Chàng thiếu gia và cậu fan boy BTS 💜

Chương 5: Học sinh mới


1 năm


Số xui xẻo thế nào, đứng đợi muốn gãy giò vẫn không thấy bóng dáng Jimin, trong lòng bất an không thôi, chưa bao giờ cậu ấy đi lâu như vậy?
- Lên xe!
- Hả? 
Ngơ ngác ngó tới ngó lui, điểm dừng ngay trước mặt cậu, một chiếc xe ô tô đen thùi lùi, cậu chả thèm đếm xỉa lại liếc ngang liếc dọc...
- Em coi thường tôi đến mức thế ư?
- Gì?
Cái đáp tỉnh queo càng khiến hắn sôi máu,kéo xồng xộc vô xe, bao nhiêu chỗ rộng không cho ngồi, lại bế ngồi trên đùi hắn
- Anh điên à?
- Khai thật, em không chịu lên xe là đang mải tia cô em xinh đẹp nào đúng không?
- Thần kinh, tôi đợi thằng bạn 
- Khỏi đợi, anh đã kêu Jimin đi trước rồi
Ra hắn cố tình đuổi bạn cậu đi, quá đáng thật! nam nhân giằng co vùng vẫy làm chiếc xe rung lắc dữ dội.
- JEON JUNGKOOK! EM CÒN KHÔNG DỪNG LẠI, TÔI ABC EM NGAY TRÊN XE ĐẤY!
- KIM TAEHYUNG! TÔI CŨNG NÓI THẲNG CHO ANH BIẾT, TÔI CÓC SỢ TÊN KIM THIẾU HỐNG HÁCH NHÀ ANH ĐÂU!
Đúng là trên đời chỉ có mình cậu đủ sức khiến hắn tức điên người, dần buông lỏng eo nhỏ, thừa dịp Kookie nhảy khỏi người hắn nhanh thoăn thoắt
Trong tiết đầu giờ, cậu thì ngồi cặm cụi viết lách gần hết một mặt giấy, tên kia vẫn ngồi im như tờ, sự u mê trong ánh mắt đổ dồn lên người cậu:
- Này! Thứ anh nên chăm chú là cái bảng hoặc đập mặt vô cuốn vở, nhìn tôi chi? Mặt tôi hiện ra chữ cho anh chắc?
- Có chứ, nó hiện ra chữ...ANH YÊU EM 
- Nín!
Bị quát,hắn mím môi, quay sang góc tường tỏ vẻ giận dỗi đồ he, được! thích giận thì giận luôn đi!
Khẽ thở dài ngao ngán, lại cúi đầu mài mò viết
- Các em, ngừng xíu đã, tôi có chuyện quan trọng cần thông báo!
Giọng nói hào sảng đánh thức cả lớp khỏi cơn "thiểu năng" của môn Văn, nói không ngoa chứ rặn ra được một chữ còn khó hơn rặn đẻ nữa.
- Chuyện gì vậy cô, phải thật quan trọng em mới có hứng thú nghe
Gã Min Yoongi cứ bô bô cái miệng, Park Jimin ngồi cạnh đến phát cáu:
- Im dùm, hớt leo nó quen thân!
- Em quát anh à~ nói to thế á~ 🥺
- Câm!
Cô chủ nhiệm gõ thước xuống bàn, cả lớp im bặt.
- Trật tự hết chưa? ok rồi . Hôm nay lớp chúng ta đón chào học sinh mới, em vô giới thiệu bản thân đi
- Chào mọi người~
Thứ âm thanh trầm ấm thoáng chốc trở nên quen thuộc, nhìn cậu học sinh trước mặt, không phải chứ...
- Mình tên là...
- Cha Eun Woo? (Jk)
- Jeon...Jungkook? 
Cậu lao vun vút ôm chặt người ấy vào lòng, quá tốt rồi, anh bạn thuở lọt lòng của JK đây mà, hai bên gia đình vốn là bạn tri kỷ , thân nhau từ hồi " cởi chuồng tắm mưa" cơ. Khoảng 2 năm về trước Eun Woo sang Mỹ theo ba mẹ, nghe đâu định cư bên bển luôn, nhưng chắc do không hợp với khí hậu ở đó nên anh trông xanh xao gầy gò hẳn, thương tình mẹ đành cho anh về nước sống cùng ông bà nội, bởi vậy mới xin vô trường cậu học,ai ngờ trùng hợp đến lạ thường!
- E hèm, chỗ đông người, hai em khôn khéo liệu cơm gắp mắm, cẩn thận mai thành tin hót của trường, lại khổ cái thân già tôi!
- Nhìn nhìn cái đầu b** , người ta là hoa đã có chủ, mấy mẹ bớt ảo tưởng dùm (Jk)
- Thật á? Èo ôi, tiếc thế~ 
Đám con gái tiu nghỉu nom nực cười kinh khủng, chả bù đâu đó tôi thấy được ngọn lửa sục sôi trong ánh mắt kẻ "see tình"
- Ay go~ hết chỗ rồi, sao giờ?
- Thì đứng chép bài chứ sao?
- Cậu đứng mình cũng đứng, về chỗ nhìn mặt tên kia ức chế thêm
 - Ai cơ?
- Bỏ đi, mất hứng kể
Chẳng biết Jeon Kookie nghĩ gì, đứng cuối lớp vẫn ung dung nói xấu hắn :) trong khi đó ác bá Kim ngồi ngay bàn cuối, hoạ chăng kẻ điếc mới không nghe không hiểu. Chỉ thấy hắn nắm tay giáng thật mạnh xuống mặt bàn..*Rầm* chấn động cả cô lẫn trò, ba hồn bảy vía kinh hãi, Kook dè dặt lúp sau Cha Eun Woo 
Phẫn nộ bước tới, hắn như con trâu điên bóp lấy tay cậu lôi xềnh xệch, bàn tay anh kịp phản xạ vội giữ chặt.
- Buông!
- Không, cậu mới là kẻ phải buông,nghe nói Kim thiếu đây biệt danh "ông trùm" khét nhất trường. Vậy mà lại dành giật một nam nhân với tôi, còn ra thể thống gì?
- Chuyện của tao, mượn mày xía vô sao?
Cô giáo đứng ngay trên bục tức xì khói, kéo tay cậu khỏi cơn cuồng phong bão táp giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh.
 - Đủ chưa? Mồi ngon cũng chưa đến lượt các anh húp, về chỗ!
- Khụ... khụ...
Cả ba không hẹn mà cùng ho sặc sụa, chúng bạn được trận cười long trời lở đất.
"Rõ rồi nhá! Thiếu gia Kim thik con trai!"
"Chuyện thật như đùa"
" Huhu giấc mơ làm thiếu phu nhân của tao"
" Bể mộng nghe con"
Sự trầm ngâm bao trùm khuôn mặt hút hồn vô đối kia,  nụ cười phút chốc nhạt, buông tay cậu rời đi, khoảnh khắc ấy trái tim thỏ nhỏ (jk) đau lắm, thứ suy nghĩ muốn giữ hắn ám ảnh tâm trí mãi không thôi




Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play