Trùng Sinh Xuyên Việt Đích Ngũ Hảo Gia Đình

Chương 2


2 năm

trướctiếp

‘Trùng sinh xuyên qua’ <- nghe một cái liền cảm thấy danh từ này đúng là khốc huyễn.

Chớ nói chi là trong năm nhân khẩu Lăng gia lại có tới bốn hoặc là trùng sinh hoặc là xuyên qua.

Sau khi biết được chuyện này, Lăng Dục Cẩn không hề do dự liền tiếp thu hiện thực. Giờ  ngồi cẩn thận ngẫm lại, mới phát hiện ra lúc trước có một chút chuyện thoạt nhìn rất kỳ quái nhưng bây giờ liền thông suốt.

Tỷ như, Lăng ba là một người cuồng mua cổ phiếu, nhưng khác với những người khi đầu tư tài chính thì trước tiên phải điều tra tỉ mỉ về thị trường, Lăng ba lại luôn không có làm bất cứ cái giai đoạn chuẩn bị trước gì hết, chọn tên cổ phiếu xong liền trực tiếp bỏ tiền mua mua mua.

Lăng Dục Cẩn lúc trước còn tưởng rằng Lăng ba có thiên phú về cổ phiếu, hiện tại mới hiểu được, ông ba nhà mình cũng không phải cuồng mua cổ phiếu, mà là hoàn toàn dựa vào ký ức trước khi trùng sinh, do đó muốn sớm chút thu vào tay mấy cổ phiếu tốt chờ kiếm tiền.

Chỉ tiếc là không như mong muốn, đời trước Lăng ba học ghép vần không được tốt lắm, thường xuyên nhận sai “F” cùng “H”, “N” cùng “L”, giọng mũi trước sau cũng không phân biệt được, cộng thêm vật họp theo loài, đời trước trình độ tiếng phổ thông của đám đồng bọn không khác lắm so với Lăng ba. Trước khi trùng sinh thì hiểu biết đối với cổ phiếu cũng chỉ có giới hạn, có mấy lúc nói chuyện phiếm với bạn bè thì ngẫu nhiên nói tới mấy cổ phiếu nào kiếm lớn mà thôi, như là vốn nên mua cổ phiếu của công ty Phất Lưu, lại vô cùng có khả năng mua nhầm thành cổ phiếu của công ty Hồ Ngưu, như vậy thì còn kiếm tiền thế nào được?

Người khác đau lòng đều là vì tiền mua sai cổ phiếu, mà nhà mình đau lòng đều là vì nhờ tiếng phổ thông của Lăng ba mà mua sai cổ phiếu, cho nên cổ phiếu của Lăng ba không thể nói là kiếm lớn, có thể duy trì ở mức độ không lời không lỗ đã là rất tốt rồi.

Ài, luận về ảnh hưởng của việc phát âm không rõ đối với thu nhập của cổ phiếu!

Lại tỷ như, Lăng Thanh Huyền là một người yêu thích động vật, tuy rằng có thể chất đặc biệt cực kỳ không được động vật thích, nhưng chị ba lại vẫn như cũ bám riết không tha muốn dính lên trên người đám động vật, lúc trước Lăng Dục Cẩn còn không hiểu vì sao cái loại tình cảm kia của chị gái nhà mình càng ngăn lại càng mạnh, hiện tại ngẫm lại, hẳn là chị muốn nhập đạo ngự thú giống đời trước, tiếp tục tu tiên?

Lăng Dục Cẩn không rõ lắm về phương pháp cụ thể khi nhập đạo ngự thú, nhưng chị ba nhà mình thật ra rất có thiên phú về việc làm đám động vật tránh né mình, tới mức mà mấy nơi Lăng Thanh Huyền thường xuyên qua lại, bây giờ ngay cả tiểu cường cũng không có một con, năng lực đuổi đi tiểu cường* mạnh như thế, so sánh thử với thuốc diệt trùng thuốc diệt chuột mà nói, quả thực là đúng nghĩa ‘Bảo vệ môi trường màu xanh’.

*tiểu cường = con gián

Vừa lúc trong nhà có mở một quán ăn, nên cần phải coi trọng vấn đề vệ sinh chế biến thực phẩm.

Cho nên, chị ba theo định kỳ tới quán ăn ngốc hai ngày, chẳng lẽ chính là vì diệt gián diệt chuột?

Dựa theo loại phương thức tự hỏi này tiếp tục suy nghĩ, cả người Lăng Dục Cẩn đã có chút hỗn độn, khi so sánh với những vị trùng sinh xuyên qua hô phong hoán vũ trong tiểu thuyết, làm sao mà nhà mình lại đặc biệt khác nhỉ?

Một tháng kế tiếp có rất nhiều chuyện đều phải dựa vào Lăng Dục Cẩn, cho nên nghĩ không thông không bằng sớm nghỉ ngơi.

Sáng ngày thứ hai tỉnh lại, Lăng Dục Cẩn còn có chút mơ hồ đang chuẩn bị ăn điểm tâm rồi đi đến trường như một ngày bình thường, mới vừa đẩy cửa phòng ngủ ra chợt nghe thấy một tiếng thét chói tai trong phòng vệ sinh, cậu nháy mắt thanh tỉnh.

Làm sao vậy?” Đây là thanh âm của Lăng mẹ? Đã phát sinh chuyện gì? Lăng Dục Cẩn lập tức hồi thần chạy đến buồng vệ sinh, thấy được một cái khăn mặt trên kệ nơi nơi vặn vẹo.

Khụ, hình ảnh quá mức kinh khủng, quả thực có chút không muốn nhìn thẳng, Lăng Dục Cẩn nuốt nước miếng, thăm dò mở miệng, “Mẹ?

Cẩn bảo, giúp mẹ lật thân nào, mẹ lật không được.” Vừa  mở to mắt liền phụ thân lên khăn mặt – Lăng mụ rốt cục cầu cứu thành công.

Cho nên, tiếng thét chói tai vừa rồi là bởi vì Lăng mẹ không có cách nào tự lật nên bị dọa?

Tốn hai mươi giây để phân rõ mặt trái và mặt phải của khăn, Lăng Dục Cẩn lấy khăn mặt (mẹ) được gấp kỹ từ trong phòng vệ sinh ra, đặt lên ghế sa lông, sau đó bắt đầu tìm kiếm xem anh, chị và Lăng ba đang ở chỗ nào.

Cái đĩa CD bên cạnh TV là Lăng Kiệt Sâm, chị ba thì biến thành một con thỏ bông trong phòng, tìm đi tìm lại hai lần vẫn không tìm thấy Lăng ba, Lăng Dục Cẩn có chút phát sầu nhìn đĩa CD, thỏ bông cùng với khăn mặt đang được đặt ở trên ghế sa lông, động viên cả nhà đi tìm xem ba đang ở đâu.

Cẩn bảo, con đã tìm qua ban công phòng bếp chưa?” Khăn mặt – mẹ cũng rất kỳ quái, làm thế nào mà từ buổi sáng đến hiện tại, lại không có nghe được thanh âm của Lăng ba?

Ba không có khả năng phụ thân ra ngoài, nhất định là còn đang ở trong nhà, Cẩn bảo, giúp chị đẩy ra cái lỗ tai thỏ đi, cứ vừa động đậy liền chặn mắt.” Thỏ bông có lỗ tai dài thập phần đáng yêu, tay ngắn chân ngắn thì cũng không ảnh hưởng đến việc di động, chỉ là lỗ tai quá dài luôn dễ rũ xuống, tay chân thỏ của Lăng Thanh Huyền lại không với đủ tới lỗ tai trên đầu, chỉ có thể nhờ em trai hỗ trợ.

Đúng rồi, không phải là ba có một cái két sắt sao? Có phải là đã phụ thân vào đồ vật bên trong rồi hay không?” Lăng Kiệt Sâm tò mò đồ vật trong cái két sắt kia đã lâu rồi, chỉ tiếc Lăng ba không lý giải được lòng hiếu kỳ của thằng con lớn, vẫn luôn giấu diếm két sắt làm cho nó rất bí ẩn.

Lăng mẹ ngẫm lại cũng cảm thấy có khả năng này, liền nói cho Lăng Dục Cẩn vị trí cùng mật mã của két sắt, nhờ Lăng Dục Cẩn mang theo bọn họ nhìn coi Lăng ba có ở đó không.

Lăng Dục Cẩn cũng là lần đầu tiên biết trong nhà lại có cái vật thần bí như két sắt này, đặt đĩa CD và khăn mặt vào trong ngực thỏ bông, sau đó một tay ôm thỏ bông, bốn người thành công tìm được két sắt.

Két sắt có thể tích không lớn, nó càng giống như là một cái hộp, sau khi mang tới phòng khách rồi mở ra, bên trong lập tức truyền đến thanh âm của Lăng ba, “Mấy đứa mấy đứa, ba đang ở trong ảnh chụp gia đình.

Thời điểm lấy ảnh chụp ra, Lăng Dục Cẩn thuận thế thấy được tất cả đồ vật trong két sắt, không có vàng thỏi hoặc là nhân dân tệ như trong tưởng tượng, ở đó chỉ có một tấm hình cả nhà chụp chung cùng với một hạt châu mượt mà.

Cầm lên ảnh chụp, Lăng ba rốt cục thấy lại được ánh mặt trời, cảm động dùng tạo hình lau mắt tại trong ảnh chụp, Lăng Dục Cẩn lại đặt ảnh chụp cùng khăn mặt, một nhà năm người rốt cục gọp đủ.

Buổi sáng vừa tỉnh lại liền đen tuyền một mảnh, hô lên mấy tiếng cũng không có ai đáp lại, thiếu chút nữa đã cho rằng không còn thấy được mấy người nữa chứ.” Lăng ba có chút nghĩ mà sợ, may mắn Cẩn bảo tìm được két sắt, bằng không mình ở bên trong ngốc một tháng tuyệt đối sẽ điên.

Trong bốn người chúng ta thì Kiệt Sâm là thảm nhất, anh ấy muốn động cũng không động được.” Người nói chuyện chính là Lăng Thanh Huyền, sau khi cô nàng biến thành thỏ bông thì còn có thể chạy có thể nhảy, khăn mặt và ảnh chụp cũng có thể động, chỉ có đĩa CD là ngay cả uốn éo cũng không được, chỉ có thể nói chuyện.

Lăng Dục Cẩn để cho bốn người tiếp tục nói chuyện phiếm trên ghế sa lông, đứng dậy đi tới phòng ngủ của từng người nhìn nhìn thân thể của bọn họ, tất cả đều là bộ dáng ngủ say, sau khi hỗ trợ đắp cái chăn kéo cái màn, Lăng Dục Cẩn mới trở lại phòng khách.

Cũng không biết hiện tại ba mẹ bọn họ có cần ăn cơm hay không, là một người bình thường duy nhất trong nhà, Lăng Dục Cẩn vẫn cần làm bữa sáng cho chính mình, trước tiên đem gói sủi cảo trong tủ lạnh ra nấu thành một bàn, mới vừa bưng lên, Lăng Dục Cẩn liền cảm thấy trước mắt chợt lóe.

Chẳng lẽ sủi cảo cũng thành tinh?

Không không không, thế giới vẫn bình thường, chỉ có người nhà mình không đúng lắm mà thôi.

Sau khi Lăng Dục Cẩn đem sủi cảo đặt trên bàn, thuận theo địa phương ánh sáng vừa rồi biến mất đi tìm, nhìn thấy là hạt châu trong két sắt vẫn chưa đóng kia lộ ra quang mang nhợt nhạt, kỳ quái chỉ chỉ, “Đây là hạt châu gì?

Có thể làm cho Lăng ba coi như bảo bối có giá trị ngang với ảnh chụp cả nhà mà đem đặt trong két sắt, đã nói lên hạt châu này có ý nghĩa rất trọng yếu với Lăng ba, Lăng Dục Cẩn cũng không có vươn tay đi đụng hạt châu, đầu tiên là hỏi Lăng ba.

Làm sao vậy? Cẩn bảo, giơ ảnh chụp lên đã.” Lăng ba chỉ có thể hoạt động qua lại trong ảnh chụp, không thể xoay người cũng không thể thay đổi tầm mắt, cho nên nghe được vấn đề của Lăng Dục Cẩn, chỉ có thể nhờ đứa con trai nhỏ hỗ trợ điều chỉnh lại ảnh chụp một chút.

Thỏ bông – Lăng Thanh Huyền tò mò cột khăn mặt lên đầu, sau đó ôm đĩa CD, chậm rãi di động đến bên cạnh tủ sắt, để cho người trong nhà đều có thể nhìn thấy hạt châu ôn nhuận bên trong.

Y theo chỉ thị của Lăng ba, Lăng Dục Cẩn cẩn thận lấy hạt châu ra, chất liệu tựa như ngọc lại tựa như đá, xúc cảm hơi lạnh làm cho người khác cảm thấy thực thoải mái, sau khi lấy ra tại dưới dương quang chiếu rọi xuống, bộ dáng nửa trong suốt lộ ra một cái hạt giống bên trong hạt châu.

Lấy tri thức sinh vật của sơ trung cùng với Lăng Dục Cẩn tự học trong sách giáo khoa cao trung mà đảm bảo, đây là một hạt giống khỏe mạnh no đủ sắp nẩy mầm.

Ba, bên trong hạt châu này vẫn luôn có hạt giống sao?” Một cái hạt châu như vậy không thể cung cấp hơi nước cùng chất dinh dưỡng, làm sao mà hạt giống này có thể sống sót ?

Tuy rằng từ ngày hôm qua người nhà đã thẳng thắn sự thật về chuyện trùng sinh xuyên qua, nhận thức cơ bản của Lăng Dục Cẩn đối với thế giới đã không ngừng bị đánh vỡ, nhưng nhìn thấy khối hạt giống giấu bên trong hạt châu này, tri thức khoa học mà cậu học tập hàng ngày vẫn muốn giãy dụa một cái!

Hạt giống này khi nào thì chạy vào vậy? Lúc trước không có!” Lăng ba nhìn thấy hạt châu có dị thường, sợ tới mức thiếu chút nữa từ trong ảnh chụp rơi ra, ảnh chụp nắm đồ vật bên cạnh cố gắng đứng vững, “Chẳng lẽ có quan hệ với việc tháng sau chúng ta rời khỏi?

Từ cái góc độ nào đó mà nói, Lăng ba là người thứ nhất trong nhà trùng sinh về, sau đó gặp được Lăng mẹ xuyên qua, hai người giúp đỡ lẫn nhau cuối cùng yêu nhau rồi lập gia đình, sinh ra cái thai thứ nhất, chính là Lăng Kiệt Sâm cùng Lăng Thanh Huyền xuyên vào thai nhi.

Có khả năng là bởi vì duyên cớ trùng sinh, Lăng ba lúc ban đầu nhận thức Lăng mẹ, liền phát hiện Lăng mẹ có chỗ không thích hợp, cộng thêm Lăng mẹ mới vừa xuyên qua nên rất là đơn thuần, Lăng ba giúp đỡ khách sáo một phen, thuận tiện lừa gạt về nhà làm vợ.

Có kinh ngiệm lần đầu, Lăng ba Lăng mẹ liền phát hiện long phượng thai của bọn họ hình như cũng không phải là hàng bình thường, liền trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.

Đương nhiên, cũng có quan hệ rất lớn với hai người vừa xuyên qua liền phát hiện mình biến thành trẻ em mới sinh, không có kinh nghiệm bắt chước, dù sao so sánh bọn họ cùng một đôi trẻ nhỏ bình thường, còn kém trực tiếp dán mấy từ “hai người chúng ta không phải là trẻ em bình thường” trên mặt.

Không có biện pháp, trẻ vị thành niên trong tinh hệ Como có quang não làm bạn và giáo dục, vậy nên việc chăm sóc phục vụ trẻ nhỏ cũng rất hoàn thiện, máy có quang cảm bỉm cùng tuyến hồng ngoại làm ấm sữa đút đều là một khoản lớn, trong nhận thức của Kiệt Sâm thì trẻ em mới sinh đều ngoan ngoãn nằm ở trong nôi chuyên dùng vù vù ngủ say, nào có gào khóc cả ngày?

Mà Lăng Thanh Huyền từ thế giới Đồ Dương tới thì càng vô tội hơn, là một con yêu thú thành công biến hóa, thú thái của Lăng Thanh Huyền khi còn bé căn bản sẽ không oa oa khóc lớn, hình người thì trực tiếp đã thành bộ dáng người thành niên, làm sao có thể lý giải được lực sát thương của trẻ con nhân loại?

Nhưng mà, hai người xuyên qua ngược lại dị thường dễ chiếu cố, mà Lăng Dục Cẩn khi còn bé lại thích khóc thích quậy còn thích phun sữa, lúc còn nhỏ cậu chính là đứa khóc nhiều nhất trong nhà, nguyên lai trẻ em bình thường lại gây sức ép cho người khác như vậy!

Nhìn người nhà nói mãi nói mãi, lại bỗng dưng chuyển đề tài tới mình khi còn bé, Lăng Dục Cẩn nhanh chóng lên tiếng kéo đề tài trở về, “Đợi lát nữa rồi nói chuyện phiếm, trước tiên giải thích một chút, hạt châu này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ồ, quên nói?” Lăng ba trong ảnh chụp có chút mơ hồ, chỉ vào hạt châu trong tay Lăng Dục Cẩn, “Nó hẳn là nguyên nhân mà ba được trùng sinh, hơn nữa rất có thể, cũng là bởi vì nó, mà cả nhà chúng ta mới có thể được gặp nhau.

Bởi vì người trùng sinh xuyên qua trong nhà thật sự rất nhiều, loại chuyện này cũng không có cách nào tham khảo kinh nghiệm, cho nên Lăng ba não động thẳng thắn tìm nơi nương tựa ở tiểu thuyết điện ảnh và truyền hình vô giới hạn tìm kiếm đáp án, tại dưới đủ loại suy luận, phát hiện viên hạt châu theo ông trùng sinh về, vô cùng có khả năng chính là nguyên nhân mà năm miệng ăn trong Lăng gia, bốn lại đều là trùng sinh xuyên qua.

“Ba lúc ấy còn tưởng rằng hạt châu này là tiên gia pháp khí hoặc là tùy thân không gian gì đó, lấy lửa nướng qua lấy nước ngâm qua, còn lấy máu nhận chủ nữa, đều không có phản ứng gì, giống như nó chỉ là một hạt châu phổ thông.” Sau khi Lăng ba trùng sinh, chỉ còn kém là đem hạt châu này đập vỡ đi nghiên cứu, sau lại phát hiện không quản ông gây sức ép cỡ nào, hạt châu đều luôn không có biến hóa, sau rồi cũng cũng chầm chậm buông tha.

Có thể đây là một mảnh vỡ của đại yêu nguyên thần gì đó hay không?

Không, con cảm thấy rất có thể là văn minh tương lai đối diện đi thăm dò thời không này, nói không chừng đây là một cái dụng cụ thăm dò được ngụy trang thành bộ dáng hạt châu mà thôi.

Nhưng hạt châu này vẫn luôn không có biến hóa gì, lúc chúng ta kết hôn hạt châu vẫn là như vậy, sau này lại vẫn không có thêm biến hóa gì nữa, vậy nên ba của mấy con mới quyết định bỏ hạt châu vào trong két sắt.

Nhìn thỏ bông, đĩa CD và khăn mặt đang nhàn chám nói chuyện với nhau, Lăng Dục Cẩn liền cảm thấy thái dương co rút có chút đau đớn, thấy người nhà cũng không tìm ra nguyên nhân hạt châu này tại sao lại đột nhiên biến hóa, liền tự mình ra quyết định, “Nếu không biết hạt châu này biến hóa là tốt hay xấu, vậy con sẽ đem theo hạt châu này đi tới địa phương mọi người trùng sinh hoặc xuyên qua gặp nhau, nhìn xem có cái phản ứng gì khác không!

Nếu như hạt châu này thật sự có vấn đề, sẽ mang đến bất hạnh cho người nhà, vậy Lăng Dục Cẩn sẽ mang hạt châu đi, còn có thể bảo hộ người nhà hiện tại đang bị vây trong trạng thái phụ thân một chút.

Lăng Dục Cẩn có tâm tư nhỏ muốn bảo hộ người nhà, tại trước mặt người nhà đã cùng sinh hoạt mười mấy năm, căn bản là giấu diếm không nổi, cho nên, ngay trước lúc Lăng Dục Cẩn định đứng lên, thỏ bông cũng đã ôm đĩa CD và ảnh chụp, đội khăn mặt lên đầu nhào tới đùi Lăng Dục Cẩn, “Cả nhà chúng ta cùng đi, không quản phát sinh chuyện gì cũng không thể tách ra!

Làm sao có thể để cho Cẩn bảo một mình mang theo hạt châu rời đi, vạn nhất có nguy hiểm gì, bọn họ tình nguyện vẫn luôn bảo trì trạng thái phụ thân, làm khăn mặt làm đĩa CD cũng tốt hơn rất nhiều so với mất đi người nhà!

Đùi phải bị thỏ bông gắt gao ôm chặt, động động chân thì nói không chừng liền làm rớt khăn mặt trên đầu con thỏ, Lăng Dục Cẩn không có biện pháp khác, “Vậy chị trước tiên buông chân em ra đi, em đi tìm cái túi sách, rồi chúng ta cùng đi.

Giữa người nhà lẫn nhau có ý nghĩ lo lắng giống nhau, so với bất an thì còn không bằng cùng nhau hành động, Lăng Dục Cẩn vào gian phòng của mình lấy ra ba lô, thay quần áo, mặc áo khoác xong còn chạy lên lầu cầm một tờ giấy.

Không biết từ nơi nào lấy ra một cái ba lô nhỏ chuyên dụng của thỏ bông, Lăng Thanh Huyền bỏ đĩa CD và ảnh chụp đặt vào một góc lộ ra ở bên trong, trên đầu cột khăn mặt, chuẩn bị xong xuôi trước cửa nhà, thấy Cẩn bảo trên tờ giấy sao chép một chuỗi số, nhìn cũng giống giống tài khoản ngân hàng, có chút kỳ quái hỏi, “Làm gì vậy? Chẳng lẽ muốn lấy tiền đi xa nhà? Không được, chúng ta…

À, đây là số đơn hàng chuyển phát nhanh của anh hai, nếu như hạt châu không có vấn đề gì, vậy tiện đường em sẽ lấy hàng chuyển phát nhanh luôn.” Lăng Dục Cẩn đặt tờ giấy vào trong túi áo, lưng đeo ba lô, thấy người nhà đã chuẩn bị xong thì tạm dừng một hai giây, nhận mệnh khom lưng ôm thỏ bông vào trong ngực, xỏ giầy ra ngoài.

Lấy! Hàng! Chuyển! Phát! Nhanh! ?

Không phải là đang nghiêm túc thảo luận về đại sự sống còn của cả nhà sao, sao lại đột nhiên có thêm một tờ đơn chuyển phát nhanh rồi? Bị người bình thường duy nhất trong nhà làm nghẹn họng, Lăng ba đang trong trạng thái phụ thân xoắn xuýt một khắc, lại nghiêm túc suy tư, bọn họ đã giáo dục như thế nào mà lại làm cho Cẩn bảo thành như bây giờ?

Cũng may Lăng Dục Cẩn có bộ dáng tinh xảo nhu thuận, ôm thỏ bông lưng đeo túi sách cũng không có vẻ gì đặc biệt kỳ quái, bởi vì Lăng ba trùng sinh tại cô nhi viện, địa phương hạt châu lần đầu tiên xuất hiện cũng là ở nơi đó, cho nên Lăng Dục Cẩn lấy ra thẻ xe bus học sinh, sau khi dùng điện thoại kiểm tra lộ tuyến liền lên xe bus ngồi.

Lăng ba Lăng mẹ có xe của chính mình, hai người Lăng Kiệt Sâm và Lăng Thanh Huyền cũng rất ít khi ngồi xe bus, thường xuyên đi bộ, cho nên thỏ bông vốn đang nhu thuận đứng trong ngực Lăng Dục Cẩn nhịn không được giật giật lỗ tai, muốn lén tán gẫu hai câu với đĩa CD trong ba lô nhỏ.

TV nhỏ trên xe bus đang quảng cáo bệnh viện nam khoa, cũng không có người chú ý Lăng Dục Cẩn ở trong góc đang cãi nhau, thẳng đến lúc một đứa nhỏ nào đó được mẹ ôm trong ngực chỉ vào thỏ bông, liên tiếp vui mừng kêu a a, “Mẹ, mẹ, thỏ thỏ đang động!

Lăng Thanh Huyền sợ tới mức lập tức cứng người không dám lại lộn xộn, hướng về trong áo khoác em trai né tránh rồi bắt đầu giả chết, một bộ dáng chột dạ khi phạm sai lầm làm cho Lăng Dục Cẩn dở khóc dở cười, chỉ có thể dùng thân mình ngăn trở thỏ bông, nhỏ giọng nói nhỏ với người nhà, “Không sao, mọi người cứ nhỏ giọng nói chuyện phiếm đi, con sẽ chắn không để cho bọn họ nhìn được.

Đổi vị trí tự hỏi, nếu có một ngày Lăng Dục Cẩn buổi sáng tỉnh lại liền phát hiện mình biến thành cái gối đầu hoặc là cái chăn, không thể sinh sống như người bình thường, nhất định sẽ kinh hoảng và bất an.

Mà hiện tại bốn người nhà đều biến thành vật phẩm, vì che dấu dị thường của bọn họ, chỉ có thể không dám nhúc nhích tránh ở trong ngực mình, nghĩ đến đây, Lăng Dục Cẩn liền phá lệ đau lòng, nghiêng người chặn đi tầm mắt của người khác, an ủi hai câu với thỏ bông – Lăng Thanh Huyền mới vừa bị dọa.

Không sao, Cẩn bảo cẩn thận coi chừng bị người khác đạp phải, hướng bên này đứng này, nắm chắc một chút.” Lăng Thanh Huyền dùng đôi tai chọt chọt eo của em trai, lén lút nháy mắt một cái liền tự mình tiếp tục biến thành thỏ bông.

Đôi tai của thỏ bông thực mềm mại, Lăng Dục Cẩn chỉ cảm thấy bên hông ngứa ngứa, cúi đầu cười cười ôm thỏ bông trong ngực, “Được rồi, em sẽ cẩn thận.

Thỏ bông mềm mại trong ngực, trên đầu cột cái khăn mặt cũng thơm tho, sau khi Lăng Dục Cẩn ôm người nhà xuống xe lại đem mũ của mình đội lên đầu chị ba, bước nhanh về hướng cô nhi viện mà Lăng ba lớn lên.

Xin chào, xin hỏi tôi có thể tìm hiểu một chút về thông tin tư liệu của Lăng Gia Sâm không? Đây là chứng minh mà viện trưởng đã phê chuẩn.” Lăng Dục Cẩn hướng về phía quản lý nhân viên hồ sơ báo ra tên của ba ba nhà mình, muốn nhìn xem vị trí giường của Lăng ba lúc ấy ở đâu.

Lăng Gia Sâm? Đây là tư liệu của mười mấy năm trước, tôi sẽ giúp cậu tìm xem.” Nhìn thấy chữ kí của viện trưởng, người phụ trách hồ sơ nhanh chóng xoay người đi tìm sổ ghi chép, nửa ngày sau lại nhíu mày, “Tra không được người này, ngược lại có một người tên Lý Gia Sâm.

Lăng Gia Sâm? Lý Gia Sâm? Lăng Dục Cẩn co giật khóe miệng, cậu dám đánh cuộc, dựa theo trình độ tiếng phổ thông của Lăng ba, tên của Lăng ba tuyệt đối chính là danh tự Lý Gia Sâm này!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp