Nghĩ đến con mèo hoang nhỏ kiêu ngạo An Ý kia, đôi mắt dài
dịu dàng ấm áp của Tống Hàn, mỉm cười thanh nhã.
Dáng người lạnh lùng, ngồi ở đó liền làm cho người ta cảm
thấy khí thế uy nghiêm.
Cao Hoa Vinh không thể không nhìn đi chỗ khác.
Giọng Tống Hàn ôn hòa: “Có thể cùng nhà họ Cao kết thành
thông gia, không chỉ có Tống Triết.”
Nghe nói như vậy, Tống Nguyên Minh không bình tĩnh, tuy rằng
nhà họ Tống đã có Tống Hàn đứng đầu.
Nhưng tài sản của nhà họ Tống bọn họ vẫn có phần.
Hiện tại nhà họ Tống ngoại trừ con trai Tống Triết và Tống
Hàn, không còn thanh niên nào khác.
Chẳng lẽ anh trai lại gạt chị dâu, ở bên ngoài cùng nữ nhân
khác đã sinh một đứa con trai.
Lúc Tống Hàn ba tuổi, chị dâu đã mắc bệnh qua đời.
Anh trai ông ta hoàn toàn có thể đưa phụ nữ bên ngoài về,
không cần lén lút.
Nhưng mà lúc ấy, anh trai đã ở trước giường bệnh của chị dâu
mà cam đoan, về sau sẽ không cưới bất kỳ người phụ nữ khác.
Sẽ nuôi nấng Tống Hàn lớn lên thật tốt.
Nhiều năm như vậy đúng là ô ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).