Pháo Hôi Không Muốn Chết!

Chương 16


1 năm

trướctiếp

Khương Đại cùng Trần Khiếu vừa bị cục thuế mang đi điều tra, thông cáo liền ra, lập tức nhấc lên một trận cuồng phong trên Internet.

Đối với Khương Đại, cư dân mạng vẫn luôn nghẹn một bụng hỏa khí, rõ ràng là bọn họ biết cô hạ độc hại người lại là một tiểu tam chính hiệu, nhưng bởi vì không có chứng cứ, cho nên chỉ có thể bất lực mà nhìn cô tiếp tục ung dung ngoài vòng pháp luật.

Bây giờ cư dân mạng rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm thấy chuyến này, Khương Đại nếu muốn thoát được khẳng định cũng sẽ mất đi một tầng da.

Kết quả, bởi vì Trần Khiếu nhận hết trách nhiệm, Khương Đại chỉ cần bổ nộp lại thuế cùng tiền phạt, tiêu tiền tiêu tai mà thôi.

Các võng hữu phẫn nộ tột đỉnh, miệng không ngừng phun hương thơm hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà Khương Đại.

Không chỉ tổ tông Khương gia bị xúi quẩy, mà ngay cả cảnh sát cũng bị xui xẻo theo, bọn họ bị cư dân mạng hoài nghi có phải đã bị Khương Đại giở trò hồ ly tinh nên mới bao che cho cô hay không.

Trong lòng cảnh sát cũng thật là khổ, bọn họ cũng muốn bắt Khương Đại. Tạm thời không nói đến vấn đề không thể tưởng tượng là cô dùng tà thuật để đoạt lấy thân thể, chỉ cần nhìn vào điểm Khương Đại dùng độc hại người, nhân dân cả nước đều biết.

Người như vậy, bởi vì không có chứng cứ mà chạy ra khỏi lưới pháp luật, quả thật là đang giẫm đạp lên pháp luật tôn nghiêm.

Cảnh sát chỉ có thể một bên thừa nhận lửa giận của dư luận, một bên vùi đầu vào tìm kiếm chứng cứ.

Chính nghĩa có lẽ sẽ đến trễ, nhưng tuyệt đối sẽ không vắng mặt.

Khương Đại rời đi được bốn người đàn ông cùng một đống bảo tiêu hộ tống, có thể nói là phi thường có mặt mũi, khí phách đến cư dân mạng giống như bị đút cho một ngụm phân, ghê tởm muốn phun.

~~~~~~

Trong lòng cư dân mạng không dễ chịu, Khương Đại cũng đồng dạng không dễ chịu.

Đầu tiên là Diệp Phi Dương bị bắt, sau đó là Trần Khiếu, Khương Đại cảm thấy có một tấm lưới che trời đang vô hình chụp xuống, dần dần buộc chặt, sớm muộn cũng đem cô đang sống sờ sờ tóm lại treo đến chết.

Trong lòng nôn nóng bất an, Khương Đại đi qua đi lại trong phòng: "Lục Phi Phàm nói, chắc chắn Trần Khiếu sẽ ngồi tù. Một khi hắn ngồi tù, tôi muốn khống chế hắn cũng khó. Thời gian càng lâu, hắn càng tỉnh táo lại, nhất định hắn sẽ cắn ngược lại tôi, hắn đã giúp tôi làm nhiều chuyện như vậy. Hệ thống, Trần Khiếu cũng không thể giữ lại, có phải hay không?"

Hệ thống:[ Đúng vậy! ]

Đã sớm hạ quyết tâm, Khương Đại liền lấy lại được bình tĩnh, hệ thống đều nói như vậy, vậy cô cần thiết phải đi làm.

"Nhưng căn bản là tôi không thể gặp được hắn." Khương Đại bực bội. Trần Khiếu bị mang đi điều tra, nhưng bởi vì thương thế cho nên hắn được chỉ định ở bên trong bệnh viện, cô đi qua bệnh viện nhất định cảnh sát trông coi không cho cô tới gần.

Hệ thống: [Để hắn nghe được thanh âm của ngài là được, thừa dịp hắn còn chưa tiến vào trại tạm giam... ]

Khương Đại như suy tư điều gì...

//////////////////

Khương Đại tìm hai người, một người là Lục Phi Phàm luật sư biện hộ cho Trần Khiếu, hắn là một đại luật sư nổi danh cũng là một trong những người tình của cô.

Thân là luật sư biện hộ, Lục Phi Phàm có thể trực tiếp hội kiến người đang bị giam giữ Trần Khiếu, bất quá mỗi lần gặp mặt đều phải có cảnh sát canh giữ.

Một người khác cô tìm tới là một quan lớn, cũng là tình nhân của cô, có thể giúp Lục Phi Phàm chế tạo cơ hội đơn độc gặp mặt.

Khương Đại lòng tràn đầy tự tin, an bài vạn vô nhất thất, nhất định có thể dễ dàng như trở bàn tay vĩnh trừ hậu hoạn.

(*Vạn vô nhất thất = không sơ hở, cẩn thận, chắc chắn, không một chút sai sót...)

Không nghĩ tới cảnh sát đã sớm đề phòng cô giết người diệt khẩu, giết người diệt khẩu là con đường cũ kỹ mà tội phạm hay dùng, bọn họ đã thục đến không thể nào thục hơn nữa, kinh nghiệm phong phú đâu.

Bị cư dân mạng đuổi theo mắng cho đến ngày hôm nay, trong lòng cảnh sát vẫn luôn là nghẹn một hơi, thiên la địa võng đều đã bày ra, chỉ chờ mỗi Khương Đại tự mình chui đầu vào lưới.

Lục Phi Phàm mới vừa động tác lấy ra điện thoại, trên camera theo dõi cảnh sát đã thấy được rõ ràng, nhanh chóng phá cửa mà vào.

Một bên khác, vừa tiện tay mở ra cánh cửa cũng bị bắt. Vị này còn tưởng rằng quan hệ cùng với Khương Đại đã che giấu rất tốt, rốt cuộc hắn yêu quý thanh danh, cho nên từ trước đến nay kết giao cùng với Khương Đại đều là lén lút lui tới.

Nhưng là không chịu nổi một tên đại phản đồ 'Lăng Dương', vẫn luôn thu thập hắc liêu của Khương Đại trong thời gian hắn thanh tỉnh, mà Khương Đại ỷ vào mị lực của chính mình, trước nay không hề phòng bị đối với Lăng Dương, điểm này liền tạo cơ hội cho Lăng Dương.

Phía trên nhận được báo cáo của Lăng Dương, liền tương đối coi trọng, lại xen vào việc Khương Đại náo loạn ra sóng gió, không có khả năng sẽ không coi trọng, bọn họ đã bắt đầu âm thầm điều tra, xem có thể diệt trừ một con đại lão hổ, vì dân trừ hại hay không.

Kết quả cuối cùng, đầu lão hổ là có thể thuận lợi diệt trừ, Khương Đại nữ nhân tà môn này lại vẫn không được. Lục Phi Phàm muốn truyền tin là một đoạn video, Khương Đại nghe Lục Phi Phàm kiến nghị, không có trực tiếp mệnh lệnh Trần Khiếu đi tìm chết, mà là hoa lê dính hạt mưa khóc lóc kể lể chính mình bị ủy khuất, một chữ cũng chưa nói ngươi đi tìm chết, nhưng lại ở giữa hàng ngàn chữ ám chỉ Trần Khiếu nên đi tìm chết.

Đối với kết quả này, mọi người rất tức giận. Hướng tới phạm nhân tự mình truyền vào tin tức khẳng định là sai, nhưng trừng phạt cũng chỉ là Lục Phi Phàm bị thu hồi giấy phép trong vòng một năm, mặt khác đều không có.

Đại lão hổ vừa bị bắt cũng là phũi sạch quan hệ với Khương Đại cùng Lục Phi Dương, ngay cả khi bọn họ muốn hối lộ cũng không được.

Khương Đại quá tà môn!

Những người đàn ông xung quanh Khương Đại đều như kiến thợ bảo vệ kiến hậu, quả thực là không hề có một chút nguyên tắc thề sống chết trung thành.

Phía trên càng ngày càng coi trọng, thật sự, Khương Đại người này, người ngoài nhìn vào đều cảm thấy cô tà môn.

Chẳng qua bởi vì sự tình quá mức không thể tưởng tượng được, mà mạnh mẽ không chịu tin tưởng. Nhưng là những người từng tiếp xúc qua, liền không thể nào tự lừa mình dối người được nữa, Khương Đại thật sự là tà môn đến vượt quá lẽ thường, làm người người đều sởn tóc gáy.

/////////////

Lại bị bắt thêm một người, người bên cạnh một người một người cứ nối tiếp nhau sa lưới, Khương Đại vô cùng hoảng sợ, đến lúc này cho dù cô có bao nhiêu ngu xuẩn cũng ý thức được không thích hợp. Cô đang bị nhằm vào, không phải là Lăng Dương cũng không phải là Khương Hi, bọn họ không có khả năng có được năng lực cường đại như vậy.

"Có phải hay không, có phải hay không?" Thanh âm Khương Đại run đến kỳ cục, trên mặt hoảng sợ một chút huyết sắc cũng không có, "Phía trên đã nhằm vào tôi, bọn họ muốn bắt tôi về nghiên cứu có phải hay không! Khương Hi đã bị bọn họ nghiên cứu, có phải hay không bọn họ cũng muốn bắt tôi về nghiên cứu." Âm cuối bởi vì sợ hãi mà phi thường bén nhọn.

Khương Đại thở hổn hển, cô đương nhiên là biết Khương Hi trốn vào viện khoa học, tiện nhân này quá âm hiểm, nó biết chính mình sẽ không thể nào bỏ qua cho nó, cho nên nó tình nguyện đi viện nghiên cứu làm vật thí nghiệm. Cái gì mà nghiên cứu viên, bất quá là lừa gạt đứa ngốc ba tuổi.

Hệ thống: [ Không có bằng chứng không có khả năng đem ngài bắt đi, càng không thể nghiên cứu. ]

"Nhưng nếu tôi bị bắt lại, đến lúc đó còn không phải tùy bọn họ muốn thế nào liền như thế đó!" Khương Đại rít gào, "Trần Khiếu, Diệp Phi Dương, Vương Minh Quốc, chỉ cần bọn họ, bọn người đó mà thanh tỉnh, khẳng định sẽ đem tôi khai ra, tôi liền sẽ bị bắt lại. Liền tính bọn họ khai ra không đủ chứng cứ để bắt tôi, bọn họ cũng sẽ xé nát tôi ra! Không được, tôi không thể ở lại chờ bị bắt, tôi muốn xuất ngoại, tôi không nên nghe lời ngươi vì Diệp Phi Dương trở về, tôi hẳn nên lưu lại nước ngoài!"

Khương Đại gật đầu thật mạnh: "Xuất ngoại, tôi nhất định phải xuất ngoại! Phía trên đã theo dõi tôi, lại không đi liền không thể đi được. Hơn nữa những người trong nước hiện giờ chỉ muốn trốn tránh tôi, tôi không có khả năng lại dễ dàng mị hoặc thêm người mới."

Hệ thống: [ Giai đoạn trước mắt, ngài không ra được nước ngoài. ]

Khương Đại là người được lợi cho nên bị phòng làm việc trốn thuế yêu cầu hiệp trợ điều tra, hạn chế xuất hiện.

Khương Đại: "Tôi liền nhập cư trái phép, dù sao cũng không thể tiếp tục ở lại, đi nước ngoài, chúng ta cẩn thận một chút, lấy mị lực của tôi cũng với bản lĩnh của ngươi, làm theo có thể sống rất khá."

Hệ thống: [Nếu đã bị mặt trên theo dõi, nhập cư trái phép chỉ sợ là không dễ dàng. Huống chi việc này đã nháo đến lớn như vậy, ngài xác định ra nước ngoài sẽ không có người muốn bắt ngài về nghiên cứu. ]

"Không dễ dàng cũng tốt hơn so với ở lại chờ chết, sau khi rời khỏi đây tôi sẽ tìm Robert, tôi tìm William, tôi tìm Sơn Mỗ, tổng cũng có thể tìm được ô dù. Tôi cũng có thể đi đến cái loạn điểm Quốc gia, khống chế mấy cái đương quyền đang nắm giữ trong tay lực lượng vũ trang hùng mạnh, lúc đó ai sẽ dám đụng đến tôi!" Khương Đại đối với mị lực của chính mình vẫn rất là tự tin, chỉ cần không phải phía trên đối phó cô, cô nhất định là vô địch. Năng lực của cô nếu được ở cổ đại, mị hoặc một tên hoàng đế, làm sao sẽ bị người bức đến bước đường này.

Việc đã đến nước này, hệ thống cũng chỉ có thể nói: [ hảo. ]

~~~~~~~

Khương Đại với ý đồ nhập cư trái phép, cô bị bắt giữ là vào một ngày trăng tròn, vạn dặm không mây, ánh sáng màu bạc chiếu khắp đại địa.

Bầu trời đầy sao, Khương Đại trong một ngày này đã phải trải qua cảm giác từ mừng rỡ như điên đến bị đánh vào trong địa ngục, vô cùng tối tăm tuyệt vọng cùng sợ hãi.....

Mà Khương Quy bên đây, cũng có chút tuyệt vọng.

Cô không còn gì để nói nhìn Quý Bố lén lút chọc ngón tay lên đầu mèo nhỏ, ở lúc cô nhìn qua, đối phương lại dùng gương mặt anh tuấn tràn đầy vô tội nhìn cô.

"Meo meo meo." Mèo nhỏ vừa mới bị đổi tên thành Tiễn Đao, đỉnh đầu lông mao lộn xộn nó phẫn nộ kêu to, nó ủy khuất muốn chạy tới tìm Khương Quy cáo trạng, bất đắc dĩ lại bị hai ngón tay Quý Bố giữ lại, tránh thoát không được, có thể nói mười phần bệnh mèo.

Còn nói chính mình không phải là mèo yêu.

Khương Quy liền nhớ tới A Bố ở thế giới thứ nhất, nó là một con mèo Ragdoll xinh đẹp, sau cô lại muốn đứng núi này trông núi nọ muốn dưỡng thêm một con mèo Xiêm, đều đã ôm về nhà. Phản ứng của A Bố số 1 cực đại, vừa kêu vừa nháo lại khi dễ mèo Xiêm, giống như có nhị bảo đại bảo, phản nghịch đến thương tâm. Cuối cùng Khương Quy không thể không đem mèo Xiêm tặng người, đại bảo rốt cuộc cũng khôi phục ngoan ngoãn đáng yêu như ngày thường.

Phản ứng của Quý Bố cùng với A Bố số 1 giống nhau y đúc, cũng là bởi vì này, tuy rằng hắn đã là một người đàn ông trưởng thành, Khương Quy lại nhịn không được đem hắn dung nhập lại với hình tượng mèo trắng trước kia, mèo trắng kia chính là con mèo cô dưỡng lâu nhất, dài đến nửa cái thế kỷ.

"Ngươi đừng có khi dễ Tiểu Đao có được không."

Khương Quy nhìn không được nữa, "Không còn sớm, ngươi cần phải trở về."

Quý Bố với thân phận kỹ sư Internet của viện nghiên cứu, thành công lấy được tư cách ở nhà thuộc khu nội trú, trở thành hàng xóm của Khương Quy.

Quý Bố nhìn Khương Quy, một lát sau, chậm rì rì đứng lên, hướng cửa đi...

Khương Quy: "Đem mèo lưu lại."

"Meo meo meo." Thiếu chút nữa bị công khai trộm đi mèo nhỏ vùng vẫy tứ chi muốn thoát khỏi ma trảo.

Quý Bố tức giận bất bình: "Dựa vào cái gì tôi phải đi nó lại được lưu lại."

Khương Quy muốn trợn trắng mắt, nhưng lại một lần nữa kìm lại, cô trần thuật lý do: "Bởi vì nó là mèo, ngươi nếu biến thành mèo, cũng có thể lưu lại."

Quý Bố tức giận đến nói không ra lời, hắn nếu có thể biến thành mèo, đã sớm đem con mèo chán ghét này đuổi đi.

"Ngươi là đang kỳ thị giống loài!"

Khương Quy hào hứng thừa nhận: "Đúng vậy, tôi chính là..."

Quý Bố tức đến biến hình: "Ngươi nữ nhân này, ngươi căn bản là không có yêu ta, nói cái gì toàn thế giới chỉ yêu mình ta, ngươi yêu chính là mèo!" Trải qua nửa tháng ở chung, hắn rốt cuộc từ chênh lệch cách xa của người và mèo cảm nhận được, hắn phát hiện chính mình bị lừa gạt tình cảm.

Bị lôi chuyện cũ Khương Quy xấu hổ đến mức muốn rút vào ba phòng hai sảnh, muốn xuyên về thế giới trước hành hung chính mình nói ra lời ngon tiếng ngọt, ngoài miệng phi ngựa, gặp báo ứng đi. Nhưng cũng không thể toàn trách cô a, ai biết mèo lại sẽ biến thành người sống, còn là một cái dấm tinh.

"Ở trong mắt của ngươi, ta cư nhiên còn so kém con vật xấu xí này!" Quý Bố bi phẫn đến cực điểm.

Mèo nhỏ kháng nghị kêu to: Ngươi mới là con vật xấu xí, cả nhà ngươi đều là con vật xấu xí!

Khương Quy trầm mặc, trầm mặc kia không phải vì áy náy, mà là bị nói trúng nên trầm mặc.

Quý Bố căm giận đem mèo ném vào đệm ghế, nổi giận đùng đùng rời đi. Còn không phải mèo sao, hắn cũng không tin chính mình biến không được.

Mèo con nhảy xuống ghế, chạy về phía Khương Quy, 'meo meo' mà kêu không ngừng, xem tư thế là đang cáo trạng đi.

Khương Quy trìu mến sờ sờ đầu nó: "Mới vừa biến thành người, còn không có thích ứng được, chúng ta phải thông cảm cho hắn a. Tới, chúng ta đi ăn hai con cá khô nhỏ cho đỡ sốc."

Được cá khô nhỏ trấn an, mèo nhỏ quyết định tiểu mèo sẽ đại nhân đại lượng tha thứ, không cùng tên đàn ông đầu óc bị hư chấp nhặt.

Đầu óc Quý Bố quả thật là đang ở trong trạng thái hư hại, không phải là đang mắng chửi người, mà là sự thật, hắn có nhiều chuyện đều không nhớ rõ. Theo lời hắn nói, Khương Quy rất tò mò nguyên lý linh hồn xuyên qua thế giới của hắn, nhưng khi hỏi đến, hắn đều sẽ nói đã quên, không biết.

Khương Quy thập phần tiếc nuối, nếu đầu óc của hắn không bị hư, hẳn sẽ là đại ân nhân trợ giúp cho cô nghiên cứu thuật linh hồn, ít nhất cũng có thể cung cấp cho cô cái ý tưởng.

Quý Bố liền tỏ vẻ, liền tính ta đã quên rất nhiều chuyện ta cũng có thể giúp cô, người tên Khương Đại kia cũng chính là dựa vào cổ năng lực kỳ quái trên người cô khống chế nhân tâm, hắn có thể ăn luôn, nhất lao vĩnh dật, nhiều thêm không bằng bớt việc. Ở dưới ánh mắt một lời khó nói hết của Khương Quy, hắn lập tức cường điệu, chỉ ăn năng lượng không ăn người.

Khương Quy trong nháy mắt có chút tâm động, cuối cùng cô nhẫn tâm cự tuyệt lối tắt. Thiên la địa võng đã bày ra, Khương Đại sa lưới là chuyện sớm muộn, lấy năng lực trước mắt Khương Đại biểu diễn ra bên ngoài, chỉ cần Khương Đại sa lưới, cô liền không còn chút đáng sợ, không cần phải để Quý Bố bực này đại sát khí ra tay.

Bực này đại sát khí như Quý Bố vẫn không cần tùy tiện vận dụng, dùng làm thói quen, người sẽ bất tri bất giác sinh ra một tia ỷ lại.

Đương nhiên, đối mặt với Quý Bố, Khương Quy uyển chuyển cự tuyệt như thế này: trước mắt phía trên đang đối với chuyện của Khương Đại phi thường coi trọng, cô ta đang ở trong sự theo dõi nghiêm mật, bên người hơi có chút gió thổi cỏ lay cũng sẽ có người chú ý. Ngươi ra tay, rất dễ dàng làm phía trên chú ý tới ngươi lợi hại, nói không chừng về sau nhất cử nhất động của ngươi cũng sẽ bị theo dõi, rất khó chịu a!

Lúc ấy Quý Bố thật sâu nhìn Khương Quy vài lần, theo sau đó là không rõ ý vị cười lạnh hai tiếng.

Đang nghĩ ngợi tới Khương Đại, mới qua một giấc ngủ dậy, Khương Quy liền phát hiện tin tức Khương Đại nhập cư trái phép bị bắt lan tràn trên Internet.

Hình pháp quy định: Vi phạm quy chế quản lý của Quốc gia (biên giới), vượt biên trái phép, nếu tình tiết nghiêm trọng, thì bị phạt tù có thời hạn không quá một năm, tạm giữ hình sự hoặc giám sát công khai.

Hiện giờ Khương Đại đã bị hạn chế xuất hiện trước máy quay, điều này đủ nghiêm trọng.

Dưới sự phổ pháp của luật sư, lần này tám chín phần mười Khương Đại là muốn đền tội. Cư dân mạng nghẹn khuất lâu như vậy rốt cuộc cũng sảng, bọn họ cuồng hoan trên khắp các mặt trận Internet, hô to lưới trời lồng lọng tuy thưa nhưng khó thoát.

Khương Đại như cha mẹ chết, cả người hoảng sợ đến không ngừng tuôn ra mồ hôi lạnh.

Cô bị bắt, cô sao có thể bị bắt lại? Một khi bị bắt, cô liền không có biện pháp tiếp tục khống chế những người đó, một khi bị bắt hệ thống liền không có biện pháp hấp thu năng lượng, cô cùng hệ thống đều sẽ xong đời!

"Hệ thống, hệ thống, tôi nên làm cái gì bây giờ, ngươi mau nghĩ biện pháp a, ngươi lợi hại như vậy, ngươi khẳng định sẽ có biện pháp, có phải hay không, có phải hay không?"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp