Mỗi Ngày Đồng Đội Heo Lại Lật Xe Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 34: Công viên giải trí (5)


1 năm

trướctiếp

Sau khi Bạch Vấn Hạ và Địch Gian cùng nhau đi ra ngoài, Địch Gian cực kỳ kích động, liên tục khen ngợi những việc mà anh đã làm lúc trước: "Tôi thật sự là không nghĩ đến luôn đó. Cậu có nhìn thấy vẻ mặt của boss lúc nãy không? Tôi vẫn là lần đầu tiên thấy boss bị người ta đánh! Cậu thật sự chỉ là một người chủ trì mới sao?"

"Tôi không nhìn thấy gì, là cậu suy nghĩ quá nhiều, tất cả chỉ là vừa đúng lúc mà thôi." Bạch Vấn Hạ vừa nói trong lòng vừa nghĩ bữa cơm tối nay mình nhất định phải ăn hết, tuyệt đối không thể bỏ qua nữa!

Hai người lái xe đi về trước, trong sương mù đột nhiên xuất hiện hình bóng một đứa bé sơ sinh, đeo mặt nạ tai cáo bình tĩnh nhìn Bạch Vấn Hạ, thân thể như ẩn như hiện, thật giống như một cái chớp mắt thì sẽ hoàn toàn biến mất ở trong sương mù.

Nó chính là đứa bé mà Bạch Vấn Hạ đã gặp lúc đang ở vòng xoay ngựa gỗ.

Khi Bạch Vấn Hạ đi đến gần thì nó nhanh chóng chạy đi.

"Đứa bé kia là ai, nó muốn dẫn đường cho chúng ta sao?" Địch Gian có cảm giác kỳ dị, cũng nghi ngờ là mình là nhìn lầm rồi: "Cái này chẳng lẽ chính là kịch bản ẩn của phó bản này. Như vậy tùy ý là có thể phát hiện sao?"

Nhưng Địch Gian suy nghĩ lại, Bạch Vấn Hạ có thể đi cùng chủ nhân của công viên trò chơi cùng ăn cơm trưa và nói chuyện vui vẻ, chỉ là một cái kịch bản ẩn thì cũng chẳng có gì.

"Tôi cũng nghĩ vậy, nó có thể là tới tìm tôi." Bạch Vấn Hạ lẩm bẩm nói vừa trực tiếp đuổi theo, trong tiềm thức của cậu mơ hồ có loại cảm giác khu trò chơi bên đó nhất định là nơi có nguy hiểm tương đối cao trong phó bản!

Hai người rất nhanh đã tới nơi, nhưng hình bóng đứa bé kia lại biến mất ở bên trong bụi rậm, tựa như muốn nói cho họ đi vào trong khu trò chơi để tìm thứ gì.

Khu trò chơi này đất đai cực kỳ rộng lớn, phía bên trong là một rừng cây, bên cạnh còn có bảng hiệu tuyên truyền rất lớn, giống như là trò chơi bắn súng mô phỏng CS nhưng mà ở trong khu trò chơi này có chút không giống. Có người đóng vai thành nhân vật, muốn du khách cùng nhân viên làm việc chống lại quái vật và phải thu thập một ít đồ dùng biểu diễn rơi xuống trong rừng rậm, phát hiện các loại chân tướng sự việc.

Không nghi ngờ chút nào, những nhân viên đóng vai quỷ quái ở trong trò chơi này tuyệt đối thật sự là quái vật.

Mà ở bên ngoài chỗ xếp hàng cho npc, đã có hai người chủ trì đang chờ. Một người thanh niên có khuôn mặt hết sức tuấn mỹ khí chất từ chối người ngoài ngàn dặm chính là Nhan Giang Lâm. Một người đàn ông khác mặc âu phục mắt kiếng, dung mạo bình thường nhìn rất là khôn khéo.

Lúc này người đàn ông mang âu phục mắt kiếng đang nhiệt tình trò chuyện cùng Nhan Giang Lâm, nhưng mà Nhan Giang Lâm thái độ lãnh đạm không nói một lời, rất là không hợp tình người.

"Người kia chính là Nhan Giang Lâm!" Địch Gian kêu lên: "Người bên cạnh là Tiêu Thịnh. Anh ta cũng là một người chủ trì rất nổi tiếng, cả hai người đều là người nổi tiếng hơn tôi tất nhiều đó, nếu có thể cùng họ cùng nhau đi vào, tỷ lệ sống sót của chúng ta liền sẽ tăng lên rất nhiều!"

Bạch Vấn Hạ nghe vậy liền muốn rời đi.

Những người mà cậu không muốn tới gần nhất chính là loại đồng đội có thực lực mạnh!

"Tuy rằng nghe nói Nhan Giang Lâm tính cách lạnh lùng cho tới bây giờ không giúp đỡ người khác, còn Tiêu Thịnh thì có một chút tin đồn không tốt lắm. Nhưng ít nhất cũng là người nổi tiếng nên sẽ có cảm giác an toàn hơn một chút." Địch Gian vừa nói vừa thở dài có cảm giác tương lai không phải là rất tốt.

"Nghe cậu nói như vậy hai người này giống như đều có chút vấn đề.'' Bạch Vấn Hạ lúc này lại thay đổi ý nghĩ nhìn Nhan Giang Lâm, trong đầu có suy nghĩ chợt lóe.

Không phải nghe nói Nhan Giang Lâm là người chủ trì rất mạnh sao, nghe nói còn là người có tính cách vô cùng lạnh nhạt! Bây giờ chính là lúc mình thể hiện là một người đồng đội heo* theo đuổi ngôi sao rồi! Dù sao thì anh ta cũng là người thật sẽ không bị vận thế của mình ảnh hưởng giống như boss, xu hướng giới tính chắc là □□.

Bạch Vấn Hạ quyết tâm, lúc này vẻ mặt kích động nhìn về phía Nhan Giang Lâm, trong mắt mang vẻ cuồng nhiệt: "Đúng rồi, tôi làm sao có thể bỏ qua cơ hội cùng anh Nhan tiếp xúc khoảng cách gần như vậy! Tôi nhất định phải đi!" Vừa nói cậu liền đã chạy thẳng tới chỗ xếp hàng.

Địch Gian ngơ ngác, thì ra Bạch Vấn Hạ là fans của Nhan Giang Lâm? Như vậy, ngược lại cũng không phải không thể giải thích, thế nhưng trong lòng cứ cảm thấy khó chịu, luôn cảm thấy không thích hợp với hình tượng thần bí lại cao thâm khó lường của Bạch Vấn Hạ. Thôi vậy, anh ấy làm chuyện gì nhất định là có mục đích của mình!

Khi nhìn thấy hai người mới đến xếp hàng, Tiêu Thịnh trong mắt hiện lên suy nghĩ, vẻ mặt tươi cười chào hỏi, bày tỏ mình nhất định có thể hỗ trợ.

Địch Gian kích động cảm ơn, nhưng trong lòng cũng có chút cảnh giác. Trừ hiếm thấy người tốt hiếm có như Bạch Vấn Hạ, những người chủ trì ở nơi này làm sao có người nào là thật không có điều kiện giúp đỡ người khác.

Bạch Vấn Hạ làm bộ vô cùng kích động, ngưỡng mộ nhìn Nhan Giang Lâm, gò má ửng đỏ nhàn nhạt, thậm chí từ trong ngực lấy ra một quyển sổ: "Anh Nhan, tôi vẫn luôn là fans của anh! Xin anh có thể ký tên cho tôi được không?"

Đối với Bạch Vấn Hạ, thái độ của Nhan Giang Lâm hết sức lãnh đạm, chỉ một lòng nghiên cứu quy tắc, liền cũng không có quay đầu liếc mắt nhìn, hiển nhiên không đem Bạch Vấn Hạ đặt ở trong mắt.

Bạch Vấn Hạ càng thêm cảm thấy được an ủi, như vậy mới là đồng đội mà cậu cần! Trước kia mấy đồng đội ở phó bản thật là một người so với một người đáng tin, một người so với một người hiền lành, cậu cũng không biết những người này là làm sao sống được!

Trên thực tế những đồng đội kia cũng hoàn toàn là bởi vì bị Bạch Vấn Hạ cảm hóa, nếu là đổi một trường hợp khác thì chắc chắn không thể làm ra những chuyện kia.

...

Trong phòng phát sóng lúc này tất cả người xem đều là trợn mắt há mồm, dù sao thì Bạch Vấn Hạ trước đó dũng cảm cứu người còn đem chủ nhân công viên trò chơi đùa giỡn trong lòng bàn tay, bây giờ lại như vậy ... Hình tượng si mê đồng đội heo...

“Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào, chẳng lẽ nói Hạ Hạ là thật sự ngưỡng mộ Nhan Giang Lâm? Không muốn a, Y Hạ cp như vậy liền không còn sao...”

“Không đúng, Hạ Hạ căn bản không phải là người như vậy. Nhất định là vậy, thôi, tôi không thể bịa chuyện được nữa, có thể là cậu ấy vốn dĩ liền là người như vậy, ai, ông trời ơi tại sao không đem tôi sinh ra là một người đẹp trai.”

“Nếu không phải trước kia xem qua nhiều việc làm kinh người của người chủ trì, thì bây giờ tôi thật sự sẽ cho rằng cậu ấy chỉ là một đồng đội heo bình thường!”

Những người có hiểu biết đối với Bạch Vấn Hạ còn dễ nói. Những người xem trực tiếp khác lúc thấy hình ảnh này, đã xem Bạch Vấn Hạ là đồng đội heo.

Những người xem khác thấy hình ảnh Bạch Vấn Hạ một bộ mê muội, cũng không khỏi lắc đầu một cái, cảm thấy người này lớn lên đẹp mắt như vậy tại sao lại có dáng vẻ ngu xuẩn như vậy. Họ lúc trước đối với Bạch Vấn Hạ cũng chỉ có một chút xíu hiểu biết thôi, dù sao mọi người cũng đều bận rộn, cũng không phải ai cũng có thời gian đi xem náo nhiệt.

“Sợ rằng lúc trước ở trên hot search cũng không phải là sự thật đi, tôi liền rất muốn nói, một người mới tham gia vào phó bản làm sao có thể mạnh như vậy?”

“Nếu Bạch Vấn Hạ cho rằng Nhan Giang Lâm sẽ xem mặt cứu người là sai lầm rồi, ôm bắp đùi** hoàn toàn ôm sai rồi đối tượng. Nhưng mà nếu là tôi ở đó có thể thật là sẽ không đỡ nổi.” ( truyện trên app T𝕪T )

“Ai, thật là lãng phí a! Người lớn lên xinh đẹp như vậy, nếu mà đáng tin hơn một chút thì tôi sẽ trở thành fans của cậu ấy mất.”

Dù Bạch Vấn Hạ biểu hiện như đồng đội heo nhưng chỉ cần dùng khuôn mặt của cậu mang ánh mắt ngưỡng mộ, thật không người nào có thể giữ vững nguyên tắc của mình được.

...

Rất nhanh các du khách đã đến đủ. Bốn người cộng thêm một ít du khách npc cũng đã đạt đến số lượng mười người. Mỗi người đều được phân phát một cái □□, mũi tên bắn ra sẽ không làm người bị thương, chẳng qua là sẽ lưu lại con dấu đặc thù thôi.

Bối cảnh câu chuyện của trò chơi này được giới thiệu đại khái một chút, mọi người chỉ biết thân phận của họ là người của thôn, vì tìm một cô gái trong thôn mất tích mà tiến vào trong rừng cây toàn là quái vật.

Chi tiết câu chuyện nghe nói là muốn ở trong rừng cây tìm được đồ dùng biểu diễn mới có thể biết rõ.

Nhân viên làm việc đem quy tắc thông báo cho mọi người biết, chỉ cần có thể tìm được thiếu nữ mất tích và điều tra ra chân tướng coi như là tất cả mọi người đều thông quan. Mà quái vật bị người chơi đánh chết dọc theo đường đi được xem là số điểm, cuối cùng người chơi có số điểm cao nhất là người chiến thắng, có phần thưởng đặc thù.

Cuối cùng tất cả mọi người cùng nhau tiến vào trong rừng cây.

Lúc nãy rõ ràng là ban ngày, nhưng sương mù trắng xóa làm cho mọi người không thể thấy rõ hoàn cảnh bên ngoài một thước, nếu là đi xa một chút, có thể ngay cả mặt của đồng đội mình cũng không thấy rõ. Cảnh tượng ở trong rừng cây âm lãnh hiu quạnh, chóp mũi thật giống như còn có thể ngửi được mùi máu tươi, trong sương mù giống như luôn có bóng dáng bay qua, tất cả mọi người rất khẩn trương, npc ở cửa lại là sắc mặt ảm đạm.

"Anh Nhan, tôi luôn cảm thấy quy tắc đưa ra làm cho tôi có cảm giác rất bất an a, đội ngũ thất bại sẽ phải chịu trừng phạt như thế nào cũng không nói rõ ràng.” Bạch Vấn Hạ còn ở một bên cố gắng duy trì hình tượng, dù là đối phương căn bản không phản ứng mình.

Địch Gian ở bên cạnh nhìn cũng cảm thấy đau lòng! Chỉ có hắn biết Bạch Vấn Hạ là một người ưu tú biết bao nhiêu bây giờ lại bị người khác đối xử lạnh nhạt như vậy.

"Cái này, đây là cái gì?" Npc bên cạnh kinh hô thành tiếng, chỉ lên cái cây bên cạnh, phía trên kia bất ngờ có dấu vết vỏ cây bị cắn phá, hơn nữa hiển nhiên là xảy ra trước đây không lâu!

Tiếng tất tất tác tác vang lên, quái vật hình dạng như sói đột nhiên từ trong bụi cỏ bên cạnh chui ra, hai mắt đỏ thẫm hướng về phía mọi người giương nanh múa vuốt. Nhìn không giống như là nhân viên làm việc ngụy trang, mà thực sự chính là một con quái vật.

"Quái vật a!" "Cứu mạng …"

Những du khách npc từng người sợ xụi lơ trên đất, căn bản không giúp được chút gì.

Bạch Vấn Hạ thấy vậy bèn nhanh trí thể hiện dáng vẻ bị hù dọa, ngơ ngác đứng tại chỗ, những quái vật kia không có để ý đến cậu. Dù mục tiêu là Bạch Vấn Hạ lớn như vậy đứng ở trước mắt nó cũng không có tiến hành công kích, ngược lại thì trực tiếp đối mặt cùng với Nhan Giang Lâm!

"?" Bạch Vấn Hạ cũng có chút hoài nghi có phải quái vật này có chút vấn đề, lúc này không phải là nên công kích người nhìn nhu nhược như cậu sao? Làm sao mà lại chạy đi công kích người lợi hại nhất!

...

Bạch Vấn Hạ không biết là, cậu mới vừa cùng chủ nhân công viên trò chơi ăn cơm chung, trên người tự nhiên có loại khí tức làm những quái vật này sợ hãi, làm cho chúng căn bản cũng không muốn đến gần. Phía bên Địch Gian cũng là tình huống không sai biệt lắm.

Đối mặt với tình huống đột nhiên phát sinh, Nhan Giang Lâm rất là bình tĩnh, lấy ra □□ liền chiến đấu cùng quái vật. Tên bắn ra đối với nhân loại không tổn thương gì nhưng đối với quái vật lại có tác dụng tương đối rõ ràng, chẳng qua là bắn một mũi tên liền làm quái vật phát cuồng, ở trong hỗn loạn dùng một móng vuốt đẩy ra □□ trong tay Nhan Giang Lâm, mắt thấy phải đánh ở trên người anh ta…

"Cẩn thận!" Bạch Vấn Hạ lúc ngàn cân treo sợi tóc, hết sức nhanh nhẹn lao tới, không ngần ngại ngăn ở trước mặt Nhan Giang Lâm.

Hiển nhiên, mục đích ban đầu và cứu người không liên quan, chẳng qua là cậu muốn để cho quái vật công kích mình mà thôi. Một trảo này nếu rơi vào trên người mình cậu liền có thể trực tiếp thành người chuyên tìm chỗ chết.

Nhan Giang Lâm giật mình, anh ta hoàn toàn không nghĩ tới, Bạch Vấn Hạ vì hắn thậm chí ngay cả mạng sống của mình cũng không để ý.

Trước đây cũng không phải là không có người có mục đích cố ý đến gần anh. Nhưng chỉ cần gặp phải nguy hiểm, mọi người đương nhiên vẫn là suy nghĩ giữ được mạng sống của mình, điều này là lẽ đương nhiên. Anh là một người có tình cảm đạm bạc, cũng có thể hiểu được vì sao những người đó làm như vậy, vì anh cho tới bây giờ chưa từng suy nghĩ sẽ đi cứu ai.

Việc làm của Bạch Vấn Hạ làm cho Nhan Giang Lâm hoang mang. Chẳng lẽ cậu thật sự liền thích mình như vậy sao?

Khi quái vật sắp đánh trúng Bạch Vấn Hạ chợt phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, những quái vật khác cũng giống như là bỗng nhiên bị kích thích cuối cùng rối rít xoay người chui vào một bên trong bụi rậm. Trước khi quái vật biến mất, mọi người nhận ra được những bóng hình quái vật này thật giống như rút nhỏ đi một vòng, trở nên càng giống như là hình dáng người bình thường, mà ở trên mặt đất để lại một quyển sổ ghi chép.

"Xem ra đây chỉ là ra oai phủ đầu, lần đầu tiên quái vật là sẽ không trực tiếp đánh chết du khách." Bạch Vấn Hạ mắt thường có thể thấy được mất mác, vừa mới chuẩn bị nhặt ghi chép trên đất lên, bên cạnh Nhan Giang Lâm liền đã đưa tay nhặt lên.

Hai người cùng đứng dậy, ánh mắt chạm nhau, lần này Nhan Giang Lâm lại nhìn nhiều Bạch Vấn Hạ một cái, nhưng cũng không nói gì, chẳng qua là đem ghi chép nhét vào tay Bạch Vấn Hạ.

Bạch Vấn Hạ lại bắt đầu máy móc khen mấy câu, biểu tình kích động nói: "Anh Nhan lúc nãy thật là quá đẹp trai! Lại có thể phản ứng nhanh như vậy."

Dĩ nhiên cậu không nói chuyện vì sao mình ngăn ở trước mặt Nhan Giang Lâm như vậy. Nếu nói ra mà đối phương không chuẩn bị báo đáp cậu thì rất đáng sợ a! Hay là mọi người cùng đều làm như chưa có chuyện gì xảy ra đi.

Trước đây Nhan Giang Lâm vẫn luôn không phản ứng, lần này vẻ mặt có chút thay đổi, khóe miệng độ cong thật giống như hơi giơ lên chút. Nhưng biến hóa này quả thực quá nhỏ, hoàn toàn không có ai chú ý tới.

...

Các khán giả xem trực tiếp đều sợ ngây người, thật sự là một màn vừa nãy quá rung động, làm cho họ khó mà quên.

Ở trong phòng phát sóng của Nhan Giang Lâm, lúc đầu không ít người cảm thấy Bạch Vấn Hạ chỉ là fans muốn ôm bắp đùi, nhưng khi nhìn đến cảnh này đều thay đổi ý nghĩ.

“Đây thật sự chính là tình yêu sao? Đây hoàn toàn là phản ứng đầu tiên ở lúc xảy ra nguy hiểm a! Quái vật đều phải đánh tới, Bạch Vấn Hạ lại cứ như vậy ngăn ở trước mặt, tôi cũng rất ngạc nhiên, cậu ấy không phải chỉ là nói một chút mà thôi, cậu là yêu thật a!”

“Tôi lần đầu tiên cảm thấy cp này cũng không phải là không thể, đặc biệt là gương mặt Bạch Vấn Hạ thật là quá đẹp, tôi rất ủng hộ...”

“Mọi người không nên kích động a! Đây chẳng qua là một mặt của Bạch Vấn Hạ mà thôi, mọi người nhìn xem Nhan Giang Lâm có để ý đến cậu ta sao? Tôi cũng không phải là chê, chẳng qua là tôn trọng sự lựa chọn của Nhan Giang Lâm!”

...

Ở bên này Bạch Vấn Hạ vừa đi vừa nhìn sổ ghi chép trong tay.

Ghi chép là của một thợ săn viết trước khi đi vào trong rừng cây. Phía trên ghi lại nội dung nhưng có ý vị sâu xa.

“Người trong thôn cũng quá dễ nói chuyện, chẳng qua là tìm một người liền đồng ý bỏ ra thù lao lớn như vậy. Còn nói có quái vật, chắc là mọi người dân trong thôn nhát gan hoa mắt.”

“Không đúng, rừng cây này thật sự là có vấn đề, những quái vật này là ở đâu ra? Nếu không phải vũ khí của mình đủ dùng, thì chắc chắn là không thể đi ra ngoài được!”

“Tôi rốt cuộc tìm thấy cô gái kia, ở ngay trong phế tích phía trước, bất quá bên cạnh còn có một đứa trẻ con, đứa bé kia có chút kỳ quái... Những thứ này cũng không quan trọng, chỉ cần đưa cô ấy về, liền có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng mà có chuyện xảy ra, luôn cảm thấy cơ thể mình bắt đầu trở nên kỳ lạ … tại sao ngón tay của tôi...”

Ghi chép ở chỗ này liền kết thúc. Thân phận của quái vật kia cũng rất rõ ràng, chính là thợ săn đã tiến vào rừng rậm nhưng không biết bị cái gì nguyền rủa từ đó biến thành quái vật.

Nhưng thứ gọi là thiếu nữ bị bắt đi không giống như những gì người dân trong thôn đã nói, thật giống như thiếu nữ không phải là người sống trong thôn, hơn nữa còn mang theo một đứa bé?

Lúc Bạch Vấn Hạ đang suy nghĩ, Nhan Giang Lâm ở bên cạnh đột nhiên kéo tay cậu một cái, làm cho Bạch Vấn Hạ suýt nữa ngã vào trong ngực anh: "Cẩn thận một chút!" .

Trong sương mù đột nhiên lao ra một con quái vật, lao về phía Bạch Vấn Hạ!

Nhưng trước khi răng nanh quái vật đụng phải Bạch Vấn Hạ, quái vật bỗng nhiên thân hình ngừng một lát, nó nhận ra khí tức của chủ nhân công viên trò chơi, nơi nào còn dám thật cắn Bạch Vấn Hạ a, thế là nó chuyển hướng muốn cắn xé Địch Gian đứng phía sau cậu.

Lúc Địch Gian vô cùng hoảng sợ thì thân thể quái vật lại là ngừng một lát, nó cũng cảm giác được nhân loại này cũng không quá đơn giản, cuối cùng lựa chọn công kích Tiêu Thịnh đang đứng ở sau lưng Địch Gian, lần này cuối cùng không có hơi thở chủ nhân công viên trò chơi!

Tiêu Thịnh vốn là người đứng xem trò vui đều không nghĩ ra chuyện sẽ thành như vậy: "?” Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy!

Cũng may mắn là anh ta có chuẩn bị trước, hơn nữa thực lực cũng rất khá, sử dụng □□ mấy cái liền đánh lui quái vật này.

Quái vật gào thét bỏ chạy. Nhan Giang Lâm mới chú ý tới mình cùng Bạch Vấn Hạ cách nhau quá gần, vẻ mặt lạnh lẽo liền buông lỏng tay ra: "Lần sau cẩn thận một chút."

"Được." Bạch Vấn Hạ còn có chút chưa hoàn hồn, cậu đã chú ý tới tình huống không đúng.

Tiêu Thịnh đứng ở sau cùng có cảm giác ngày càng tệ. Anh ta vốn còn muốn dựa vào Địch Gian cùng Bạch Vấn Hạ hai người mới tới làm nổi bật thực lực của mình để hút fans, kết quả quái vật căn bản không công kích Bạch Vấn Hạ, cũng không công kích Địch Gian, hết lần này tới lần khác nhằm vào mình, cái này làm sao còn có thể tiếp tục!

“Xem ra mình chỉ có thể động một chút tay chân.”

Tiêu Thịnh ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Bạch Vấn Hạ, hắn dĩ nhiên không đem thực lực Bạch Vấn Hạ đặt ở trong mắt, có thể độ nổi tiếng và số lượng người hâm mộ Bạch Vấn Hạ để cho anh ta vừa hâm mộ vừa ghen tị... Nếu có thể để cho Bạch Vấn Hạ ở ngay trước mặt mọi người xảy ra chuyện, thì mình sẽ có cơ hội biểu hiện! Dù chỉ là mang đến một số ít người hâm mộ cũng được.

Vừa đúng lúc mình có thể dùng đồ dùng biểu diễn lúc trước mua được, tựa hồ là từ trong phó bản bệnh viện tâm thần chảy ra, là nguyền rủa có thể làm cho người dùng nó làm ra hành động hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ. Thậm chí không cần phải lấy ra, chỉ cần ở trong lòng suy nghĩ một chút là có thể sử dụng, đến lúc đó Bạch Vấn Hạ khẳng định sẽ làm ra những chuyện làm mất đi fans.

Tiêu Thịnh căn bản là không có nghĩ tới Bạch Vấn Hạ có thể là người có thực lực mạnh, dù sao đối phương từ trước đến bây giờ hoàn toàn không biểu hiện qua thực lực, thấy thế nào cũng giống như là dựa vào mặt ôm bắp đùi... Coi như cùng boss trong phó bản nói qua yêu thì thế nào!

Chỉ có thể chứng minh cậu là thật rất biết quyến rũ những thứ không phải người.

...

Mọi người tiếp tục đi về phía trước.

Lúc này Bạch Vấn Hạ không thể không nhìn thẳng vào vấn đề. Những quái vật này giống như chính là không công kích hắn a! Chẳng những như vậy, ngay cả Địch Gian cũng không bị công kích.

“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. Tôi cũng không làm cái gì a? Chẳng lẽ là vấn đề của chủ nhân công viên trò chơi, boss phó bản có phải hay không chuẩn bị ám toán ta!” Bạch Vấn Hạ cảm thấy mình sống được quá khó khăn, cậu thường gặp vấn đề quái vật khó hiểu không công đích mình, còn phải khổ cực tìm ra nguyên nhân: “Lúc này không thể làm gì khác ngoài việc mượn sự giúp đỡ từ bên ngoài.”

Bạch Vấn Hạ cắn răng một cái, lấy ra mặt nạ lúc trước rút được mang lên mặt, trong giới thiệu thì mặt nạ này có một cái là hấp dẫn quỷ hồn. Sau đó lại lấy ra vải bố thông thường dùng biểu diễn cũng nhét vào trong túi áo, cuối cùng lại là trực tiếp đi cửa hàng trên hệ thống mua bùa hộ mạng giá rẻ trực tiếp xé ra, đem một nửa dùng ở trên người mình.

“Lần này cũng gom đủ ba đồ dùng biểu diễn để chiêu quỷ! Mình không tin còn sẽ xuất hiện cái gì bất ngờ, thế nào cũng sẽ có ít nhất một quái vật công kích đi.”

Sương mù xung quanh thật giống như cũng dày hơn. Bạch Vấn Hạ dùng ba cái đồ dùng biểu diễn có hiệu quả rõ rệt, lúc này ở trong mắt quái vật xung quanh cậu thật là giống như chiếc bánh ngọt mang hương vị ngọt ngào vậy. Không chỉ là quái vật xung quanh, ngay cả quái vật trong khu vực đều bị kinh động!

Mấy người chủ trì đều là người có kinh nghiệm phong phú, trong nháy mắt cảm giác được khí tức xung quanh không giống trước kia, hiển nhiên một trận ác chiến sắp đến.

Bạch Vấn Hạ kích động, nhưng cậu hoàn toàn không chú ý tới, Tiêu Thịnh ở sau lưng đang cười lạnh một tiếng, âm thầm đem nguyền rủa kia vứt xuống trên người Bạch Vấn Hạ.

* Đồng đội heo: là người trong cùng một đội nhưng không giúp ích gì mà ngược lại còn tạo ra rắc rối, làm hại những người khác trong đội.

** Ôm bắp đùi: chỉ việc dựa vào những người có tiền, người nổi tiếng để mang lại lợi ích cho bản thân

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp