Cướp Nam Phụ Xong Chuồn Kích Thích Thật

Chương 43: Phú thương đệ nhất thiên hạ (9)


11 tháng

trướctiếp

Chắc chắn dạo này đã đắc tội với thần linh phương nào rồi, cứ gặp xui xẻo miết.

Nhưng cho dù trong lòng Thẩm Đường bái một lượt hết thảy thần minh khắp các đường, vũ điệu cần múa vẫn phải múa, bởi vì nếu không múa thì sẽ phải tìm người đẹp đến để múa.

Là một người phu quân chiều chuộng thê tử của mình, chỉ là một điệu múa thôi, cũng không phải chuyện khó khăn gì, nam nhân cũng có những màn múa kiếm mà.

Cho đến khi Thẩm công tử nhìn thấy bộ vũ y được chế tạo đặc biệt, cậu chậm chạp quay đầu lại nhìn Lâm Túc: “Phải mặc cái này thật sao?!”

Lâm Túc mỉm cười: “Phu quân đừng căng thẳng, người thưởng thức vũ điệu này chỉ có một mình ta thôi mà.”

Thẩm Đường cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, chỉ mất mặt trước một mình phu nhân thì cũng không tính là cái gì cả, dù sao cũng chẳng phải lần đầu mất mặt.

Một điệu múa của nữ tử có thể làm kinh động những người thưởng thức trong khắp thiên hạ, nhưng Lâm Túc lại cảm thấy còn không bằng khổng tước nhà mình xòe đuôi mà không kiêng kỵ gì.

Thẩm Đường đồng ý sẽ múa, cho nên sau khi bắt đầu sẽ không do dự, trong sự cứng rắn dứt khoát của nam tử còn mang theo sự mềm dẻo, quả thật dung nhan xinh đẹp vô cùng.

Lâm Túc chỉ tiện tay đàn đã biến thành một khúc mục, truyền ra từ con thuyền lớn, thu hút vô số thuyền hoa hỏi thăm khúc nhạc này, nhưng lại không có được câu trả lời, chỉ có thể tiếc nuối quay về.

Tiếng đàn không vang lên cả đêm, nhưng đèn trong khoang lại sáng suốt đêm, cho đến ngày hôm sau, Lâm Túc mới cất vũ y bị nát bươm vương vãi đầy đất kia vào hộp, khóa lại, gọi đó là cất giữ để làm kỷ niệm.

Thẩm Đường giơ cánh tay lên che mắt, quyết định sau này dù đắc tội với bất luận kẻ nào cũng sẽ không đắc tội với phu nhân nhà mình, lòng dạ quá hẹp hòi, lại còn thù dai, nhưng đương nhiên không thể nói lời này ra trước mặt phu nhân được.

Chuyện mỹ nhân cứ thế qua đi. ngoại trừ việc đi du ngoạn khắp nơi, Lâm Túc còn mua vô số cửa hàng trên đường đi, tốn rất nhiều tiền, nhưng một khi cửa hàng mà hắn nhìn trúng khai trương thì lại rất đông khách. Thẩm Đường tin chắc rằng sau khi bọn họ quay lại thì sẽ thu hồi được vốn bỏ ra lúc mở cửa hàng.

Treo hai chữ “hoàng thương” lên, bọn lưu manh địa phương không dám đến khiêu khích, ngay cả quan phủ cũng phải chú ý bảo vệ. Thẩm Đường nhận ra được điểm tuyệt vời trong chuyện này, sự ngưỡng mộ của cậu đối với Lâm Túc cũng được nâng lên một tầm cao hơn.

“Không biết ta đã tích phúc đức mấy đời mới có thể gặp được phu nhân.” Thẩm Đường nằm trên đùi Lâm Túc, lướt sóng ngắm trăm, đột nhiên tức cảnh sinh tình.

“Lời này phải để ta nói mới đúng.” Lâm Túc cúi đầu cười nói.

Những lúc ở bên hắn, tâm trạng của Thẩm Đường luôn tốt vô cùng: “Dù trên người em không có gì hết, nhưng chỉ dựa vào cái miệng thôi cũng có thể dụ được vô số người bằng lòng đi theo em.”

“Ta cần vô số người đó để làm gì, một mình chàng là đủ rồi.” Lâm Túc vỗ vào gò má của cậu, nói: “Không được suy nghĩ lung tung.”

“Ta chỉ khen em thôi mà.” Trước đây Thẩm Đường cảm thấy mấy đôi tình nhân trong thoại bản suốt ngày nhớ nhung quấn quýt, sến sẩm buồn nôn chết đi được, nhưng bây giờ cậu mới biết, khi tình cảm nồng say thì dù người đó ở ở ngay trước mặt cũng cảm thấy nhớ nhung.

“Cảm ơn lời khen của phu nhân.” Lâm Túc cười.

Giang Nam là vùng sông nước, tuy rằng đường thủy thông suốt nhưng đều là đường nhỏ, thuyền lớn đã đổi thành thuyền hoa, suốt cả chặng đường cảnh vật hữu tình, qua một nơi lại là một cảnh vật khác, quả thật không giống như phong cảnh phong thổ của Kinh Thành.

Lũ lụt ở đây gần như đã được kiểm soát ổn thỏa, mặc dù vẫn còn những người ăn mặc lam lũ trên đường, nhưng dù sao cũng rất sạch sẽ, khuôn mặt của mọi người tràn đầy kỳ vọng vào tương lai.

Nữ tử vùng sông nước dịu dàng hơn nữ tử phương bắc nhiều, quả thực cứ như được gột rửa trong nước vậy, nói chuyện cũng rất nhỏ nhẹ.

Tuy nhiên, dù ăn nói nhỏ nhẹ khẽ khàng không giống những người khác tới cỡ nào, Thẩm Đường cũng không bao giờ liếc mắt lấy một cái, rất lạnh lùng vô cảm, muốn làm một phu quân gương mẫu. Dù sao thì nhìn nhiều thêm một cái là eo sẽ đau ngay, hơn nữa, nếu cậu không nhìn thì sẽ có lý do danh chính ngôn thuận để ngăn phu nhân mình nhìn.

Chuyện thế này cũng khiến gã hầu tốn rất nhiều công sức, thỉnh thoảng lại phải

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp