Quốc Sư Mang Theo Tiểu Kim Khố Của Hoàng Đế Xuyên Không

Chương 27


9 tháng

trướctiếp

Cảnh Tỳ cúi đầu nhìn ngọc hổ, là hoàn toàn tự nhiên xuất hiện, chính mắt anh nhìn thấy nó đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay mình.

Hiện tại trong phòng chỉ có một mình anh, anh muốn xem thử thân thể của mình có vấn đề gì không khi xuyên qua thế giới khác, vừa cúi đầu liền nhận thấy có điểm khác thường, khi cúi đầu sâu hơn thì xuất hiện một màn này.

Trước đây anh chưa bao giờ nhìn thấy con hổ ngọc này.

Tất cả mọi thứ trong tiểu kim khố anh đều ghi nhớ, vậy thì thứ này từ đâu đến?

Cảnh Tỳ lập tức nhớ tới chiếc ngọc ban chỉ bốn năm trước không hiểu tại sao đã xuất hiện bên cạnh chiếc ngọc ban chỉ, cũng là đột nhiên xuất hiện.

Nhận ra điều gì đó, trái tim của Cảnh Tỳ đập dữ dội.

Gần như khi vừa nghĩ tới tiểu kim khố, đột nhiên thân hình nhoáng lên, ngay sau đó cảnh tượng trước mắt liền thay đổi, khi anh nhìn kỹ lại, lọt vào tầm mắt nhìn thấy là tiểu kim khố quen thuộc, trong lòng Cảnh Tỳ trầm xuống.

Anh nhìn xung quanh, hết thảy đều giống như anh nhìn thấy trước khi lên đường, ngoại trừ anh là người duy nhất trong tiểu kim khố, sợ trước kia xuyên qua dị giới chỉ là một giấc mộng, Cảnh Tỳ sải bước đi tới, đột nhiên mở ra cửa của tiểu kim khố.

Đập vào mắt anh là một màn sương trắng, tay của anh đi vào, nhưng lại không thấy năm ngón tay, hiển nhiên không phải anh lại thất bại trở về Đại Cảnh Triều, mà là... Tiểu kim khố này phải chăng đã cùng anh tới dị giới?

Cảnh Tỳ híp mắt, trở lại cái kệ nơi chiếc ngọc ban chỉ lần đầu tiên xuất hiện ở tiểu kim khố, như vậy suy đoán trước đó của anh về việc Quốc sư cũng mang theo tiểu kim khố đến dị giới có lẽ đã thành sự thật.

Có phải cũng giống như anh bây giờ hay không?

Anh nhìn con hổ ngọc trong lòng bàn tay, có một suy đoán táo bạo, chẳng lẽ con hổ ngọc này là của Quốc sư, anh đặt ở trên kệ, giống như ngọc ban chỉ bốn năm trước, chỉ là hiện giờ anh tới dị thế, tiểu kim khố cùng anh hòa hợp nhất thể, cho nên mới từ trong hư không xuất hiện ở trong tay anh?

Cảnh Tỳ đặt hổ ngọc trở lại kệ như để chứng minh điều đó.

Lẳng lặng chờ đợi.

Ở một bên khác, Tạ Thanh Phong cau mày khi nhìn con hổ ngọc có linh lực khá nhiều mà cậu vất vả lắm mới có được cuối cùng đã biến mất.

Cậu không thể tin nhìn chung quanh, quả nhiên không phải là cậu đặt nhầm chỗ.

Toàn bộ tiểu kim khố quả thực không có con hổ ngọc nào tồn tại.

Ngoại trừ sự biến mất của hổ ngọc, tiểu kim khố cũng không có gì bất thường, hiển nhiên, chứng hồi hộp của cậu xuất hiện trước đó hẳn là do nguyên nhân khác.

Nhưng tại sao hổ ngọc đang yên đang lành đột nhiên biến mất không thấy tâm hơi?

Bị bug?

Ngay lúc Tạ Thanh Phong trở lại cái kệ trước đó, không ngờ rằng ngay sau đó, hổ ngọc đã đột nhiên lại xuất hiện trước mặt cậu từ hư không.

Tạ Thanh Phong: ...

Cậu cầm ngọc hổ lên, cẩn thận cảm thụ linh lực trên đó, cũng không có gì khác biệt, nhưng vừa rồi là chuyện gì xảy ra?

Cậu suy nghĩ một chút, đem ngọc hổ đặt xuống, ngay sau đó, ngọc hổ lại biến mất.

Ở phía bên kia, khi Cảnh Tỳ đặt hổ ngọc trở lại, thì nó đã biến mất.

Nhưng lại nhanh chóng xuất hiện trở lại, như thể ai đó đã cầm nó lên, rồi thử đặt nó trở lại.

Anh không khỏi lập tức giơ tay cầm hổ ngọc lên, đôi mắt phượng đen nhánh sáng trưng nhìn chằm chằm cái kệ trống rỗng, thậm chí còn muốn từ trong đó nhìn ra manh mối, suy nghĩ không biết có thể lợi dụng cái này để biết vị trí của Quốc sư hay không.

Tiếc là, sau khi chờ đợi một lúc, vẫn không có phản ứng.

Cảnh Tỳ lại đặt hổ ngọc trở lại, chỉ là lần này... Hổ ngọc sau khi đã biến mất thì không xuất hiện trở lại nữa.

Bên kia, Tạ Thanh Phong nhìn con hổ ngọc đã biến mất và xuất hiện trở lại, cau mày cầm nó lên, rồi lại đặt nó trở lại trên một cái kệ khác.

Sau khi đợi một lúc không thấy biến mất, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra cái kệ đó đúng là bị bug.

Cảnh Tỳ bên này vẫn luôn nhìn cái kệ trống không, nhưng không biết từ lúc nào, khóe miệng lại nở một nụ cười, nụ cười đến tận đáy mắt nhưng lại chua xót cùng cô đơn.

Anh giơ tay, chạm vào cái kệ trống không, thậm chí có thể nghĩ đến dáng vẻ giờ phút này của người bình thường có vẻ mặt lạnh lùng đó.

Khi còn nhỏ là một người nói nhiều, nhưng không biết từ khi nào càng ngày càng có nề nếp giống như lão Quốc sư.

Nhưng cũng chỉ là bề ngoài, trên thực tế rõ ràng là một tên khó chịu, vừa mới phát hiện hổ ngọc không thấy, cậu nhất định là không vui, cho nên... Đây là đổi vị trí sao?

Nhưng ít nhất hiện tại có phải đã chứng minh, cho dù Quốc sư không ở cái dị thế này, nhưng cái kệ trong tiểu kim khố anh đã hòa hợp nhất thể này, chính là liên hệ duy nhất đúng không?

Cảnh Tỳ quay đầu lại nhìn khắp nơi, xung quanh đều là ngọc thạch và rương vàng, thậm chí còn muốn cầm một khối đặt lên kệ thử xem.

Cuối cùng vẫn là tạm thời đánh mất ý niệm.

Thứ nhất, đây chỉ là suy đoán, thứ hai, cũng sợ hù dọa đối phương.

Hiện tại anh có thể xác định Quốc sư đã mang theo tiểu kim khố của mình, hơn nữa dựa theo hiểu biết của mình đối với cậu, nếu biết tiểu kim khố này ngoại trừ c�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp