Nhớ Anh Ấy

Chương 30


11 tháng

trướctiếp

Tầm mắt dần dần thích ứng với bóng tối màn hình đối diện, dáng vẻ ướt át của Trần Trì Ngự xuất hiện trước mắt cô, không biết đang ở đâu, chỉ thấy nửa người trong màn hình.

Đôi mắt người đàn ông đen nhánh, đuôi mắt hơi nhếch lên, hàm dưới cũng sắc bén, dáng người mảnh khảnh, yết hầu nhô ra. Lồng ngực không ngừng phập phồng khiến cảm giác tồn tại của anh không ngừng tăng lên.

Mãi Thẩm Kinh Từ mới ngớ ra Trần Trì Ngự nói gì.

Cô không nghe lầm.

“Khụ khụ khụ...... " Thẩm Kinh Từ ho dữ dội.

Giống như con thỏ sợ hãi, ánh mắt mơ hồ, trong mắt vẫn còn đè nén sự hoảng sợ.

Cô vội vàng che đi nửa khuôn mặt. Che môi kìm nén. Cô úp mặt vào đầu gối, chớp mắt liên tục, mặt nóng ran, cả người như lăn qua biển lửa.

Tiếng ho dần im bặt, Thẩm Kinh Từ di chuyển điện thoại trong tay. Môi cô mấp máy, lại không nói nên lời.

Ánh mắt Trần Trì Ngự vẫn luôn nhìn theo, trong tai nghe bỗng nhiên vang lên tiếng đàn ông.

“Xấu hổ à?”

Anh đang cười, giọng trầm ấm mang theo chút nhẹ nhàng.

Thẩm Kinh Từ càng nóng ra cả người hơn, trái tim như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.

Bầu không khí căng thẳng bị phá vỡ bởi tiếng trở mình.

Thẩm Kinh Từ giật mình, cô từ từ dùng tay kéo chiếc chăn được xếp gọn để bên cạnh, chui vào trong chăn như sợ bị phát hiện.

Ánh sáng càng thêm hỗn loạn, không thể nhìn rõ khuôn mặt ửng hồng của cô.

Trần Trì Ngự thấy động tác của Thẩm Kinh Từ, cũng thấy vui vẻ thoải mái hơn.

Ngón tay Thẩm Kinh Từ nắm lấy góc gối, cắn môi nhìn Trần Trì Ngự, nghẹn đến mức một câu cũng nói không nên lời. Nhìn như bị bắt nạt vậy.

Thật lâu sau, cô mới mở miệng, chớp mắt nói ra vài từ mơ hồ.

Trần Trì Ngự không nghe rõ, nhịn cười ừ một tiếng hỏi Thẩm Kinh Từ nói gì vây.

Trong chăn ít không khí, hít thở vốn đã khó khăn. Nhưng Trần Trì Ngự vẫn còn ở trước mắt.

Cô không nói gì.

Anh cứ nhìn cô mà chờ đợi.

Mặc dù chất lượng hình ảnh kém, nhưng ánh mắt của anh quyến rũ khiến Thẩm Kinh Từ cảm thấy mình sắp bị tan chảy.

Oxy sắp cạn kiệt, tiếng thì thầm nhỏ vang lên bên tai. Anh gọi cô đầy ái muội:

“Niên Niên - -”

Cơ thể cuộn tròn của Thẩm Kinh Từ run lên, không nhịn thêm được phút giây nào nữa.

Cô xúc động giơ ngón tay nhấn nút màu đỏ, ngay lập tức điện thoại bị cúp. Sau khi tiếng điện thoại kết thúc, chỉ còn lại tiếng tim đập thình thịch, như sấm bên tai.

Màn hình điện thoại dần tối đi, thật lâu sau, lại bị tin nhắn gửi tới lóe lên ánh sáng chói mắt trong màn đêm.

Anh ấy nói.

[Niên Niên, ngủ ngon.]

Thẩm Kinh Từ nhìn chằm chằm vào tin nhắn ấy, hô hấp khó khăn, cô cảm thấy như thể mình sắp chết ngộp trong đêm trăng này.

Sáng hôm sau, Thẩm Kinh Từ không ngờ Trần Trì Ngự là người đầu tiên nhắn tin cho cô.

Cô mơ màng dụi dụi mắt, nhìn trái ngó phải.

Hành lang sáng sớm ồn ào, tiếng cửa kẽo kẹt liên hồi.

Đột nhiên Thẩm Kinh Từ ngồi bật dậy khỏi giường.

Cô gái vừa thức dậy, mái tóc xõa tung, đôi mắt vô hồn.

Ngồi ngẩn ngơ mất mười giây cô mới chắc chắn mình không nhìn nhầm.

Thẩm Kinh Từ tỉnh ngủ ngay lập tức: [Anh ở dưới lầu?]

Cô nhìn thời gian, đã mười lăm phút kể từ tin nhắn cuối cùng của Trần Trì Ngự được gửi đến.

Lúc Thẩm K

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp