Tu Tiên Nữ Xứng Khó Làm

Chương 40: Phiên Ngoại 2


2 năm

trướctiếp

Chương 40: Phiên Ngoại 2

*Gửi tặng các mem tích cực bình luận ủng hộ.

Thiên Kiếm Tông.

Lăng Tiêu Phong.

Tiêu Diễm e ngại xem ngồi đối diện trước mặt mình Tử Dận đạo quân, khi nãy ở Tiêu Diễm vừa từ động phủ của Mộ Thần Hy đi ra, thì nghe được Tử Dận đạo quân truyền âm, rằng Tiêu Diễm hãy đi đến động phủ của mình bản thân Tử Dận có việc cần nói, còn nói tuyệt đối không thể cho Mộ Thần Hy biết.

Nghe như thế Tiêu Diễm không khỏi e ngại, hắn không biết đến cùng là chuyện gì mà khiến Tử Dận đạo quân phải gặp riêng mình, hơn nữa xem vẻ mặt này, ánh mắt này, Tiêu Diễm nắm chặc tay, chẳng lẽ có chuyện rất trọng đại?

"Tiêu gia tiểu tử, ta kêu ngươi lên đây là có một việc rất trọng yếu cần ngươi ra tay giúp đỡ"

Tử Dận buông xuống tách trà, nghiêm túc mở miệng.

Quả nhiên, có thể khiến Tử Dận đạo quân ra mặt lên tiếng, đó nhất định là một việc vô cùng trọng đại.

"Đạo quân quá lời, nếu có điều gì có thể giúp ngài, tiểu bối vô cùng vinh hạnh"

Tiêu Diễm vội vàng khách khí đáp trả, để một chân quân hạ giọng xin giúp đỡ như thế, hắn không thụ nổi.

"Thật ra, điều ta muốn nhờ ngươi làm là vô cùng trọng yếu, liên quan đến cả Lăng Tiêu Phong tồn vong"

Tử Dận thở dài, trâm ngâm một lúc nói ra.

Liên quan đến Lăng Tiêu Phong tồn vong?

Tiêu Diễm không khỏi kinh hãi, cái này cũng quá trọng yếu đi, hắn làm sao giúp được đây, vì thế vội vàng nói.

"Đạo...đạo quân, ngài hình như đã tìm sai người, ta làm sao có thể giúp đỡ ngài với chuyện này a"

"Không, chuyện này chỉ ngươi mới làm được, bởi vì nó không chỉ liên quan đến Lăng Tiêu Phong tồn vong, còn liên quan đến Thần Hy hạnh phúc"

Tử Dận mạnh tay đặt xuống tách trà, phát ra âm thanh chói tai, mặt nghiêm nghị nói.

Ah...

Hạnh phúc?

Của Thần Hy?

Tiêu Diễm lâm vào trống rỗng, đầu không ngừng tiêu hóa lời Tử Dận vừa nói, nhưng đến tóc sắp bạc hết hắn cũng không hiểu nổi, thế quái nào lại có hạnh phúc của Mộ Thần Hy ở đây?.

"Đạo quân, ý ngài là gì?"

Dù đã cố gắng thế nào thì Tiêu Diễm vẫn vô pháp hiểu thông lời Tử Dận đã nói, cuối cùng Tiêu Diễm đành quy cho não của mình và Tử Dận là không cùng đường về.

Quả nhiên là đạo quân, luôn có suy nghĩ mà thường nhân như hắn không thể nào hiểu được thâm thúy hàm nghĩa.

"Hừm, thật ra..."

Tử Dận nhíu mi, như rất khó nói thành lời.

"Thật ra?"

Tiêu Diễm căng thẳng lặp lại, cả trái tim như bị treo ngược lên.

"Thật ra, ta là muốn ngươi giúp ta bày kế"

Đắng đo một chút, Tử Dận mới quyết định nói thẳng.

"Bày kế?"

Tiêu Diễm nhém chút té lộn ngược ra sau, nhất định hôm nay hắn vào Lăng Tiêu Phong không đúng cách, bằng không làm sao hắn lại nghe được Tử Dận đạo quân nhờ mình bày kế?

Phải, nhất định là hắn nghe lầm.

"Ngươi cũng biết tên tiểu đồ đệ nhà ta tính cách thế nào, ai, đại đồ đệ của ta không biết năm tháng nào tỉnh lại, trong khi tiểu đồ đệ tính cách lại lãnh tâm lãnh tình.

Ta càng nghĩ càng lo cho Lăng Tiêu Phong sau này mất đi truyền thừa và bị hậu thế quên lãng a, mà ngươi cũng biết đấy, ta mà ép Thần Hy nhận đồ đệ nói không chừng nó mà tức điên lên sẽ giết người luôn không chừng, nhưng nếu không ép thì theo tính cách của nó, ta cá chắc là đến chết nó cũng không một thu đồ đệ nào.

Ôi, tại sao số ta lại khổ thế này, thu phải hai tên đồ đệ đều không thể trông cậy, aiz, chẳng lẽ Lăng Tiêu Phong chúng ta sẽ phải kết thúc ở đây sao? Aiz...blabla."

Tiêu Diễm càng nghe mặt càng đen, làm sao hắn lại quên mất trước mắt vị này hố cha bản tính đây?

Thay vì nghe Tử Dận than khổ, Tiêu Diễm lại cảm thấy càng thay Băng Cơ tiền bối cùng Mộ Thần Hy đồng tình.

Có một sư phụ như thế, đúng là đáng thương.

"Cho nên ta muốn ngươi dùng cách gì cũng được, quang minh hay ám tiễn, hạ lưu hay bỉ ổi, kể cả mỹ nhâm kế cũng tốt, tóm lại ta chỉ cần ngươi có thể khiến Thần Hy thiếu ngươi một điều kiện, sau đó bắt hắn lên kim đan phải nhận một đồ đệ là được.

Tất nhiên, nếu ngươi hoàn thành tốt nhiệm vụ, ta sẽ đưa cho ngươi Kim Vân Đỉnh, chẳng phải ngươi luôn muốn một lò đỉnh luyện đan cấp cao sao? Kim Vân Đỉnh là cực phẩm bảo khí, thậm chí đã đạt tới nửa bước huyền khí, nếu dùng nó tỷ lệ thành đan gần như trăm phần trăm, thế nào?"

Tử Dận nhướng mi, nhếch môi cười nói.

Tiêu Diễm hỗn độn trong gió, đạo quân, ngài tiết tháo đây?

Mộ Thần Hy hiện tại cũng chỉ vừa lên trúc cơ trung kỳ a, giờ tính đến thu nhận đệ tử cho hắn, đạo quân ngài suy nghĩ có phải quá xa rồi không?

Nhưng...

Hắn thật sự rất mâu thuẫn a, một bên là huynh đệ chí cốt, một bên là linh bảo mà ai nhìn vào cũng thèm khát, nhưng Tiêu Diễm không thể vì tài bảo mà bán đứng huynh đệ.

Cho nên...

"Đạo quân, ta đồng ý"

P/s: (-.-') nói không bán đứng huynh đệ đây?

Tiêu Diễm nhún vai, hắn đây không phải là đang bán đứng huynh đệ, hắn là đang cứu vớt Lăng Tiêu Phong tồn vong, mang tới cho Thần Hy tương lai hạnh phúc.

Vì thế, Tiêu Diễm chấp nhận Tử Dận yêu cầu, quyết tâm khiến Mộ Thần Hy phải thiếu mình một điều kiện.

Chỉ là dạo này Mộ Thần Hy tiến bộ nhanh quá, trước kia có thể dễ dàng đánh bại hắn, giờ mỗi ngày tên này lại ngày càng tiến bộ, khi so kiếm muốn duy trì lâu dài đúng là rất khó khăn.

Thật là một tên yêu nghiệt.

Tiêu Diễm tình nguyện nhốt mình bế quan còn hơn đi so kiếm với Mộ Thần Hy, nhất định hắn sẽ bị đả kích đến hộc máu, đúng rồi phải nhờ Hình Liệt Phong cái tên kiếm cuồng kia.

Nghĩ thế Tiêu Diễm liền nhanh chóng chạy đi tìm Hình Liệt Phong, vừa vặn Hình Liệt Phong đang ở trong động phủ của mình nhưỡng rượu.

Thấy Tiêu Diễm đến, Hình Liệt Phong liền nhanh tay dấu đi hai vò rượu mình vừa mới nhưỡng ra, cười hắc hắc hỏi.

"Haha, Tiêu Diễm ngọn gió nào đưa ngươi tới đây?"

Tiêu Diễm hoa đào mắt híp lại xem Hình Liệt Phong đang đỗ mồ hôi gương mặt, hừ, tên này nhất định đang dấu thứ gì, lại liếc mắt xuống gốc mai sau lưng Hình Liệt Phong, nhướng mi, thì ra là thế.

Nhìn Tiêu Diễm xem chằm chằm gốc mai phía sau, Hình Liệt Phong căng thẳng, đừng nói hắn đã biết mình chôn rượu dưới đó a.

Ở Tiêu Diễm dời đi tầm mắt, Hình Liệt Phong thầm thở dài, Tiêu Diễm lại vỗ vai Hình Liệt Phong, khiến Hình Liệt Phong giật mình căng thẳng xem Tiêu Diễm.

"Phong Tử"

"Hả? Cái gì?"

Hình Liệt Phong không hiểu nhìn Tiêu Diễm, tại sao Tiêu Diễm lại lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng đến thế a.

Chẳng lẽ...

Hắn lại làm nổ lò?

Tuy Tiêu Diễm luôn châm chọc Mộ Thần Hy thiên phú luyện đan, nhưng thực chất trước kia Tiêu Diễm được gọi là 'kẻ hủy diệt', bởi mỗi lần hắn luyện đan là mỗi lần nổ lò, sau này có Mộ Thần Hy vinh quang thay thế nên Tiêu Diễm mới trở nên vui sướng, bởi vì đã có người thay thế hắn đứng đầu về nổ lò luyện đan.

Thực chất là số lò Mộ Thần Hy làm nổ, còn không bằng con số lẻ của Tiêu Diễm, trọng điểm hơn, mỗi khi bị nổ lò, tên này sẽ lâm vào điên cuồng trạng thái, cả Dược Trì Phong ai cũng đều e sợ mỗi khi tên này phát điên, chính vì thế ở Tiêu Diễm mỗi lần đến luyện đan, tất cả mọi người đều bỏ chạy.

"Phong Tử, nghe cho rõ đây, chuyện ta sắp nói là vô cùng quan trọng, bởi liên quan đến Mộ Thần Hy tương lai sau này"

Hình Liệt Phong kinh trụ, trừng mắt xem Tiêu Diễm.

"Ngươi nói thế là sao? Cái gì mà Lăng Tiêu Phong tồn vong? Còn có Thần Hy tương lai sau này?"

Hình Liệt Phong bắt lấy Tiêu Diễm, dồn dập hỏi.

"Ai, ngươi phải bình tĩnh, ta đến tìm ngươi là để ngươi giúp ta hoàn thành một chuyện, có như thế mới giúp được Thần Hy."

Càng nghe Hình Liệt Phong càng cảm thấy không đúng, tuy rằng bình thời hắn vô tâm vô phế tiêu sái mà sống, nhưng không phải là hắn ngu ngốc, ngược lại Hình Liệt Phong rất thông minh.

Chỉ là muốn nói về kiếm đạo đã có Mộ Thần Hy, nói tài trí đã có Tiêu Diễm, Hình Liệt Phong cảm thấy mình không cần quá tranh phong, chỉ cần tiêu sái làm thứ mình thích là được, không cần suy nghĩ nhiều dù sao có hai tên yêu nghiệt huynh đệ, hắn thật không cần lo lắng nhiều.

Huống chi hắn còn là Kiếm Cuồng, không ai sẽ vì Tiêu Diễm và Mộ Thần Hy nổi bậc mà quên đi Hình Liệt Phong điên cuồng chiến đấu hành động.

Là huynh đệ quen biết bao năm nay, Hình Liệt Phong làm sao không rõ Tiêu Diễm tính cách, nhất định tên này có vấn đề.

Mà dù Lăng Tiêu Phong có bị đe dọa tồn vong hay không, cũng không đến lược Tiêu Diễm lo lắng, huống hồ tương lai của biểu đệ làm gì dính vào đây?

"Nói đi, ngươi muốn gì?"

Trầm mặt một lúc, Hình Liệt Phong mới tỉnh như không nói, Tiêu Diễm ế ở, tại sao không như hắn tưởng tượng?

Đúng ra Hình Liệt Phong phải phản ứng mạnh lên, sau đó mới cầu hắn cứu giúp Thần Hy a.

"Ngươi không kinh ngạc?" Tiêu Diễm ngẩn ra hỏi.

Hình Liệt Phong trắng mắt liếc Tiêu Diễm, khoanh tay nói.

"Đừng cho ta ăn ngươi một bộ này, nhất định là ngươi có âm mưu gì mới đến tìm ta, nói đi, ý đồ ngươi đến đây là làm gì?"

Tiêu Diễm sụp đổ, tại sao phản ứng của mình và tên này lại khác nhau đến thế, hắn thậm chí so mình còn bình tĩnh, chuyện này thật không thể tin nổi.

Nghĩ lại, nếu người nói những lời đó là Tử Dận đạo quân thì hẳn tác động mạnh hơn, như Tiêu Diễm khi nãy, như vậy chỉ có thể nói Tiêu Diễm còn chưa đủ trình độ.

Quả nhiên là đạo quân, lừa tình cũng lừa thành thạo đến thế.

Biết kế hoạch lừa dối thất bại, Tiêu Diễm cũng không tiếp tục củ kết, thở dài nhìn Hình Liệt Phong, kể ra hôm nay Tử Dận tìm mình lý do, hiển nhiên Tiêu Diễm đã lượt bỏ đoạn mình vì Kim Vân Đỉnh mà đáp ứng Tử Dận yêu cầu.

Hình Liệt Phong nghe xong, còn chút hoài nghi xem Tiêu Diễm, nhưng thấy Tiêu Diễm vẻ mặt còn thật sự, lại nhớ đến gia gia từng nói đến Tử Dận đạo quân kỳ ba tính cách, Hình Liệt Phong trầm ngưng.

Có vẻ lần này Tiêu Diễm là nói thật, Hình Liệt Phong nhíu mi.

"Ý ngươi là Tử Dận đạo quân muốn ngươi tìm cách khiến biểu đệ chấp nhận thu đệ tử?"

"Đúng vậy, lúc đầu chính ta còn bất ngờ nữa là" Tiêu Diễm gật đầu, nhún vai đáp.

"Nhưng biểu đệ mới vừa tấn thăng thành trúc cơ trung kỳ, như vậy có quá sớm hay không?"

Tiêu Diễm cũng đồng ý Hình Liệt Phong suy nghĩ, nhưng lúc sau Tiêu Diễm lại thở dài.

"Ngươi nghĩ với tính cách của Thần Hy, cùng với mười năm trước chuyện kia, ngươi chắc là Thần Hy còn dám thu một tên đệ tử, Tử Dận đạo quân làm thế nói không chừng là muốn giúp Thần Hy, chưa kể Tử Dận đạo quân trưởng quản Lăng Tiêu Phong, môn đệ cũng chỉ có vị kia ngủ say tiền bối, cùng với Thần Hy còn đang bình ổn trưởng thành, giờ Thần Hy mà vì chuyện đó vướng bận, Tử Dận đạo quân tất nhiên phải lo lắng"

Thấy lời Tiêu Diễm nói rất đúng, nhưng Hình Liệt Phong lại thấy không ổn chỗ nào, Tiêu Diễm lại vỗ vai Hình Liệt Phong, cười nói.

"Phong Tử, ngươi cũng quá rõ Thần Hy tên mặt than đó rồi, nghĩ xem, nếu để hắn tiếp tục cô độc như thế đi xuống thì rất tịch mịch a, huống chi giờ Băng Cơ tiền bối không biết khi nào tỉnh lại, chưa kể Lăng Tiêu Phong bình thời chỉ có hai người, ngươi nói nếu Tử Dận đạo quân bế quan dài hạn thì sao? Còn có Thần Hy từ nhỏ đều luôn đi cùng chúng ta chưa từng tiếp xúc quá nhiều với xung quanh mọi người, ngươi muốn Thần Hy vẫn luôn phong bế tình cảm của mình mãi ư?

Cho nên a, Phong Tử, nếu muốn tốt cho Thần Hy ngươi phải giúp ta, nhưng nếu ngươi dùng biện pháp thuyết phục, ta khuyên ngươi nên buông tha, tên mặt than kia so khối gỗ còn khó câu thông."

Tiêu Diễm cố gắng dụ dỗ Hình Liệt Phong theo mình, còn đè bẹp luôn ý định trong đầu Hình Liệt Phong, nhìn lại, Tiêu Diễm trônggiống như con hồ ly đang dụ dỗ tìm người cùng mình phạm tội.

Tiêu Diễm tiêu chí: Là huynh đệ, có phúc lén tự hưởng, có họa kéo huynh đệ cùng theo.

Cuối cùng, hồ ly Tiêu Diễm thành công thuyết phục Hình Liệt Phong đồng ý cùng mình 'giúp đỡ' Mộ Thần Hy, mỹ kỳ danh viết: Vì Lăng Tiêu Phong tồn vong, vì hạnh phúc Mộ Thần Hy.

Nếu là tương lai thì hắn còn hiểu, nhưng hạnh phúc thì liên quan gì ở đây? Hình Liệt Phong rối rắm nghĩ.

Một tháng sau.

Hình Liệt Phong ngây ngốc xem phía trước thật to biển hiệu, màu đỏ chữ to thật sâu đập vào mắt.

Điệp Hương Lâu.

Hình Liệt Phong:"..."

Tiêu Diễm đắc ý cười kéo Mộ Thần Hy mặt không cảm xúc đi vào trong, chờ hồi thần lại Hình Liệt Phong chỉ thấy Mộ Thần Hy cùng Tiêu Diễm vạc áo khuất bóng sau tấm rèm thưa.

Chết tiệt! hóa ra đây là tên đó kế hoạch, dám dẫn biểu đệ đến thanh lâu, lão tử quả nhiên không nên nghe lời Tiêu Diễm con này xảo quyệt hồ ly.

Kế hoạch của Tiêu Diễm chính là đấu một trận với Mộ Thần Hy, Hình Liệt Phong hiện tại là người duy nhất có thể đấu lại Mộ Thần Hy, nhưng giờ Hình Liệt Phong lại chỉ có thể đánh ngang với Mộ Thần Hy.

Tiêu Diễm để Hình Liệt Phong đấu với Mộ Thần Hy một trận đấu biết chắc là sẽ hòa, sau đó đề nghị Mộ Thần Hy đấu một trận khác để quyết định thắng thua.

Tính cách Mộ Thần Hy tuy lãnh mạc, nhưng cũng rất cố chấp, bấy lâu nay không thể thắng Hình Liệt Phong đã khiến Mộ Thần Hy cố chấp bản tính trổi dậy, và lâm vào tu luyện ngày đêm không ngừng nghỉ.

Nay lại tiếp tục không thể cùng Hình Liệt Phong phân ra thắng bại, Mộ Thần Hy tất nhiên không tha bỏ qua, nắm bắt điểm ấy Tiêu Diễm lôi kéo Mộ Thần Hy đi đến nơi này, diện cớ là tìm đến một địa điểm lý tưởng để tiến hành, hơn nữa còn nói lần này thi đấu không phải là bình thường phương thức.

Nhưng ai mà ngờ nơi đó lại là thanh lâu a!!!!!

Hình Liệt Phong vội vã chạy vào hòng muốn bắt lấy Mộ Thần Hy rời đi, trời mới biết nếu để phụ thân của Mộ Thần Hy biết được là hắn mang Thần Hy đến đây, nhất định thúc ấy sẽ ngược thảm hắn.

Nhưng khi Hình Liệt Phong chạy đến, đập vào mắt hắn là hình ảnh Mộ Thần Hy bị vô số nữ nhân vây quanh, mà Tiêu Diễm lại mỉm cười nói.

"Thần Hy, nếu ngươi có thể ở đây trụ được hai canh giờ, xem như ngươi thắng, Phong Tử, ngươi cũng thế"

"Hả? Tiêu...ahhhh, tránh ra..." Hình Liệt Phong còn chưa kịp phản ứng đã bị một đám nữ nhân nhào đến vây quanh, mùi son phấn nồng nặc khiến hắn muốn ngất.

Đáng hận! Tiêu Diễm, chờ đó.

Tiêu Diễm nháy mắt, cười tà xem Hình Liệt Phong và cả Mộ Thần Hy đều bị cả đám nữ nhân vây quanh, hôm nay hắn đã thuê hết Điệp Hương Lâu, cho nên không cần phải lo lắng bị người quấy nhiễu.

Dám chắc dù là Mộ Thần Hy cũng sẽ thua ngay với đám nữ nhân này, phải biết Điệp Hương Lâu là thanh lâu nổi danh nhất nhì ở tu chân giới, nữ nhân nơi đây muốn có sắc thì có sắc muốn tốt lô đỉnh có tốt lô đỉnh, trọng điểm là với Thần Hy dung mạo, cho dù không trả phí đám nữ nhân cũng vui lòng nhào lên.

Dám cá là Thần Hy dù mặt than đến đâu, dưới đám nữ nhần này quay quanh, Tiêu Diễm tin Mộ Thần Hy sẽ không duy trì lâu.

Hắc, muốn quang minh có quan minh, muốn ám tiễn có ám tiễn, muốn hạ lưu có hạ lưu, muốn bỉ ổi có bỉ ổi, muốn mỹ nhân kế cũng có mỹ nhân kế.

Hắn quả nhiên thông minh, Tiêu Diễm vui sướng nghĩ, giờ Kim Vân Đỉnh đã nằm trong lòng bàn tay hắn.

Mộ Thần Hy không ngờ mình sẽ gặp tình cảnh này, đám nữ nhân đó như ruồi bọ không ngừng ồn ào bên tai, tay của họ còn sờ mó khắp người, Mộ Thần Hy cảm thấy thật ghê tởm, hận không được một kiếm giết hết.

Chỉ là nơi này không tiện hành động, Mộ Thần Hy quanh thân khí lạnh thả ra, khiến xung quanh nữ nhân không khỏi e ngại lùi về sau, nhưng Mộ Thần Hy tu vi cùng khí thế còn quá yếu vẫn chưa đủ chấn thiếp tất cả, sau khi hồi thần, tu vi cao hơn một chút nữ nhân lại nhào đến, xem Mộ Thần Hy như miếng mồi ngon.

Thấy đám nữ nhân lại hướng mình vây lấy, Mộ Thần Hy một chút kiên nhẫn cũng tiêu hao không còn, dưới cơn tức giận Mộ Thần Hy tạo ra một đám lôi vân, lấy tốc độ không ai có thể tránh né đánh xuống mỗi người một đạo lôi điện.

Tiêu Diễm và Hình Liệt Phong là người hứng chịu nhiều nhất, cả hai còn chưa kịp đưa ra phòng ngự thì đã bị lôi điện đánh tới tê dại, còn đám nữ nhân ở Điệp Hương Lâu, một tháng sau đó Điệp Hương Lâu phải đóng cửa vì các nữ nhân ai cũng bị lôi điện làm hủy dung, thậm chí cả tòa nhà vốn có cao cấp phòng ngự trận đều bị lôi điện oanh tạc đến hư hại, có thể thấy Mộ Thần Hy tức giận thế nào.

Chuyện này gây ra rắc rối lớn, phải có Tử Dận cùng Mộ gia, Hình gia, Tiêu gia ba vị gia chủ ra mặt giải quyết, vì Điệp Hương Lâu là nơi trăng hoa nổi danh nhất nhì ở Tu Chân Giới, ba người gây ra rắc rối như thế tất nhiên sẽ khiến xung quanh náo động.

Hiển nhiên bọn họ cũng phải chịu phạt, nhưng cuối cùng Tiêu Diễm thành công bắt ép Mộ Thần Hy chịu thua vì chưa trụ đến hai canh giờ, Mộ Thần Hy dù không muốn nhưng giao kèo đặt ra phía trước hắn không thể chối từ.

Sau khi biết Hình Liệt Phong cùng Tiêu Diễm gài mình chuyện thực, cùng với chủ mưu là tôn kính sư phụ, Mộ Thần Hy càng thêm tức tối, hắn tuyệt đối không ngờ Tử Dận lại nhờ Tiêu Diễm gài bẫy chỉ vì để mình đáp ứng thu đồ đệ.

Vốn Tử Dận định cho đến kim đan mới để Mộ Thần Hy thu đồ đệ, nhưng nghĩ tới khi lên nguyên anh sẽ có độ kiếp luyện tâm, Mộ Thần Hy khuyết thiếu ứng đối trong các mối quan hệ, như thế rất dễ độ kiếp thất bại, năm xưa Băng Cơ cũng nhém thất bại vì điều này, bởi thế Tử Dận càng thêm không muốn Mộ Thần Hy bị như thế tình cảnh.

Cách tốt nhất là cho Mộ Thần Hy thu đồ đệ, để thông qua việc tự mình vun đắp một nhân tài trưởng thành, chắc hẳn từ việc thu đồ đệ sẽ khiến Mộ Thần Hy hiểu rõ hơn về nhân tình đạo lý, sau này độ kiếp cũng dễ dàng hơn, Lăng Tiêu Phong cũng không lo tịch mịch hay mất đi truyền thừa.

Tử Dận vì Mộ Thần Hy suy nghĩ sâu xa đến thế, mà Tiêu Diễm cùng Hình Liệt Phong suy cho cùng cũng là vì tốt cho Mộ Thần Hy, chỉ là phương thức hơi đặc thù, nghĩ thông điều này Mộ Thần Hy muốn tức giận cũng tức giận không xong, mà nuốt xuống cũng nuốt không trôi.

Cho nên Tử Dận, Hình Liệt Phong và Tiêu Diễm suốt một thời gian dài đều bị Mộ Thần Hy băng hàn u ám khí lạnh chèn ép, cho dù là Tử Dận cũng phải nhượng mình tránh lui, khỏi phải nói Tiêu Diễm cùng Hình Liệt Phong thế nào, sau lần đó Hình Liệt Phong chưa bao giờ thắng nổi Mộ Thần Hy, hắn cảm thấy rất ủy khuất, rõ ràng người gây ra mọi chuyện là Tiêu Diễm, thế mà chịu nặng nhất vẫn là mình.

Giờ thì Hình Liệt Phong vốn không sợ trời không sợ đất, nay lại sợ phải đấu với Mộ Thần Hy, bởi vì mỗi lần giao đấu thì y như rằng hắn sẽ bị lôi điện làm cháy khét.

Về phần Tiêu Diễm, sau khi khiến Mộ Thần Hy chấp nhận điều kiện thì hôm sau liền chạy đến tìm Tử Dận, kết quả Tử Dận nói rằng Tiêu Diễm bày ra kế tuy tốt nhưng lại làm cho cả Điệp Hương Lâu náo loạn, còn khiến trưởng bối phải ra mặt dàn xếp, thế nên Tử Dận không những không đưa Kim Vân Đỉnh cho Tiêu Diễm, mà còn phúc phỉ Tiêu Diễm một trận, cuối cùng Tiêu Diễm chỉ có thể nhận được Hoàng Quy Đỉnh một thượng phẩm bảo khí, cũng xem như vớt vát được ít nhiều.

Chỉ là Tiêu Diễm nhận hối lộ từ Tử Dận có lần lỡ lời thốt ra, trùng hợp vô ý bị Mộ Thần Hy phát hiện, kết cục của Tiêu Diễm chỉ có thể nói bốn từ diễn tả.

Thảm không nỡ nhìn.

Nhưng Tiêu Diễm lại không ngờ rằng, vì bản thân nhất thời ngu xuẩn kế hoạch, bản thân không chỉ bị trách phạt mà còn khiến Mộ Thần Hy trở nên vô cùng cách ứng nữ nhân đụng chạm.

Nếu không có bất ngờ sảy ra, thì theo nguyên tác tương lai dù là đã nhận Lưu Thẩm Nhã làm đệ tử, Mộ Thần Hy cũng chưa từng quá thân mật, và nếu không phải xuất quan đúng lúc Lưu Thẩm Nhã đột phá thành song linh căn xuất hiện, cùng với Tiêu Diễm hối thúc, có lẽ Mộ Thần Hy sẽ ở năm năm một lần tuyển chọn đệ tử đợt tiếp theo mà lựa ra một nam hài làm đệ tử.

Tất nhiên, mọi chuyện dù sảy ra biến hóa thế nào, thì tất cả đều nằm trong số mệnh an bài lối rẽ, chỉ là chọn lối rẽ nào, quyết định ra sao, tất cả đều là do bản thân quyết định.

Dù tương lai Vũ Linh hay Tô Duyệt có muốn thay đổi thế nào, có một số thứ một số chuyện dù là cố gắng đến mấy cũng vô ích thay đổi, đây là vận mệnh cũng là số phận mà mọi người phải trải qua.

Thời gian có thể đảo ngược, nhưng dòng chảy vận mệnh là vĩnh viễn không thể thay đổi.

(Chưa xong còn tiếp)

---End chap---


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp