Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Chương 19


2 năm

trướctiếp

La Chí Cương thấy mọi người đều tập trung ở đây, đang định mở miệng giải thích thì ngoài hành lang đã truyền đến những tiếng huyên náo.

Hóa ra là Trương Hữu Vinh dẫn theo người vào phòng, mấy ông lớn ở đại đội chuyên án cũng đã ậm ừ chào hỏi trước, Tưởng Hoài An cũng không thể giữ khuôn mặt lạnh lùng được, đành phải lúng túng đáp lại.

Sau khi tổ điều tra đặc biệt và đại đội chuyên án đối mặt tiếp xúc lần đầu, bầu không khí lại có một chút gượng gạo nên trên mặt của mỗi người đều tràn ngập vẻ không được tự nhiên cho lắm.

"Đội trưởng Trương, anh Hiên... Mọi người tới rồi, vậy chúng ta bắt đầu luôn đi!" Nhưng vào lúc này, Diệp Yên Nhiên lại vui vẻ mở miệng. Bởi vì cô vốn là người của đại đội chuyên án, quen thuộc với tất cả mọi người, sau khi tiếp đón một lượt, bầu không khí nhất thời đã hòa hoãn không ít.

Sắc mặt của mọi người cũng thả lỏng đi vài phần, họ lấy đại một cái ghế rồi ngồi ở bàn hội nghị.

Ngôn Thiếu Huy ngồi đối diện với Trương Hữu Vinh, đưa mắt lên liếc đối phương một cái. Trương Hữu Vinh bắt gặp ánh mắt của anh, hơi không thể hiểu được ánh mắt này, trên mặt cũng vì thế mà lộ ra sự nghi ngờ, anh ta cũng dùng ánh mắt y vậy để trừng lại Thiếu Huy.

Hai người giống như chọi gà, không nói lấy một lời, giống như đang so giữa hai người đàn ông, ai có cặp mắt to hơn vậy, điều đó lại làm cho đám người hai mặt nhìn nhau, không hiểu là có chuyện gì đang xảy ra.

Vốn dĩ Diệp Yên Nhiên muốn ngồi ở chỗ cuối cùng của bàn hội nghị, vừa nghiêng đầu lại nhìn thấy cảnh tượng này, nụ cười cũng dần tắt, dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết vấn đề này là do ai gây ra.

Mọi việc đi vào đường cùng, cô chỉ có thể khom người đi đến chỗ trống bên cạnh Ngôn Thiếu Huy, vừa duy trì nụ cười mỉm vừa nghiêng người về phía anh.

Ngôn Thiếu Huy dường như đã nhận ra động tác của cô, ngay lúc cô tới gần, nhanh chóng nghiêng người đi, kéo khoảng cách giữa hai người ra. Còn đồng thời nghiêng đầu sang chỗ khác, đôi lông mày đẹp toát ra vẻ anh khí hơi nhíu lại, đáy mắt như kiểu: Cô muốn làm gì?

"..." Khóe miệng Diệp Yên Nhiên không khống chế được nên giật giật, biểu hiện ấy của đối phương giống như cô không phải là một người trẻ tuổi có tướng mạo xinh đẹp, là một cô gái nhỏ, người gặp người thích, giờ trở thành một bà già ham mê cơ thể và sắc đẹp của anh vậy.

Được rồi, cô thừa nhận lúc trước quả thực là do tình huống ngoài ý muốn nên nắm tay của anh có hơi lâu một chút. Nhưng sau khi sánh vai chiến đấu cùng nhau mà lại không sinh ra tình cảm sâu đậm chứ?

m thầm chửi bậy vài câu ở trong lòng, cô cắn răng dùng âm thanh chỉ đủ cho hai người nghe: "Đội trưởng Ngôn, anh biết tại sao con người lại được gọi là người không?"

Ngôn Thiếu Huy nghe vậy, chậm rãi di chuyển nửa người về vị trí cũ, tiện thể liếc mắt nhìn cô một cái. Tư thế này nghĩa là có chuyện gì thì mau mau nói, không có... Thì biến đi.

"Bởi vì con người có thể nói." Diệp Yên Nhiên ngoài cười nhưng trong không cười: "Không phải ai cũng hiểu được mắt lé thần công của anh, dùng miệng để trao đổi cũng vô cùng quan trọng đó đội trưởng."

"..."

Ngôn Thiếu Huy nghe cô nói xong, trên khuôn mặt tuấn tú cũng không có phản ứng đặc biệt nào khác, chẳng qua là một giây sau anh ta dời tầm mắt đi, dừng trạng thái 'chọi gà' với Trương Hữu Vinh lại.

"Đội trưởng Trương, nếu vụ án mất tích hàng loạt này trước kia là do đại đội chuyên án của các anh đảm nhận thì chi tiết của vụ án này chắc chắn không ai hiểu rõ bằng đại đội chuyên án. Đã như vậy thì các anh giới thiệu sơ qua một số chi tiết của vụ án này được không?"

Tuy rằng giọng nói lạnh lùng, nhưng cũng may là thái độ không có vấn đề gì quá đáng lo.

Trương Hữu Vinh cũng thở dài nhẹ nhõm, cái tư thế vừa rồi làm cho anh ta tưởng rằng người phụ trách tổ điều tra đặc biệt này lừa bọn họ đến để khiêu khích cơ! Náo loạn nửa ngày cuối cùng cũng chỉ trao đổi về vụ án, vậy mà cứ phải làm cho bầu không khí sốt hết cả ruột như thế.

Với hai kinh nghiệm này, anh ta đã phần nào hiểu được tính tình của Ngôn Thiếu Huy. Có lẽ ở chuyện phá án, đuổi bắt tội phạm, đối phương là một người có năng lực, nhưng ở việc giao tiếp trao đổi hằng ngày với người khác chắc chắn là thuộc loại có 'năng lực kém'.

Nghĩ vậy, anh ta tỉnh táo lại, chút khó chịu nén ở trong lòng khi biết tổ điều tra đặc biệt nhảy vào lúc ở Sở Công an Thành phố Minh Thiệu cũng tan biến. Tiếp tục so đo cùng với một 'đứa trẻ ngốc nghếch' đúng là không đáng. ( truyện trên app T𝕪T )

"Triệu Hữu Hiên." Anh ta mở miệng, ý bảo đối phương tiến lên phía trước.

Triệu Hữu Hiên gật đầu, đi tới trước máy vi tính, vừa lấy ra USB để phát nội dung ở trên màn hình, vừa giải thích: "Vụ mất tích đầu tiên xảy ra vào ngày 11 tháng 4, án được báo ở đồn công an nằm ở ngã tư trong núi. Người mất tích là Hứa Hải Mạch, 26 tuổi, giới tính nữ, là một thu ngân trong siêu thị. Sau khi đồn công an kiểm tra, xác định người này thật sự mất tích nên đã phát ra thông báo để cho công an toàn thành phố giúp đỡ điều tra, hơn nữa cảnh sát phá án đã điều tra toàn bộ các cuộc gọi của Hứa Hải Mạch trước khi mất tích, điều tra camera an ninh ở siêu thị chỗ cô ấy làm việc, nhưng chưa phát hiện thấy bất cứ điều khác thường nào."

"Vụ mất tích thứ hai, xảy vào nửa tháng sau đó, cũng chính là cuối tháng tư. Tương tự như vụ đầu tiên, sau khi được báo án cũng đã phát thông báo yêu cầu công an toàn thành phố hỗ trợ điều tra. Người mất tích thứ hai tên là La Tiêu Lam, 24 tuổi, giới tính nữ, là giáo viên dạy kèm của một trường bổ túc. Mấy năm gần đây thành phố của chúng ta được quản lý vô cùng tốt, số lượng vụ án hình sự giảm rõ rệt, cho nên trong một tháng tiếp nhận hai vụ án mất tích đã thành công gây chú ý với sở thành phố."

"Bởi vì hai người bị hại có tuổi xấp xỉ, giới tính cũng giống nhau, cho nên Sở không dám khinh thường, tạm thời xác nhập hai vụ án này lại rồi giao cho đại đội chuyên án của chúng ta tiếp tục điều tra. Chỉ có điều việc này vẫn chưa được công bố ra bên ngoài, tất cả điều được điều tra ngầm. Cuối cùng thi thể của người bị hại thứ hai này bị phát hiện ở thôn Bình Sơn, sau khi pháp y chứng thực thi thể đã ướp lạnh để bảo tồn, còn về phần thời gian tử vong cụ thể thì..."

"Thời gian tử vong cụ thể chắc hẳn là khoảng một hai ngày sau khi cô ấy mất tích, cô ấy không có khả năng sống sót lâu hơn." Bành Đức Dũng nói.

Lão vừa nói lời này ra, trong phòng họp rơi vào yên lặng, sắc mặt của mọi người không dễ nhìn cho lắm. Nếu như người thứ hai không phải là trường hợp đặc biệt thì ba người mất tích còn lại chẳng phải cũng đã sớm…

"Khụ khụ..." Sau khi Triệu Hữu Hiên im lặng một lát, hắng giọng một cái, khôi phục thái độ làm việc chuyên nghiệp, anh ta tiếp tục ấn nút chuyển đổi trên bàn phím. Một giây sau, một tấm hình khác xuất hiện trên màn hình lớn, lúc này người mất tích không phải là nữ mà là nam.

"Người mất tích thứ ba là Khiếu Tiết Viêm, giới tính nam, 20 tuổi, là người học việc ở một tiệm cắt tóc. Nhận được báo án vào ngày 17 tháng 5, sự mất tích của anh ta đã làm cho tất cả những suy luận trước kia của chúng ta bị phủ định, chứng tỏ lúc nghi phạm lựa chọn người bị hại cũng không nhắm đến những người trẻ tuổi, có cùng giới tính với nhau. Chúng ta không phải là không nghĩ tới việc, Khiếu Tiết Viêm này có quan hệ gì đó với hai người trước, nhưng sau khi điều tra lại không thu hoạch được gì, nếu như chỉ là mất tích ngoài ý muốn, đáng lẽ ít nhiều cũng phải tra được."

"Tiếp theo, vào ngày 5 tháng 6, người mất tích thứ tư. Mai Hoàng Hạ, 21 tuổi, là sinh viên năm ba của Học Viện Kỹ Thuật thành phố Minh Thiệu. Sau khi mất tích 50 tiếng, bạn cùng phòng của cô ta đã nói cho giáo viên và báo án, xế chiều ngày hôm ấy, ba mẹ cô ta từ nơi khác chạy đến, làm ầm trong Sở một trận. Cùng ngày, có truyền thông nói về bốn vụ mất tích này, chuyện tiếp theo...". Triệu Hữu Hiên nhìn thoáng qua Ngôn Thiếu Huy, khóe môi nhếch lên: "Chuyện tiếp theo, chắc hẳn các anh cũng biết rõ rồi."

"Hừm, đúng rồi, chúng tôi cũng vừa mới đi đến thôn Bình Sơn lấy lại tang vật. Trong lúc đó đã từng có người trong thôn nhắc tới là lúc ra ngoài vào sáng sớm hôm nọ, hình như thấy trước cửa phòng hoang phế kia có một chiếc xe đỗ ở đó. Có điều hình dạng cụ thể của xe thì lại không nhớ rõ, manh mối này chắc đội trưởng Trương đã giao cho các anh rồi chứ?" Anh ta bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, lại bổ sung thêm một câu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp