Ta Mở Nhà Trẻ Ở Dị Thế

Chương 29: Gặp được hùng hài tử


10 tháng

trướctiếp

*Hùng hài tử (熊孩子): thuật ngữ internet, dùng để chỉ những đứa trẻ nghịch ngợm, không hiểu chuyện (có thể hiểu như nít ranh, ranh con, trẻ trâu các thứ)

“A?” Trên mặt hổ con đầy chấm hỏi, sau đó cậu nhìn thấy con bướm mình nhắm trúng bay vụt qua mặt.

Con mèo lớn ngơ ngác nhìn con bướm bay càng lúc càng cao, đột nhiên xoay mặt về phía thỏ con đang tủi thân dùng móng vuốt nhỏ chỉ vào con bướm đang bay đi kia.

“Nó, nó bay rồi.” Khuôn mặt nhỏ nhắn giống như sắp khóc.

Thấy vậy, thỏ con hơi bối rối, nhất thời quên mất mình đang người ta đền, nhìn hổ con đáng thương vô cùng, chính mình an ủi ngược lại cậu: “Không sao, con bướm của tôi cũng bay rồi, chúng ta có thể cùng nhau đi tìm một con khác.”

“Cùng nhau tìm một con?” Hổ con không còn tủi thân, mở to hai mắt nhìn thỏ con.

"Ừ, chúng ta cùng tìm một con khác, cậu nhìn đi, bên đó còn rất nhiều, một, hai, ba, ha, có bốn con.” Thỏ con vươn móng vuốt nhỏ trắng như tuyết chỉ vào bụi cỏ cách đó không xa. Hổ con ngẩng đầu, thật sự thấy phía trên có mấy con bướm bay tới, cậu cũng nghiêm túc đếm, sau đó ngạc nhiên cười nói: "Thật nha, có bốn con bướm."

"Vậy chúng ta cùng bắt đi."

“Ừm!” Hổ nhỏ gật mạnh đầu, khuôn mặt mèo nho nhỏ rất vui vẻ.

Cậu nhanh chóng bò dậy từ trên người thỏ con, còn dùng răng nanh nhỏ cắn nhẹ lỗ tai dài của thỏ, giúp cậu đứng lên.

Sau đó, hai đứa nhỏ vui vẻ cùng nhau đi bắt bướm, Tiêu Liêu chứng kiến ​​toàn bộ quá trình này, bất đắc dĩ cười lắc đầu, hai đứa nhỏ này, xem ra không trông cậy được rồi.

Vì thế TIêu Liêu ngồi xổm xuống, đối với hai đứa trẻ rõ ràng cũng muốn chơi đùa, nhưng tự chủ lại mạnh hơn xíu nói: "Nơi có cát cách nơi này còn xa không?"

Chỉm ưng và hươu sao nhỏ kỳ quái liếc nhau một cái, hươu sao nhỏ nói: “Không xa, chúng ta đã tới rồi mà."

Chỉ thấy đi vài bước về phía hoa cỏ mọc khá rậm rạp, thân thể non nớt cúi xuống vạch một bụi cỏ ra, sau đó Tiêu Liêu liền nhìn thấy một dòng suối rất nhỏ, dòng nước trong vắt, bên cạnh là một bãi cát nhỏ.

Vẻ mặt Tiêu Liêu mừng rỡ, ôm hai đứa nhỏ bước nhanh qua, ngồi xổm xuống bốc một nắm cát, chất cát mịn, hiển nhiên rất thích hợp làm bàn cát dùng để viết.

Để mang cát về, cậu cố ý mang theo đồ có thể đựng được cát, cho nên cậu bảo hai đứa nhỏ qua chỗ hổ con và thỏ con chơi trước, nhớ đừng chạy quá xa, để mình lấy đủ cát xong sẽ đi tìm bọn chúng.

Hai đứa ưng nhỏ gật đầu, bước chân nhỏ ngắn sung sướng đi tìm hổ nhỏ và thỏ con.

Tiêu Liêu nhìn bóng dáng của hai đứa nhỏ biến mất trong bụi cỏ mới ngưng không nhìn nữa, chọn lấy một ít cát tương đối phù hợp.

Cậu lấy ra một bao tải nhỏ, cho một ít cát mình đã chọn tốt vào trong bao xong, lại ngâm bao vào trong nước, giũ sạch bụi bẩn, làm như vậy vài lần là cát đủ sạch, nhưng lúc Tiêu Liêu đang muốn rửa tay, liền nghe được tiếng rống giận sắc bén của thỏ con: “Các cậu mau trả lại bướm cho tôi! Đó là do tôi bắt được!!!”

Tiêu Liêu giật mình, tay cũng không rửa, ném xuống bao

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp