Ánh Trăng Sáng Tỏ

Chương 60: Cô đột nhiên trở về nhà và muốn cho mọi người một bất ngờ...


10 tháng

trướctiếp

Vào tháng 7 và tháng 8 ở New York, trời nóng đến mức những con gà tây sẽ nhảy múa khi đứng trên mặt đất, đến ban đêm thì không khí ẩm ướt lại oi bức, thỉnh thoảng có một chút gió hiu hiu mát rượi.

Tuy rằng dọc đường đi không xa nhưng sau khi đi về, Quan Tố Thư vẫn là mồ hôi đầm đìa.

Trở lại phòng, Quan Tố Thư dựa vào cánh tay của Từ Chu Diễn mà bước vào phòng tắm, ngồi trên ghế trong phòng tắm. Cô còn có chút ngượng ngùng nói: “Em đi thay quần áo trước...”

Từ Chu Diễn mỉm cười: “Được rồi, khi nào xong thì gọi anh.”

Anh bước ra khỏi phòng tắm, đứng đợi ngoài cửa.

Trên người Quan Tố Thư chỉ mặc một chiếc áo bệnh viện màu xanh lá cây đơn giản, cô cúi đầu, chậm rãi cởi cúc áo đầu tiên.

Khi cởi đến cúc áo thứ ba thì cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, người bên ngoài dường như biết được sự do dự của cô, với bóng người lắc lư và bước ra khỏi cửa..

Vài phút sau, một giọng nói phát ra từ phòng tắm: “Được rồi.”

Từ Chu Diễn mở cửa phòng tắm, nhìn thấy cô gái đang cúi đầu ngồi trên ghế, áo sơ mi đã cởi được một nửa, đầu cúi xuống, vai và cánh tay trong suốt như pha lê.

Anh cầm chai thuốc rửa vết thương trong tay, chậm rãi hít một hơi rồi sau đó xoay người đóng cửa lại.

Anh lấy một chậu nước ấm rồi nhúng ướt khăn tắm, nửa quỳ xuống trước mặt cô, dùng khăn vắt qua vai lau qua cổ cô, nhẹ nhàng tránh vết thương.

Nhưng cô vẫn rất sợ hãi, liền nhắm mắt lại rồi đặt tay lên vai Từ Chu Diễn và ôm chặt lấy cổ của anh.

Trên người của cô có mùi thơm nhẹ nhưng đã bị mùi thuốc bao trùm, sau khi lau xong thì Từ Chu Diễn cởi lớp băng gạc trên người cô ra.

Miếng gạc quấn trong vòng tròn bị xé ra khỏi băng y tế, nó bị kéo ra từng chút một, vết sẹo đáng sợ hiện ra trước mặt anh.

Vết thương nằm dưới lớp băng gạc màu trắng, nó hằn lên một vết sẹo ngang gớm ghiếc như vết chỉ khâu.

Khi nhìn thấy vết sẹo khiến trái tim anh như bị ai đâm,  anh không khỏi nghĩ đến việc cô đã phải sợ hãi như thế nào khi nằm trên chiếc giường mổ lạnh lẽo.

Anh đeo đôi găng tay cao su y tế màu trắng với vẻ mặt nghiêm túc rồi dùng nhíp gắp một miếng bông gòn tẩm dung dịch sát khuẩn để sát trùng vết thương.

Vì dung dịch sát khuẩn hơi lạnh nên cô ấy hơi run.

Sau khi khử trùng xong, anh nhúng tăm bông vào thuốc rồi bôi lên vết thương của cô, bóp ra rất nhiều rồi nhẹ nhàng lau đi, thoa đều, sau đó anh rút ra một miếng gạc mới, quấn lại từng vòng một trên vết thương của cô. .

Anh nói: “Xong rồi.”

Giọng nói nặng nề, anh đứng dậy và quay lưng lại để phân loại rác thải y tế, tháo găng tay ra và bỏ chúng vào thùng rác.

Quan Tố Thư thay một chiếc váy mới, cô đang kéo nó lên và cài khuy.

Anh dìu Quan Tố Thư ra ngoài, sau đó một mình trở lại phòng tắm và nói: “Anh đi tắm rửa đây.”

“Được ạ.” Cô ngồi trở lại trên giường.

Từ Chu Diễn bật tivi cho cô ấy, chuyển sang chương trình mà cô ấy thường xem gần đây, rồi mới đi vào phòng tắm.

Quan Tố Thư nghe thấy tiếng nước chảy ào ào từ phòng tắm vọng ra.

Cô đã xem tivi đư�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp