Gần như cùng lúc Tư Vi bắt được Hạ Ức Thành ở cổng thành, Sư
An quay về thành Phỉ Lan.
Trong thời gian ngắn, khách điếm mà họ trú lại đã mời những
vị khách khác rời đi khiến cả khách điếm rộng lớn chỉ có năm người là Sư An,
Tức Hi, Tư Vi, Hạ Ức Thành và Thích Phong Tảo. Cho nên tiểu nhị đều vây quanh
họ, họ gọi lúc nào thì có mặt lúc đấy, nhiệt tình đến nỗi khiến người ta hơi
khó chống đỡ.
Tức Hi đẩy cửa sổ ra nhìn đống trái cây, hoa lá và tiền đồng
dần dần được chất đầy lên như núi và những bách tính đang nườm nượp quỳ bái ở
trước cửa. Nàng nhất thời cảm thấy bản thân nàng giống như những bức tượng, bài
vị được cúng tế trong miếu, đền thờ.
Sư An còn nhờ nàng đi điều tra tin tức. Bây giờ nếu không
dùng đến bùa ẩn thân thì nàng cũng không thể ra khỏi cửa nhưng dùng bùa ẩn thân
thì không thể nói chuyện với bách tính, quả là khó khăn.
"Chúng ta đều là người sống, được tế bái như thế liệu
có bị tổn thọ không?" Tức Hi chống cằm lầm bầm.
Một dáng người mặc áo trắng, đeo kiếm trên lưng đi từ cuối
con phố đến. Xung quanh người đó là những con chim phỉ lan đang nhảy múa và
dòng người tấp nập. Mắt Tức Hi sáng rực lên. Nàng lập tức đóng cửa sổ lại, men
theo bậc thang chạy thẳng ra cửa.
Vừa hay cánh cửa được mở ra ngay trước mặt nàng, Sư An bước
vào trong khách điếm rồi đóng cửa lại.
"Sư An, huynh về rồi."
Hôm nay là ngày thứ ba từ khi chàng đi. Lúc trước chàng nói
chàng đi ba ngày rồi về. Chàng về thật đúng l� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.