Cấm Búp Bê Nga

CHƯƠNG 26: THẾ GIỚI GIẢ TƯỞNG (1W GIA TĂNG DỊCH DINH DƯỠNG)


10 tháng

trướctiếp

Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi danh sách người chơi đều lần lượt biến thành màu xám, lúc nhìn thấy kết quả cuối cùng, rất nhiều người đều gần như chết lặng. Trải qua hai vòng tàn cuộc toàn là ác nhân, cuối cùng chỉ còn lại hai người chơi còn sống.

Cái đèn xanh phía trên lóe lên một cái, biểu thị cánh cửa sắp mở ra, tin tức về việc phó bản 'Đêm kinh khủng ở lâu đài cổ' sắp kết thúc lan truyền nhanh chóng, hoả tốc truyền khắp cả thành phố. Nếu như không phải là vì lối ra số 1332 nằm ở gần vị trí chợ trung tâm, người chơi đẳng cấp thấp không dám đặt chân đến mảnh đất bị công hội phân chiếm này thì chỉ sợ sẽ còn có thêm rất nhiều người nữa tới.

Những cặp mắt dò xét đều đổ dồn về phía bóng người đang bước ra, giống như là muốn nhìn rõ hết thảy mọi thứ.

Thoát khỏi luồng ánh sáng chói lóa xuất hiện trước mắt mọi người chính là một người phụ nữ có thân hình duyên dáng. A Linh còn có chút suy yếu, lúc ở trong phó bản cô ta bị thương quá nặng nên lúc ra cũng không thể lập tức phục hồi lại hoàn toàn như cũ.

Tuy đã sớm biết bên ngoài vây quanh không ít người chơi, nhưng lúc thực sự bị các đại công hội và đông đảo người chơi vây quanh thì vẫn mang đến một cảm giác không hề tốt.

Ra trước miệng cống, A Linh ngắm nhìn bốn phía, hệ thống phán định phe cô dâu thắng lợi, Bùi Ôn Vi chắc chắn cũng đã thắng, vậy vì sao không thấy bóng dáng của đối phương?

Đối mặt với ánh sáng chói lóa kia, Ôn Thời không thể không nhắm chặt hai mắt.

Cậu đã bị ngưng lại quá lâu ở trong một vùng không gian độc lập, thậm chí cậu còn bắt đầu hoài nghi đây có phải là thẻ Bug của trò chơi hay không, có phải là mình đang bị mắc cạn rồi hay không.

"1, 2, 3. . . 69. . ." Yên lặng đếm đến bảy mươi giây, âm thanh máy móc quen thuộc cuối cùng cũng xuất hiện, mang theo một loại cảm giác lạnh lẽo trước nay chưa từng có, lại tựa như xen lẫn một tia phấn khởi.

—— "Người chơi 460872 xin chú ý, trước đây ngài đã nhận được một nhiệm vụ đặc biệt là 'xóa bỏ hồ sơ số 82' và hiện tại thì nhiệm vụ này vẫn sẽ tiếp tục tồn tại."

—— "Người chơi 460872 xin chú ý, ngài đã phát động phó bản đặc thù cấp 3S trước của phó bản 'Nhà máy'."

—— "Người chơi 460872 xin chú ý, phó bản này là đoàn chiến phó bản cấp A+, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng trong vòng một tuần để tiến vào buổi diễn."

Câu nói sau cùng thông báo xong, ánh sáng bao phủ trên người Ôn Thời cũng biến mất hoàn toàn, Ôn Thời cuối cùng cũng xuất hiện ở miệng cống.

Cậu vẫn còn mặc bộ quần áo ở trong phó bản trước, cái áo khoác trắng dùng để dẫn quái đã bị vứt bỏ vào buổi tối thứ nhất lại một lần nữa trở lại trên thân, áo dài trải rộng pha tạp vết máu, kính mắt thì được kẹp ở cổ áo.

Lúc Ôn Thời không nói lời nào, sắc môi mỏng nhạt nhẽo khẽ nhếch, một đôi mắt trời sinh đào hoa mang theo ba phần câu người khiến nhìn qua trông cậu khá là hấp dẫn, tựa như là một bác sĩ biến thái đi ra từ trong một bộ phim kinh dị.

Cậu không biết nơi này là nơi nào, nhưng thế giới này quá là chật chội. Giương mắt nhìn lên, bên ngoài miệng cống là những bóng người đếm không thể hết, đã vậy còn mặc rất nhiều những trang phục quái dị, ví dụ như tráng hán thân hình cao lớn cõng búa trên lưng, đến thiếu nữ mái tóc đủ mọi loại màu sắc cùng một người trung niên trên mặt toàn là hình xăm không rõ giới tính là gì. . . Bọn họ chỉ có một đặc điểm chung là đều đang nhìn cậu.

Đằng sau đó là sừng sững mấy chục tòa cao ốc, Ôn Thời còn lờ mờ nhìn thấy được đu quay đang quay, những đám mây đen nặng nề trên bầu trời dường như cao vạn mét xếp cùng một chỗ, giống như lúc nào cũng có thể đè sập những kiến trúc này

Thái độ này của Ôn Thời khiến những người đang quan sát cậu thực sự đoán không ra, bởi vì gần như mỗi người chơi mới đều sẽ có một thời kì mê mang, đặc biệt là sự vui sướng sau khi sống sót khỏi một thế giới giả tưởng, đồng thời còn xen lẫn sự bàng hoàng khó có thể che giấu.

Nhưng ở người chơi mới này lại không có chút ngỡ ngàng nào.

Người khác có lo lắng, nhưng người của đại công hội thứ hai hoàn toàn không có, tráng hán cầm rìu chuẩn bị nói thẳng ra luôn, nhưng vừa định hành động thì liền bị Phó bang chủ đưa mắt ngăn cản.

Hắn vừa dừng bước lại thì cũng bỏ lỡ thời cơ đi đến chỗ Ôn Thời, người của thất giới công hội liền tranh thủ đi đến: "Chào cậu."

Ôn Thời không trả lời hắn ta.(Cirad x T Y T)

Người của thập đại công hội cao cao tại thượng đã quen, có bao giờ bị người ta lãnh đạm như vậy, cho nên liền bất ngờ nhíu mày.

Ôn Thời đột nhiên hỏi: "Số hiệu biến thành màu xám nghĩa là đã chết sao?"

Trên màn hình to lớn, cậu nhanh chóng nhìn thấy tên phó bản 'Đêm kinh khủng ở lâu đài cổ', trước mắt chỉ có nó là màu đỏ, đằng sau thì có một thanh trạng thái là: 'đã kết thúc'.

Chỉ còn lại hai số hiệu là sáng, một cái là tên mình, một cái khác chắc chắn  là A Linh.

Triệu Tam Nhai chết trong tay Tạ Đường Yến, hai gã khác lựa chọn phe của bá tước nên chỉ có thể thất bại mà chết. Ôn Thời lập tức nghĩ đến việc mình sẽ phải đi đến đoàn chiến phó bản. Có đoàn chiến thì chắc chắn có phe, với tình hình này thì một khi phe thua, người trong trận doanh sẽ đều phải chết.

Ôn Thời có rất ít kiến thức về thế giới này, cậu đã bắt đầu suy nghĩ sau này sẽ phải đi đầu.

"Em trai, hay là để anh đây dẫn cậu đi dạo?" Thành viên của thất giới công hội lại dụ dỗ.

Ôn Thời cuối cùng cũng đưa mắt nhìn thẳng vào hắn, một người mới từ trong tàn cuộc còn sống đi ra sẽ dẫn đến một chút hiếu kì, nhưng cũng không đến mức phải quấy rầy như vậy. Bởi nếu chỉ thuần túy hiếu kì về nội dung phó bản thì bọn họ chỉ cần hỏi A Linh là được.

Thế là Ôn Thời bèn hỏi: “Anh muốn gì?”

Vốn dĩ không ngờ cậu lại trực tiếp như vậy, nhưng vì manh mối phó bản 3S, người của thất giới công hội đành phải hạ giọng, tận khả năng dùng ngữ điệu ôn hòa nói: "Muốn hỏi cậu về chuyện trong trò chơi."

Ôn Thời suy tư mấy giây, trầm ngâm nói: "Cái mà anh cảm thấy hứng thú chỉ sợ không phải là phó bản mà tôi vừa rời khỏi."

Lời này vừa ra, thành viên của thất giới công hội liền sững sờ, sau đó lập tức nói: "Cậu. . ."

Nhìn thấy phản ứng của hắn ta, còn có vẻ mặt hiện lên sự thèm muốn rồi lập tức biến mất của người chung quanh, Ôn Thời liền biết mình không đoán sai. Không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng những người này chắc chắn đã biết được việc cậu có được tin tức đầu mối của phó bản đặc biệt cấp 3S.

"Xin phép nhường đường." Ôn Thời không định tiếp lời, trực tiếp đi qua thành viên của thất giới công hội.

Hành vi này rõ ràng đã chọc giận tới thành viên của công hội: "Cậu đừng có không nể mặt như thế."

Đột nhiên một tiếng cười không hề kiêng dè vang lên ngắt ngang lời uy hiếp, một người đàn ông đeo kính đi ra: "Tức giận như vậy làm gì? Bình thường cũng không thấy công hội mấy người có thể diện như thế."

Nhìn thấy người đi tới, sắc mặt thành viên thất giới công hội thay đổi liên tục, nhưng cuối cùng cũng không nói một lời.

Cao gầy, khuôn mặt bình thường, nhưng khí chất thì chắc chắn là mạnh nhất trong số những người Ôn Thời từng gặp. Lúc cậu đưa mắt nhìn người đàn ông đeo kính đó thì đối phương lại đưa cho cậu một cái máy truyền tin: "Bên trong có phương thức liên lạc của tôi, có gì thì cứ liên hệ."

Máy truyền tin trong thành thông thương của trò chơi có giá bán là một trăm điểm tích lũy.

Không thể không nói, người này thực sự là rất có chừng có mực, cảm giác cũng nắm bắt được cực kì đúng chỗ. Lại nhìn người lúc trước bị mắng giận mà không dám nói gì, Ôn Thời có thể phán đoán ra được thân phận của người đàn ông đeo kính này rất cao.

Người đàn ông đeo kính đưa đồ xong liền dẫn tráng hán cầm rìu rời đi.

Trước khi đi tráng hán ngắm nhìn bốn phía, nhất giới chỉ phái tới một thành viên, còn đứng ở bên ngoài, dường như là tạm thời cũng không có ý định thò một chân vào. Tổ chức công hội duy nhất có thể ngăn cản bọn họ không xuất hiện, tiếp theo chỉ sợ không có người nào dám công khai bắt chuyện với người mới sau lưng bọn họ.

Ôn Thời thuận lợi ra khỏi quảng trường, nhận được thanh âm nhắc nhở của trò chơi.

"Nhắc nhở, trong thế giới giả lập, nghiêm cấm giết người hoặc gây thương tích. Một khi bị phán định là có hành vi này thì sẽ ở lập tức bị xoá bỏ trước khi hành động."

Quy tắc này về cơ bản khá giống ở trong phó bản, đối với những nhân vật cấp cao thì đây là hạn chế, nhưng với Ôn Thời mà nói thì điều này quá là tuyệt vời.

Ôn Thời tiến vào một khách sạn gần đó.

Các tòa nhà ở đây có thể dùng để trao đổi, các khách sạn cao cấp trong thành phố gần như đều đã được top 3 công hội nhận thầu.

Vào ở khách sạn cần điểm tích lũy, thời điểm Ôn Thời bước vào, tất cả người đang dùng cơm ở tầng một đều đang nhìn về phía cậu. Quản lý khách sạn tự mình tới tìm cậu: "Phó bang chủ đã thông báo, tất cả chi phí ăn mặc của ngài ở chỗ này đều miễn phí."

Ôn Thời: "Phó bang chủ?"

"Chính là người đã cho ngài phương thức liên lạc lúc trước."

Ôn Thời luôn là người dù có ăn đồ ăn miễn phí thì trước khi ăn vào miệng cũng sẽ cân nhắc giá cả, cho nên cũng không cự tuyệt hành vi lấy lòng này.

Quản lý dẫn cậu đi vào khách phòng, lúc vào thang máy, Ôn Thời hiếu kì hỏi: "Anh có phải vào phó bản không?"

"Đương nhiên là có." Quản lý bật cười: "Tôi cũng là một người chơi, trong khách sạn này có mười quản lý luân phiên nhau."

Khách phòng là phòng tổng thống tiêu chuẩn được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, quản lý không quấy rầy cậu, đưa đến cửa xong liền rời đi.

Ôn Thời kéo cái ghế qua ngồi xuống, mở bảng ra phát hiện trong ba lô có thêm một bản hệ thống tự động phát xuống « Chỉ nam thế giới giả tưởng ». Qua loa lật ra một lần, bên trong chỉ có địa đồ là thực dụng nhất, « Chỉ nam thế giới giả tưởng » nói rằng có thể đối được thông hành khoán dùng trong thế giới hiện thực ở trong thành thông thương của trò chơi, một lần chỉ cần một trăm điểm tích lũy, mỗi lần xuất hành không thể vượt quá hai mươi bốn giờ.

Cậu tạm thời không đổi, bởi vì trong thế giới hiện thực chắc chắn là đang có người chơi điều tra thân phận của cậu, nói không chừng ra ngoài sẽ bị bắt được chân tướng.

Độ trung thành của Du Thi tăng năm điểm.

'Độ trung thành: 10

Ngài cho hắn một cái đàn hạc, hắn rất là vui'

? ? ?

Cậu chỉ nhờ Du Thi giúp một tay mang ra khỏi phó bản mà thôi, lúc nào hứa hẹn là sẽ cho hắn vậy!

Đây không phải là cường đạo sao?

Nói đạo lý với cường đạo thì thà không nói còn hơn, cho nên Ôn Thời chỉ có thể ngậm bồ hòn, an ủi bản thân rằng Du Thi là chiến tướng của cậu, dù gì thì đàn hạc vẫn còn ở trên tay của cậu. Điều mà cậu hiện tại cảm thấy hứng thú nhất vẫn là cột 'quê hương của tôi' kia.

"Nhắc nhở, gia viên trước mắt vẫn chưa mở ra."

"Nhắc nhở, nhà là một bến cảng ấm áp, xin mau chóng tìm ra mặt đất thích hợp, tiến hành xây dựng gia viên. Gia viên có thể tuyên chỉ ở thế giới giả tưởng, cũng có thể được xây ở phó bản.

"Nhắc nhở, tiêu hao ba trăm điểm tích lũy thì có thể nhận được hướng dẫn xây dựng gia viên dành cho tân thủ. Tiêu hao năm ngàn điểm tích lũy thì có thể mua một vị gia đinh canh cổng!"

Ôn Thời: "Cảm ơn, không mua."

Thanh âm nhắc nhở lập tức im bặt.

Lỗ tai cuối cùng cũng thanh tĩnh, Ôn Thời nhếch miệng: "Tưởng tôi bị ngốc à?"

Gia viên trước mắt là lv. 1, về sau thăng cấp tất nhiên phải cần điểm tích lũy, một cái chỉ dẫn tân thủ có giá tận ba trăm, như vậy mà thăng cấp thì chẳng phải là táng gia bại sản hay sao, càng đừng đề cập đến việc còn cần đất để xây dựng.

Còn nữa xây ở thế giới giả tưởng quá thu hút, nói không chừng cậu vừa trở về từ phó bản thì gia viên đã bị xâm lược mất rồi. Người chơi mạnh ở khắp mọi nơi, chỉ dựa vào một gia định chắc chắn là không được, nếu trò chơi lại lừa gạt, gia đinh cũng cần thăng cấp thì phải làm sao?

Ôn Thời đã nghĩ kỹ, chờ khi nào kế thừa vị trí viện trưởng thì cậu sẽ đặt gia viên ở trong bệnh viện Frank. Như vậy cậu sẽ vừa có một mảnh đất; trong bệnh viện có một đám người điên thì cậu lại thêm một đám gia đinh. Vạn vật đều có thể thăng cấp, phó bản còn phân cấp độ, nói không chừng bệnh viện cũng có thể thăng cấp. Đến lúc đó bệnh viện được thăng cấp thì gia viên kiến tạo ở bên trong cũng có thể thăng cấp theo.

Một bộ tổ hợp như vậy kết hợp thì mới thực sự có lời.

"Cảm giác như mình sắp lập nghiệp thành công rồi."

Sớm muộn gì cậu cũng sẽ trở thành một người đàn ông vừa có sự nghiệp vừa có gia đình được người người ngưỡng mộ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp