Tôi Là Nhân Vật Phản Diện Lớn

CHƯƠNG 292: CON ĐƯỜNG NGHỊCH TẬP CỦA ANH CHÀNG ĂN BÁM CHA MẸ (4)


1 năm

trướctiếp

- Sao vậy, bạn học cũ đây mà, chẳng lẽ cậu không nhớ tôi?

Khương Triều nhịn không được mà muốn bật cười thành tiếng. Hiếm khi có dịp về quê một chuyến, không ngờ gặp được Yến Chử ở tiệm cắt tóc. Anh ta đáng giá chàng trai đã từng là con nhà người ta trong mắt cha mẹ, học sinh gương mẫu trong mặt giáo viên. Mấy năm nay, hắn đã nghe không ít chuyện về "tương lai xán lạn" của Yến Chử qua lời kể của những người khác. Trên người Yến Chử là chiếc áo thun trắng không rõ hiệu gì, cổ áo hơi rộng, trông giống như loại quần áo bày bán vỉa hè 20 tệ / 3 cái mà mấy người già dưới quê hay mua. Bên dưới là quần đũng thụng màu đen, Khương Triều nhớ là ba của anh ta cũng có một cái y hệt như vậy, được bên viễn thông tặng nhân dịp giới thiệu chương trình khuyến mãi. Bởi vì chất vải rất tệ, ba của anh ta không thèm mặc nó, cuối cùng mẹ của anh ta cắt ra thành mấy mảnh giẻ lau. Xuống nữa là đôi giày xăng-đan, hàng vỉa hè mười mấy hai chục tệ một đôi. Ý cười trên mặt Khương Triều càng đậm, xem ra những lời đồn đãi đó là đúng sự thật cả chứ không phải nói bậy.

- Ơ kìa, thật sự không nhận ra tôi à?

Thấy Yến Chử không nói lời nào, Khương Triều cho rằng anh đang xấu hổ. Chính vì anh cứ lười không thèm nói gì, trái lại càng gợi lên hứng thú của Khương Triều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp