Giữa Anh Em Tốt Không Có Tình Bạn Trong Sáng Sao!

Chương 41


10 tháng

trướctiếp

Nói thật, mặc dù Trang Ngạn Du biết chính mình vô nhân tính, nhưng cậu lại cảm thấy anh em tốt của mình vô nhân tính hơn cậu nhiều.

Cậu không ngốc, trước đó Ôn Trầm Tập luôn nói rằng mối quan hệ giữa anh và Chu Thanh Thành không tệ, nói với cậu rằng Chu Thanh Thành rất tốt, còn nói gì mà hy vọng cậu có thể kết bạn nhiều hơn, cho nên anh mới hy vọng cậu và Chu Thanh Thành làm quen với nhau.

Bây giờ lại nói là không quen?

Bây giờ lại nói là chán ghét người ta?

Trang Ngạn Du nhìn vào mắt Ôn Trầm Tập, do dự muốn nói lại thôi.

Cho dù đối phương là anh em tốt của mình, lúc này Trang Ngạn Du cũng cảm thấy có chút xấu hổ.

Hình như A Tập nhà cậu hơi… lươn lẹo?

Ôn Trầm Tập bình tĩnh đứng đó, mặc cho Trang Ngạn Du ngắm nhìn.

Như thể anh không sợ sự thăm dò của cậu chút nào, thẳng thắn vô tư, cậu nói cái gì thì là cái đó.

Đôi mắt nhìn Trang Ngạn Du cũng tràn đầy kiên nhẫn và dịu dàng, dường như chỉ cần là thứ cậu muốn có, là việc cậu muốn làm, người đàn ông ấy sẽ luôn ủng hộ cậu vô điều kiện, phối hợp với cậu.

Một lúc lâu sau, Trang Ngạn Du mới nói: "Không phải tôi chán ghét cậu ta."

Ôn Trầm Tập: "Không quan trọng."

Trang Ngạn Du: "Cậu ta là em trai anh."

Ôn Trầm Tập: "Không quan trọng."

Trang Ngạn Du: "Nhưng các anh là anh em mà."

Ôn Trầm Tập: "Cậu ta họ Chu, tôi họ Ôn."

Trang Ngạn Du: "Ồ."

Dừng lại hai giây, Trang Ngạn Du nhìn người anh em của mình với ánh mắt phức tạp, không nhịn được hỏi: “Anh nói như vậy, cậu ta có biết không?”

Ôn Trầm Tập: "..."

Anh là vì ai chứ!

Tất nhiên Trang Ngạn Du biết đó là vì cậu.

Tuy cậu không phải con người chân chính, nhưng cậu tính toán rất tốt, sao lại không biết lời vừa rồi của Ôn Trầm Tập 100% là đang dỗ cậu chứ?

Anh em tốt nói như vậy, có nghĩa là đáy lòng anh vẫn hướng về cậu nhiều hơn.

Thực ra Trang Ngạn Du cũng cảm thấy mình không nên có phản ứng lớn như vậy trước mặt anh em tốt của mình.

Nhưng khi cơ thể con người gặp nguy hiểm, nó sẽ sinh ra các phản xạ có điều kiện khác nhau theo bản năng.

Hơn nữa, cậu không muốn giả vờ trước mặt anh, A Tập không giống với những người khác.

Nếu là người khác, cậu cứ giả vờ không quan tâm đến Chu Thanh Thành là được rồi.

Nhưng Ôn Trầm Tập là anh em tốt nhất của cậu, bọn họ đã đồng ý với nhau, hai bên chỉ có một người anh em tốt nhất, ủng hộ lẫn nhau cả đời.

Nếu cậu tiếp tục giả vờ như không quan tâm đến Chu Thanh Thành, sớm muộn gì cũng có ngày bị vạch trần nhiều chuyện hơn nữa.

Bởi vì một khi đã giả vờ, sau này sẽ có nhiều tình huống không thể tránh khỏi, ví dụ như ở chung với Chu Thanh Thành.

Tại sao không thể hiện ngay từ đầu là không muốn quen biết cậu ta, như vậy sau này cho dù cậu có tránh mặt Chu Thanh Thành, A Tập cũng không nói gì đâu, đúng không?

Thấy cậu im lặng, Ôn Trầm Tập lại gọi một tiếng: "Du Du?"

Trang Ngạn Du bĩu môi: "Anh không hỏi tôi tại sao à?"

Ôn Trầm Tập nghiêm túc: "Tại sao?"

Trang Ngạn Du: "Vừa rồi..."

Ôn Trầm Tập ngắt lời cậu: "Tôi chỉ biết vừa rồi tôi nói sai, cho nên mới nói ra người khiến cậu... Quên đi, về sau sẽ không nhắc tới nó nữa."

Anh muốn nói rằng anh đã nhắc đến một người mà cậu ghét.

Nhưng Trang Ngạn Du vừa nói rằng cậu không ghét Chu Thanh Thành, vì vậy Ôn Trầm Tập không biết làm thế nào để xác định cái nhìn ​​​​của mình đối với em trai, vì vậy đành bỏ qua chủ đề này.

Trang Ngạn Du nhìn chằm chằm vào Ôn Trầm Tập một lúc lâu, như thể đang nghiên cứu những cảm xúc ẩn giấu dưới đôi mắt anh.

Anh em đối xử với cậu thật tốt, cậu đã thực sự cảm nhận được vào giờ phút này.

Trang Ngạn Du lặng lẽ mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Ôn Trầm Tập đã đi vào, ôm cậu vào lòng.

Trang Ngạn Du nghe thấy nhịp tim của đối phương, nhẹ nhàng nói: "Tôi không ghét em trai của anh, nhưng tôi hơi sợ cậu ta."

Ôn Trầm Tập đã đoán được một chút từ phản ứng vừa rồi của Trang Ngạn Du, nhưng anh không hiểu, em trai mình có gì khiến Du Du sợ hãi?

Anh suy nghĩ một lát về lời nói của cậu rồi hỏi: "Trước kia nó có bắt nạt cậu à?"

Trang Ngạn Du: "Không có."

Ôn Trầm Tập: "... Vậy, trước đây hai người từng quen biết nhau sao?"

Trang Ngạn Du mím môi: "Không quen."

Ôn Trầm Tập không hiểu lắm, anh cúi đầu, dùng tay nhéo cằm Trang Ngạn Du, để cậu khẽ ngẩng đầu lên nhìn anh, nhẹ giọng hỏi: "Vậy tại sao Tiểu Du lại sợ nó?"

Trang Ngạn Du thầm nghĩ, cậu có thể không sợ sao?

Cậu ta đang nghiên cứu về chip hệ thống đấy!

Cậu ta có thể tìm cảm hứng từ tiểu thuyết, nếu cậu ta phát hiện ra trong tương lai, hệ thống có thể biến thành con người, có phải cậu ta sẽ mổ xẻ cậu ra luôn không?

Hơn nữa bọn cậu đã từng được yêu cầu không tiết lộ thân phận của mình.

Nếu không thì sao thân phận mà bọn họ sử dụng khi xuyên đến lại càng đơn giản càng tốt chứ, chính là bởi vì mấy người vô danh mới không bị quá nhiều người chú ý, càng sẽ không vô tình hay gián tiếp thay đổi cuộc sống của nhiều người khác.

Trang Ngạn Du không muốn lừa dối Ôn Trầm Tập, mỗi lần cậu lừa anh, cậu đều cảm thấy khó chịu và áy náy, cảm thấy bản thân rất có lỗi với anh em.

Nhưng cậu cũng không thể nói những lý do này với anh được.

Trang Ngạn Du chỉ có thể úp úp mở mở: "Bởi vì... Bởi vì trước đó tôi đã nói, tôi cũng muốn làm anh em ruột của anh..."

Cậu tựa đầu vào vai Ôn Trầm Tập, yếu ớt nói: "... Tôi với cậu ta cùng chung 1 số hiệu."

Ôn Trầm Tập: "..."

Ôn Trầm Tập: "... Chung số hiệu không phải dùng như vậy đâu."

Trang Ngạn Du: "?"

Chip của họ được chia theo số hiệu máy mà, có gì không đúng sao?(*)

(*)Anh Tập hiểu lầm là Du đang nói về vai trò 1 (công) và 0 (thụ)

Vấn đề này Ôn Trầm Tập không thể giải thích rõ ràng, chỉ có thể lược qua: "Là bởi vì lý do này sao?"

Ánh mắt Trang Ngạn Du khẽ động, càng lúc càng ậm ờ: "Lý do này cũng rất nghiêm trọng."

Ôn Trầm Tập: "..."

Trang Ngạn Du chỉ có thể cố gắng nghĩ ra một lý do: "Tôi vất vả lắm mới đánh bại Quý Trí Viễn và Lê Tức, trở thành anh em tốt nhất của anh đấy. Ba tôi nói rằng chúng ta không phải là anh em ruột thịt, nhưng chúng ta còn thân nhau hơn cả anh em ruột. Thế mà bây giờ anh lại lòi ra một đứa em trai ruột… Tôi cũng không biết phải làm gì nữa."

Giọng của Trang Ngạn Du càng lúc càng nhỏ, nói xong, cậu còn cảm giác như bản thân cũng tin luôn rồi.

Có lẽ đây cũng thật sự là một trong những lý do khiến cậu từ chối Chu Thanh Thành.

Ôn Trầm Tập bất đắc dĩ nói: "Tiểu Du, nếu đã như vậy, cậu vốn không cần lo lắng."

Trang Ngạn Du khẽ "Ồ" một tiếng.

Ôn Trầm Tập nói: "Tuy nó là em trai ruột của tôi, nhưng tôi sẽ không ngủ cùng nó, cũng không ôm nó, huống chi..."

Ôn Trầm Tập dừng một chút, dường như đã quyết định gì đó quan trọng, khẽ cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán Trang Ngạn Du.

Cậu ngẩn ra một lúc, vô thức đưa tay sờ trán mình.

Vẫn còn cảm giác của cái chạm vừa rồi, tựa như một chiếc lông vũ rơi xuống trán vậy, vô cùng mềm mại, hoặc tựa như bông tuyết rơi xuống mang theo cơn mát lạnh.

Sau khi Trang Ngạn Du sờ trán, cậu vô thức nhìn chằm chằm vào đôi môi của Ôn Trầm Tập.

Vừa rồi là môi anh chạm lên trán cậu.

Lần đầu tiên, não của Trang Ngạn Du bị đóng băng ngoại trừ lúc cậu vừa thức dậy.

Cậu phải mất một lúc để phân tích hành vi vừa rồi của Ôn Trầm Tập, đó là... hôn cậu.

Trang Ngạn Du chớp chớp mắt, nghi ngờ hỏi anh: “Anh vừa hôn tôi à?”

Ôn Trầm Tập thực sự có chút lo lắng, sau khi hôn xong, lòng bàn tay của anh đổ một ít mồ hôi vì căng thẳng, anh sợ Trang Ngạn Du sẽ tát vào mặt mình ngay lập tức.

Nhưng Trang Ngạn Du không làm vậy, cậu chỉ nhìn anh với ánh mắt vô cùng khó hiểu.

Ôn Trầm Tập nhẹ nhàng “ừm”.

Trang Ngạn Du: "Ồ."

Cậu lại nói: “Anh vừa nói là sẽ không hôn em trai mình như thế này cơ mà.”

Ôn Trầm Tập: "Ừ."

Anh kiềm chế suy nghĩ muốn hôn cậu lần nữa, nói tiếp: "Cho nên Tiểu Du, cậu không cần lo lắng việc chung… với nó đâu.”

Ôn Trầm Tập cảm thấy nói ra từ đó thật ngượng miệng.

Trang Ngạn Du nghĩ rằng anh đã quên bèn nhắc nhở: "Số hiệu."

Ôn Trầm Tập bất đắc dĩ: "Đúng vậy, dù sao ý tôi cũng là như vậy, cậu hoàn toàn có thể mặc kệ nó. Trong lòng tôi, cậu và A Thành hoàn toàn khác nhau."

Trang Ngạn Du lại suy nghĩ, điều cậu thực sự lo lắng không phải cái này.

Có điều biết mình là độc nhất vô nhị trong lòng Ôn Trầm Tập, cậu cũng rất vui vẻ.

Đối với vấn đề của Chu Thanh Thành, nếu tiếp tục nói chuyện, cậu thực sự không thể tìm ra lý do nào nữa.

Cậu chỉ có thể thấp giọng nói: "... Tôi sẽ kết bạn với cậu ta, cho dù bọn tôi chung số hiệu...."

Ôn Trầm Tập: "Không sao, nếu như Tiểu Du không thích..."

Trang Ngạn Du lắc đầu: “Không phải là không thích.”

Cậu lại

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp