Sư Mẫu Vừa Thiện Lương Lại Thương Người

CHƯƠNG 38: KÝ VÂN


9 tháng

trướctiếp

Ký Vân nói muốn tới giúp chăm sóc Sư An. Tức Hi nhìn nàng ta một lúc lâu rồi mỉm cười thoải mái, đồng ý cho nàng ta vào. Nàng dịu dàng, nhã nhặn tháo lá bùa niêm phong cánh cửa giúp nàng ta rồi nói: "Mời vào."

Nhiều năm trước, nàng từng đi theo Hạ Ức Thành đến chốn thanh lâu chơi, cũng từng thấy những cô nương với tính cách khác nhau, cũng từng thấy người giống với Ký Vân, cố chấp, không nghe lời ai.

Nàng không muốn Ký Vân nghĩ rằng nàng ta không thể ở bên Sư An là do bị nàng ngăn cản.

Nàng nhìn Ký Vân ôm ấp mong chờ, vui vẻ đi vào Tích Mộc đường rồi lại xách váy, chạy ra đầy hớt hải. Nàng ngơ ngác quay đầu lại.

Đường Phèn đang đứng dưới mái hiên trong viện. Dưới ánh mặt trời, những sợi lông màu bạc của nó đang phát sáng, trông vô cùng anh tuấn, hiên ngang. Nó cũng mê mẩn nhìn Tức Hi. Tức Hi quay đầu nhìn cô nương đã bình tĩnh lại đang đứng ở cửa rồi hỏi: "Chẳng lẽ ngươi sợ sói sao?"

"Tỷ mau bảo nó đi đi." Ký Vân dán sát vào tường, cả người run rẩy.

Tức Hi khoanh tay nhìn nàng ta cười: "Ngươi gọi ta là gì?"

"Sư bà!"

"Hầy, trò ngoan lắm!"

Tức Hi phất tay gọi Đường Phèn đến bên, xoa đầu nó rồi bảo nó đi tìm Hải Ca chơi cùng. Đường Phèn nhìn Ký Vân đang run lẩy bẩy như nhìn kẻ ngốc, liếm tay Tức Hi rồi chạy đi.

Ký Vân đã mất đi cái vẻ vui mừng lúc trước. Giờ đây nàng ta mặt mày tái mét, đưa tay đỡ ngực chậm rãi đi đến trước cửa. Tức Hi thấy hơi tội cho nàng ta nên giúp nàng ta mở cửa, rót cho nàng ta một chén trà rồi nói: "Ngươi uống hớp trà cho bình tĩnh. Ta đi xem xem Sư An đã dậy chưa. Ta thấy với dáng vẻ này của ngươi chắc không thể chăm sóc Sư An đâu. Ngươi cứ nghĩ xem phải sắp xếp từ ngữ như thế nào, nghĩ xem lát nữa phải bày tỏ tấm lòng ra sao đi."

Ký Vân vừa uống một ngụm trà thì bị sặc, ho đến nỗi đỏ bừng cả mặt. Tức Hi vỗ lưng cho nàng ta rồi cười: "Hôm nay đúng là có nhiều việc không thuận lợi cho ngươi. Hay là ngươi tìm một ngày hoàng đạo khác rồi lại đến bày tỏ tình ý?"

Sau đó, nàng tiêu sái quay đi, vén rèm, bước qua tấm bình phong đi đến bên trong phòng rồi nói: "Sư An, dậy đi, dậy đi! Có một tiểu muội muội xinh đẹp tới đây. Ngươi có muốn dành chút thời gian gặp nàng ấy không?"

Giọng nói lười biếng của Sư An vọng ra từ sau bức bình phong giống hệt với giọng nói dịu dàng trong trí nhớ của Ký Vân nhưng rõ ràng là giọng nói này có chỗ hơi khác.

Chàng nói: "Hửm? Người đang nói gì thế?"

Ký Vân hơi bất an đặt tách trà xuống rồi đi đến bên bức bình phong. Nàng ta nhìn thấy dưới tia sáng tối tăm trong phòng, Tức Hi đang thành thục khoác áo lên cho Sư An, trên đầu Sư An quấn băng trắng, khuôn mặt và đôi môi đều trắng bệch, đôi mắt sáng, sâu thẳm nhưng mang theo ý cười. Ký Vân nhất thời say mê. Tức Hi nhìn thấy Ký Vân đứng bên bình phong thì nói rất tự nhiên: "Ngươi giúp ta cầm ngọc quan để trên bàn qua đây. Nếu phải gặp đệ tử thì cũng cần sửa soạn cho chỉnh tề một chút."

Sư An cảm nhận được sự có mặt của người thứ ba nên gật đầu nói: "Xin hỏi ngươi là?"

"Ta là… Ta là con g�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp