Năm Đó, Anh Từng Yêu Em

Chương 7 :... Ép cô ấy ký tên


2 năm

trướctiếp

Anh làm sao có thể chỉ cho cô hai lựa chọn ? !

Anh có biết anh muốn em cho cho Lục Hạ là cặp mắt của em không , cặp mắt của em a ! !

" Em đưa cặp mắt cho Lục Hạ , vậy em thì phải làm sao ? "

“ Em mù rồi , sẽ không còn nhìn thấy được nữa thì sẽ làm sao ? " Tiêu Sở Bắc bóp vào cổ của Lục Hiểu , một khuôn mặt lạnh lùng hà khắc lắp đầy một đôi mắt đen đầy u oán , " Giống như người độc phụ như cô , nên sống trong bóng tối cả đời ! "

" Tiêu Sở Bắc , anh không có tâm . " Trong đáy mắt của Lục Hiểu luồn ra nồng nặc hận ý , " Tôi hận cô ! " trong lòng của Tiêu Sở Bắc gợn sóng vạn trượng .

Người cô gái từ nhỏ đã theo sau đít anh , gọi anh từng tiếng anh Sở Bắc ấy , rốt cuộc lại nói hận anh ? !

Những năm đến nay , bất kỳ châm chọc khiêu khích của anh , bất kể anh lúc nào , nơi nào xé quần áo của cô , làm nhục cô , cô đều ngấm ngầm chịu đựng , chưa từng nói ra từ này với anh . . .

" Nên , hận thì sao ? Cái đêm tôi cưới cô , tôi đã nói với cô rồi , cô khiến tiểu Hạ đau khổ bấy nhiều , tôi sẽ khiến cô phải trả lại gấp trăm lần . "

Đúng , anh cưới cô không phải bởi vì yêu cô , mà là vì giam cầm " Tội phạm" .

Thuận tiện cho anh bất lúc nào , nơi nào để hành hạ cô , làm nhục cô .

Lục Hiểu trong lòng nguội lạnh đến mức nước mắt đều đã động lại , anh càng ép cô , cô càng không đồng ý ," Em không sai , bất kể cô ấy đau khổ đến mức nào , đều là chính cô ấy tạo nên , em không có đẩy cô ấy xuống lầu , tai nạn xe cộ cũng là chính cô ấy một tay sắp đặt . "

" Cô nói là cô ấy tự biên tự diễn , lái xe đụng chết bản thân mình ? "

" Đúng ! Là cô ấy đáng đời , cô ấy chính là tội hữu ứng đắc ! "

" Lục Hiểu , cô thật đáng chết ! " Bốp một tiếng , trên gương mặt Lục Hiểu nhận được một cái tát lạnh nhạt , cô chưa bao giờ trừng mắt Tiêu Sở Bắc mà căm hờn như thế này .

" Anh đánh chết tôi , tôi cũng sẽ không đưa cặp mắt cho Lục Hạ , cho dù tôi mù rồi , tôi cũng sẽ không đưa giác mạc cho cô ấy ! " Lục Hiểu chịu đựng tới cực điểm .

Bao nhiêu năm nay chịu đựng những uất ức , toàn bộ được bộc phát ra , nhưng cô đã quên , chỉ cần là vì Lục Hạ , Tiêu Sở Bắc có thể đối xử với cô vô tình tàn khốc bấy nhiêu .

" Tốt , cô không đồng ý . "

Tiêu Sở Bắc cắn răng , hận đến nỗi muốn đem cô mài thanh mảnh vụn ,     " Lập tức đưa cô ấy trở về bàn sanh non ! "

Anh nói cái gì ? !

Trợ lý Lâm tiến tới gần , theo phía sau là ba bốn người đàn ông áo khoác trắng .

Lục Hiểu sợ tới mức cuộn mình thành một nắm , tay bên cạnh cuối cùng cũng không thế túm được con dao giải phẫu nào để uy hiếp bọn họ nữa .

" Khốn nạn , cầm thú ! ! Các người không được qua đây , đừng đụng tôi ! "

Cái tay bị thương của Lục Hiểu đẩy ngã cái tủ thấp bên giường , trong lòng bàn tay đau đến nỗi cô không thể nén lại được . " Phu nhân , xin lỗi rồi . . . " thật sự là trợ lý Lâm cũng vu tâm bất nhẫn .

Nhưng lại có ai có thể cãi lại mệnh lệnh của Tiêu Sở Bắc ?

Lục Hiểu làm sao có thể chống đỡ được mấy người đàn ông này ? !

Hai ba lần là cô đã bị ấn trên giường bệnh , cô dốc sức liều mạng dùng cả chân lẫn tay đá đạp lung tung , vì thế , bọn họ dùng băng dính vây lấy tay chân của cô .

Cô hoàn toàn tựa như con cá trên cái thớt gỗ , mặc người ức hiếp .

Trong lòng Lục Hiểu hiểu rất rõ , một khi cô ấy bị đưa về bàn sanh non , đứa con trong bụng của cô sẽ chết đi một cách vô tội . . .  " Đừng ! ! Tiêu Sở Bắc . . . đừng . . . em đồng ý với anh . . . em đồng ý với anh đưa cặp mắt cho Lục Hạ , em cho cô ấy ! ! "

Thân giường vừa mới bắt đầu di động , Lục Hiểu liền kinh hãi lại vừa tuyệt vọng kêu to lên .

Nước mắt bị gió hong khô trên khuôn mặt bừa bộn của cô .

Một lát sau , Tiêu Sở Bắc một tay chọc vào túi , lấy ra một phần hiệp nghị ném vào trên người của cô , " Ký nó đi . "

Đó là thự đồng ý kêu cô phải đồng ý đưa giác mạc cấy ghép cho Lục Hạ .

Lục Hiểu cẩm lấy ngòi bút chết lặng đi , giống như cái búp bê vải bị rút khô cả linh hồn , từng nét một ký vào tên của mình . . .


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp