Mẹ Của Nam Chính Ngược Văn

_chương 1: Đứa trẻ đáng thương_


2 năm

trướctiếp

Editor: hemaniko

Chỉ đăng tải tại wattpad hemaniko

Thân hình vừa nhỏ vừa gầy kéo lê con thỏ nhồi bông, cẩn thận mở cửa phòng ngủ.

Cửa phòng vang lên âm thanh nhè nhẹ. Tống Kiêu Kiêu nằm trên giường giả bộ ngủ. Cô biết đứa bé này vẫn còn sợ hãi cô, nhưng tình cảm mẫu tử thiêng liêng khiến bé không muốn xa cô, mà ngày nào cũng dính chặt cô.

Nói thật luôn lúc đầu gặp đứa con trai này, Tống Kiêu Kiêu đã bị thân hình của đứa bé dọa cho hoảng sợ.

Thằng bé gầy đến mức không thể nhìn ra thân hình y như một bộ xương biết đi, mặt hóp lại, đôi mắt đen to láy phát sáng, ban đêm nhìn cứ như một tên quỷ đói tới đòi mạng cô dị đó.

Lúc đó Tống Kiêu Kiêu mới xuyên qua, không biết mình đang ở đâu, tâm trí thì một đống chỉ rối gỡ không ra. Mà trời lúc ấy thì đêm thui, nên lúc ấy bộ dáng của bé dọa cô xém xỉu.

Đợi tới lúc cô bật đèn lên thì mới nhìn rõ cơ thể đáng thương của bé, lúc đó trái tim thiếu nữ yếu đuối của cô xém chút nữa vỡ nát.

Trước khi xuyên đến đây Tống Kiêu Kiêu Là một cô sinh viên tươi non vừa mới thoát khỏi lòng giam đại học chuẩn bị sang lồng giam cuộc đời =))).

Tính cách cô thì hiền dịu hết chỗ chê. Chỉ là thằng nào động tới thì cô vả chết nó thôi hà.

Trong hiện thực cô là cục nam châm luôn thu hút các cô cậu bé hoặc các động vật nhỏ dễ thương. Nhưng mà cô cực kì không thích các đứa bé hư và nước tiểu* của động vật nhỏ. Trái lại cô cực kì thương yêu những đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện nhìn những đứa bé ấy không khóc, không nháo cô lại nghĩ tới mình của quá khứ.

Bởi vì trong nhà cô có một đứa em trai, hơn nữa em trai cô còn mắc bệnh.

Chính vì vậy mà ba mẹ luôn xem nhẹ cô, dần dần cô liền có tính tự lập từ khi rất nhỏ. Không có ai yêu thì tự yêu lấy mình, không ai chỉ bảo thì sẽ tự mình học tập.

Cha mẹ thấy cô như vậy hiểu chuyện thì hết sức vui mừng, lúc nào cũng cho cô nhiều tiền tiêu vặt, nhưng vẫn như cũ không quan tâm tới cô.

Thật ra Tống Kiêu Kiêu hiểu rõ không phải là ba mẹ không thương mình mà do cả hai quá bận rộn, vừa phải đi làm còn chăm sóc đứa con trai ốm yếu, căn bản không có thời gian để ý tới cô. Hơn nữa cô cũng hiểu chuyện, dần dần ba mẹ liền cảm thấy cô có thể chăm sóc tốt chính mình.

Nhưng thật ra cô là con nít cô cũng muốn được quan tâm lắm chứ?

Lúc mà nhìn thấy thằng bé, Tống Kiêu Kiêu liền cảm nhận được đứa bé này thiếu sự quan tâm giống cô năm ấy.

Một lớn một nhỏ lần đầu gặp mặt, bởi vì mới xuyên qua Tống Kiêu Kiêu không có quá nhiều tâm trạng chú ý tới nó. Mà đứa bé lúc ấy hình như rất sợ cô, cô vừa mới bật đèn lên lại chạy đi mất.

Đợi cho tới khi sắp xếp hết kí ức của nguyên chủ, mới nhận ra mình xuyên qua quyển truyện ngược cực kì máu chó mà mình mới xem xong vài ngày trước, cho nên tên nhân vật cùng với kịch bản đều hết sức rõ ràng.

Cuốn truyện mà Tống Kiêu Kiêu xuyên qua, nam chính chính là đứa bé đáng thương hồi nãy. Mà cô xuyên kiểu gì á, xuyên mà xuyên trúng người mẹ Tống Tích Hàm độc ác, chết sớm của nam chính luôn chứ.

Không biết có ở đâu có vấn đề không, tại sao cô xuyên vào thân thể nguyên chủ, nguyên chủ liền biến thành Tống Kiêu Kiêu luôn. Dù sao thì vấn đề này nghĩ mãi không ra nên cô bỏ qua.

Vì đây là văn ngược thân ngược tâm nên nam chính cứ như ngôi sao chổi đi đến đâu lan truyền sự xui xẻo tới đó. Cho nên thân là mẹ nam chính thì cô không phải là người mẹ tốt rồi. Nếu không thì ngược nam chủ chỗ nào?

Nguyên chủ Tống Tích Hàm là vì lợi ích của gia đình mới kết hôn với ba nam chính. Còn trong lòng nguyên chủ thì tồn tại một cái tình nhân mang tên bạch nguyệt quang.

Vì tên bạch nguyệt quang ấy không màng thân thể đang mang thai trộm đi tài liệu mật của chồng.

Sự việc càng lúc càng nghiêm trọng, nguyên chủ thậm chí còn làm cho gia đình nhỏ của chính mình chia năm xẻ bảy.

Nói nguyên chủ mù quáng trong tình yêu cũng không quá, nàng thương tổn chồng mình thì không nói gì nhưng đứa bé vô tội cùng với mẹ chồng cao tuổi, quả thật là táng tận lương tâm.

Nghĩ đến cục diện rối rắm, Tống Kiêu Kiêu thật muốn mặc kệ xoay người bỏ đi.

Nhưng nàng là một con người đang sống sờ sờ muốn rời đi nhẹ nhàng sao có khả năng? Nếu thật sự chạy đi rồi thì với cái tính tình của ba mẹ nguyên chủ sẽ không bỏ qua cho ba của nam chính.

Hơn nữa cô có trốn đi nữa thì trên mặt pháp luật cô cũng là vợ của người khác rồi. Tốt nhất chính là cùng ba của nam chủ ly hôn.

Như vậy cô liền quang minh chính đại rời khỏi.

Trong vài năm gần đây chồng nguyên chủ và con trai cũng bị nguyên chủ lợi dụng quá mức. Cô chỉ cần tiếp tục nháo chuyện này lớn lên rồi sau đó ly hôn. Tới lúc đó chính là thời gian vàng của cô.

Thật ra suy nghĩ của Tống Kiêu Kiêu là muốn đem con trai tốt của mình ép cho nó bị bệnh, rồi sau đó cãi nhau với chồng đòi ly hôn.

Cho tới khi gặp lại con trai lần thứ hai. Trái tim của Tống Kiêu Kiêu không biết vì sao mà tâm lại mềm nhũn không dám ra tay.

Đứa bé dù sao cũng là vô tội, chẳng sợ người mẹ đáng hận của mình đã từng làm gì, rốt cuộc hắn cũng là một đứa bé ngây thơ đáng thương.

Đêm nay đã là lần thứ tư, đứa trẻ này từ phòng mình chạy tới phòng tìm cô.

____

he: Lần sửa khớp nhất với cốt truyện. Mọi người thông củm :))))


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp