thích nhìn bộ dáng này của anh, càng đáng yêu."

Cố Vi Ngôn nghe được từ "Đáng yêu" này, lông mày không nhịn xuống giật giật một chút.

Anh ngước mắt nhìn về phía trước mặt đang đắc ý Lâm Xảo Xảo, trực tiếp tiến lại gần, thật mạnh mà hôn lên.

Dứt khoát làm cô nói không ra lời, đây là biện pháp trực tiếp nhất. Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad phuquy0905. Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp