Quốc Sư Mang Theo Tiểu Kim Khố Của Hoàng Đế Xuyên Không

Chương 46


9 tháng

trướctiếp

Cảnh Tỳ theo bản năng nhìn sang Tạ Thanh Phong, thấy vừa rồi hình như cậu không có nhìn thấy cảnh tượng này, chỉ là nhìn thoáng qua anh một cái: “Mùi vị thế nào?” Nói xong, liền muốn ăn thử.

Cảnh Tỳ lập tức lấy tay chặn lại, anh muốn nấu cho Tạ Thanh Phong ăn, mục đích là muốn đoạt lấy trái tim của người này, chứ không phải muốn đầu độc chết Tạ Thanh Phong, bởi vì mùi vị này, đừng nói là lấy được dạ dày của cậu, chỉ sợ vừa ăn xong lập tức có thể vác tên lửa chạy nhanh nhất có thể.

Đối mặt với ánh mắt khó hiểu của Tạ Thanh Phong, Cảnh Tỳ khẽ ho một tiếng: “Tôi rất thích ăn, hai bác cũng làm rất nhiều, cậu ăn những món này đi.”

Tạ Thanh Phong nhướng mày, nhưng nụ cười nửa miệng khiến Cảnh Tỳ ngày càng không muốn thừa nhận rằng anh đã trộn gia vị lộn xộn, làm ra hai món ăn này có lẽ khẩu vị rất nặng.

Anh sợ Tạ Thanh Phong thật sự muốn nếm thử, lại không muốn đầu độc dạ dày của hai ông bà già, liền cầm lên dứt khoát đặt trước mặt mình, định tự mình ăn, làm thì cũng đã làm rồi, mặc dù khó nuốt, nhưng ít nhất sẽ không bị trúng độc.

Nào ngờ, khi Cảnh Tỳ đổ một nửa vào chiếc đĩa trước mặt, còn thừa một nửa thì đã bị Tạ Thanh Phong nắm cổ tay của Cảnh Tỳ xoay lại, nửa đĩa còn lại được đặt trên đĩa trước mặt Tạ Thanh Phong.

“Cậu…” Cảnh Tỳ bị hành động đột ngột của Tạ Thanh Phong hoàn toàn quên phản ứng, anh chỉ cảm thấy chỗ cổ tay Tạ Thanh Phong vừa mới nắm truyền đến một trận tê dại, mặc dù chỉ là trong chốc lát, cũng làm cho anh phân tâm, trong lúc nhất thời đã quên ngăn lại, khi lấy lại tinh thần, mới nghiêng người lại gần nhỏ giọng nói: "Cậu không sợ trúng độc sao?"

Tạ Thanh Phong nhướng mi, bình tĩnh cắn một miếng, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì: "Không sao, lần đầu tiên làm, cũng khá tốt." Cậu không có nói dối, cậu còn tưởng rằng tiểu hoàng đế lần đầu tiên xuống bếp sẽ đốt phòng bếp, nhưng ngoại trừ mùi vị lạ lẫm, thì thật ra cũng chín.

Ngoài việc không muốn lãng phí thức ăn, thì việc tiểu hoàng đế vừa ăn xong liền lộ ra vẻ cô đơn, cho nên đây chắc có lẽ là lần đầu tiên tiểu hoàng đế bị đả kích lớn như vậy? Trông giống như một con chó lớn không nhà để về, vì vậy tốt hơn là giúp anh chia sẻ một nửa.

Cảnh Tỳ không nhịn được nở nụ cười vui vẻ, nếu như phía sau anh có cái đuôi, e rằng hiện tại đã dựng lên rồi.

Hách Cát Hâm một bên đã lấy lại tinh thần, không thể tin được nhìn hai người tranh giành món ăn có hương vị độc đáo, nghẹn họng nhìn trân trối: Chẳng lẽ vừa rồi vị giác của mình có vấn đề? Món ăn này có thực sự không tệ? Rốt cuộc đại sư cũng nói nó ổn.

Tầm mắt anh ta dán chặt vào đĩa cá hố chua ngọt còn lại, nuốt một chút nước bọt, còn chưa kịp rối rắm xong là nếu lại phải thử độc lần nữa, thì liền thấy đĩa trước mặt bị người bưng lên, Tạ Thanh Phong đã cầm chiếc đũa gắp một ít vào bát của mình, sau đó lại cho một ít vào bát của Cảnh Tỳ, cuối cùng chỉ còn lại một phần ba, bình tĩnh nhìn về phía Hách Cát Hâm: "Có muốn phần còn lại không?"

Hách Cát Hâm quyết định tin tưởng đại sư, gật đầu thật mạnh: "Muốn!"

Khóe miệng Tạ Thanh Phong càng cong sâu hơn, đem phần còn lại bỏ vào đĩa trước mặt Hách Cát Hâm, tới cũng tới rồi, có “Phúc” cùng hưởng không phải sao?

Sau đó bình tĩnh bắt đầu ăn, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm gì, hình như thật sự ăn rất ngon.

Tạ Thanh Phong động đ�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp