Tôi Là Nhân Vật Phản Diện Lớn

CHƯƠNG 260: XƯỞNG CÔNG BIẾN THÁI (11)


1 năm

trướctiếp

“Ngươi đưa trẫm… đưa ta tới đây làm gì?”.

Suy cho cùng Tông Chính Thanh Kỳ vẫn còn nhỏ tuổi, cơn tức giận vì Yến Chử tự ý dẫn hắn ra khỏi cung lập tức bị cảnh tượng phồn hoa náo nhiệt hai bên đường phố hấp dẫn. Nhất là những sạp hàng nặn tượng đất và diều giấy, treo lên đủ loại mặt hàng rực rỡ muôn màu khiến Tông Chính Thành Kỳ không biết nên nhìn vào đâu. Cũng có những người bán hàng rong rao hồ lô ngào đường dọc theo phố phường, họ khiêng sào gỗ cắm đầy những xiên kẹo hồ lô ngào đường, trên từng que gỗ là trái cây tròn trịa được bọc một lớp đường nung bóng loáng đỏ đỏ xinh đẹp. Tuy hắn chưa từng nếm thử hương vị này, nhưng chỉ cần nhìn hình thức hấp dẫn của nó là hắn không khỏi chảy nước miếng và muốn nhanh chóng mua một xiên ăn thử cho biết. Tất cả những điều trước mắt, xưa nay chỉ tồn tại qua lời kể mà Tông Chính Thanh Kỳ được nghe.

Không giống các vị hoàng huynh khác đã có phủ đệ ngoài cung, hay vị hoàng đệ có trên dưới nhà ngoại được phong cho những tước vị không có thực quyền nhờ vào ơn huệ của Tưởng quý phi. Thân nhân của Tông Chính Thanh Kỳ ở phía Tây Bắc xa xôi, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng được ra khỏi cung, chỉ có thể nghe những chuyện thú vị ngoài cung không qua lời kể của các vị hoàng huynh hoàng đệ đã từng xuất cung hoặc nhóm thái giám cung nữ từ ngoài tiến cung. Bởi vì sĩ diện, lại còn bướng bỉnh, cho nên từ trước đến nay Tông Chính Thanh Kỳ sẽ luôn bày ra bộ mặt khinh thường mỗi khi nghe hoàng đệ kể chuyện ngoài cung. Nhưng thực chất ở trong lòng hắn đã rất tò mò về thế giới bên kia hoàng thành rồi. Lần này Yến Chử đột nhiên cho hắn xuất cung, để hắn nhìn thấy cảnh tượng đã từng tưởng tượng trong mơ, lúc Tông Chính Thanh Kỳ quay lại nhìn vào khuôn mặt Yến Chử cũng cảm thấy thuận mắt hơn nhiều. Thế nhưng tại sao xe ngựa lại không dừng lại ở khu chợ náo nhiệt và phồn hoa bậc nhất kinh thành?

Tông Chính Thanh Kỳ nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ xe ngựa càng lúc càng trở nên vắng vẻ, phòng ốc hai bên cũng càng lúc càng trở nên cũ kỹ. Xe ngựa lao ra khỏi cổng thành trong sự hoang mang của Tông Chính Thanh Kỳ, hướng về một nơi mà hắn cũng chưa kịp biết tên. Tâm trạng sung sướng bởi vì được ra khỏi cung dần dần trầm xuống, lo lắng ban đầu lại dấy lên trong lòng. Nhất là thời khắc này hắn đang đi trên con đường quê lầy lội, nhìn đồng ruộng mênh mông bát ngát quanh mình. Chỉ có vài lão nông dắt trâu xới đất trên cánh đồng vừa mới thu hoạch tận gốc và một đám trẻ chơi đùa vui vẻ bên bờ ruộng. Tông Chính Thanh Kỳ nhìn Yến Chử đầy cảnh giác, y dẫn hắn đến chỗ này để làm gì thế!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp