Sếp Là Tình Địch

Chương 4:


1 năm


Lý Ca gì chứ, khóe miệng Lý Hạ không nhịn được mà cong lên, cậu thật không hiểu nổi phong cách của cái thằng nhóc con nhà giàu này, còn biết học theo cách nói của nam chính ngôn tình cơ đấy.

“E hèm!” Dường như thấy biểu cảm trên khuôn mặt mình quá lố, Lý Hạ nhanh chóng điều chỉnh lại hình tượng: “Được rồi, cậu về phòng nghỉ đi.”

“Aizz, nể tình bát mì cậu nấu tôi nghe lời cậu một lần vậy.”

Quý hóa quá Cố đại gia à. - Lý Hạ thầm nghĩ.

“À này!”

Cố Trình xoay đầu lại, hắn dùng vẻ mặt hài hước nhìn cậu: “Sao? Lý Ca bị khuôn mặt đẹp trai của tôi thu hút rồi hả? Không nỡ cho tôi đi?”

“Thu hút cái đầu cậu! Tôi thẳng, thẳng đấy nhé! Đừng ghẹo tôi!”

Lý Hạ bị lời nói cợt nhả của Cố Trình chọc tức tới mức phải niệm kinh Phật để bình tĩnh lại, song cuối cùng ánh sáng của Phật Pháp cũng cảm hóa được cậu, cậu nhanh chóng dịu sắc mặt xuống nói với Cố Trình: “Lần sau muốn biết cái gì thì trực tiếp nói với tôi, tôi có thể cho cậu đáp án.”

Vốn là người trêu ghẹo đối phương trước, nhưng người thấy ngại lại không phải Lý Hạ mà là hắn, Cố Trình bị ánh mắt nghiêm túc của cậu làm cho sững sờ, từ trước tới giờ Cố Trình vốn không phải là người để ý ngoại hình của người khác, một phần cũng bởi Cố Trình khi sinh ra đã đẹp trai rồi, bất kể làm gì hay đi đâu hắn cũng được mọi người yêu mến và ngưỡng mộ bởi vẻ ngoài cộng với gia thế nhà hắn.

Cố Trình từ nhỏ lớn lên với những lời khen, tự tin đương nhiên là có thừa, vả hắn đã ngắm chán vẻ đẹp của hắn qua gương, vậy nên hắn không dễ dàng rung động bởi vẻ bề ngoài của người khác một chút nào, hắn thậm chí còn đã từng nghĩ rằng cả đời này hắn sẽ không thể nào gặp ai có khuôn mặt đẹp trai hơn hắn, một khuôn mặt khiến không biết bao nữ sinh và cả nam sinh chết mê chết mệt, gào thét muốn gả cho hắn.

Bởi vậy đừng nói là rung động, ngay cả khi bị vẻ bề ngoài của đối phương thu hút đã là một điều rất khó với hắn, nhưng giờ đây Cố Trình lại bị ánh mắt của một thằng con trai làm cho sững sờ.

Thình thịch, thình thịch, thình thịch.

Con tim đập mạnh như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, ở khoảng cách gần như vậy, Cố Trình thậm chí còn thấy cả lông tơ trên mặt của Lý Hạ, một khuôn mặt nhìn qua không thấy có gì đặc biệt, thậm chí do thiếu ngủ mà sắc mặt trở nên nhợt nhạt, ấy vậy mà hắn càng nhìn lại càng thấy đẹp, nhất là cái đôi mắt hai mí kia, đôi mắt giống như biết nói, giờ đây chủ nhân của nó đang chăm chú ngước nhìn hắn, giống như cả thế giới của cậu có mỗi hắn vậy..

Aizz, chết tiệt!

Cố Trình bị suy nghĩ của mình dọa sợ, sao tự dưng hắn lại nổi tâm tư với thằng bạn cùng phòng khi chỉ nói chuyện với nhau trong một buổi chiều được chứ!

Chắc chắn là nhầm lẫn ở đâu rồi! Có khi do lúc sáng bị ngã đầu đã va chạm vào đâu cũng nên, nhưng sao lạ nhỉ? Bác sĩ cũng không nói ở đầu bị thương, lạ thật đấy.

Cố Trình vừa nghĩ vừa nhanh chóng chống nạng đi về phòng mình.

Nhìn bóng dáng như chạy trối chết đấy, Lý Hạ còn tưởng mình đã nói sai gì cơ.

Nhưng Cố Trình vốn là người không cùng một thế giới với cậu, nên cậu chẳng buồn nghĩ nhiều, cũng chẳng cầu được thân thiết với hắn, deadline một đống, Lý Hạ bận chết đi được, còn thời gian đâu mà đi nghĩ linh tinh, cái môn màu sắc cơ bản, sao vẽ lại lâu thế không biết, còn phải dùng màu bột nữa, pha pha trộn trộn vài cái mất cả mấy tiếng liền, Lý Hạ vừa dùng bay nghiền màu, vừa nín thở để ke đường viền bên ngoài, nếu cẩu thả một chút thôi thì cậu sẽ khóc cạn cả nước mắt mất.

Rõ ràng Lý Hạ học chuyên ngành thiết kế nội thất, song không hiểu sao lại phải học kèm thêm mấy môn như vậy nữa, lúc cậu thi vào trường phải vẽ màu còn chưa đủ thảm hay sao!

Thế là Lý Hạ lục đục cả buổi chiều đến tối lúc nào không hay, chỉ khổ Cố đại gia, vì một chút rung động hồi chiều mà lăn lộn trên giường không ngủ được, hắn cứ suy nghĩ lung tung rồi hoạt động chân tay để rồi đau đớn mà kêu rên vài tiếng.

“Lý Hạ.”

“Sao?” Lý Hạ ngẩng đầu lên, giọng nói hơi thiếu kiên nhẫn.

“Chín giờ tối.”

“Chín giờ tối thì sao?”

Cố Trình chán nản thở dài: “Bộ cậu không đói hả?”

“Đặt thức ăn bên ngoài đi, bài tập của tôi còn chưa xong đâu.”

Sinh viên ngành thiết kế đúng là đáng sợ mà. - Cố Trình lẩm bẩm, vậy mà khi nãy hắn còn trông chờ vào con người này sẽ nấu một bữa ra hồn cho hắn cơ đấy.

Dù sao thì với tình trạng hiện giờ của hắn cũng chẳng thể chạy ra ngoài được, mọi việc đều phải tự thân vận động, nhìn dáng vẻ bận rộn của Lý Hạ, Cố Trình âm thầm lên mạng tìm vài nhà hàng có tiếng gần đó đặt toàn những món đắt nhất trong thực đơn.

Bạn cùng phòng của hắn sẽ cảm động lắm đây!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play