Sau khi nhân viên rời đi, văn phòng bỗng trở nên
im lặng.
Thẩm Ngật cầm điện thoại lên, vào Wechat của Ôn Nịnh
hết lần này đến lần khác, nhìn thấy cô và người khác dùng ảnh đại diện đôi, tin
tức mà cô cập nhật đã dừng lại ở tuần trước.
Mấy ngày sau khi rời khỏi Ôn Nịnh, giống như lần
trước chia tay, Thẩm Ngật ăn không ngon, ngủ không yên, ban đêm thường xuyên bị
ác mộng đánh thức, sờ lên mặt mình còn cảm thấy dòng nước mắt.
Anh sắp không thể chống đỡ được nữa.
Anh chờ đợi trong vô vọng, khi nào Ôn Nịnh nhớ đến
anh sẽ bảo anh quay về, việc đầu tiên anh làm mỗi ngày là đọc tin tức của cô.
Nhưng không có phép màu nào xảy ra.
Nếu tiếp tục chờ đợi như vậy, có lẽ cơ thể anh sẽ
sụp đổ trước khi đợi được Ôn Nịnh.
Thẩm Ngật không muốn tiếp tục đau khổ như vậy, anh
muốn quay lại Nam Khê
gặp Ôn Nịnh.
Ngay cả khi nhìn thấy cô ở bên người khác, anh thấy
vẫn tốt hơn là ở thành phố xa xôi này đến chút tin tức của cô cũng không có.
Sau nhiều lần đấu tranh trong lòng, Thẩm Ngật đã đặt
vé đi Nam Khê vào ngày hôm sau.
Có lẽ Ôn Nịnh hoàn toàn không hy vọng gặp lại anh,
nhưng anh vẫn muốn quay về bên cô.
Anh chỉ cảm thấy mình còn sống khi ở bên cạnh Ôn Nịnh.
Tối hôm qua Văn Nghiêu không có trả lời Ôn Nịnh, sáng sớm đi
làm cố tỏ ra bận rộn, không thèm để ý tin tức của cô.
Đến giờ ăn trưa, anh nhìn thấy tin nhắn của Ôn Nịnh
gửi tới: Văn
Tiểu Nghiêu, đừng trốn nữa, lần này em không muốn rời đi mà không nói lời
tạm biệt.
Cho dù trước đó cô trốn tránh không ch� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.