Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 2: Trở thành pháo hôi


1 năm

trướctiếp

Cậu đối với cảnh tượng này vô cùng ấn tượng. Chương 45 trong bộ “Khuynh đảo tinh tế”, nữ chính của truyện Mary Sue được con trai của một vị doanh nhân giàu có thầm yêu đưa đến dự buổi tiệc. Nữ chính vốn cho rằng Hoàng gia của tinh tế vô cùng tốt đẹp, thiện lương nhưng vì không hiểu quy tắc xã giao nên đã vô tình làm phật ý Hoàng Hậu. Sau đó, một tên chân chó chuyên lấy lòng Hoàng Hậu đã cho nữ chính một bài học.

Đúng, tên chân chó đó chính là Đoạn Hành Dạ.

Phúc vô song chí, họa bất đan hành. Đoạn Hành Dạ có trí nhớ rất tốt và hiển nhiên đặc biệt chú ý đến nhân vật pháo hôi phản diện này vì hắn trùng tên với cậu, Đoạn Hành Dạ nhớ trong chương này, “chính mình” nhận lệnh hoàng gia, lợi dụng thân phân Viện trưởng viện nghiên cứu Khoa học Đế quốc nên đã động tay động chân với chiến hạm cơ giáp của vị Nguyên soái được nhân dân ái mộ! Vì vậy, bên đây nguyên chủ đang thưởng thức bữa tiệc thì ở biên giới tinh cầu vị Nguyên soái kia đang phải trải qua cửa ải thập tử nhất sinh. Và tất nhiên, người tạo ra sự cố chính là cái tên nguyên chủ pháo hôi.

À, và vị Nguyên soái đó cũng chính là vị hôn phu của nguyên chủ.

Haha. . ..hahaa. . ..

Dù thế nào thì cũng thật vất vả mới được trọng sinh, đương nhiên không thể nhanh như vậy mà chết giống tên pháo hôi trong nguyên tác. Suy cho cùng thì đã là một người trải qua sinh tử, tâm trạng lúc này của Đoạn Hành Dạ cũng chưa đến mức sụp đổ, mất hết hi vọng. Hơi thở tuy có chút gấp gáp nhưng biểu tình trên gương mặt thanh lãnh kia vẫn như cũ, cậu nhanh chóng đi đến nơi có ít người qua lại rồi cẩn thận suy nghĩ - nguyên chủ làm hỏng hệ thống của cơ giáp tại đài siêu cấp quang não, càng không nói đến việc cái đài đó cách mình tận hai hệ ngân hà. Cho dù là chuyển đến đây thì cậu cũng không có biện pháp sửa lại cơ giáp.

Hôm qua Đoạn Hành Dạ sau khi đọc hơn một trăm chương liền đi ngủ, có điều theo thói quen nên cậu thuận tay lướt xem chương cập nhật mới nhất. Trùng hợp chương mới nhất là 210 và tên pháo hôi đó bị chính vị hôn phu của mình giết chết. . .Dù không rõ giữa truyện có vấn đề gì phát sinh nhưng ít nhất Đoạn Hành Dạ ý thức được rằng hiện tại nguyên chủ chưa phải xuống sàn.

Hiện tại mặc kệ vị Nguyên soái kia, trước tiên phải đi tìm nữ chính, không thể đắc tội với cô ấy được.

Trong tiểu thuyết có đề cập, sau khi bị tên chân chó làm bẽ mặt, nam chính đưa nữ chính ra vườn hoa nhỏ để an ủi. Dựa vào kí ức của nguyên chủ, Đoạn Hành Dạ tìm được hoa viên đó.

Bên trong là yến tiệc linh đình thì ở đây vô cùng yên tĩnh, thậm chí có chút lạnh lẽo, cô đơn. Đoạn Hành nhìn thấy nữ chính đưa lưng về phía cậu mà khóc. Nơi này thật sự quá vắng vẻ nên khi cậu xuất hiện thì hai người bọn họ cũng đồng thời chú ý sang đây. Hắn kéo cô ra sau lưng rồi nhìn cậu bằng ánh mắt cảnh giác: “Giáo sư Đoạn, ngài ra đây có việc gì? Việc ngài làm trong đại sảnh vẫn chưa đủ sao?”.

Ngoài tên và nghề nghiệp thì cả cậu và nguyên chủ còn có một điểm khá giống nhau - cả hai đều có gương mặt không biểu tình.

Đoạn Hành Dạ bình tĩnh, đi đến chỗ hai người họ, không trả lời câu hỏi của hắn mà nói với nữ chính: “Đi với tôi.”. ( truyện đăng trên app TᎽT )

“Giáo sư Đoạn!”. Nghe Đoạn Hành Dạ nói, hắn càng sốt ruột, khẩn trương: “Tôi cùng toàn bô công dân của đế quốc đều rất tôn kính ngài, xem ngài như một hình mẫu chúng tôi nên hướng tới, nhưng tôi không ngờ ngài lại là một người như vậy. . .”. Đoạn Hành Dạ cắt ngang lời hắn nói, từ trong tay lấy ra một chiếc khăn tay màu trắng, nhẹ nhàng lau đi vết rượu còn sót lại bên má của cô.

Là một người yêu cái đẹp, trọng vẻ bề ngoài, vừa rồi bị cậu sỉ nhục giữa mọi người nhưng giờ lại dịu dàng săn sóc khiến cô vô cùng sững sờ.

Khí chất và gương mặt của Đoạn Hành Dạ có thể dùng từ bất đồng để hình dung. Nếu không tính đến gương mặt điển trai mà chỉ chú ý vào khí chất thì đây là một “đóa hoa thanh lãnh” nhưng nếu tính cả vẻ ngoài vào thì có thể nói là “xinh đẹp”.

Đôi mắt hẹp dài của Đoạn Hành Dạ hơi nhếch lên, hàng mi cong dày điểm tô thêm phần mị hoặc. Đồng tử màu nâu sáng, có thể nhìn rõ khi gương mặt ấy không chút biểu tình nhưng chỉ cần đôi mắt ấy có dao động thì lại như có thể hớp hồn người khác. Chiếc mũi cao thon gọn cùng đôi môi hồng nhạt căng mọng khiến tổng thể gương mặt cậu càng thêm thanh tú và gợi cảm.

“Tôi đưa cô đi thay trang phục.”. Ánh mắt thâm trầm mà nguyên chủ chưa từng có ánh mắt đó nhìn cô, sau đó cũng không đợi đối phương phản ứng mà trực tiếp đưa xoay người đi về hướng khác, thậm chí một lời giải thích cũng không có.

Đoạn Hành Dạ, người đã đọc hơn 100 chương của quyển tiểu thuyết, dưới góc nhìn của độc giả, cậu biết rằng đối với cô thì cần phải khơi gợi sự tò mò mới là cách tốt nhất và đối với một nữ minh tinh thì vẻ ngoài chắc chắn là một vấn đề quan trọng nhất.

Đương nhiên, sau khi buổi tiệc kết thúc, hoàng gia sẽ dành một khoảng thời gian cho phóng viên vào quay phim, điều này giúp nữ chính có thể thăng tiến trong sự nghiệp, thoát khỏi tình trạng bị tụt dốc như hiện tại. Trong nguyên tác, mâu thuẫn và sự hận thù bắt nguồn từ ly rượu đó nên cô mới phải bỏ qua cơ hội tốt này.

Hành động quay người đi về hướng khác sau khi nói mà chẳng cần phản ứng khiến cho nữ chính và nam chính sững sờ, sau đó, cô cắn môi rồi vén tà váy dạ hội đi theo Đoạn Hành Dạ.

Kế hoạch hoàn thành.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp