《 Tự Nguyện Mắc Câu- Calantha》
Tham gia tiệc rượu ngoại trừ Trần Vụ không
có bối cảnh, những thứ khác đều có gia thế hiển hách.
Bao gồm cả hai người đàn ông thân mật
trong nhà vệ sinh.
Các nhân viên gõ cửa đã phá hủy sự phấn khởi
của họ, họ chửi rủa chỉnh trang lại.
“Tôi muốn đến khách sạn, anh lại muốn vào
nhà vệ sinh, bây giờ tốt rồi, lãng phí thời gian.”
“Sau khi tiến vào em trực tiếp treo trên
người anh còn gì.”
“Uống quá nhiều.”
“A, đợi lát nữa anh còn phải xã giao, lần
sau hẹn lại.”
“Cạch cạch.”
Tiếp theo là âm thanh xoay khóa cửa.
Hai người liếc nhau một cái, nhân viên
công tác phát hiện cửa bị khóa trái sẽ không ngu xuẩn đến mức cái gì cũng không
hiểu, lúc này mạo muội xông vào tìm chết, trừ phi là có người yêu cầu.
Người đang ở trong toilet.
Là khách quý của nhà họ Hoàng, có tiếng
nói nhất định.
Không loại trừ cũng tới làm chuyện giống
hai người họ.
Chỉ cần họ ngồi xổm xuống tìm chân, có thể
biết được số lượng.
Nhưng họ đều là người có danh dự có uy
tín, không thể làm cho loại hành vi cấp thấp này.
Khôi phục bộ dáng nhân mô cẩu dạng*, tên
thiếu gia nọ đi đến phòng đầu tiên, giày da đạp lên cửa: “Cút ra đây.”
*人模狗样 (Nhân mô cẩu dạng):
da người dạ chó, ý mỉa mai.*
“Thật đáng hổ thẹn.” Một người khác không
đồng ý với cách tiếp cận thô bạo này: “Chúng ta đã làm phiền người khác, chúng
ta nên nói xin lỗi mới phải.”
Anh ta nhà nhạt nói: “Đừng làm lớn chuyện,
anh không biết xấu hổ, nhưng tôi vẫn cần mặt mũi.”
“Hôm nay tôi nhất định phải xem là vị thần
nào.” Tên thiếu gia chỉnh lại tây trang, đạp về phía gian phòng thứ nhất.
Trong gian phòng cuối cùng, Yến Vi Sí vẫn
giữ nguyên tư thế chống trán Trần Vụ.
Hô hấp dồn dập của Trần Vụ phả vào cằm Yến
Vi Sí.
“Hoảng cái gì, chờ.” Yến Vi Sí dùng tiếng
khí giải thích xong, mở cửa đi ra ngoài.
Cả hai đều rất bất ngờ: “Yến thiếu gia, là
cậu à.”
Yến Vi Sí đi rửa tay: “Lớn đầu như vậy rồi
không có khả năng tự kiềm chế à? Giao cấu ở một nơi bẩn thỉu như vầy.”
Hai người mới hai mươi tuổi: “....”
Họ quan sát thiếu niên, từ quần áo chỉnh tề
và trạng thái có thể thấy được, gian cuối
cùng không phải như những gì họ nghĩ.
Thật sự là một mình đi vệ sinh, không nghe
được chuyện gì.
Yến Vi Sí liếc về phía tên thiếu gia kia,
híp mắt: “Tình nhân khác của cậu cũng phải tới mấy vị, từ khi vừa mới thành
niên, lên đến trung niên, hay là tôi bảo Phát Tiểu chuẩn bị cho bọn họ một bàn
mạt chược chăng?”
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.